BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Văn Trung. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Văn Trung. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 4 tháng 10, 2021

HẠNH PHÚC, HÃY BẮT ĐẦU CUỘC RONG CHƠI NGẬM NGÙI, HÃY ĐẮP GIÙM TÔI MỘT LÁ CỜ, HÃY MANG GIÙM TA NHẸ BỔNG MỘT TRÁI TIM – Thơ Lê Văn Trung


   

         
HẠNH PHÚC
 
Nếu có thật một lần thôi Hạnh phúc
Anh và em và cây cỏ chim muông
Về tụ hội nơi bắt đầu sự sống
Nhìn lại mình từ nguồn cội đau thương.
 
 
HẤP HỐI
 
Khi kiệt sức nơi cuối đường sinh tử
Em bỗng nhiên thành Bụt rất từ bi
Ta hấp hối chắc chiu từng hơi thở
Nguyện yêu người bất tuyệt lửa cuồng si.
 
                              (Cát bụi phận người)
 

Thứ Năm, 23 tháng 9, 2021

HÁI GIÙM TÔI NHÉ MỘNG NGÀY XANH, HAIKAU, HẠNH NGỘ, HẠT BỤI (4 bài), HẠT BỤI BÊN ĐƯỜNG, HẠT MUỐI – Thơ Lê Văn Trung


   

 
HÁI GIÙM TÔI NHÉ MỘNG NGÀY XANH
 
"Cueillez! Cueillez vostre jeunesse
Comme à ceste fleur la vieillesse
Fera tenir vostre beauté"
                             (P.de Ronsard)
 
Em có nghe gió mùa xanh réo gọi
Hồn thanh niên bừng mộng cháy phương người
Em có nghe trái tim hồng nức nở
Máu tuôn nồng bao khát vọng khôn nguôi
Em có nghe hồi chuông đời hối hả
Lời thánh ca tình ái chảy thành trăng
Em có thấy rừng thanh xuân rực lửa
Lửa cháy bừng da thịt ngọc ngà hương
Về khoác áo tình nhân đêm tuyết nguyệt
Ôm vòng tay ghì siết cả chiêm bao
Giọt lệ cháy rạng ngời trên môi ngọc
Lụa là thơm trắng quá nụ quỳnh hoa
Mùa sẽ biếc, mùa ngát hương réo gọi
Phương em còn ủ mộng giữa mùa trăng
Lòng sẽ nở nghìn đóa hồng vi diệu
Hái giùm tôi em nhé mộng ngày xanh.
 

Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2021

CHÙM THƠ LÊ VĂN TRUNG BẮT ĐẦU BẰNG PHỤ ÂM Đ


   

 
ĐÓA HỒNG
 
Xin vẽ lại chút tàn phai hiu hắt
Của mùa thu xa vắng buổi yêu người
Xin thắm lại buổi hoàng hôn hương sắc
Đóa quỳnh xưa về nở giữa chiêm bao
 
Xin đốm lửa trong tàn tro nguội lạnh
Cháy cùng tôi trong cõi quạnh hiu này
Xin là gió thổi qua lòng nắng hạn
Xin mùa xanh về nhuộm nỗi tàn phai
 
Em dù đã xa xôi bờ bến lạ
Tôi  cũng đành sóng vỗ một bờ đau
Xin về lại như đã từng hiện hữu
Miền đam mê ngà ngọc buổi yêu đầu
 
Xin về lại trên lối tình nhung lụa
Tôi trầm nhang dâng Thánh lễ ơn người
Xin về lại, dẫu quên lời tuyên hứa
Một đóa hồng vẫn thắm ở tim tôi.
                         

Thứ Hai, 13 tháng 9, 2021

DỞ DANG, DỖ DÀNH TƯƠNG LAI, DỤ NGÔN, DƯỚI CHÂN ĐÈO VẠN TƯỢNG – Thơ Lê Văn Trung


   

 
DỞ DANG
(Thơ cho Cõi Lặng Im)
 
Đi chưa cuối những con đường
Mà chiều tôi đã ngập ngừng bước chân
Qua chưa hết một dòng sông
Mà hoàng hôn đã mịt mùng khói sương
Uống chưa cạn một ly buồn
Mà men rượu cháy cả hồn thu xưa
Mơ hoài chưa hết cơn mơ
Mà nghe hoạn nạn bên bờ chiêm bao
Rụng chưa hết một mùa đau
Vàng thu tôi mãi xôn xao lá vàng
Mây đời tôi mãi lang thang
Từ em mang nỗi dở dang theo cùng.
                        

Thứ Năm, 9 tháng 9, 2021

CHỈ CÒN LẠI THƠ - Lê Văn Trung


   

 
CHỈ CÒN LẠI THƠ
 
Hồn cổ thạch cũng rêu bầm năm tháng
Còn đau gì chuyện bãi bể nương dâu
Có đi tới cuối chân trời vô hạn
Lòng vẫn đau từng giọt máu ban đầu
 
Nếu phải vác một nghìn cây thập giá
Nếu phải ngàn lần lên đồi Golgotha
Ôi thi sỹ ! Ngươi chỉ là rơm rạ
Ngươi chỉ là giọt lệ nở thành hoa
 
Nếu phải sống trong vòng tay quỹ dữ
Nếu phải chìm trong giấc mộng yêu ma
Ôi thi sỹ ! Ngươi chỉ là cây cỏ
Hãy xanh vì hạnh phúc quá bao la
 
Chúa chẳng thể. Ta cũng đành không thể
Ngăn dòng sông mà không vỡ đôi bờ
Chúa không thể. Dù ơn Người! Tận thế!
Chỉ còn thơ. Vĩnh cửu một hồn thơ
 
Vườn đá tảng (*) ôi thơ ! Vườn đá tảng
Một ngày kia thơ hóa thạch trong mồ
Em dẫu đến, dẫu đi, dù quên lãng
Một ngàn năm THƠ mãi sáng như THƠ
 
                                       Lê Văn Trung
     (Trích thi phẩm Thu Hoang Đường)
 
.......
 
(*) Vườn Đá Tảng tên một tác phẩm văn học nước ngoài (Le Jardin Des Rochers của Nikos Kaxantzaki )

Thứ Ba, 31 tháng 8, 2021

BÊN BỜ SINH TỬ - Thơ Lê Văn Trung


  


BÊN BỜ SINH TỬ
 
Thôi bỏ lại bên này bờ sinh tử
Phận đời ta rơm rạ có ra gì
Bỏ lại hết cả nghìn sầu thiên cổ
Xót thương chi bèo giạt bến sông này
 
Lòng nhân thế, lòng mịt mù mưa nắng
Còn gì nhau mà muối mặn gừng cay
Khi đã biết đời nhau là hữu hạn
Còn gì nhau mà nghĩa trả tình vay
 
Ta đứng giữa trần gian mà bật khóc
Thương phận người tro bụi chảy về đâu
Ai thấy được thiên đường trong địa ngục
Ai thấy màu xanh qua cuộc bể dâu
 
Khi bỏ lại đời ta không tiếc nuối
Ta thắp câu thơ truy niệm kiếp người
Ta thắp câu thơ xưng lời thú tội
Cuộc tình người niệm khúc của chia phôi
 
Lòng dâu bể - tình em là dâu bể
Ta bỏ đi, tàn tạ, xác thơ buồn
Ai biết được ánh hào quang sự chết
Vẫn rực ngời trong sóng gió tang thương.
 
                                           Lê Văn Trung

Thứ Tư, 25 tháng 8, 2021

RỒI CÓ MỘT NGÀY ANH SẼ KHÔNG CÒN LÀM THƠ – Lê Văn Trung


    


RỒI CÓ MỘT NGÀY 
ANH SẼ KHÔNG CÒN LÀM THƠ
 
Rồi có một ngày anh sẽ không còn làm thơ
Khi mặt đất đã chìm trong bóng tối
Khi tiếng khóc vang lời kinh sám hối
Của linh hồn anh vừa chết trong hồn em
Khi trái tim anh lặng lẽ im lìm
Những nhịp đập chỉ là lời trăn trối
Chúa cũng bỏ quên phép mầu cứu rỗi
Thơ úa vàng tơi tã một trời tang
 
Rồi có một ngày anh sẽ không còn làm thơ
Măt trời chết sau khu đồi vĩnh biệt
Cả nhân loại trước con đường hủy diệt
Không nhiệm mầu nào quay lại thuở hồng hoang
Lửa cháy thiên thu lửa cháy điêu tàn
Thơ tro bụi không luân hồi sinh tử
Thơ vỡ nát từng mảnh hồn tan vỡ
Thơ về đâu? Không địa ngục thiên đàng
 
Rồi có một ngày anh sẽ không còn làm thơ
Máu sẽ chảy như một dòng nham thạch
Máu sẽ khô phơi bầm trên mặt đất
Linh hồn thơ lạc lõng giữa hoang vu
Không còn ai về nhỏ lệ bên mồ
Trong hố thẳm trái tim tình ngưng đập.
 
                                        Lê Văn Trung
 

Thứ Tư, 18 tháng 8, 2021

NGỦ TRỌ VEN ĐƯỜNG - Thơ Lê Văn Trung


 

 
NGỦ TRỌ VEN ĐƯỜNG
 
Ngủ đi con!
Ngủ cho yên!
Mà mơ thấy cỏ màu xanh da trời
Đừng khóc nhe!
Hãy mỉm cười!
Lẽ nào tình đất nghĩa trời ly tan?
Bấu vào vai mẹ đi con
Bấu cho thật chặt nghĩ còn có nhau
Ở ?
Giờ biết ở đâu?
Về?
Thì sông rộng gãy cầu tai ương !
Mẹ ru con ngủ ven đường
Buồn nghe hai tiếng Quê Hương quặn lòng.
 
                                              Lê Văn Trung

Chủ Nhật, 8 tháng 8, 2021

DIỆU NGÔN, ĐỊNH MỆNH, ĐỊNH MỆNH THI SỸ - Thơ Lê Văn Trung


  

 

DIỆU NGÔN
 
Người ướp tình thơm trong ngực biếc
Đêm trầm hương quyện cả cơn mơ
Ta sẽ vì em mà nhã nhạc
Ta sẽ vì em mà thiên thai
 
Đêm rất tinh tuyền đêm ngát hương
Này em nhẹ mở cửa thiên đường
Cho đêm mộng vỡ nghìn cơn khát
Cho tình đau tê từng đốt xương
 
Ôi giọt lệ ngời thơm hương mật
Em rót cho đầy một giấc mơ
Trăng xưa đã vỡ từ muôn kiếp
Chợt ngất ngây rằm một đóa thơ
 
Xin ướp tình xanh trong ngực biếc
Ta sẽ vì em mà nhã ca
Ta sẽ vì em mà Thánh nhạc
Tình sẽ vì em mà nở hoa.
                  

Thứ Tư, 30 tháng 6, 2021

DÂNG HIẾN, DẪU CÓ “QUÊN ĐI”, ĐÂU DỄ NÓI LỜI CHIA TAY, ĐỂ TRẢ LỜI MỘT CÂU HỎI – Thơ Lê Văn Trung


   


DÂNG HIẾN
 
Tôi xin mở rộng lòng mình
Như lòng xuân cũng mông mênh đất trời
Tôi xin trải vẹn niềm vui
Trong tim em - trong tim người, tôi yêu
Tôi xin xanh lại từ đầu
Nhuộm vào thơ phút nhiệm mầu tinh khôi
Tôi và hoa nở rạng ngời
Tôi và hương ướp lụa người áo mây
Tôi xin làm cốc rượu đầy
Cho môi tình ái nồng say ái tình.
                           

Thứ Tư, 23 tháng 6, 2021

CHÙM THƠ “ĐỊNH MỆNH” CỦA LÊ VĂN TRUNG


 


ĐỊNH MỆNH
 
Tôi sấp ngửa đời tôi những lá bài định mệnh
Như cuộc tình tôi sấp ngửa giữa tai ương
Em như mây như sương như nỗi buồn tôi chập chùng ẩn hiện
Như mùa thu tôi vàng úa mộng hoang đường
 
Tôi sấp ngửa đời tôi em sấp ngửa nỗi buồn
Con xúc xắc tung trăm lần vẫn rơi về hệ lụy
Em sấp ngửa tình tôi đồng xu cứ xoay hoài trên mặt đời lửa cháy
Tôi xoay tròn lảo đảo cuộc trăm năm
 
Ngọn gió oan khiên thổi suốt cuộc thăng trầm
Tôi úa lá rơi buồn trên mặt đất
Cuộc người kiếm tìm ngàn năm những cái còn cái mất
Nhát dao đời trăm vết chém dọc ngang
 
Tôi sấp ngửa đời tôi như tên lãng du phung phí những đam mê giữa giông bão điêu tàn
Em sấp ngửa cuộc tình tôi cứ đổ về quên lãng
Rơi mặt nào giữa hai màu tối sáng
Rơi mặt nào cũng tay trắng về không
Rơi mặt nào cũng thiên cổ phù vân
Dấu định mệnh in hằn trên lá bài sấp ngửa.
                                

Thứ Ba, 15 tháng 6, 2021

THI SĨ LÊ VĂN TRUNG – Nguyễn Thị Bích Hậu



Người trong hình là thi sĩ Lê Văn Trung, khi còn trẻ. Một trong những đặc ân của mùa dịch, là cho tôi thời gian nhiều hơn để đọc thơ. Những thi sĩ trên cõi mạng có không nhiều độc giả. Thường một bài thơ post lên chỉ có vài chục người like và vậy thôi. Vì có quá nhiều thứ để người ta quan tâm. Và trong khi lang thang trên mạng, tôi tình cờ tìm ra thơ của thi sĩ Lê Văn Trung, ông khá kín tiếng trong đời sống văn chương mà ta vẫn thấy trên đài hay báo. Nhưng thơ của ông rất hay và bút lực thì đầy sức mạnh.
 

Thứ Bảy, 12 tháng 6, 2021

ĐÃ HẾT PHIÊU BỒNG, ĐÃ MẤT NHAU TỪ CƠN MƠ – Thơ Lê Văn Trung


   

 
ĐÃ HẾT PHIÊU BỒNG
 
Từ trăm ngàn cõi phiêu bồng
Ta về đây với chút lòng lãng quên
Xe qua mấy nẻo gập ghềnh
Quán đời ta dựng bên triền núi cao
Sẽ còn lại với mai sau
Một hồn lảng vảng chia sầu cỏ cây
 

Thứ Hai, 7 tháng 6, 2021

CHÙM THƠ “ĐÔI...” CỦA LÊ VĂN TRUNG


   

 
ĐÔI CÕI ĐÔI NƠI
 
Em co rút cửa thiên đường chật hẹp
Đâu thấy ta lồng lộng giữa trần gian
Dẫu mai kia dưới chín tầng địa ngục
Giọt rượu đời xin cạn với trăm năm
 
                        (Cát bụi phận người)
 

Thứ Hai, 31 tháng 5, 2021

CHÙM THƠ “ĐOẢN KHÚC...” CỦA LÊ VĂN TRUNG


   


ĐOẢN KHÚC
 
Xin trải hết lòng thơm lên cỏ biếc
Cho em về ngà ngọc gót chân vui
Xin chảy với dòng suối nguồn tinh tuyết
Em về đây xỏa tóc gội mây trời.
 
Tình ươm màu nắng lụa
Thuở trăng vừa mười lăm
Tình thơm lừng mật sữa
Từ độ trăng nguyên rằm.
 
Em từ buổi trăng chưa rằm bóng nguyệt
Tóc trầm hương chải mộng suối trăng hồng
Ta từ buổi hồn thanh niên tuyệt bích
Bỗng sững sờ một đóa dạ quỳnh hương.
 
Tôi đang mơ giấc luân hồi
Mai kia gối mộng tay người trăm năm.
                            

Chủ Nhật, 23 tháng 5, 2021

CHÙM THƠ “ĐẤT TRỜI” CỦA LÊ VĂN TRUNG


   

 
ĐẤT TRỜI ĐÂU PHẢI CỦA AI
 
"Dans l' attente
de la mort on retrouve
la vie. Et sa vie"
 
Bao năm đất đá còn mưng mủ
Thì sá gì ta khúc ruột mềm
Thì sá gì em lòng cô phụ
Sá gì tài tử với giai nhân
 
Đời như trăm nhánh sông bồi lở
Ta chảy về đâu cũng muộn phiền
Ta cũng đầu ghềnh em cuối bải
Mỗi người chảy một nhánh đời riêng
 
Trôi mịt mù theo dòng lãng quên
Trôi về đâu hỡi tuổi hoa niên
Hoa đang hương sắc, đương hàm tiếu
Vội úa tàn theo những biến thiên
 
Về đâu cũng dẫn vào mê lộ
Ta co tàu lạc mấy sân ga
Đất đá còn đau niềm cố thổ
Về đâu? Mờ mịt bóng quê nhà
 
Nơi nao ta cũng là lưu khách
Quán trọ tình em chẳng hẹn về
Chẳng hẹn, mà đau bầm gan ruột
Đất trời đâu phải của riêng ai!

Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2021

CHÙM THƠ “DÒNG SÔNG...” CỦA LÊ VĂN TRUNG


  


DÒNG SÔNG
 
Dòng sông xưa Chảy về đâu
Mà đau cả vạn nhịp cầu trong tôi
Sông tôi Từ buổi Xa người
Còn xao xác chuyện lỡ bồi trăm năm
 
Dòng sông nào của lãng quên
Dòng sông nào của gập ghềnh bể dâu
Chảy qua tôi Những nhịp sầu
Chảy về đâu? Chảy về đâu? Cuộc người!
 
Qua em là nỗi ngậm ngùi
Qua tôi là những đầy vơi buốt lòng
                           

Chủ Nhật, 9 tháng 5, 2021

CHÙM THƠ “ĐÀNH...” CỦA LÊ VĂN TRUNG


    


ĐÀNH CŨNG KHÔNG ĐỀ
 
Ngày tiếp tiếp trùng trùng vây nỗi nhớ
Mưa mưa mưa nghìn dặm ướt xa mù
Ta đứng giữa loài người, như khách lạ
Thắp giùm ta ngọn lửa hỡi hoang vu
 
Dòng dòng chảy dòng dòng trôi trùng điệp
Sông tôi ơi đành cạn cuộc tình em
Nghìn nghìn cõi, nghìn nghìn lời đã khép
Ta gọi tên mình lạc lõng giữa đêm đêm.

Thứ Hai, 3 tháng 5, 2021

CHÙM THƠ “ĐÊM...” CỦA LÊ VĂN TRUNG

           
    
 

ĐÊM ĐỢI NGÀY MONG
 
Nghe đêm khua động bóng ngày
Áo hoa vườn cũ hương bay trắng ngần
Đêm chìm theo mộng vừa tan
Tiếng chim cuống quýt gọi đàn trong sương
 
Em về theo dặm vàng trăng
Còn vương mấy sợi mây giăng bên trời
Đêm trầm từng giọt đêm vơi
Bàn tay nguyệt hái nụ cười cài hoa
 
Ôi da thịt quá lụa là
Ươm vào đêm bỗng ngọc ngà nắng mai
Đêm vơi cho giọt sương đầy
Trong đôi mắt của mộng ngày chờ nhau.
                         

Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2021

DẠ KHÚC, DẠ KHÚC TRĂNG, DẠ LAN HƯƠNG, DẠ SẦU NGÂM – Thơ Lê Văn Trung


   


DẠ KHÚC
 
Tôi làm con dế nhỏ
Giữa đêm tình gáy sương
Em ủ một màu trăng
Lắng tim buồn trong cỏ
 
Tôi làm con sâu đo
Trên nhánh đời vô lượng
Em chỉ là giấc mơ
Tôi đo từng bước muộn
Tôi đo từng bước run
Không ra ngoài ảo tượng
 
Em ở phía vô cùng
Tôi quanh đời bé mọn
 
Tôi làm con bướm đêm
Cánh rụng, nằm trên đất
Cánh bướm nào trong em
Đã biến hình lột xác
Tôi nằm trên đất chết
Có bao giờ nguôi quên
Bên kia bờ hủy diệt
 
Tôi làm hoa tí ngọ
Nở đúng giờ nhân gian
Tôi làm con dế nhỏ
Gáy giữa tình chia tan
Em về trưa hoa tàn
Em về khuya trăng vỡ
Con bướm tình tắt thở
Chỉ còn màu sương loang
 
Tôi nằm nghe bước nhỏ
Mùa thu người trăm năm
Tôi trải lòng cỏ úa
Lên mộ sầu ăn năn
Mai em về tóc xoả
Giọt lệ buồn căm căm
Con dế tình khản giọng
Dưới vực chiều xa xăm
 
Trăm nhánh đời vô lượng
Tôi đo hồn thiên thu
Tôi luân hồi hoá bướm
Cánh rụng nằm bên hoa
 
Em ở phía trời xa
Khúc dạ cầm im bặt.
 
         Lê Văn Trung
              (2008)