BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 11 tháng 3, 2023

LỤY ĐÒ – Thơ Lê Kim Thượng


  
                    Nhà thơ Lê Kim Thượng

 
LỤY ĐÒ 1-2
 
1.
Nhớ về Quê cũ đậm tình…
Cây đa rợp bóng, mái đình rong rêu
Xa Quê đã mấy mùa yêu
Đồng xanh mây trắng, cánh diều đong đưa
Con về Quê buổi ban trưa
Chân mòn lấm đất, lối xưa cỏ vàng
Qua sông nước mắt hai hàng
Có người viễn khách quá giang lụy đò
Bến xưa bãi rộng sóng xô
Dập dềnh thuyền nhỏ, nhấp nhô bên đời
Dòng sông chảy, tiếng chèo bơi
Nước reo róc rách, tiếng người rưng rưng…
Đồng xa chân bước ngập ngừng
Em còn gánh lúa trên lưng bộn bề
Chiều quê đằm thắm chân quê
Cánh cò bay lả… vẫn về… bay la
Đồng sâu lặn lội thân Cha
Áo sờn vai, bạc tóc già… sớm trưa
Cái Cò cõng nắng, cõng mưa
Mẹ Cha gánh cả bốn mùa đầy vơi…
 
2.
Con đi biền biệt phương trời
Câu Ca dao… vẫn một đời riêng mang
Mặc ai phú quý, giàu sang
Mẹ… câu Lục Bát tình tang trong lòng
Câu Ca… thương một dòng sông
Chuồn Chuồn rợp nắng bay vòng, bay xa
Hương Quê, Cỏ Mật, Cỏ Gà
Mặt sông tím sẩm màu hoa Lục Bình…
Khuyên ai chớ có chùng chình
Nữa đêm thức giấc xem Quỳnh nở hoa
Trắng trong, trắng ngọc, trắng ngà
Mùi hương trinh nữ kiêu sa diễm kiều…
Con đi vấp phải cánh diều
Cơn mơ chưa cạn, lòng xiêu xiêu rồi
Vẫn là cái nắng đó thôi
Vẫn là cái gió… như hồi ở Quê
Con xa khuất nẻo sơn khê
Mười phương trông một phương về viễn khơi…
Chiều nay… mưa lớn trắng trời
Câu thơ con viết… nghẹn lời Trăm Năm…
        
                         Nha Trang, tháng 03. 2023              
                                LÊ KIM THƯỢNG

Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2023

NHỮNG PHIÊN BẢN “HỒ TRƯỜNG” CỦA NGUYỄN BÁ TRÁC VÀ BẢN DỊCH TIẾNG ANH - Vương Thanh



Những người yêu văn chương Việt, không mấy ai không biết bài thơ Hồ Trường của Nguyễn Bá Trác. Tiếc là có rất nhiều phiên bản khác nhau được lưu truyền trên mạng. Sở dĩ có nhiều tam sao thất bổn như thế, cũng hơn chục bản khác nhau, là vì phiên bản đầu tiên được TS Nguyễn Bá Trác đăng trên Nam Phong Tạp Chí năm 1920 chẳng những sai khá nhiều chính tả còn bị thiếu sót vài chữ và có nhiều câu nghe kém xa những phiên bản sau này. Như “vỗ tay, nghiêng đầu” trong bản đầu tiên thay vì “vỗ gươm, nghiêng bầu” trong bao nhiêu phiên bản về sau. Tôi tin rằng thi sĩ Nguyễn Bá Trác đã sửa bài thơ lại, có thể vài lần, thay đổi ít nhiều câu cho bài thơ hay hơn. Nên chẳng có ai dùng phiên bản trên Nam Phong Tạp Chí, những khi cao hứng ngâm nga Hồ Trường. 

Thứ Năm, 9 tháng 3, 2023

BÍ MẬT HÀN MẠC TỬ (KỲ 9): MỘNG CẦM - NGÀY ẤY, BÂY GIỜ - Phanxipăng

                                                      Kỳ 9
Mộng Cầm & Phanxipăng tại Phan Thiết đầu Xuân Tân Tị 2001. Ảnh: Võ Nguyên

Với Hàn Mạc Tử, có thể nói Hoàng Hoa là mối tình đơn phương thì Mộng Cầm là tình yêu “có qua có lại... nhưng chưa toại lòng nhau”. Trong hồi ký Hàn Mạc Tử anh tôi (tlđd, tr. 32-33), Thiện Nam Nguyễn Bá Tín viết:

“Mối tình giữa hai người [Hàn và Mộng] đã có một thời sôi nổi trong giới văn nghệ sĩ, họ bàn tán thêu dệt theo cảm ý hay suy đoán của mỗi người. (...) Chưa ai biết rõ mối tình đó ra sao cả. Gia đình chị [Mộng Cầm] cũng không hề hé răng tiết lộ, dù là để thanh minh”.

CỖ THỊT CHUỘT Ở LÀNG ĐÌNH BẢNG – Nguyễn Khôi

                               Tặng Nhà văn Lê Xuân Quang


 
Từ lâu lắm rồi, thiên hạ đồn thổi “cỗ Đình Bảng không có món thịt Chuột là không to”. Đó là lối ngoa truyền cho vui như đòi ăn gan Ruồi, trứng Trâu… Kiểu như thi nói khoác của các tay “phó phét” làng Đông An trên Yên Phong ấy thôi.
 

CÂU THƠ CÓ "MỘT CHỮ KHÔNG VIẾT HOA" TRONG BÀI THƠ "MÙA XUÂN CHÍN" CỦA HÀN MẠC TỬ LÀM SAI LẠC NGHĨA GỐC - Nguyễn Khôi

        
             

Bài “MÙA XUÂN CHÍN” nổi tiếng của Hàn Mạc Tử, sách báo lâu nay đều in

“Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng”

Chữ “trí” không viết hoa là thừa - vì đã lòng lại thêm trí để nhớ … 
Đúng ra là “lòng Trí” (chữ Trí viết hoa). Đây là Thi nhân tự xưng: trong lòng Nguyễn Trọng Trí đây sực nhớ làng…

“Lòng Trí bâng khuâng sực nhớ làng

(Chỉ cần viết hoa hay viết thường đã làm hiểu sai lạc hẳn ý của câu thơ)?

Tập sách HÀNH TRÌNH ĐẾN VỚI HÀN MẠC TỬ của Dzũ Kha do nhà xuất bản CAND in năm 2007 thể hiện điều này

                                                                                     Nguyễn Khôi



Hành trình đến với thơ Hàn Mạc Tử là cuốn sách được sưu tầm và biên soạn bởi Dzũ Kha - người nổi tiếng với biệt danh "Người giữ lửa thơ Hàn", và cũng là người yêu thơ Tử đến độ đã dựng lều cỏ cạnh nơi an nghỉ cuối cùng của thi sĩ để ngày ngày đàm đạo với du khách về đời và thơ của Hàn Mạc Tử.

Trong cuốn Hành trình đến với thơ Hàn Mạc Tử chỉ dày 184 trang này, ngoài những bài thơ hay được chọn lọc của Hàn Mạc Tử, ngồn ngộn trong đó còn là những tài liệu và hình ảnh quý giá của Hàn Mạc Tử hoặc viết về ông. Đó là những hồi ức của em ruột thi sĩ là Nguyễn Bá Tín về kỷ niệm thuở thiếu giữa hai anh em. Đó là bút tích của thi sĩ họ Hàn về bài thơ nổi tiếng Ở Đây thôn Vĩ Dạ tặng cho mối tình đầu Hoàng Thị Kim Cúc hay là hình ảnh bút tích cuối cùng của thi sĩ tặng cho Nguyễn Văn Xê trong những ngày cuối đời đau đớn vì bệnh tật. Đó là hình ảnh của những người tình ngoài đời và người tình trong thơ của Hàn Mạc Tử, như Mộng Cầm, Mai Đình, Thương Thương, ... Đó là hình ảnh của căn phòng tại khu điều trị phong Quy Hòa (Quy Nhơn - Bình Định) nơi Hàn Mạc Tử trút hơi thở cuối cùng vào ngày 11-11-1940, ...

MÀU NẮNG THÁNG BA - Chùm thơ Ái Nhân


    
                         ÁI NHÂN
        139 Ngõ 399 đường Ngọc lâm – Long biên – HN
        ĐT: 0984470914
        TK: 10524096395016 Tecombank

 
HỒN LÀNG
 
Xù xì đội nắng cõng mưa
Rêu phong trầm mặc ngàn xưa hồn làng
Lúa thơm từ cánh đồng vàng
Hoa rưng rức gọi… mơ màng bóng quê
 
Người còn đợi bến sông mê
Người đi biền biệt sơn khê phương nào
Tháng Ba nhớ đến cồn cào
Đầu làng sáo sậu chào mào vẫy hoa
 
Bao mùa người đã đi xa
Nhớ không hoa gạo làng ta vẫn chờ
Ngược hồn về giữa giấc mơ
Nhặt bông gạo đỏ ấu thơ… thắp lòng
 

NHỮNG BIỂU HIỆN TIÊU CỰC TRONG TÍNH CÁCH NGƯỜI HÀ NỘI NGÀY NAY – Vũ Thị Hương Mai



Ngày nay, xu hướng toàn cầu hóa đang tạo nhiều cơ hội và thách thức mà nước ta, thủ đô Hà Nội đang chủ động hội nhập. Ta có nhiều cơ hội tiếp cận tiến bộ khoa học- công nghệ để phát triển đất nước, thoát dần khỏi đói nghèo lạc hậu.
 

THƠ VỀ TAM QUỐC CHÍ DIỄN NGHĨA - Chu Vương Miện


  



TẠI NHÂN
 
Mưu sự tại nhân
Thành sự tại chia
“được thời được thế thì hơn
Sa cơ rồng có khác giun chút nào?”
Đạo màn tướng có 5 điều
“đánh thủ tẩu tử hàng”
Gặp địch thì uýnh
Đánh không xuể thì thủ “thùng thủ”
Thủ không đặng thì chẩu
Chẩu không được thì tử
Tử không xong thì hàng
Trước sau chỉ bấy nhiêu thôi?
mà có kẻ thành danh tướng
kẻ không
 

GIÀN THIÊN LÝ HIÊN XUÂN, RU KHÚC CA DAO – Thơ Tịnh Bình


    
            Nhà thơ Tịnh Bình

 
GIÀN THIÊN LÝ HIÊN XUÂN
 
Hình như trong nắng sớm
Mùa xuân đang hoan ca
Nụ tầm xuân thức giấc
Giàn thiên lý hiên nhà
 
Trời xanh và mây trắng
Bát ngát tình bao la
Dòng sông trôi xa tắp
Reo vui những chuyến phà
 
Dịu dàng hương cỏ mật
Giêng Hai tình long lanh
Tay người không hái lộc
Thương cây nỗi xa cành
 
Bầy chim câu rộn rã
Trò chuyện dưới vòm xuân
Bài thơ bên ô cửa
Thầm nhớ đến người dưng...
 

NGƯỜI ĐÀN BÀ NGỦ MUỘN – Thơ Lê Mai Lĩnh


   
                           Nhà thơ Lê Mai Lĩnh
 

NGƯỜI ĐÀN BÀ NGỦ MUỘN
 (Thơ tặng những người thích đùa)
 
Sáng nay nàng không ngủ muộn,
Sáng nay, nàng thức dậy sớm,
Hôm nay, nàng có cái hẹn đi khám phụ khoa.
Ngay khi nàng rời giường đứng dậy
Tôi tiến tới trước nàng, quỳ xuống, áp sát vào, tôi hôn đại lên nàng
Trúng đâu thì trúng, và nói
Good morning.
Đoạn, tôi cầm tay nàng dìu tới nhà vệ sinh
Tôi đánh răng, súc miệng cho nàng,
Đồng thời mở vòi nước điều chỉnh nhiệt độ.
 
Nước nóng quá, sợ phỏng da, nhất là nơi vùng nhạy cảm.
Nước lạnh quá, sợ nàng lạnh phổi, sinh ra bệnh ho gà, ho vịt, ho ngỗng, ho ngan
Ho kiểu nào, thì tôi cũng lãnh đạn.
Đoạn nàng vào tắm
Tôi ngồi ghế bên cạnh nhìn nàng tắm, tay cầm sẵn cái khăn, chờ lệnh
Lỡ nàng nhờ xát xà phòng hay xoa bóp, kỳ cọ chỗ này, chỗ khác thì tôi sẵn sàng có mặt.
Khi nàng tắm xong bước ra, tôi lấy khăn che kín nửa phần trên,
Đoạn tôi bồng nàng tới giường
Đang khi tôi sửa soạn chiến đấu
Nàng tát yêu, như mẹ nựng con, vào má tôi và nói
Hôm này em đi khám phụ khoa, thưa khùng thi sĩ
Câu nói làm tôi, vừa tiếc vừa xấu hổ.
 
Nàng mặc áo quần xong, tôi dìu nàng xuống phòng ăn, đặt nàng ngồi vào chiếc ghế nệm nhung.
Tôi bày hàng:
Này đây ly cà phê sữa Paris,
Này đây, bánh mì Italy,
Này đây bơ dầu bò và trứng gà ốp la Thụy Sĩ
Này đây trà THÁI NGUYÊN
Trong lúc NÀNG xơi, tôi ngồi đối diện nhìn NÀNG xơi.
Với con người quý phái, trang trọng như NÀNG, phải nói XƠI, như Vua, Hoàng Hậu, chứ nói ĂN là vô phép.
Lúc bữa điểm tâm gần xong, NÀNG cầm tách trà THÁI NGUYEN bước ra vườn, đi dạo.
Tay phải cầm ly trà, tay trái nâng những đóa tầm xuân đưa lên mũi ngửi.
Tôi đứng xa khoảng một thước, vòng tay, im lặng chiêm ngưỡng vẻ đẹp bốn mùa của NÀNG.
Mà, quả đúng như thế,
Với NÀNG, từ dưới lên trên, MANG CẢ BỐN MÙA TRÊN MỘT NHAN SẮC TUYỆT VỜI
TRÊN CẢ TUYỆT VỜI.
Thế nhưng, cái BỐN MÙA NÀY, duy nhất chỉ có một mình tôi biết.
Đứa nào khác, muốn biết, tôi đục cho mà coi.
Gần đến giờ hẹn KHÁM PHỤ KHOA
NÀNG nói tôi đi thay áo quần rồi ra trình diện NÀNG.
Khác với những lần trước, lần nầy NÀNG chỉ nói tôi thay cái cravate màu đỏ cho hợp với cái áo màu đỏ, NÀNG mua tặng tôi trong ngày sinh nhật tôi tròn 80 cái xuân xanh.
Khi tôi chở NÀNG tới phòng khám, ông bác sĩ phụ khoa đã chờ NÀNG trước.
Hai người dẫn nhau vào phòng khám, tôi ngồi chờ ngoài xe.
Đó là chuyện một ngày NÀNG KHÔNG NGỦ MUỘN.
 
                                                                LÊ MAI LĨNH
                                                                 (Khùng thi sĩ)

Thứ Ba, 7 tháng 3, 2023

BÍ MẬT HÀN MẠC TỬ (KỲ 8): BÀI THƠ “Ở ĐÂY THÔN VỸ DẠ” ”... - Phanxipăng

                                                 Kỳ 8: 

Hoàng Thị Kim Cúc (1913 – 1989) do Đình Phương vẽ. Ảnh: Phanxipăng

Năm 1992, ba cuộc hội thảo lớn được tổ chức ở Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh nhằm nhìn lại và đánh giá 60 năm phong trào Thơ Mới. Ban tổ chức đã đề nghị các nhà thơ, nhà nghiên cứu - lý luận - phê bình bỏ phiếu chọn những bài Thơ Mới hay nhất. Kết quả cuối cùng: Ở đây thôn Vỹ Dạ của Hàn lọt vào “top 18”. Quanh bài thơ nổi tiếng này, lâu nay rộ lên nhiều cuộc tranh luận sôi nổi - nhất là từ khi tác phẩm được Bộ Giáo dục và Đào tạo quyết định đưa vào giảng dạy chính thức trong chương trình lớp 11 bậc THPT. 

BÍ MẬT HÀN MẠC TỬ (KỲ 7 ): “SỰ THẬT TỪ MỐI TÌNH HOÀNG HOA”... - Phanxipăng


Năm 1933, Hoàng Thị Kim Cúc tròn đôi mươi

 
Kỳ 7: SỰ THẬT TỪ MỐI TÌNH HOÀNG HOA...
 
Kỳ trước, chúng tôi có nhắc qua “cái thuở ban đầu lưu luyến ấy” của mối tình đầu mà Hàn Mạc Tử dành cho cô gái Huế họ Hoàng. Đó là vào năm 1933, giai đoạn chàng đang làm thầy ký đạc điền ở phố biển Quy Nhơn. Trong Đôi nét về Hàn Mạc Tử (tlđd), Quách Tấn ghi nhận: “Khi Tử làm sở đạc điền Quy Nhơn, Tử có yêu một tiếu nữ ở cùng một con đường - đường Khải Định - biệt hiệu là Hoàng Cúc”.

CHÙM THƠ CHU VƯƠNG MIỆN VỀ TAM QUỐC CHÍ


  


THÁC
 
Kỷ Tín
bình thường tầm thường
thác sinh làm Triệu Vân
không có công trạng gì hoành tráng
ngoài cái chết thay cho Lưu Bang
đời đời được thơ phụng
nơi miếu đường
 
Hàn Tín
mang cả giang san họ Sở
dâng tận tay Lưu Bang
chết toàn thây
nơi gác chuông
uổng phi 1 đời
múc nươc
cho chó uống
 
Tào Tháo
Trần Cung nhận xét
thời thịnh anh là trung thần
thời loạn anh là gian hùng
thời thế nhiễu nhương
tam phân ngũ liệt
chính nhân quân tử
không bao nhiêu
tiểu nhân lưu manh
quá nhiều
nắm được thời thế
ổn định triều cương
chuyện không dễ dàng
tóm gọn giang san về 1 mối
duy nhất lúc bấy giờ
chỉ Tào A Man
 

HOA GẠO TRƯỜNG XƯA – Thơ Thùy Châu


   

 
HOA GẠO TRƯỜNG XƯA
 
Chiều cuối xuân về thăm ngôi trường nhỏ
Hoa gạo buồn rơi rụng phủ đầy sân
Chùa nơi xa vang vọng tiếng chuông ngân
Đem tôi về một thời thơ dại cũ
 
Dòng kỷ niệm bao năm từng ấp ủ
Chợt vở òa cho hồn dậy nhớ nhung
Ký ức xưa bao hình bóng chập chùng
Áo ai bay dịu dàng trong ngày gió
 
Quên làm sao bước nai vàng lối nhỏ
Giữa ráng chiều như tranh đẹp trong mơ
Nhớ thương ai lặng lẽ đứng bên bờ
Ôm sách đợi sang chuyến đò lần cuối
 
Câu thơ ai cho lòng nghe tiếc nuối
Thế là rồi hoa gạo rụng chị ơi *
Gạo rơi rơi cho phượng thắm khung trời
Cho xa cách hai bờ ni với nớ
 
Đứng nơi đây mà nghe từng nhịp thở
Của một thời hoa mộng đã ra đi
Của ngây ngô ngày tháng đẹp xuân thì
Yêu vụng dại và một đời nhung nhớ
 
Gạo bay bay nghe dường đang nức nở
Đỏ thắm màu như dáng vở con tim
Đẹp đau thương cho tôi mãi đi tìm
Cành hoa gạo ủ ấp ngày mới lớn
 
Bên kia đường cánh phượng buồn nở sớm
Thấp thoáng về ngày tháng của chia ly
Người xưa ơi nghe lành lạnh bờ mi
Nước mắt... không, hạt mưa xuân về muộn!
 
                                                     Thùy Châu
 
  * Thế là chị ơi rụng bông hoa gạo
                                   (Thơ  DTT)  
 
 

THƠ NGÀY 8 THÁNG 3 – Châu Thạch


  


HOA TRÊN NÚI
 
Ngày 8 tháng 3
Anh lính già
Nhìn hoa trên đường phố
Chạnh lòng đau người quá cố
Năm xưa.
 
Rừng phong lan
Gió thổi hương đưa
Em nằm lại bên dòng sông lặng lẽ
Trăm năm nữa
Ngàn năm sau
Buồn tẻ
Em và hoa và dòng nước mơ màng.
 
Ngày 8 tháng 3
Anh lính già
Mua hoa về tặng vợ
Lạ lùng thay trong lòng anh nức nở
Nhớ người yêu nằm lại rừng xa.
 
Hoa phố phường chỉ để làm quà
Hoa trên núi giữ trong lòng vĩnh viễn
 

Chủ Nhật, 5 tháng 3, 2023

THÀNH NGỮ ĐIỂN TÍCH: SONG, SÔNG –Đỗ Chiêu Đức


                                                                
Song Sa vò võ phương trời,                                 
Nay hoàng hôn đã lại mai hôn hoàng
            
SONG SA 窗紗: SONG là cửa sổ, SA là Vải the hay lụa mỏng, nên SONG SA là rèm che cửa sổ bằng luạ hay vải the mỏng. Khi lần đầu tiên hội ngộ với Kim Trọng từ trưa đến xế chiều, Thúy Kiều đã phải:
                       
Vắng nhà chẳng tiện ngồi dai,                 
Giã chàng, nàng mới kíp rời SONG SA.
      

Còn khi một thân một mình thui thủi ở lầu xanh hết ngày này qua tháng nọ thì cụ Nguyễn Du đã tả hình bóng của Thúy Kiều một cách thật tội nghiệp:
                     
SONG SA vò võ phương trời,                 
Nay hoàng hôn đã lại mai hôn hoàng.                         
Lần lần thỏ bạc ác vàng,               
Xót người trong hội đoạn tràng đòi cơn!

NƯỚC SẠCH Ở HÀ NỘI HƠN 100 NĂM TRƯỚC – Tạ Thu Phong


Hà Nội chuyện xưa phố cũ
Tạ Thu Phong / Tri thức Trẻ BooksNXB Hà Nội
 
Năm 1893, Nhà máy Nước Hà Nội bắt đầu đi vào hoạt động. Cũng thời gian này Sở máy nước được thành lập có nhiệm vụ quản lý, khai thác nguồn nước sạch.
 
Trước khi trở thành nhượng địa của Pháp, người dân Hà Nội lấy nước sinh hoạt bằng cách đào giếng hoặc múc nước từ sông, hồ, ao trong thành phố rồi đánh phèn cho lắng cặn để sử dụng.
 

BÍ MẬT HÀN MẠC TỬ (KỲ 6): ĐI TÌM CHÚ TIỂU ĐỒNG THUỞ NỌ - Phanxipăng

                   Kỳ 6: ĐI TÌM CHÚ TIỂU ĐỒNG THUỞ NỌ

Phanxipăng thăm Phạm Hành tại Mỹ Chánh, Hải Lăng, Quảng Trị, hè 1995. 
Ảnh: Nhất Lâm

Năm 1987, Sở Văn hoá - Thông tin tỉnh Nghĩa Bình (nay là Quảng Ngãi vùng Bình Định) thực hiện tuyển tập Thơ Hàn Mạc Tử. Đề tựa ấn phẩm ấy, qua bài Hàn Mạc Tử, anh là ai?, nhà thơ Chế Lan Viên mấy lần nhắc đến nhân vật tên Hành. Một ở đoạn mở đầu: “...em Hành đem cơm cho anh [chỉ Hàn Mạc Tử] trong suốt bốn năm trời anh phung hủi và trước khi vào Quy Hoà để qua đời trong đó, nghe đâu, Tử đã sụp lạy cảm ơn em”. Rồi ở đoạn kết: “Nhưng lạ chưa, nhớ nhất là tôi nhớ đến chú Hành, cậu bé có tên mà hoá vô danh, nhưng mà bốn năm trời cậu vẫn hằng ngày chăm sóc, đem cơm cho Tử. Gặp Hành lúc nào cũng thấy Hành cười! Quá chú ý đến tri kỷ, tri âm mà quên người ân nhân này đi là điều không phải đâu, hỡi các nhà viết sách sau này về Hàn Mạc Tử.”

BỐN ZERO, HAI BÊN, TRĂM NĂM – Thơ Chu Vương Miện


   


4 ZERO
 
không nói
không nhìn
không nghe
không biết
không nói nhiều năm
câm
không nhìn
thành quáng gà rồi mù
không nghe
từ từ hai lỗ tai
điếc đặc
không biết
mũ ni che tai
ù ù cạc cạc giống vịt
trong một xã hội
mà toàn là
không nói, nhìn, nghe và biết
viên chức nhà nước
5 d
nói dai dài dóc dổm dở
nhân dân 5 n
ngồi nằm ngáp ngáy ngủ
huê hương toa
"cái mùng mà kiêu cái mền"
ạch đị tiến lên?
 

NGUYỄN BẮC SƠN: NHƯ MỘT NHÀ THƠ ĐÔNG PHƯƠNG - Lương Minh Vũ

(Nhân Tập Sách “Nguyễn Bắc Sơn - Tác Phẩm & Dư Luận”. NXB Hội Nhà Văn Vừa Xuất Bản)
 

DỌC ĐƯỜNG VĂN NGHỆ
 
Trong quá trình viết lách, mình sợ và ngại nhất mảng viết nhận định, lý luận phê bình, khảo cứu, tiểu luận...
Thực tế mình thường "né", hay thoái thác khi được "đặt bài"
Ở lĩnh vực này, mình nghĩ cũng khó như (hay hơn) sáng tác.
Ở lĩnh vực này, người viết cùng với sự uyên bác, uyên thâm trong kiến thức, kiến văn, còn có sự quyết liệt, sòng phẳng và hòa ái, thâm trầm.
 
Mình đã từng ngây ngất, sung sướng, bàng hoàng khi đọc các tiểu luận, nhận định của Võ Phiến, Chơn Hạnh Trần Xuân Kiêm, nhất là Phạm Công Thiện và Chơn Pháp Nguyễn Hữu Hiệu...