BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2020

NHỮNG BÀI THƠ THÁNG TƯ CỦA BÚT NHÓM SÔNG QUÊ - Phan Thạch Nhân, Nguyễn Thị Vĩnh Phước, Nguyễn Thị Liên Hưng


    


TUỲ BÚT

Ngày Tháng Tư nỗi niềm đau vô tận
Thương tháng ngày lệ đá đẫm bờ mi
Đá cũng khóc thương kiếp người lận đận
Bước chân trần vội bỏ xứ ra đi

Phố chết buồn tênh hàng me rũ bóng
Có nỗi đau nào thấm cảnh chia ly
Ai có chờ ai? Chiều buông đứng ngóng
Đêm đen nào tàu lặng lẽ ra đi

Ngày Tháng Tư nghĩ về nơi xa ngái
Có ai chờ nơi đất tổ quê cha
Con chim nhỏ lạc đàn bay, bay mãi
Chập chững vào đời tuổi mới mười ba

Bỏ sách đèn, bỏ ngày xưa thân ái
Xa trường xưa, xa phố nhỏ thân yêu
Thành phố lớn bước chân về ái ngại
Đêm nằm nghe phố thị ấy tiêu điều

Ngày tháng tư độc hành qua cuối phố
Phương Nam buồn lặng gió giữa ban trưa
Ta đếm ngược thời gian từng con số
Nắng đổ muôn chiều, em đã về chưa?

Phố vắng hắt hiu chiều nay thứ bảy
Vỉa hè buồn chẳng muốn bước chân đi
Thôi thì thế! Thôi thì em cứ hãy
Giới nghiêm rồi, thành phố đã cách ly

Ngày Tháng Tư đạp xe qua góc nhỏ
Công viên chiều ve nức nở lời ru
Hạ về chưa? Mà phượng hồng thắm đỏ
Điệp khúc buồn ray rứt kẻ lãng du

Nhìn phượng thắm mắt nhòa đôi kiếng cận
Cố nhân ơi! Tìm lại bóng hình xưa
Nỗi niềm ấy, nên dòng thơ về chậm
Tháng Tư rồi chờ đợi một cơn mưa.

                           Phan Thạch Nhân 


 VÀO HẠ

Nắng và gió
Hạ rồi
Chân trời xanh thẳm nhớ nhung ai
Một thuở xa xăm...
Về vây quanh…
Sông bể u hoài
Ơi Tháng Tư của mùa hoa tan vỡ
Ơi Tháng Tư của dòng đời dang dở
Giã từ thôi bao mơ ước thiên đường
Giã từ thôi tà áo mộng thân thương
Nắng và gió
Ngập đường đời bụi cuốn
Kiếp lục bình
Lạc trôi
gió dồn
sóng cuộn
Đâu bến bờ một thoáng bình an?

Ngỡ ngàng Tháng Tư
Bao năm còn thấy lạ
Ngỡ ngàng đời
Hạnh phúc quá tầm tay
Bên trời chiếc lá vàng bay
Cơn mưa chưa tới
Khát
Nhớ
Ô hay!
Cõi người?!

Nguyễn Thị Vĩnh Phước   


THÁNG TƯ 2020

Khi nắng hạ về
Buồn rưng đời ở trọ
Thiên thu ơi đâu chốn đợi chờ?
Tháng Tư rồi. Ngày, vời vợi lê thê
Ta: con sâu bệnh cuộn mình trong lá úa
Nắng hanh hao
Nắng tuôn tràn mắt lửa
Phố thưa người
Phượng đỏ rát trời trưa
Đêm qua mưa
Con ve sầu khóc sau liếp cửa
Để một người ngồi nhớ chuyện ngày xưa

Sắp hết Tháng Tư rồi
Người đi không trở lại
Bốn mươi lăm năm khắc khoải một nỗi chờ
Hận những con đường chia nẻo bơ vơ
Ngoảnh mặt lại chiều buông tóc rối
Hỡi Tháng Tư! Ngày đưa bóng tối
Thiên thu ơi! Đâu chốn quay về ???

                Nguyễn Thị Liên Hưng

Không có nhận xét nào: