BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 27 tháng 6, 2021

NÓI CÙNG CAO NHẬT THANH - Thơ Châu Thạch


    
            Ảnh Cao Nhật Thanh và Châu Thạch gặp nhau 
           ngày họp mặt đồng môn Nguyễn Hoàng tại Sài Gòn 
 

NÓI CÙNG CAO NHẬT THANH
 
Có một ngày em ở tuổi mười lăm
Tiếng ca em làm động trăng rằm
Tiếng ca bay trên cổ thành Quảng Tri
Anh gát trên thành lắng nghe xa xăm
 
Từng phiến đá cũng nằm nghe em hát
Màu rêu xanh tích tụ của thời gian
Tiếng em ca làm thấp ánh trăng vàng
Ướt phiến đá và vai anh sương lệ
 
Rồi cuộc chiến biến đời thành dâu bể
Anh bỏ đi lòng cứ muốn quay về
Năm mươi năm mù mịt cả sơn khê
Quên tiếng hát và quên người em nhỏ
 
Bỗng một hôm tiếng ca ngày xưa đó
Vọng âm thanh qua ngàn dặm quan san
Máy cầm tay nghe em hát vang vang
Nhìn khung ảnh thấy em còn trẻ đẹp.
 
Vui biết mấy cửa thời gian không khép
Vẫn là em và tiếng hát ngày xưa
Anh bây giờ đời qua hết gió mưa
Nghe em hát nhớ một thời áo trận
 
Em cũng thế biết bao cơn lận đận
Cũng như anh qua đại lộ kinh hoàng
Qua cầu dài, cầu ngắn máu hồng loang
Đi một cuộc xé lòng đau xứ mẹ 
 
Vui em nhé bây giờ vui em nhé
Anh chúc em cứ trẻ mãi không già
Níu thời gian để được sống hoan ca
Em thì hát, anh làm thơ để tặng.
         
                                    Châu Thạch.


  

EM TÔI: TRẦN QUỐC TRIỀN, NGƯỜI ĐI LÊN TỪ MUÔN VÀN KHÓ KHĂN - Trần Quốc Phiệt


Anh Trần Quốc Triền


Thế mà chú ấy đã khuất bóng đời non bảy năm rồi, ngồi một mình ngẫm lại như mới ngày hôm qua. Tất nhiên thời gian rồi cái gì cũng sẽ phôi pha nhạt nhòa, nhưng vết bầm này thì hằn sâu quá kỹ.
 
Thật ra tôi chưa muốn khơi lại cái sự mất mát quá lớn lao đó, vì chẳng biết lấy gì để bù đắp vào được, đành phải cố gắng giữ thái độ bình thản bằng cách im lặng, nhưng dẫu không khơi lại thì chính nó vẫn cháy âm ỉ trong lòng.
 

Thứ Bảy, 26 tháng 6, 2021

BẮC NINH THI THOẠI (KỲ 7) - Nguyễn Khôi

Bắc Ninh thi thoại của Nguyễn Khôi (Đình Bảng) đã tái bản nhiều lần ở Việt Nam, độc giả trong và ngoài nước đánh giá cao giá trị nghệ thuật của tác phẩm này. Xin trích một số chương giới thiệu cùng bạn đọc.

 


Tập II
(Phần ngoại biên)
Tặng người em đồng hương – Tiến sỹ Nguyễn Văn Hoa
 
 
Bài 7:
CA DAO HAY THƠ BÀNG BÁ LÂN
 
Hồi năm 1994, Giáo sư Huyền Viêm (Sài Gòn) có gửi cho Nguyễn Khôi (KN) bài viết nghĩ về “một câu ca dao”. Vừa qua Nguyễn Khôi, nhân viết cuốn: “Bàng gia vọng tộc”, lại được gia đình Bàng thi sỹ gửi cho tập: “Thơ Bàng Bá Lân”, gồm các bài thơ chọn lọc trong các thi phẩm: “Tiếng Thông Reo, Xưa, Tiếng Sáo Diều, Vào Thu”, do nhà xuất bản Nguyễn Hiến Lê in 1957 tại Sài Gòn.
Trang 25 phần trích thơ: “Tiếng Thông Reo” có bài:
 
TRĂNG QUÊ
 
Trời cao, mây bạc, trăng tròn
đê than hiu quạnh, tre buồn nỉ non
diều ai gọi gió véo von
cành xoan đùa ánh trăng suông dịu dàng
Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô lại múc trăng vàng đổ đi?
 

THÌ THẦM CÙNG TUỔI – Thơ Phan Quỳ


   
                        Nhà thơ Phan Quỳ

 
THÌ THẦM CÙNG TUỔI
 
Tuổi sáu mươi trông mình thật lạ,
Làn tóc xanh bỗng chốc hoá đuôi gà
Buộc thành chùm vì đất trời nóng quá
Và cũng vì... ai nữa ngắm nhìn ta??!!!
 
Tuổi sáu hai một hôm ngồi tựa cửa,
Nhìn trời đất xám xịt một màu mây
Lòng cứ ngỡ mưa giăng đầy phố nhỏ
Ai đâu ngờ mang kính mát...
không hay.
 
Tuổi sáu mươi ta ngồi lần kỷ niệm
Đây bạn bè, đây người ấy... quen quen.
Đây dòng thư, lời tỏ thật êm đềm.
Thương dáng ngọc, trăng ngà lên màu má.
 
Tuổi sáu hai ta quên đời mệt lả
Trả cháu con hối hả cuộc mưu sinh
Ta bước đi giữa muôn vàn thư thả
Lòng hoài mong đây đó những chân tình.
 
Tuổi sáu hai chờ dòng tin thăm hỏi
Có khoẻ không, nơi ấy được bình yên?
Có qua đi hết thảy những ưu phiền?
Và nhắc nhau một lần về hạnh ngộ.
 
Tuổi sáu hai ngập ngừng soi dáng nhỏ
Thuốc nhuộm màu mà cứ ngỡ son môi,
Kẻ một đường trang điểm cho ngày vui
Nhìn lại mình thật lạ, thật hỡi ôi!!!
Tuổi sáu hai rộn rã cuộc rong chơi
 
Í ới nhau cho quên ngày quên tháng
Ta hát vang dẫu rớt nhịp quên lời
Có hề chi khi lòng mình như gió
Có hề chi khi lòng mình như mây
Thênh thang mãi giữa đất trời cao rộng
Trả trần gian những buồn vui hờn giận
Ta quay về hoan hỉ ý thơ bay...
 
                                             Phan Quỳ

DƯỚI MÁI CHÙA XƯA - Thơ Tịnh Bình


   
            Nhà thơ Tịnh Bình

 
DƯỚI MÁI CHÙA XƯA
 
Xanh đê hồn cỏ bật mầm
Mưa về trên mái nâu trầm im thinh
Chùa quê nếp sống yên bình
Hoàng hôn mõ sớm bình minh chuông chiều
 
Gió đồng hương nội tịch liêu
Chòm mây vô định lãng phiêu nơi nào
Câu kinh bay vút trời cao
Cánh đồng sóng lúa âm hao rì rầm
 
Nắng mưa quyện khói nhang trầm
Chuỗi lần tràng hạt niệm thầm nam mô
Kinh chiều rụng tiếng hư vô
Chuông chùa loang sóng gương hồ vô âm...
 
                                              TỊNH BÌNH
                                                (Tây Ninh)
 

XA QUÊ... - Thơ Đặng Xuân Xuyến


   
                               Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến
 

XA QUÊ...
(Kính tặng nhà thơ Trần Vấn Lệ)
 
Xa quê lâu ngày tưởng nhớ
Ai ngờ cứ dửng dưng quê
Chiều nay, hay tin núi lở
Cả làng vùi dưới chân đê...
 
Hôm tê, từ quê báo thế
Lũ dâng, dâng kín mái nhà
Người người hò nhau cứu tế
Lửa gần mà nước quá xa...
 
Hôm qua, thêm ba "tàu lạ"
Bắn chìm dân đảo Phú Lâm
Biển ta sắp là biển lạ
Dân ta nuốt lệ lặng thầm...
 
Ừ thôi, cứ bàn chân dậm
Ừ thì, cứ chặt nắm tay
Xa quê, thì đau thì thấm
Nước mắt ngược dòng mới hay...
 
Hà Nội, ngày 23 tháng 6.2021
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

NHỦ LÒNG – Thơ Lê Phước Sinh


                                               
                         Nhà thơ Lê Phước Sinh

 
NHỦ LÒNG
 
Buổi sáng thức dậy viết dăm ba câu
Bạn bè biết mình còn tồn tại
Dòng nước cạn nhìn trong suốt đáy
Nắng hanh khô vẫn vắt chiết đôi bờ...
 
                          LÊ PHƯỚC SINH
 

DỌC ĐƯỜNG GIÓ BỤI, ĐOẢN KHÚC 61 - 65 (TRONG 100 ĐOẢN KHÚC) – Thơ Khaly Chàm


   
                   Nhà thơ Khaly Chàm

 
trích đoản khúc: dọc đường gió bụi
 
61.
môi hôn mười ngón ưu phiền
vuốt ve bản ngã hiện nguyên tội hình
sững nhìn sâu hoắm lỗ đinh
máu loang phơi nhiễm đức tin rã rời
 
62
điên rồ dị mộng cuộc chơi
điệp trùng sắc tướng dài hơi rú cười
hoài nghi ảnh ảo trong ngươi
gông cùm hiện thực nói lời ngụy nhân
 
63.
dạ thưa: hạt bụi hóa thân
triệu năm xác tín định phần tiền căn
từ hơi thở đất nhọc nhằn
cưu mang sỏi đá mùa trăng tượng hình
 
64.
đường bay sợ hãi vô minh
vòng xoay trật tự nguyên sinh vô cùng
dự ngôn phán quyết trùng trùng
bao điều mặc định bập bùng lửa reo
 
65.
bao năm vẫn mái quê nghèo
mẹ già hóa khói đỉnh đèo níu mây
em thơ gom nắng vàng tay
hà hơi cỏ dại chờ ngày trổ hoa
 
                                  khaly chàm
 

SỰ KHÁC BIỆT GIỮA THỨC ĂN VIỆT VÀ TÀU- Giáo sư Trần Văn Khê


Gs Trần Văn Khê


Thật ra, tôi rất ngại khi cầm viết ghi lại những câu hỏi đã trả lời cho những bạn bè người nước ngoài khi họ hỏi tôi: Người Việt Nam ăn uống thế nào? Hay là cách nấu ăn của người Việt có khác người Trung Quốc hay chăng?
 

Thứ Năm, 24 tháng 6, 2021

CÒN TUỔI NÀO CHO MÌNH – Thơ Phan Quỳ


    


CÒN TUỔI NÀO CHO MÌNH
 
Một hôm
Tuổi hai mươi về ngang trước ngõ
Cánh én chao nghiêng
Hoa vàng rực rỡ
Như tâm tình người thiếu nữ sang xuân.
 
Hành trang nhỏ bé vào đời
Bảng đen phấn trắng
Chật hẹp vây quanh
Tần ngần cơm áo
Tàn mộng ngày xanh!
 
Tuổi ba mươi chợt đến thật nhanh
Dắt dìu con thơ
Bước đời quá vội
Tắt lịm ước mơ!
 
Một hôm nao về ngồi bên khung cửa
Trông vời một áng mây xa
Một câu thơ gần
Thấp thoáng, mong manh...
 
Tuổi bốn mươi về trên tà áo
Không còn hồng thắm, sáng tươi
Một màu tím thẳm sâu
Một màu nâu dịu nhẹ
Ai mang thương nhớ về đâu
Giữa muôn vàn lạc lối.
 
Tuổi năm mươi không chờ không đợi
Nghe tim mình chới với
Nghe huyết quản hư hao
 
Chợt ùa về như thác đổ mưa mau
Ai mong chi buổi lục tuần chao đảo.
Bước chân đi lỗi nhịp Tango buồn.
 
Thoáng nghe đời hư ảo mấy vui hơn?
Lần trao gởi cho vơi niềm cay đắng.
Rồi lại nhớ tuổi mình khô trong nắng.
Ướt theo mưa,
đông hỡi
đã sang mùa.
 
                                      PHAN QUỲ
 

Thứ Tư, 23 tháng 6, 2021

ĐỌC “KHUNG TRỜI CŨ” THƠ TUỆ SĨ - Châu Thạch


   
                           Thiền sư Tuệ Sỹ

 
KHUNG TRỜI CŨ
                         
Ðôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ 
Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang 
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ 
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn 
 
Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở 
Ðỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan 
Cười với nắng một ngày sao chóng thế 
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng! 
 
Ðếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ 
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh 
Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ 
Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn 
                   
                                                       Tuệ Sỹ 
 

LỜI TÌNH BUỒN – Thơ Nhật Quang


   
              Nhà thơ Nhật Quang

 
Lời Tình Buồn
 
Cơn mưa chiều tháng Sáu
Cứ rơi nhanh rơi nhanh
Có tan đi nỗi nhớ
Có vơi đi nỗi buồn?
 
Giọt mưa chiều vẫn tuôn
Lơi rơi cành lá úa
Còn lạnh lùng trong ta
Con tim sầu tan tác
 
Mưa chiều rơi man mác
Mênh mang lời tình buồn
Có con chim nào hót
Để ta quên xót xa?
 
Chỉ còn lại nhạt nhoà
Tiếng mưa chiều ray rứt
Lời tình buồn tình buồn
Ta ngồi khóc, nhớ ai?
 
                  Nhật Quang
  

CHÙM THƠ “ĐỊNH MỆNH” CỦA LÊ VĂN TRUNG


 


ĐỊNH MỆNH
 
Tôi sấp ngửa đời tôi những lá bài định mệnh
Như cuộc tình tôi sấp ngửa giữa tai ương
Em như mây như sương như nỗi buồn tôi chập chùng ẩn hiện
Như mùa thu tôi vàng úa mộng hoang đường
 
Tôi sấp ngửa đời tôi em sấp ngửa nỗi buồn
Con xúc xắc tung trăm lần vẫn rơi về hệ lụy
Em sấp ngửa tình tôi đồng xu cứ xoay hoài trên mặt đời lửa cháy
Tôi xoay tròn lảo đảo cuộc trăm năm
 
Ngọn gió oan khiên thổi suốt cuộc thăng trầm
Tôi úa lá rơi buồn trên mặt đất
Cuộc người kiếm tìm ngàn năm những cái còn cái mất
Nhát dao đời trăm vết chém dọc ngang
 
Tôi sấp ngửa đời tôi như tên lãng du phung phí những đam mê giữa giông bão điêu tàn
Em sấp ngửa cuộc tình tôi cứ đổ về quên lãng
Rơi mặt nào giữa hai màu tối sáng
Rơi mặt nào cũng tay trắng về không
Rơi mặt nào cũng thiên cổ phù vân
Dấu định mệnh in hằn trên lá bài sấp ngửa.
                                

BẮC NINH THI THOẠI (KỲ 6) - Nguyễn Khôi



Bắc Ninh thi thoại của Nguyễn Khôi (Đình Bảng) đã tái bản nhiều lần ở Việt Nam, độc giả trong và ngoài nước đánh giá cao giá trị nghệ thuật của tác phẩm này. Xin trích một số chương giới thiệu cùng bạn đọc.
 

CHỈ LÀ GIẤC MƠ – Thơ Vĩnh Thuyên



                              Nhà thơ Vĩnh Thuyên


CHỈ LÀ GIẤC MƠ
 
Những con đường đã đi qua
Không làm sao nhớ nổi
Mỗi một con đường
Nhiều quanh co khúc khuỷu
Không thể nào quên được
Là con đường trở về
 
Nhiều đêm mong mỏi dù một lần
Vì em đã dậy trưa nên không bao giờ nhìn thấy
Những giọt sương khóc với cành mềm
 
Và nếu không có ngày trở về
Làm sao biết được
Bạn bè tôi đứa còn đứa mất
Đứa ở thật xa đứa ở cũng gần
Vì cơm-áo nên xa dần tình nghĩa
 
Nếu có ngày trở về
Dù đong đầy bạc tiền và nước mắt
cũng không đổi được thời gian
Không còn lại gì…
Còn một giấc mơ!
 
                                                    VĨNH THUYÊN
 
*
 
Tên thật: Dương Văn Thạnh
ĐT: 0913955275
Email: duongvnhthuyen@gmail.com
Địa chỉ: 610 QL22B Long Thành Nam Hòa Thành Tây Ninh
 

THÁNG SÁU... MỘT THOÁNG XA XĂM, NÀY ANH – Thơ Đan Thuỵ


   


THÁNG SÁU... MỘT THOÁNG XA XĂM
 
Chạy dọc niềm tin anh lặng lẽ tìm…
khi hè về tháng sáu
Người thiếu nữ có trái tim nhân hậu
Con phố hồn nhiên, chiều rong duổi
Lơ đãng bâng quơ, khuấy động nỗi niềm
 
Anh cúi nhặt tiếng cười em trong gió
Hoa bằng lăng tím góc phố chiều nay
Con đường nhỏ nắng trải đầy thương nhớ
Dưới chân mình xào xạc tiếng lá reo
 
Tháng sáu
bầu trời xanh hơn, cao hơn
Những tia nắng len mình qua tán lá
Ghé chạm cánh phượng hồng mềm mại
Nồng nàn như mùa hạ mênh mông
 
Tháng sáu đến rồi! qua rồi
em có về không?
Nơi riêng anh với Loa Kèn vẫn đợi
Năm tháng trôi vô tình như gió
Cố nhặt lại mình trong nốt lặng tiếng ve
 
Anh trở về tìm nỗi nhớ mông mênh
Thương se sẻ trên cành xanh đợi bạn
Nơi bối rối...
không lời yêu vội vã
Một thoáng xa xăm...
tháng sáu vô tình
 

Thứ Ba, 22 tháng 6, 2021

BẤT CHỢT – Thơ Lê Bá Lư


 
                                     Nhà thơ Lê Bá Lư

 

BẤT CHỢT
 
Dường như anh đang yêu em
Dường như chưa đã khát thèm
Dường như Nguyệt đã nhìn xem rõ ràng
Dường như em đang lang thang
Dường như anh đang sang ngang
Dường như tình ngập mênh mang đất trời
Dường như em ngoan tuyệt vời
Dường như anh đã ngỏ lời
Dường như môi, mắt, tóc thời mười lăm
Dường như Tình đã lặng câm
Dường như Mộng đã xa xăm
Dường như Chức Nữ nhớ thầm Ngưu Lang!
 
                                                       Lê Bá Lư
 

GIẤC CHIÊM BAO QUÊ NHÀ, CUỐI MÙA PHƯỢNG BAY... – Thơ Tịnh Bình


 


GIẤC CHIÊM BAO QUÊ NHÀ
 
Khoảng trời xanh vời vợi
Triền đê cọng cỏ gà
Viên bi vờ lẻn trốn
Mùa gió...
          bướm cùng hoa...
 
Thả lên trời diều giấy
Chấp chới giữa bao la
Giấc hồn nhiên thơ bé
Mơ về phương trời xa...
 
Rồi một ngày ta lớn
Xa vòng tay mẹ cha
Chuyến đò chiều rời bến
Sông đỏ mắt phù sa
 
Bụi thị thành vương mắt
Xốn xang lòng quê xa
Tiếng gà trưa ảo vọng
Giấc chiêm bao quê nhà...