BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 19 tháng 1, 2021

CHUYỆN TÌNH CỦA THI SĨ NGUYỄN TẤT NHIÊN VÀ BA “BÓNG HỒNG THI CA” - nhacxua.vn

Nguồn:
https://nhacxua.vn/thi-si-nguyen-tat-nhien-va-cau-chuyen-tinh-voi-3-nguoi-dep-tro-thanh-bong-hong-trong-thi-ca/
 



Thi sĩ tài hoa bạc mệnh Nguyễn Tất Nhiên được biết đến nhiều nhất qua mối tình với cô gái Bắc tên Duyên. Người tên Duyên này đã đi vào nhạc Phạm Duy và nổi tiếng khắp cả miền Nam. Tuy nhiên đó là một mối tình không thành. Ít người biết rằng trong thơ Nguyễn Tất Nhiên còn có một số bóng hồng khác, trong đó có “Em xưa còn thắt bím” trong bài “Hai Năm Tình Lận Đận” và Em Hiền Như Ma Soeur”đã nên duyên vợ chồng với ông sau này.

Thứ Hai, 18 tháng 1, 2021

CỰU CUỒNG NGƯU HỐNG ! - Thơ Võ Văn Phúc


   
                     Tác giả Võ Văn Phúc


CỰU CUỒNG NGƯU HỐNG !
 
Từ ta, bẻ kiếm bên Trời
Chiến y xé toạc làm người ly hương
Rống lên mấy khúc đoạn trường...
Phím rơi dòng Hãn, tơ vương sông Hàn
Với tay níu nụ hoa vàng
Tỉnh, say ? Một giấc mơ màng sắc, không !
 
                                              Võ Văn Phúc
 
* Cuồng ngưu: trâu điên

HOA SỨ BƠ VƠ – Đinh Hoa Lư




Ngày đó gần chùa Sơn Mỹ có một quán cà phê khá đông khách. Chúng tôi tạm gọi là quán Thủy-Hạ do anh Hạ (kiêm sửa xe đạp) cùng vợ anh là chị Thủy làm chủ. Bạn đọc chắc hẳn nhớ thời NGĂN SÔNG CẤM CHỢ được cho mở quán cà phê là bắt đầu thoải mái rồi. Lớp trẻ sau này thời đi uống cà phê có thể chỉ do cà phê đang trở thành "mốt" khó hiểu hết thế nào là sự khoái cảm của thú nhâm nhi cà phê của lớp người hàng ngày phải lăn lộn trong rừng, tay chai mặt nám với rựa rìu, nắng mưa.
 

CHỊ VƯỢNG – Thơ Đặng Xuân Xuyến


  
               Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến

                                       
CHỊ VƯỢNG
(Tặng chị Vượng)
 
Xếp nón thúng quai thao
Chị khạo khờ
Gả cho gã đàn ông khó tìm được vợ
Mười năm cặm cụi thân cò
Chị đắp lên gã đàn ông rúm ró
Nụ cười no đủ phởn phơ
Ánh mắt biết gài nỗi nhớ
Mười năm làm vợ
Mười năm vò võ
Chị gằn lòng thao thiết tiếng ầu ơ...
 
Thủ thỉ ru chị những giấc mơ
Gã cột vào chị câu tình chồng nghĩa vợ
Chị khạo khờ
Chị bấu bíu giấc mơ
Chị gồng thêm vài gánh nợ
Gã tang bồng sải cánh ước mơ
Thêm mười năm thân cò
Thêm nữa mười năm chị âm thầm lệ nhỏ...
 
Ngày trở về với công danh đã có
Dắt theo mắt xanh mỏ đỏ
Gã tiêu nhiều tiền Đô
Gã nói toàn xì xồ
Gã đòi bỏ vợ.
 
Chị thẫn thờ
Nhìn giấc mơ
Nhìn những mảng màu bục vỡ.
 
Hà Nội, 14 tháng 11.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

TRẬN CHIẾN CHƯA NGƯNG: ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH VÀ KIM VÂN KIỀU TRUYỆN # 5, PHỤ LỤC 2 - Nguyên Lạc




DẪN NHẬP
 
Trước khi vào phần phụ lục 2, tôi xin tóm lược các phần trước đã nói để độc giả dễ theo dõi:
 
- Nguyễn Du dựa vào tích sử triều Minh, Vương Thúy Kiều của Dư Hoài (dài khoảng 3, 4 trang giấy), Tình sử Phùng Mộng Long, và các hý kịch/ hát bộ nhà Thanh- như Thu Hổ Khâu, ông thêm vào các nhân vật đệm sáng tác ra truyện thơ Đoạn Trường Tân Thanh/ Truyện Kiều. Xuất hiện sau Đoạn Trường Tân Thanh/Truyện Kiều => Kim Vân Kiều Lục => Các phóng tác Truyện Kiều (văn, thi, phú … tuồng Kim Vân Kiều, Đào Hoa Mộng Ký) => Thanh Tâm Tài Nhân Truyện => Kim Vân Kiều Truyện Thanh Tâm Tài Tử => Kim Vân Kiều Truyện Thanh Tâm Tài Nhân(. Duy Minh Thị) => Kim Vân Kiều Truyện Thanh Tâm Tài Nhân (Tàu) – (Xem phần ghi chú ở cuối bài)
 
Sơ đồ biểu diễn sau đây cho dễ nhớ:
 
ĐTTT => KVKL=> TTTNT=> KVKT (DMT)=> KVKT (TÀU)
 

PHÚT TĨNH LẶNG TRƯỚC XUÂN, NẮNG CHẠP VỀ... – Thơ Tịnh Bình


    
           Nhà thơ Tịnh Bình
 

       PHÚT TĨNH LẶNG TRƯỚC XUÂN
 
Sân thiền đâu thấy bóng hoàng mai
Gió đông buôn buốt chạm vai gầy
Lối trúc hoang sơ mờ dáng núi
Vô âm trăng tỏa giữa trời mây
 
Gởi chút hương lòng hòa gió sớm
Nương giọt chuông thiền điểm mong manh
Trên mái nâu trầm sương lắng đọng
Khoan thai hơi thở nhịp thiền hành
 
Mấy độ hoa vàng cơn diễm mộng
Đầu non chớp bể lạnh mưa nguồn
Đường trần thôi đã phai mùi tục
Mặc cánh én về báo tin xuân...
 

ĐỌC THƠ VÕ VĂN LUYẾN, "NGƯỜI CÂU BÓNG MÌNH" - Khaly Chàm


Tác giả Khaly Chàm


Điều quan trọng với từng cá thể, không chỉ ở con người thuộc vào hàng đẳng cấp cao nhất trong “thập loại chúng sinh” nói chung. Có đúng sự sống là trên tất cả?  Một khi đã trưởng thành về mặt lý trí và tâm thức, con người thiết lập ra một tương quan vững chãi và sáng tạo. Con người đang hành động là để nhân danh cái tôi trong mọi nỗ lực ý thức. Động cơ thúc đẩy tình cảm của con người đích thực là những động cơ nào? Khó mà trả lời thuyết phục. Có thể (ta) đã và đang nhìn thấy được những lực hấp dẫn và xô đẩy, những yêu thương, hờn giận, những lên cơn, đờ đẫn… là trầm hệ trong sự khám phá muôn thuở trên bề mặt quả cầu đất này.
 

ĐÂY MIỀN DANH LAM – Thơ Văn Công Toàn

 
   
          Nhà thơ Văn Công Toàn (Hoài Phong Trần)


ĐÂY MIỀN DANH LAM   
 
Tôi đâu tìm đến vành trăng   
Nhìn trên cao mới thấy Lăng Cô tròn   
Một miền thăm thẳm nước non   
Như nàng công chúa mãi còn hoá thân   
Bên nầy núi dựng Hải Vân   
Bên kia vịnh đẹp với đầm Lập An !   
Tôi đâu tìm đến đền vàng   
Mải mê bờ bãi, miên man điệu đà...   
Cát phơi trắng cả bao la   
Trăng treo lau lách, mượt mà nôn nao          
 
Tôi đâu hẹn với trời sao        
Đường lên Bạch Mã như vào cung mây        
Rừng thông cổ thụ xanh đầy        
Tung bờm ngựa trắng cao bay mấy tầng        
Khói sương xoá những dấu chân        
Chắp thêm đôi cánh nhẹ tênh cõi đời        
Tôi đâu hẹn với sao trời        
Đường lên Bạch Mã như mời thiên thai !        
Thác Đỗ Quyên, Vọng Hải Đài        
Ngũ Hồ giữa chốn then cài Động Tiên...             
 
Ai về xứ Huế - Thừa Thiên             
Lăng Cô - Bạch Mã xứng miền danh lam !!!
 
                                   Lăng Cô, 22-12-2020
                                        Văn Công Toàn

Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2021

ĐI VỀ PHÍA HOÀNG HÔN – Thơ Châu Thanh Thủy

 
                              
                                Nhà thơ Châu Thanh Thủy


ĐI VỀ PHÍA HOÀNG HÔN
 
Nghiêng chiều để rớt hoàng hôn
Nghiêng vai để thấy ta còn ngày xanh!
Ta ơi, mộng cũ trong lành
Níu vào đêm vắng để thành chiêm bao.
Dẫu đời vẫn lắm hư hao
Dẫu ta vẫn lắm ngày nao nao buồn
Đôi khi giọt lệ vẫn tròn
Đôi khi tình đó vẫn còn xôn xao
Chiều nay gặp bước chân nào
Viết câu thơ để tạc vào hoàng hôn...
 
                         Châu Thanh Thủy

NHÀ VĂN DƯƠNG THU HƯƠNG TRONG “HỒI KÝ NGUYỄN ĐĂNG MẠNH”

Nguồn:
https://www.vinadia.org/hoi-ky-nguyen-dang-manh/hoi-ky-nguyen-dang-manh-duong-thu-huong/
 
 
                                  Giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh                                  
 
Tôi không nhớ rõ đã quen Dương Thu Hương từ bao giờ. Có lẽ từ hồi chị học trường viết văn Nguyễn Du chăng (1981)?. Tôi được mời dậy trường này mấy khoá đầu. Dương Thu Hương học khoá một cùng với Ngô Thị Kim Cúc, Lâm Thị Mỹ Dạ, Lê Thị Mây, Hữu Thỉnh, Chu Lai, Nguyễn Khắc Trường… Hôm làm lễ bế giảng, chị mặc áo dài trắng, khoác tay tôi cho Hoàng Kim Đáng chụp, ấy là năm 1982.
 

CHÙM THƠ “CƠN MƠ, CƠN MỘNG, CƠN SAY...” CỦA LÊ VĂN TRUNG


    


CƠN MƠ GIỮA MÙA ĐÔNG
 
Em trở về hiu hắt giữa cơn mơ
Theo chiều gió mùa đông ướt dầm câu thơ cũ
Tôi vẽ tiếp nỗi buồn lên dòng mưa
đang u trầm chảy qua khung trời mây úa
Chảy từ phương em mòn mỏi những mong chờ
Chảy từ phương tôi giấc mộng ủ tình xưa
Chảy thao thiết qua hồn chiều quạnh quẽ
 
Em trở về? Không! Chỉ là trăm dòng lệ
Tận phương buồn chảy tận bến hoàng hôn
Em trở về? Không! Chỉ là những sợi buồn
Như sợi máu chảy buồn trong da thịt
Như nước mắt của từng lời em hát
Năm mươi năm vàng úa dấu rêu tình
Năm mươi năm trôi mãi giữa bập bềnh
Câu thơ vấp trăm thác ghềnh giông bão
Em trở về? Không! Chỉ là cơn mộng ảo
Theo dòng mưa buồn suốt một mùa đông
Thơ ướt trong mưa, thơ chảy trăm dòng
 
Ai đứng giữa mùa đông cầm câu thơ bật khóc!
                                   

THÁNG CHẠP, NGỦ ĐÔNG, CHIỀU – Thơ Trần Mai Ngân

 
  
                   Nhà thơ Trần Mai Ngân


THÁNG CHẠP
 
Tháng Chạp đốt lửa trên sân
Có vài sợi khói tần ngần chẳng bay
Vương vào đôi mắt mi cay
Khói thương tro hiểu những ngày mất nhau...
 
 
NGỦ ĐÔNG...
 
Giống như tôi đã ngủ đông...
Không lời, không tứ... lòng không nghĩ gì
Dường như chẳng muốn làm chi
Chỉ ngồi lẳng lặng... đôi khi... thở dài!
 
 
CHIỀU        
 
Chiều quyện hồn ta như cơn say        
Chiều xoá suy tư cuộc tình này       
Chiều mang đi hết ngày xưa ấy        
Chiều bỏ một mình ta ở đây        
Chiều thả trôi xa lời đắng cay        
Chiều rơi giọt sầu trên mi ai        
Chiều run rưng rưng là giọt lệ        
Chiều khóc một thời ta đắm say!
 
                         Trần Mai Ngân

PHẢI DUYÊN CHỒNG VỢ - Thơ Huỳnh Tâm Hoài, nhạc Phan Ni Tấn, tiếng hát: Duy Khang.


 
                                Nhà thơ Huỳnh Tâm Hoài


PHẢI DUYÊN CHỒNG VỢ
 
Chắc duyên, chắc nợ mình ơi!
Xuôi mình lặn lội thăm tôi để rồi.
Hai đứa xếp lại một đôi,
Thiên duyên tiền định mình ngồi bên nhau.
Mình về tôi ở ruột bào,
Thương mình thương quá, chừng nào mới phai!
Tôi đây ở phía non Đoài,
Mình xa biển Bắc dặm dài lê thê.
Bao giờ chim nhạn bay về?
Cho cành khô héo vỗ về chân chim.
Chim kêu mấy tiếng kêu chiều,
Cành vui lắc lẻo cho mềm lòng chao.
Dây trầu quấn quýt thân cau,
Phải duyên chồng vợ bên nhau suốt đời.
 
                                   Huỳnh Tâm Hoài


     

Thơ: Huỳnh Tâm Hoài.
Nhạc: Phan Ni Tấn.
Tiếng hát: Duy Khang.
Hòa âm: Lê Hùng.

Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2021

NGƯỢC DÒNG CHỜ HOA ĐÊM... - Chùm thơ độc vận của Đặng Xuân Xuyến


    


NGƯỢC DÒNG
 
Hôm nọ có người ghé bến sông
Nói chuyện nhà bên đã gả chồng
Từ độ ngược dòng đi xây mộng
Chả thấy một lần ghé bến sông.
 
Tôi biết người ta chẳng ngóng trông
Chỉ mình tôi với mộng hư không
Chiều qua lạc bước về Kim Động
Tôi lại trắng đêm hứng gió đồng.
 
Tôi biết người ta đã gả chồng
Giờ là mệnh phụ giữa phố đông
Tôi buồn tôi giận tôi dại mộng
Say mãi đò ngang khách má hồng.
 
Đã  mấy đông rồi, đã mấy đông
Bếp lửa nàng nhen có đượm hồng
Mỗi bận nàng ra cài then cổng
Có lạnh so người trước gió đông?
 
Nàng có còn quen nép cạnh chồng
Hững hờ dạo gót giữa phố đông
Lá vàng lả tả khi chiều xuống
Có thấm cô đơn bởi gió cuồng?
 
Tôi biết người ta chẳng đoái trông
Chỉ mình tôi với mộng hư không
Tôi buồn tôi giận tôi dại mộng
Lỡ cả chuyến đò khách sang sông.
 
Hà Nội, Ngày 29.11.2014
 

KHÓC BỐ VỢ - Thơ Nguyễn Khôi


 
                           Nhà thơ Nguyễn Khôi


KHÓC BỐ VỢ
          
Chàng trai cảng Hải Phòng
giác ngộ Việt Minh
đi “Bộ đội Cụ Hồ”
trải ba cuộc chiến
- Mất vợ
mất nhà đất
- Còn một mụn con gái
một vốc Huân Chương...
Nay
đi Đài hóa thân
Hai bàn tay trắng
Bố ơi !
         
Hà Nội, 11/4/MậuTí – 2008
Nguyễn Khôi

LỜI CHÀO! – Thơ Văn Công Toàn


   

 
LỜI CHÀO !
(Kính mừng Nhạc sư Nguyễn Vĩnh Bảo - Đại thọ 104 tuổi !)
 
Đời ta rồi cũng trăm năm    
Con sông muôn thuở ôm cầm thuyền ai ?    
Còn chi trong cõi hình hài      
Ra đi rồi cũng một mai dặm trường...         
 
Bây chừ gặp lại dòng Hương         
Qua bao mùa lũ vẫn thương đôi bờ !         
Lời chào như một giấc mơ           
Thắp lên ngọn lửa hồn thơ ru tình...     
 
Ru ai đời lại ru mình ?     
Cho ta năm tháng yên bình còn đây !         
 
Đời ai rồi cũng ngủ say         
Âm Dương rồi cũng có ngày cách chia...         
Tâm hồn thể xác xa lìa         
Trăm năm rồi cũng bên kia cuộc đời.             
 
Giờ ta nhìn lại chính tôi              
Đẳng cấp phong độ là lời rỗng không...             
Chiều nay đứng giữa cánh đồng                
Ngắm cô đi cấy chổng mông còn gì ?!
 
                                   Dạ Lê, 9-1-2021
                                   Văn Công Toàn

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2021

NHÀ THƠ LÃNG TỬ DỄ THƯƠNG NGUYỄN TẤT NHIÊN – Đoàn Dự




Nguyễn Tất Nhiên tên thật là Nguyễn Hoàng Hải, là một nhà thơ được nhiều người Việt Nam yêu thích. Đối với các nhà thơ khác thì người ta hâm mộ, còn đối với Nguyễn Tất Nhiên, người ta yêu thích do thơ của Nhiên rất hay, phóng khoáng, có những nét gần như kỳ lạ nhưng lại rất trẻ, rất hồn nhiên, cứ viết là viết, hễ thích là viết và viết rất gần gũi với cuộc sống con người. Ví dụ: “Người từ trăm năm/ Về ngang sông rộng/ Ta ngoắc mòn tay/ Trùng trùng gió lộng/ Thà như giọt mưa/ Vỡ trên tượng đá/ Thà như giọt mưa/ Khô trên tượng đá/ Có còn hơn không…” (Trích: Khúc tình buồn. Phạm Duy phổ nhạc và đổi tên thành ‘Thà như giọt mưa’ nhưng xem ra cái tên Khúc tình buồn hay hơn). Ôi, tình yêu mà chỉ có “một khúc” thôi – một khúc ngắn ngủi, nhỏ bé, giống như những giọt mưa rơi trên tượng đá, sau đó khô đi và tác giả tự an ủi: “Có còn hơn không”. Thật dễ hiểu, dễ gần gũi, vì ai cũng đã từng trải qua thứ tình cảm ấy nên thấy yêu thơ Nguyễn Tất Nhiên.
 

NĂM SỬU NÓI CHUYỆN TRÂU - Nguyễn Đại Duẫn




Thành ngữ “con trâu là đầu cơ nghiệp” nói lên vị trí, vai trò quan trọng của trâu đã có từ lâu trong đời sống con người Việt với nền nông nghiệp lúa nước. Con trâu là con vật có vai trò quan trọng đến mức trước cả việc lập gia đình, làm nhà. Vậy nên trong tục ngữ ca dao Việt Nam có câu: “Tậu trâu, lấy vợ, làm nhà” là thế.
 

NẦY EM HỠI - Thơ Phan Quỳ


  
                     Nhà thơ Phan Quỳ

 
NẦY EM HỠI
 
Nầy em hỡi, chân xưa giờ quên lối,
Sáng mai hồng, trưa nắng, những chiều đông.
Ta mòn mỏi chờ mong ngày tháng rộng
Tiếng tơ đồng vang vọng giữa trời không.
 
Nầy em hỡi, tóc xưa giờ có rối,
Có phai màu, khắc khoải những đêm đêm?
Ta chợt ước mình là cây lược nhỏ
Tay em mềm, tóc chảy bờ vai êm.
 
Nầy em hỡi, đêm nay trời dần tối,
Mưa rưng buồn qua mái lá che nghiêng,
Ta ngồi nhớ mưa xa từng hạt vỡ,
Ta ngồi mong thôi hết những ưu phiền.
 
Nầy em hỡi, xa xăm về muôn nỗi,
Ký ức buồn, lồng lộng một trời thương.
Sóng lênh đênh chìm nổi một cánh buồm.
Mùa giông bão, mong chi ngày cập bến?
 
Nầy em hỡi, ta mong lần cứu rỗi,
Thượng Đế buồn, gieo mãi hạt từ tâm.
Chiếc lược nào trong mộng ảo trăm năm?
Mơ tóc rối trên vai người tình nhỏ.
 
Nầy em hỡi, thênh thang về con ngõ,
Thưa vắng rồi, cô quạnh một tình nhân.
Ta vẫn mong, ta gọi em lần nữa,
Âm vang buồn, vọng mãi đến ngàn xanh...
 
                                                 Phan Quỳ

ĐƯỜNG RỪNG VÀ CÂY MÂY – Đinh Hoa Lư


Tác giả Đinh Hoa Lư


Mây đây không phải là những đám mây trời bồng bềnh trôi trên bầu trời xanh lơ trong một ngày nắng đẹp đâu thưa quý bạn. Mây đây là những bụi mây rừng đầy gai nhọn trong rừng xanh núi thẳm.
 

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2021

TRẢ LỜI ANH NGUYÊN LẠC VỀ SHOW, DON’T TELL – Phạm Đức Nhì


Nhà bình thơ Phạm Đức Nhì


Trong bình luận của tôi về bài viết của anh Nguyên Lạc tôi chỉ giới hạn nhận xét của mình vào một phần “không ổn”:
 
Trong 3 truyện ngắn anh Nguyên Lạc đưa vào làm thí dụ cho thủ pháp Show, Don’t Tell trong bài Vài Điều Về Cao Xuân Huy Và Lâm Chương thì nhận xét của tôi chỉ nhắm vào truyện ngắn Bùa Ếch của nhà văn Lâm Chương. Truyện ngắn này có đoạn kết như sau:
 
Lương Mập phân trần: “Tôi thương cô ta thiệt tình. Chứ đâu phải vì cái đó.” Lão (thầy bùa) lắc đầu: “Cậu lầm rồi. Nếu cô ta không có cái đó, cậu có thương không?” Lương Mập cứng họng.
 
Trên đường về, nghiệm lại lời của lão thầy bùa, hắn hiểu ra rằng tình cảm trai gái đều bắt nguồn từ cái đó khác nhau mà thôi…