BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2019

BAO GIỜ TÌNH SẼ MUÔN THU - Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc Mai Phạm


       
     Nhà thơ Quách Như Nguyệt


       BAO GIỜ TÌNH SẼ MUÔN THU

Có dòng suối ngầm âm ỉ
Chảy qua dòng đời thủ thỉ
Có em lặng lẽ âm thầm
Ngồi khóc, đâu ai biết nhỉ?

Chỉ là những giọt nước mắt
Rơi rơi nhớ lại tình si
Đời sống này có gì vui?
Thiền quán hai chữ chia ly
Tìm nghĩa hai chữ a tỳ
Quay nhìn lại mình:  phiền lụy!

Có dòng sông nào vô tội
Thản nhiên, êm ả, buông trôi
Có tâm bỗng tràn sóng nổi
Tâm ơi, lắng xuống đi thôi!

Có vầng trăng nào huyền hoặc
Thôi miên kẻ ngắm, người nhìn
Có em nhìn trăng thắc mắc
Anh giờ chắc ngắm trăng thanh?

Trăng rằm đêm nay sáng quắc
Trăng tròn tháng Tám Trung Thu
Lòng em buồn bã ngục tù
(Biết ra thì đã muộn màng)
Bao giờ tình sẽ muôn thu?!?

Bao giờ tình sẽ muôn thu?...

         Quách Như Nguyệt


       

Thơ: Như Nguyệt
Nhạc: Mai Phạm
Ca sĩ: Kim Ngân
Hòa Âm và Studio: Quang Đạt
                  Video: Huy Trương

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2019

Ừ! THÁNG TƯ... - Thơ Đặng Xuân Xuyến


       


Ừ! THÁNG TƯ...
(Kính tặng Văn sĩ Thái Quốc Mưu)

Ừ, tháng Tư rồi. Ừ, tháng Tư
Gió Xuân vét vớt vạt sương mù
Nụ cười se sẽ vương môi gượng
Xáo xác nẻo về nương cố hương.

Ừ, gượng mà quên... để gắng quên
Tháng Tư, rầu lắm, những ưu phiền
Người đi ríu bước người đưa tiễn
Thăm thẳm ngõ chiều mây xám trôi.

Hà Nội, 01 tháng 04.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

TẤM HÌNH NGƯỜI XƯA, BUỒN - Thơ Tịnh Đàm


   
                        Nhà thơ Tịnh Đàm
               

TẤM HÌNH NGƯỜI XƯA

Một mình,
Lặng lẽ nơi này
Buồn đong tâm sự
Qua ngày tháng... Rơi !
Đêm quen,
Chiếc bóng bên đời
Mộng xưa,
Bao nỗi đầy vơi...
Ân tình !

Hoài mong,
Cũng chỉ riêng mình !
Người xa...
Còn lại tấm hình... mờ phai !

Chuyện lòng,
Nào ngỏ cùng ai
Biết chăng người ấy...
Có hoài nhớ thương ?!

KHUNG TRỜI KỶ NIỆM - Đức Hạnh và Thi Hữu


   

Gió trổi mùa sang đẩy Hạ về
Thơ chào bút vẫy thỏa lòng mê...


KHUNG TRỜI KỶ NIỆM
“Ngũ độ thanh”

Phượng vĩ mùa sang nở tứ bề
Khung trời kỷ niệm thắm làng quê
Ngôi trường bạn hữu còn thương nhớ
Lớp học thầy cô mãi tưởng về…
Cánh mộng ngày xanh tình vẫn trổ
Trưa hè suối Hạ cảnh nồng mê…
Trang đời ấp ủ bao hoài vọng
Bến đỗ thuyền yêu tỏ cận kề…

Đức Hạnh
02 04 2019

BÀI HỌA:

SÓNG LÒNG
“Nđt, Bvđâ

Giữa cả mùa đông cứ bộn bề
Êm đềm vẽ cảnh một chiều quê
Màu hoa vẫn đượm theo lời kể
Nốt nhạc còn say gởi bữa về
Ngẫm phút mong chàng tim nhỏ lệ
Câu từ đọng nét ngả niềm mê
Người quên tiếng hẹn hay là trễ?
Dội sóng thuyền trôi mãi chẳng kề.

Trần Hằng Nga
02 04 2019

BÓNG TRĂNG VÀ TIẾNG CHIM - Thơ Nguyên Lạc


       
                       Nhà thơ Nguyên Lạc


BÓNG TRĂNG VÀ TIẾNG CHIM

Bóng trăng soi sáng hồn quê
Biệt ly chim khóc não nề bao năm!
(Phóng dịch: Sơn cư mạn hứng - Nguyễn Du)[*]

I. VẦNG TRĂNG XƯA ẤY

1.
Lặng lẽ. một bóng người
Vằng vặc. trăng bên trời
Bâng khuâng. hồn viễn xứ
Ngày xưa. ánh trăng tôi?

Ngõ khuya. vành trăng đầy
Cố hương. bóng trăng đây? 
Bao xuân thu luân lạc
Ký ức vẫn đong đầy!

Vẫn. vầng trăng xưa ấy!
Vẫn. quê hương hồn nầy!
Mười năm. trăm năm nữa
Vẫn lồng lộng. Có hay?

2.
Giữa khuya. trăng tròn vành
Rực trắng. trời lam xanh
Một bóng đời. cô lữ
Một nỗi lòng. tan hoang!

Trăng soi. giấc mộng tàn
Dâu bể. thanh xuân tan!
Người. nỗi niềm cố xứ
Trăng. đổi màu thời gian?

CHÙM THƠ TÌNH KHẮC KHOẢI - Phạm Ngọc Thái


       


TIẾNG KHẮC KHOẢI MÙA ĐÔNG

Ta lại viết bài thơ tình một thưở
Với người đàn bà trẻ xa phương
Hồn vọng bay trên sông nước quê hương
Xin lưu giữ tấm hình nàng... Nơi trái tim thi sĩ ...

Chân ta bước khuông trời xanh kì vĩ
Em trong anh vằng vặc ánh trăng rằm
Ta yêu em như dòng suối mát thơm
Bờ bãi nhân gian nặng lòng tha thiết.

Ôi, người đàn bà làm ta rơi nước mắt
Hạnh phúc vô cùng... cũng thật đớn đau ...
Vẫn muốn cùng ta lại chẳng dám yêu
Bởi cuộc sống chốn bèo dâu lận đận.

Mới đổ tại duyên trời, số phận !?
Cố cười lên cho quên hết thương tâm
Đành hẹn khi anh khuất cõi dương trần
Em xõa tóc bên mồ rơi lệ xót

Muốn cưới em phải chờ sang kiếp khác
Dẫu chẳng tin liệu có kiếp sau không ?
Em nghe chăng tiếng khắc khoải mùa đông
Thơ anh viết đôi dòng trong gió lạnh ...

NGẬM NGÙI - Thơ Lê Cao Đảm


   
                    Tác giả Lê Cao Đảm


NGẬM NGÙI
(Kỷ niệm lần về quê đầu tiên sau gần 20 năm phiêu lãng)

Ta loanh quanh mấy vòng trên phố cũ
Rụng trái sầu nhớ lại chuyện ngày xưa
Nhớ tóc mây, áo lụa tuổi học trò
Nhớ bạn bè đã bao thu xa biệt

Ngày ra đi áo còn thơm mùi mực
Dáng thư sinh trôi dạt giữa dòng đời
Hành trang nào? vội vã vắt nghiêng vai
Xa phố thị mà bùi ngùi lụy cãm

Làm sao quên những tháng năm cắp sách
Nhớ làm sao buổi học Nguyễn Hoàng
Những con đường góc phố thân quen
Buổi chiều nao cùng em thả bước

Bao năm qua lênh đênh xuôi ngược
Thân xứ người mà dạ để cố hương
Nợ áo cơm níu giữ nước về nguồn
Dòng sông đời vô vàn ghềnh thác

Chừ ta về tóc rối thêm sợi bạc
Em cơ hồ vương ráng chiều thu
Chuyện tình đầu khờ khạo tuổi mộng mơ
Đã ngủ yên sau bờ dĩ vãng

Chừ ta về vẫn khung trời mây trắng
Vẫn nước dòng Thạch Hãn trong xanh
Nhưng trường xưa giờ chẳng còn tên
Liệu ngàn sau? có đi vào quên lãng

Về phố cũ nao lòng thuyền lỡ bến
Cung đàn xưa mãi vọng dư âm buồn
Kỷ niệm nào cũng nhói buốt con tim
Cũng hằn sâu trong vùng tiềm thức

Bè bạn thuở nao ngàn phương chia cách
Đếm trên ta... tên từng đứa mất... còn
Bên Thành Cổ xanh rêu màu tuế nguyệt
Giọt ngậm ngùi tím ngát buổi hoàng hôn

      Quảng Trị một chiều cuối Thu 1997
                                         Lê Cao Đảm

EM VÀ NỖI NIỀM - Phan Quỳ


           


           EM VÀ NỖI NIỀM

Em và mùa xuân đã không còn ở lại. Ta chờ đợi gì một mùa thu trút lá? Những đám mây lang thang màu cánh vạc chở linh hồn ta về nơi đầu ghềnh cuối bãi và từng cơn gió rét buốt ngày đông thổi qua lòng ta quạnh vắng đìu hiu.

ĐỌC “THƠ CỦA GÁI QUẢNG TRỊ” CỦA QUANG TUYẾT - Châu Thạch


             
                   Nhà bình thơ Châu Thạch


  ĐỌC “THƠ CỦA GÁI QUẢNG TRỊ” CỦA QUANG TUYẾT                                                                                           Châu Thạch

Trưa thứ sáu tháng 4- 2019, tôi thức dậy sau giấc ngủ ngon trong không khí mát dịu của bầu trời cuối xuân. Cầm chiếc điện thoại lên và mở trang facebook, tôi đọc ngay được một bài thơ hay lắm. Hay lắm vì nó nói về một quê hương đã từng gắn bó với tôi một thời trai trẻ. Hay lắm vì nó nói về những người con gái của quê hương đó, những người mà tôi đã từng yêu đến cháy bỏng con tim từ xưa và mãi mãi! Hay lắm vì nó đã làm con dế mèn tôi gáy lại, sau nhiều ngày cạn kiệt cảm hứng, vì bị đánh te tua trên văn đàn, bởi có người không muốn nghe tiếng gáy dưới cỏ của con dế rất chi là hèn mọn, nhưng lại cứ gáy suốt ngày đêm.

KHÔNG BẠN, NGƯỜI BIẾT KHÔNG...- Thơ Hoàng Yên Lynh


       
                   Nhà thơ Hoàng Yên Lynh


KHÔNG BẠN          

Không bạn chiều nay rượu một mình
Chỉ còn trời đất quán nghiêng xiêu
Còn cô chủ quán đôi mắt biếc
Còn rượu còn ta với muộn phiền.

Ra thế đường đời cũng bảy mươi
Nhục vinh,thành bại gió mây trôi
Gọi mãi tri âm cùng tâm sự
Một thuở tóc xanh đã trắng rồi.

Thôi cũng một đời mộng với mơ
Một đời đi mãi giữa bơ vơ
Văn chương rốt lại không tròn chữ
Lưng quán nghiêng chiều rượu với thơ.

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2019

RƯỢU VỚI NÀNG THƠ - Thơ Ái Nhân


       
                    Nhà thơ Ái Nhân


RƯỢU VỚI NÀNG THƠ

Cạn nào em chén mộng mơ!
Cho say tới bến cho thơ bềnh bồng
Môi thơm như cánh hoa hồng
Đêm qua mơ có cưới chồng là ta?

Ô kìa, ánh mắt kiêu sa
Rưng rưng em chắc thương ta thật rồi
Trăng say ngả ngớn lưng đồi
Vai thon nà nõn…trao lời ái ân

Gục hồn lên tuổi thanh tân
Hoang vu sa mạc… mùa xuân lại về!

                                            Ái Nhân

THƠ PHAN QUỲ


   
                Nhà thơ Phan Quỳ


THƠ PHAN QUỲ

Em về một thuở hồng hoang ấy,
Khúc nhạc tiêu dương bỗng dâng mùa,
Ta nghe hồn lặng chìm con sóng,
Bóng nhỏ nghiêng nghiêng vạt nắng vừa.

Em mang tình mộng vào nhân thế,
Trong cõi miên man những kiếm tìm.
Mắt chiều ngơ ngác nhìn đêm tối.
Ta về hiu quạnh nhói lên tim!

Em đi đường cũ còn in dấu,
Ghềnh thác đa đoan trải gót mềm.
Mưa gió bao lần lên vai nhỏ,
Mơ chốn hiên ngoài chút nắng lên.

Em hởi, ngây thơ ngày tháng mộng,
Hao mòn tay với tuổi xanh xưa,
Ta mang trăn trở vào hư ảo,
Bên đời ai gọi để ai thưa ???

                            Phan Quỳ

SỢ ĐÊM - Thơ Đặng Xuân Xuyến


       


SỢ ĐÊM

- Này...
Cứ đêm là em rất sợ
Ngủ mình toàn gặp hoang mơ
Nhà em đèn luôn thắp sáng
Bão bùng chả thấy anh sang
Thế mà anh luôn hào sảng
Nhà bên tắt lửa buông rèm...

- Thì...
Ngủ với nhau một đêm
Ta nếm môi nhau một bận
Ta lần ngực nhau một bữa
Cho chừa cái nết sợ đêm.

- Gớm...
Nói sao mà hay hay thế
Rượu Cần chửa uống đã phê
Có giỏi thì sang ngay nhé
Đêm đêm liệu biết đường về...

Hà Nội, 21 tháng 01.2019
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

NHU KHÓI ĐÔNG PHAI - Thơ Hồng Thúy, nhạc nền tiếng kèn saxo của nghệ sĩ Trần Mạnh Tuấn




    

VỘI - Thơ Hiệp Kim Áo Tím


       
                      Nhà thơ Hiệp Kim Áo Tím


VỘI

Bao lần đến rồi đi cũng vội
Có chút gì vương vấn trong tôi
Nhớ ơi buổi trưa hè nóng rát
Mà chỉ kịp nhìn nước sông trôi

Đà Nẵng hôm ni quay trở lại
Cơn gió đầu đông mát đôi vai
Sóng biển nhẹ lời ru êm ái
Bãi cát dài ve vuốt chân ai

Cầu Rồng lung linh ngàn ánh điện
Bên sông Hàn cùng bạn hàn huyên
Ôi tuyệt quá Hội An phố cổ
Đèn lồng soi nhẹ đêm dịu hiền

Em đến rồi đi cũng vội vàng
Trên con đường rộng nhớ miên man
Tối đến rồi đi trời chưa sáng
Muốn ở lại đây nhặt lá vàng

Vẫn biết sẽ có ngày trở lại
Để lang thang trên đoạn đường dài
Được ngắm biển chiều nghe sóng vỗ
Nhặt ánh sao trời trong mắt nai

                   Hiệp Kim Áo Tím
                   Đà Lạt, 28/03/2017

LÊN CHÙA HỎI PHẬT - Thơ Châu Thanh Thủy


      
      Nhà thơ Châu Thanh Thủy


LÊN CHÙA HỎI PHẬT

Lên chùa hỏi Phật: “Tại sao?
Đời con rách nát, hư hao thế này?
Oan gia trái chủ bấy nay
Vong nào nó nhập thân này, Phật ơi!”.

Phật rằng: “Con chớ lắm lời
Phận con đau khổ bởi đời không kiêng.
Lên chùa mà chẳng thấy thiêng
Ngày ngày chẳng muốn ngồi thiền, tụng kinh
Thấy giai, liếc mắt thả tình
Con về tự xét thân mình thế nao?
Lên chùa giải hạn, cúng sao
Đi làm công quả nhiều vào nghe con!
Thấy giai đừng có chờn vờn
Cấm ăn cá thịt, chỉ toàn rau thôi
Tụng kinh, gõ mõ thảnh thơi
Quét chùa, nhổ cỏ, dạo nơi cửa thiền”!

- “Phật dạy con những nghe liền
Nhưng bỏ nghề nghiệp, lấy tiền đâu ăn?”.

Phật cười: “Con chớ băn khoăn,
Cửa chùa công quả tiền trăm tiền nghìn
Nên con chẳng phải lo phiền
Lên chùa mà ở, sẵn tiền mà ăn!”.

                    Châu Thanh Thủy
                           2-4 -2019

MÙA ĐI - Thơ Nguyễn Thành Tâm


       
                 Tác giả Nguyễn Thành Tâm


MÙA ĐI

Ta đi qua ngày giông gió
Rụng một nỗi buồn sang nhau
Ta đi qua ngày xa lạ
Nhặt lên phút cuối bắt đầu

Mùa thay gục màu lá đỏ
Biếc xanh e ấp nảy mùa
Mùa đi bạc mùa lá đổ
Muôn trùng trổ hạnh xanh sau

               Nguyễn Thành Tâm

TÌM LẠI - Thơ Nguyên Lạc


       
                        Nhà thơ Nguyên Lạc


TÌM LẠI

Khói đốt đồng chiều...
Người xưa cay mắt!
Mùa vẫn xưa!
Em có biết người về?
Tìm lại một khoảng trời
Khoảng trời ký ức

Ai? Đánh thức giấc mơ tôi một thời
Một thời tôi cố quên!
Một thời tôi có em
“Một thời để yêu và một thời để chết”  [*]

Tôi đi tìm em
Chỉ thấy tôi riêng!
Chiều hấp hối bên bờ kinh nắng quái
Tiếng kêu chiều chim vịt cứa lòng quê!

Đã ra đi! 
Sao lại về?
Để con nước xô bờ!
Để lặng lờ hoa tím!

Cổ độ!
Sông ráng chiều khói tỏa
Một bóng người thấy bao nỗi tàn phai!
Đời mong manh!
Tình mong manh!
Đâu đây tiếng gió thở dài
Nghe trong hồn tiếng sương rơi lạnh!

Tiếng bần rụng
Tiếng hò ơi
Tiếng thời gian
Tóc bạc màu ai
Tím biếc cõi lòng người lữ thứ!

Bến sông vắng
Tiếng kêu sương vạc khổ!
Mơ một thời!
Mờ theo sóng... trôi... trôi!

                     Nguyên Lạc

[*] Tên quyển tiểu thuyết của Erich Maria Remarque

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2019

BÁNH BÈO VÀ TUỔI THƠ... - An Nguyen


      
                                 Tác giả An Nguyen 


         BÁNH BÈO VÀ TUỔI THƠ...

Một ngày Quảng Trị.
Trời oi ả, cơn nắng chiều còn gay gắt đổ xuống con đường Duy Tân loang loáng bốc khói nhựa đường. Ở đây không có hàng cây ca, rợp bóng mát trưa Hè như một số con đường trong thị xã.
- Ai... Bánh bèo không ?
Tiếng rao bánh bèo của người đàn bà cất lên từ xa, đang vọng lại, lời rao kéo dài ra như những hồi tàu, của con tàu lửa ngược xuôi mỗi lần qua Cầu Ga Quảng Trị vọng về.

LỜI THÁNG TƯ..., THUYỀN KHÔNG - Thơ Quang Tuyết


   
                       Tác giả Quang Tuyết

LỜI THÁNG TƯ...

Đầu tháng tư anh dối
Mãi mãi mình bên nhau
Giữa đêm mờ sao tỏ
Ta nghe lòng xôn xao

Ai biết rằng tháng tư
Cá theo người trong thơ
Lòng say lời ai ngỏ
Ngỡ chạm vào duyên tơ

Rồi một ngày ngẩn ngơ
Người bỏ người bơ vơ
Tháng tư nào ngọt mật
Tháng tư nào thẩn thờ

Trong bóng đêm tan vỡ
Ta đắng cay nguyện cầu
Tháng tư nồng hương lửa
Người và ai bên nhau

    

THUYỀN KHÔNG

Người đi để lại thuyền không
Một mình ta với muôn trùng sóng xô
Biết rằng duyên nợ héo khô
Sao lòng cứ mãi ngẩn ngơ giữa đời
Bên đây nắng đã tắt rồi
Bên kia dệt mộng kết đôi nguyện thề
Một mình ôm khối u mê
Khóc cười cay đắng ê chề với thơ
Ừ anh
Tình ấy dại khờ

                              Quang Tuyết