BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Vĩnh Hoàng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Vĩnh Hoàng. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 7 tháng 1, 2021

NẾU ANH HỎI – Thơ Vĩnh Hoàng


 
                    Nhà thơ Vĩnh Hoàng

 
NẾU ANH HỎI
 
Em muốn nghe anh khẽ hỏi rằng
Xa rồi em có nhớ anh không ?
Nếu đem nhung nhớ xây thành núi
Cao được bao nhiêu đó hở em ?
 
 Khi ấy em anh sẽ mĩm cười
Đáp rằng thương nhớ mãi khôn nguôi
Nếu đem tình ấy xây thành núi
Chắc sẽ cao lên vút tận trời
 
 Em muốn nghe anh khẽ hỏi rằng
Khi nào em cảm thấy bâng khuâng ?
Nhớ anh em phải làm gì nhỉ
Và có lần nào lệ ứa không ?
 
Lúc đó em anh sẽ trả lời
Bâng khuâng hay đến lắm anh ơi
Thương anh em phải hôn lên ảnh
Và đã bao lần lệ ứa rơi
 
Em muốn nghe anh khẻ hỏi rằng
Thương nhau chừng ấy đủ chưa cưng ?
Chắc em sẽ bảo đang còn thiếu
Biết mấy cho vừa được hỡi anh
 
                             Vĩnh Hoàng
 

Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2020

NGƯỜI EM XỨ QUẢNG – Thơ Vĩnh Hoàng

 
    
                     Nhà thơ Vĩnh Hoàng


NGƯỜI EM XỨ QUẢNG
 
Em tôi, em tôi người em núi Ấn, sông Trà
Em tôi hay buồn hiền dịu, nết na
Vì chiến tranh tôi còn đi, đi mãi
Đã mấy thu rồi đành phải cách xa
 
Em tôi người em nơi xứ Quảng
Má em hồng không son phấn điểm trang
Ngày tôi đi em nghẹn ngào khẽ nói
Linh hồn này xin gởi trọn theo anh
 
Mắt em còn xanh
Môi em còn thắm
Chinh chiến còn dài
Đâu dám hẹn ngày mai
 
Lỡ ước vọng không thành, tôi không trở lại
Thương cho nàng, uổng một kiếp hồng nhan
Em của tôi, một cô gái Việt Nam
Sống dạt dào tình cảm 
 
Biết thương giống da vàng
Em không đua đòi mơ ước cao sang
Nên em chọn người yêu em là lính
Gặp quê hương chinh chiến
 
Làm lính còn phải đi
Tình đành xin gác lại
Tôi còn đi, đi mãi
Nàng hứa đợi… tôi về.
 
              Vĩnh Hoàng
                   1970

Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2020

CHÙM THƠ ĐƯỜNG LUẬT CỦA VĨNH HOÀNG


                                  

                             Nhà thơ Vĩnh Hoàng


CHUYỆN CHIẾC DÉP
(Buổi tiếp dân oan ở Thủ Thiêm)
 
Chiếc dép vụt bay hướng bất bình
Hành vi kẻ yếu, bị coi khinh
Hội trường vỡ mộng, không ngờ chị
Dân biẻu ngẩn ngơ, phải uốn mình
Thế giới chú tâm, điều phiếm luận
Chính quyền hiểu rõ, chuyện vô minh
Thủ Thiêm thể hiện, lòng bất ổn
Cô gái chân quê, chẳng sợ mình…
 
                                Vĩnh Hoàng
                                  12-11-2018

 

Thứ Tư, 11 tháng 11, 2020

MỘNG NGÀY XUÂN – Thơ Vĩnh Hoàng


       

                      Nhà thơ Vĩnh Hoàng


MỘNG NGÀY XUÂN
(Thể Lộc Lư Đường Luật)

B1
Sắc xuân hồng thắm ý xuân lan
Mây xám bay bay vẻ vội vàng
Cánh én chao nghiêng trời gió lộng
Mai đào ướm nụ lớp sương tan
Lòng người nao nức chờ xuân mới
Hàng hoá nơi đâu cũng ngập tràn
Đường phố người xe lao nhộn nhịp
Để lòng thấp thỏm phải lo toan

B 2
Năm cũ qua rồi chuyện mở mang
Sắc xuân hồng thắm ý xuân lan
Mong cho đất nước ta hùng mạnh
Tắt mộng bá quyền kẻ ngoại bang
Tự lực tiến lên tay nắm chắc
Tương lai toả sáng trái tim vàng
Nước non đang đợi bao người trẻ
Kiến thức tiếp thu được vững vàng

B3
Một ngày tươi mới lại vừa sang
Nắm bắt thời cơ đã rõ ràng
Hoa nở đúng mùa hương ngát toả
Sắc xuân hồng thắm ý xuân lan
Đất trời không phụ người bền chí
Xã hội ghi công kẻ vẻ vang
Mau tiếp sức nhau cùng tiến tới
Dựng xây đất nước đẹp huy hoàng

B4
Xuân đã về đây nắng ngập tràn
Muôn lòng hoa nở chén hân hoan
Chào xuân vạn vẻ xuân muôn sắc
Đón nụ cười tươi nụ nồng nàn
Toàn cảnh ước mơ lời trải rộng
Sắc xuân hồng thắm ý xuân lan
Muôn hoa nhận lấy hương trời đất
Thuận tiết nở đi để lỡ làng

B5
Trăm hoa đua nở đón xuân sang
Có phải chờ xuân nó sẵn sàng
Không biết vì sao hoa nở rộ
Hay là cảm ứng gió xuân mang
Thiên nhiên vạn vật không sai hẹn
Chỉ tại thế nhân, bảo muộn màng
“Xuân khứ xuân lai, xuân bất tận”
Sắc xuân hồng thắm ý xuân lan.


                                Vĩnh Hoàng

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2019

LỜI TRI ÂN MUỘN MÀNG KHI NGƯỜI ĐÃ KHUẤT - Vĩnh Hoàng


     
                Tác giả Vĩnh Hoàng


     LỜI TRI ÂN MUỘN MÀNG KHI NGƯỜI ĐÃ KHUẤT
                                                                                Vĩnh Hoàng

Tôi Vĩnh Hoàng, tình cờ đọc bài “Lời Tiễn Biệt” của thầy Hoàng Đằng viết về Cha Nguyễn Vân Nam sinh năm 1935 người làng Đốc Sơ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên. Cha mất ngày 17-4-2016 nhằm ngày 11-3 Bính Thân. Bài này tác giả thay cho lời cáo phó.
Sau những dòng tiểu sử đã nói lên công lao của cha dành riêng cho sự nghiêp giáo dục với những học trò nghèo Quảng Trị thất học trong hoàn cảnh cuộc chiến ngày một lan rộng trên quê hương từ những năm 69 đến 75 của thế kỷ trước.

Thứ Ba, 31 tháng 3, 2015

CHẠNH LÒNG - La Thuỵ, Bích Long cùng các thi hữu

                  

                          Thơ: La Thụy
                          Giọng ngâm: Bích Long


                           CHẠNH LÒNG

              Hoàng hôn bảng lảng chạnh lòng ta
              Chung rượu đầy vơi đượm bóng tà
              Tráng khí ngày nao dường úa lạnh
              Hùng tâm thuở ấy chợt trôi xa
              Nghiêng chiều rót mãi : thơ buồn rụng
              Dốc nắng hứng hoài : mộng đẹp qua
              Chếnh choáng mạch sầu càng ứ đọng
              Hoàng hôn bảng lảng chạnh lòng ta

                                                       La Thuỵ

                                 HỌA 

              Bài hoạ 1

                         NỖI LÒNG

              Trăng ứa tơ sầu, trăng với ta!
              Đài hoa sương đọng  buốt canh tà
              Cung trầm ý nhớ chùng đêm vắng
              Phím vút  lời thương vọng nẻo xa
              Vò võ hiên lòng theo tháng đợi
              Mịt mù bóng nhạn với ngày xa
              Chuông đâu gọi thức cơn trầm mặc
              Trăng ứa tơ sầu, trăng với ta!
                                               Ca Dao

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

VỊNH NHÂN VẬT TRUYỆN KIỀU - Vĩnh Hoàng



                   Hình ảnh

                                   TỪ  HẢI
                   Môt cõi tung hoành chí dọc ngang
                   Đủ tài lèo lái cả giang san
                   Nghe lời sàm tấu ra nông nổi
                   Không biết phải hay nát mộng vàng
                   Một phút mềm lòng quên cảnh giác
                   Ngàn năm nuốt hận bởi mưu gian
                   Sa cơ chẳng thể vung tay kiếm
                   Tim nát bầm gan lỗi tại chàng