BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2019

THIÊN THU - Thơ Châu Thanh Thủy


    


THIÊN THU

Chàng à, yêu hết cõi này
Kiếp sau cát bụi, xương gầy hồn hoang

Rong chơi trong chốn hỗn mang
Ta say vũ khúc, còn chàng du ca

Phiêu diêu tận cuối trời xa
Yêu nhau sương khói, tình là thiên thu!

                              Châu Thanh Thủy
                                  18 -1 - 2018

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2019

CHIỀU CUỐI NĂM UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH - Thơ Lê Văn Trung


        


CHIỀU CUỐI NĂM 
UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH
(Trích thơ của Ngói)

Xin rót cho đầy chiều cuối năm
Cơn say thiên cổ mộng điêu tàn
Hỡi ơi thành quách rêu phong cả
Ai ném gươm vào tim máu loang

Hãy uống cùng ta, ngày tháng lụn
Trăng em tròn khuyết chuyện trăm năm
Ta một đời mây, ồ ! Tan hợp !
Ta một đời sương, ồ ! Lạnh hàn !

Hãy uống cùng ta, hề ! Tri âm !
Em uống cùng ta, hề ! Giai nhân !
Này đây rượu chảy trường giang mộng
(Có cơn say nào mà không buồn ? )

Em đã xa từ năm mươi năm
Ta bỏ đi từ trăng khuyết rằm
Gươm xưa hoen rỉ cùng xương máu
Ta ném ta vào mộng vỡ tan

Thôi đừng buồn nữa, tên hàn sĩ
Đất trời thiên cổ một cơn say
Rượu không cháy cạn nguồn ân ái
Tình của trăm năm ai rót đầy ?

Thôi đừng buồn nữa, người yêu dấu
Giọt lệ em là men rượu cay
Hãy rót đầy ! Sao không cạn nổi
Ta gửi về đâu giọt rượu này ?

                   Lê Văn Trung

Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2019

TRẦM TƯ BÊN LY RƯỢU, TA CHỜ, NGÀY ĐẦU NĂM MỚI - Thơ Nguyên Lạc


        
                               Nhà thơ Nguyên Lạc  


TRẦM TƯ BÊN LY RƯỢU
(Tặng người bạn Tây Ninh: Hà Nguyên Du)

Thiên thượng phù vân như bạch y
Tu du hốt biến vi thương cẩu
                             (Đỗ Phủ)

Rượu cay?
Mong rượu thêm cay!
Dù gì
ta cũng chỉ say một đời

Nhân sinh
vân cẩu bên trời!
Lợi
Danh
vọng tưởng!
đổi dời bể dâu!

Tiếc chi?
lời đẹp tình nhau
Chắc chi?
hạnh ngộ đời sau sẽ là

Thôi tôi
"bào ảnh huyễn mơ" [*]
Có. Không
tình đó
mép bờ nhân duyên!

Tùy thời
duyên hợp duyên tan
Buồn chi?
mây trắng trên ngàn vẫn bay

Trăm năm
trường mộng phương ngoài!
Để tôi huyễn mộng
tình ai đẫm quỳnh!
.
Nguyên Lạc

...............

[*] Như mộng huyễn bào ảnh - Kinh Kim Cang

Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2019

NỖI ĐAU - Thơ Lê Văn Trung


        


NỖI ĐAU
(Cõi Lưu Đày *3*)

Giấu mặt nhìn nhau tội nghiệp nhau
Núi xơ xác núi, đồi trơ đồi
Nước xoáy vào tim người xói lỡ
Nước rỉ vào tim người nỗi đau

Cành khô đợi mỏi cánh chim về
Trùng trùng vô tận đá vọng phu
Đá vọng phu hề chinh chiến lụy
Chinh chiến hề thay chốn ngục tù

Suối khô đợi mỏi cơn mưa lạ
Đá nứt bày khuôn mặt hãi hùng
Đá cũng kinh hoàng bầy thú dữ
Nhe nanh cắn xé cả linh hồn

Người chết quấn hờ manh chiếu rách
Chôn vội vàng dưới lớp cát nông
( Không biết ngày mai trong đáy mộ
Có còn tìm thấy nắm xương không ? )

Mắt cũng bầm đen dòng lệ máu
Khóc nhau đành nuốt quặn niềm đau
Năm chung mảnh ván mà câm lặng
Nghi nghờ cả cái lén nhìn nhau.

                           Lê Văn Trung

NGỢI CA THÁNG CHẠP - Thơ Mường Mán


    
           Nhà thơ Mường Mán


NGỢI CA THÁNG CHẠP

Tháng chạp về rồi bé thấy không
Cỏ nép trong cây vẫy lá mừng
Hồn anh vội vã giăng mưa bụi
Rơi xuống cho vừa lạnh nhớ mong.

Tháng chạp về rồi bé thấy không
Một chút màu xanh một chút hồng
Một chút vàng mơ và tím nhạt
Chưa giao thừa đã Tết trong anh.

Tháng chạp về rồi bé nghe không
Gió thôi làm rớt lá sầu đông
Anh đem nắng nhốt vào đôi mắt
Nung chảy tim thành vạn giọt sương.

Tháng chạp về rồi bé biết không
Guốc mới ai khua ngõ nội thành
Để cho rêu cũ vàng son cũ
Thức dậy buồn lên đỉnh phố xanh.

Tháng chạp về rồi bé biết không
Không dưng lòng bỗng thấy băn khoăn
Xé tờ lịch cũ vơi năm tháng
Tình có phai dần theo tháng năm ?

Tháng chạp về rồi bé biết không
Anh nằm dưới cỏ nghe mùa xuân
Nghe sông đổ nước xuôi ra biển
Nghe biển phụ tình quên nước sông.

Tháng chạp về rồi bé vui không
Xuân đem rượu cất ở trong lòng
Trong men cứ ngỡ mình vừa thoáng
Thấy bóng ai về trong nắng hanh.

                                 Mường Mán

ĐỜI THIẾU PHỤ - Thơ Trương Thị Thanh Tâm


        
           Nhà thơ Trương Thị Thanh Tâm


ĐỜI THIẾU PHỤ

Mỹ Tho buồn, con đường dài trốn nắng
Hàng Bằng Lăng trước ngõ đợi cơn mưa
Xuân đã về, anh có nhớ hay chưa?
Bao tháng năm, phố cũng biết đợi mùa

Anh chẳng lẽ suốt đời bôn ba mãi
Em một mình trông ngóng, hóa vọng phu
Anh có biết tuổi xuân qua vội vã !
Đời một người dài ngắn được bao nhiêu?

Anh hờ hững trái tim em lạnh giá
Hoàng hôn rồi môi má cũng nhạt phai
Đời thiếu phụ...anh miệt mài xa vắng
Nỗi cô đơn trống trải đợi chờ ai!

Con đường cũ, kỷ niệm xưa còn đó
Chẳng phai mờ cùng năm tháng anh ơi
Trái tim nhỏ, đã một thời mong mỏi
Biết đợi chờ một lời nói yêu thương

Biết lắng nghe tiếng thì thầm của gió
Vẫn âm thầm lặng lẽ ngóng người xưa
Về đi anh, trời trở gió sang mùa
Ta hạnh phúc bên nhau trời nắng ấm.

                    Trương Thị Thanh Tâm

Ở CẢNG NỮ THẦN CHIỀU CUỐI NĂM - Thơ Huy Uyên


     


Ở CẢNG NỮ-THẦN CHIỀU CUỐI NĂM

Ở đó không chờ ngày về
Lữ-khách buồn cúi mặt
Người vây quanh nỗi nhớ
Con tàu ra khơi xa.

Gió lùa qua bến cảng
Trăm năm vẫn dấu buồn
Ai cô-đơn cùng tận
Có thương tiếc nhau không ?

Em đi biển xa bờ
Dập duềnh theo con sóng
Bỏ lại người ngẩn-ngơ
Trời nước mây lồng lộng.

Tôi tìm ai mắt đỏ
Vương chi mùi đắng cay
Chiều ba-mươi ở New York
Đăm mắt trông quê nhà.

Tình em rồi chia xa
Bao tháng năm cô-lữ
Biết về đâu mái nhà !
Riêng đời ai nhung nhớ.

Đêm trôi cầu bến Cảng
Xa nhau một đời người
Tàu xưa thôi rẽ sóng
Bỏ lại một mình tôi !!!

              Huy Uyên
           (tháng chạp)

Thứ Năm, 17 tháng 1, 2019

NẾU EM LÀ... - Thơ Phan Quỳ


        
                      Tác giả Phan Quỳ


NẾU EM LÀ...

Em áo trắng , anh nhớ về trường cũ,
Em áo xanh , anh yêu biển hiền hòa.
Em mộng mơ, anh bỗng thành thi sĩ,
Em vui cười, anh hát khúc hoan ca.

Em là gió, anh rung cành lá biếc,
Em là hoa, anh ấp ủ hương tình,
Em là mây, anh một đời rong ruỗi,
Em là trăng , anh chẳng đợi bình minh.

Em là nắng, anh ước ngày hé nụ,
Em là mưa, anh thấm đẫm linh hồn,
Em là xuân cho đất trời áo mới,
Em là hè cho sắc phượng thêm tươi.

Em là hình cho anh về nương bóng,
Em là trời anh lấp lánh sao xanh,
Em thánh đường nơi anh về quỳ gối,
Chúa hài lòng ban phúc ấm em, anh.

Em có biết thiên đường là có thật
Vạn đóa hồng nở rộ trong tim anh?
Em có hay những thời khắc đau khổ,
Vẫn âm thầm sáng rỡ nụ cười Em?

                                      Phan Quỳ

TRANG THƠ TÔI, MỘT PHẦN ĐỜI; TỪ NGÀY EM ĐẾN - Thơ Tịnh Đàm


         
                       Nhà thơ Tịnh Đàm


TRANG THƠ TÔI - MỘT PHẦN ĐỜI

Trang thơ tôi,
Chút tự tình
Mở ra
Cùng nỗi riêng mình chưa quên !
Hồn như cánh sóng không tên,
Hát Ru một cõi sầu...
Bên mộng người !

Trang thơ tôi,
Một phần đời
Gởi vào đây...
Với những lời yêu thương.
Trần gian
Là chốn vô thường
Phải duyên gặp gỡ...
Vấn vương ý tình.

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2019

KINH THƠ - Thơ Quang Tuyết


   
                  Nhà thơ Quang Tuyết

             
KINH THƠ

Chiều về bên dòng sông tuổi thơ
Lắng hồn trong tiếng sóng vỗ bờ
Hững hờ sao đò chiều xua nước
Biết về đâu... Về đâu bến mơ

Mong nhớ nào chạm ánh trăng thơ
Soi gì đêm đã lạc bước mờ
Ta trở về như chưa hề tới
Bến giang đầu hạnh phúc xa xưa

Người đã vượt dòng sông quê người
Ôm tuổi xanh ngủ vội bên trời
Mặc gió mùa cuốn đời mù mịt
Chòng chành đưa hoa nến trôi xuôi

Về đây mong hay đợi người ơi
Vô thường rồi một bước buông lơi
Nỗi nhớ nào như mưa dầm thấm đất
Nát con tim gãy quỵ thân đời

                          Quang Tuyết
                   Huế, chiều cuối đông

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2019

NGÔI MIẾU TRÊN VỆ ĐƯỜNG, XEM TRANH BÁN LÕA THỂ - Thơ Phạm Ngọc Thái


   


NGÔI MIẾU TRÊN VỆ ĐƯỜNG

Con chim tình đã bay đi
Không còn kêu xé trời, xé đất
Khắp không gian bỗng trở nên tươi mát
Tâm hồn ta thanh thoát lại. Điềm nhiên ...

Không cần ái tình nữa, hỡi thế nhân !
Hãy chôn hình hài em nơi nấm mồ dĩ vãng
Cho lòng say với non xanh, biển nắng
Cùng mây mưa, giông bão ngập tim ta

Một ngày mai giữa thế giới bao la
Ta về bên các thi nhân của nước non, xứ sở
Làm ngôi miếu, trên vệ đường vắng vẻ
Người qua còn tưởng nhớ ghé vào thăm

Kẻ thương tình thắp cho mấy nén nhang
Thế cũng đủ sưởi ấm lòng côi lạnh
Cõi trần ai suốt đời trong hiu quạnh
Không tình, không cả bóng tri âm

Viết vài lời để lại thế gian
Rồi sau đây khuất kiếp người cát bụi
Ta không tiếc, không cần sám hối
Sống một đời... cũng đã thỏa chữ NHÂN !


HỎI... - Thơ Hiệp Kim Áo Tím


       
       Nhà thơ Hiệp Kim Áo Tím


HỎI...

Hỏi rằng đá có buồn không?
Mà sao đá lặng im không trả lời
Hỏi hoa... hoa chỉ mỉm cười
Vui cùng nắng gió một trời tự do

Con người sao mãi âu lo
Sống mà tất bật so đo từng ngày
Đói, no nào có ai hay
Sẻ chia tấm áo vui vầy bạn ơi

Hỏi ai sẽ nhớ một thời
Diết da giọng nói tiếng cười giòn tan
Gặp rồi biết sẽ ngỡ ngàng
Người đi kẻ ở mênh mang cung sầu

Thời gian sao vội qua mau
Bên người một thoáng nhịp cầu chia phôi
Sao trời nay đã đổi ngôi
Đưa tay muốn giữ cho đôi chẳng rời

Cuộc đời muốn trí thảnh thơi
Đừng sân si quá để rồi hại nhau
Ước gì có phép nhiệm màu
Ta ban phép lạ cho nhau nụ cười...

                      Hiệp Kim Áo Tím
                      Đà Lạt, 13/1/2019

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2019

NHỚ... - Thơ Đoàn Giang Đông


        
        Nhà thơ Đoàn Giang Đông


NHỚ...

Nhớ thương mãi trong lòng
Bao ngày tháng Chờ mong
Đôi tay ôm gối mộng
Dấu nỗi buồn đêm Đông

Mấy năm rồi trôi êm
Nỗi nhớ cứ thành quen
Đêm qua con đường nhỏ
Thấy nhà ai lên đèn ?!?

Một mình chân đơn cô
Gió lạnh về hư vô
Hương em vào hơi thở
Nhớ dâng lên mắt thơ

Mấy đêm rồi em ơi!
Sao ngủ sau lưng trời
Nhớ nhau tìm không thấy
Thềm cũ giờ chơi vơi

Chờ Xuân mang sắc hồng
Bớt những ngày ngóng trông
Ta cho nhau chút nắng
Nhớ nào chẳng đau lòng

Đoàn Giang Đông 2018
* Muà Đông cho em

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2019

HUẾ GIỮA MÙ SƯƠNG - Thơ Trần Kiêm Đoàn



HUẾ GIỮA MÙ SƯƠNG

Nếu anh không về thăm lại Huế,
Sương một đời che kín Huế ngàn xưa.
Trong góc khuất những tâm hồn xa Huế,
Đi giữa Trường Tiền mà nhớ Huế bâng quơ.

Em là Huế, Huế là em thuở nớ...
Trang giấy hùn cây viết cũ gian nan,
Thư và thơ tình yêu thời mới lớn:
Quốc Học chờ Đồng Khánh chuyến đò ngang.

Huế tuổi trẻ xanh như màu ngọc bích,
Cháo gạo đồng cơm hến sắn ăn trưa,
Nghèo dễ sợ tuổi học trò thương rứa,
Quà tỏ tình thức trắng để làm thơ.

Anh và em đều có người mạ Huế,
Chắt chiu mình mà phỗng xả với
bầy con.
Mạ là nhịp cầu mây núi dòng sông,
Dẫu thua được vẫn là con của mạ.

Ôi thời gian Huế mình mau chi lạ,
Thằng Cu xưa nay tóc bạc cụ già.
Những đứa bạn xóm nghèo thời thơ ấu,
Thoáng trở về gặp lại mụ ôn... tra.

Về Huế lại hạc vàng xưa bay mất,
Huế trầm tư vang bóng cũ không còn.
Anh khờ dại nhớ em thời bím tóc,
Dẫu ăn mày quá khứ cũng trông mong.

Ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông,
Anh biết rứa răng vẫn buồn chi lạ.
Bởi một lần đi là chia ly tất cả,
Nên trở về tay trắng vẫn hoàn không.

Anh yêu Huế chẳng có gì để mất,
Khi tình yêu là sương khói mênh mông.
Dòng sông đó trái núi này vạn cổ,
Ta còn ta là tất cả vẫn đang còn.

                       Trần Kiêm Đoàn
                            9-1-2019

Cảm tác ghi mấy dòng khi nhận được chùm ảnh HUẾ GIỮA MÙ SƯƠNG.

HỎI EM... - Thơ Đoàn Giang Đông


   


HỎI EM...

Phải em con gái chân quê.?
Môi hồng má thắm, tóc thề dễ thương
Có gì một chút vấn vương
Lạc vào mắt biếc giọt sương ngày nào
Nhìn em hé nụ hồng đào
Miệng cười duyên dáng mà xao xuyến lòng
Có chưa hay chửa có chồng?
Hay là vẫn thế phòng không tháng ngày
Em theo cơn nước sông đầy
Sớm Chiều chợ Nổi, áo bay giữa Trời
Mênh mông sông nước một thời
Cho anh xin chút nụ cười nơi em

Ngày mai nắng dọi qua rèm
Tên em gọi mãi giữa miền Yêu thương!

                               Đoàn Giang Đông
                              Mùa Thu năm 2018

MÀU ÁO THIÊN THANH - Thơ Hiệp Kim Áo Tím


    
        Nhà thơ Hiệp Kim Áo Tím


MÀU ÁO THIÊN THANH

Chiều đông phơn phớt màn sương lạnh
Một người phố cũ, dáng thiên thanh
Nép trong thân lụa màu áo ấy
Từng đêm hoài nhớ giấc mộng lành

Màu áo em yêu tự ngày xưa
Thiên thanh rảo bước khắp cùng mùa
Đà Lạt trời bỗng xanh như ngọc
Thông ngẩn ngơ sầu theo gió đưa

Bao năm em yêu màu áo ấy
Như màu trời sáng giữa ngàn mây
Cho ai lẽo đẽo như chiếc bóng
Thầm lặng chiều theo một gót hài

Chiều nay Đà Lạt rũ mây trời
Nhớ ai nơi ấy biệt ngàn khơi
Thiên thanh màu ấy thêm hoang lạnh
Vẫn mãi cùng em giữa cuộc đời…

Vạt áo nhớ ai héo mộng sầu
Nỗi nhớ chiều đông gửi về đâu
Một màu xanh cũ chưa tàn úa
Còn mãi tương tư lúc bạc đầu

               Hiệp Kim Áo Tím
              Đà Lạt, 07.01.2019

QUÁN HÀNG BÁN... XƯA! - Thơ Châu Thanh Thủy


   
                 Nhà thơ Châu Thanh Thủy


QUÁN HÀNG BÁN... XƯA!

Quán này chỉ bán cái... Xưa
Xưa như kí ức mới vừa qua đây
Xưa như tuột khỏi tầm tay
Tình xa xôi ấy những ngày mộng mơ

Xưa như người cũ đang chờ
Câu yêu thương đó bây giờ còn không?
Xưa như mòn mỏi đợi trông
Ngày gặp gỡ vẫn mênh mông bến bờ

Xưa như chàng đã thành thơ
Nàng nghiêng gối chiếc, đêm bơ vơ buồn!

                                     Châu Thanh Thủy

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2019

CHEN LẤN TRẦN GIAN - Thơ Trần Mai Ngân


   
                               Nhà thơ Trần Mai Ngân


CHEN LẤN TRẦN GIAN

Mấy mươi năm chen lấn
Chốn trần gian bụi mờ
Ta cứ đợi cứ chờ
Niềm riêng như tuyệt vọng!

Mấy mươi năm nằm mộng
Ta chìm dưới sông mê
Năm tháng vẫn lê thê
Ta gọi ta tỉnh thức

Mấy mươi năm ray rứt
Của một kiếp làm người
Duyên buông tình nín bặt
Môi ta không biết cười...

Mấy mươi năm loay hoay
Ta xa nhau hôm nay
Để tim rưng rức khóc
Để tìm hoài ngày mai

Chốn trần gian ta say
Chẳng khi nào nguôi ngoai
Mấy mươi năm chen lấn
Chốn trần gian ta say!

         Trần Mai Ngân