BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Phạm Ngọc Thoa. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Phạm Ngọc Thoa. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 9 tháng 12, 2020

GOM TÌNH PHONG KÍN – Thơ Phạm Ngọc Thoa

 
  


GOM TÌNH PHONG KÍN 
                  287-20

KHÉP ĐÔNG
 
Đông dần khép cửa đời luôn vẫn mở
Giáng sinh về vui nhộn trải ngàn phương
Anh từ đâu có nghe lòng trăn trở
Noel này thêm một chút ấm yêu đương
 
 
SÁM HỐI
 
Núi cũng trở mình nghe sám hối
Người đi chưa để lại lần nhìn
Đêm u tịch thấy lòng ray rứt
Điệu Belero buồn ướt mắt ưu linh
 
 
LIÊU TRAI
 
Một cõi mờ sương lạnh liêu trai
Chông chênh ngược dốc bể dâu dày
Mơ hồ ẩn hiện thơm mùa cũ
Hạt nắng vô tình rụng xuống vai
 
 
BỜ DUYÊN
 
Nhớ bữa dừng chân bờ duyên phận
Mới hay cuộc thế lắm lỡ bồi
Lá vỡ vô thường ngày tháng rụng
Vây quanh phế tích mọc bờ môi
 
 
LẠC NHAU
 
Ta lạc nhau giữa hỗn mang cuồng dại
Yêu đắm say trong thế giới mệt nhoài
Đừng hờ hững cho xuân tình chết đuối
Em gom tình phong kín dẫu tàn phai
 
              Fountain Valley 6/12/2020
                     Phạm Ngọc Thoa
 

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2020

HƯƠNG XƯA, NẮNG LỤN, TÀN ĐÔNG – Thơ Phạm Ngọc Thoa

 
  
                   Nhà thơ Phạm Ngọc Thoa


HƯƠNG XƯA !
 
Gió thốc ngang làn tóc rối
Giũ sợi buồn phủ chân mây
Rạch làm hai
nẻo đêm ngày
Hơi người xưa cũ
ấm hoài hương xưa
 
Vỗ về đêm thương bóng núi
Một đời cứng sượng cô đơn
Chải buồn
chưa hết nỗi buồn
Để ngày vội vã
ngậm nguồn chân không
 
Gió đông đùa trên phiến lá
Một thời hoang dại duỗi rong
Mây đùn
đậu nhánh sầu đông
Khuất ngôi sao lạc
giữa dòng nhớ quên
 
Mưa lất phất ngày nhạt nắng
Biển trầm mình sóng bạc đầu
Thức mơ tưởng
bóng hình nhau
Bước chân trĩu nặng
quảy sầu hai vai.
 

Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2020

PHÍA EM, HỎI ANH, HUẾ MÃI YÊU THƯƠNG, TRĂNG MƯỜNG GIANG, ĐÔI NGÃ – Thơ Phạm Ngọc Thoa


    


PHÍA EM !
 
Chưa đi hết
kiếp nhân gian
Mà hồn thơ đã
nhuộm vàng cõi thơ
Sương giăng
trùng điệp xa mờ
Mà thương
tháp tuổi dại khờ chồng chân
 
Thoáng ngờ nghệch
Dáng xưa gần
Tình ơi !  lá đổ hiên sân
Cạn đêm
rồi cũng hóa thành
chiêm bao
Trời xa lắc
kẻ phương nào
Lõng vòng tay ấm
rớt vào hư không
 
Miên man
trái đất nữa vòng
Cùng trong hoàn vũ
đôi dòng tương tư
Ướt nhành thơ
lạnh vô hư
Nghe hoang mơ rụng
xuống từ phía em.
 
 

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2020

VỀ PHÍA MÙA ĐÔNG!, ĐÔNG QUẠNH!, GIỌT NẮNG BÂNG KHUÂNG !, BIỂN CHIỀU!, HỒN QUÊ! – Thơ Phạm Ngọc Thoa

 

   


VỀ PHÍA MÙA ĐÔNG!
 
Biển xô
xác sóng sụt sùi
Nắng nghiêng
Bờ cát ngậm ngùi gót xa
Triều dâng
chân sóng như là
Thu đi
từ độ mùa hoa trễ tràng
 
Xót xa
nhìn khóm thu vàng
Biển chiều
ngơ ngác dã tràng xe đông
Ngoảnh mùa
thu lạnh hư không
 
Em đi
về phía mùa đông lạc loài
 
Mùa đông
nắng vỡ trên tay
Vỡ loang
mảnh nắng gió lay lắt buồn
Nhạt bờ
môi lạnh cõi hồn
Dường như
đông cũng cô đơn lạc người
 
Nhớ mùa
trăng ngủ trên tay
Bàn tay
so với bàn tay ấm lòng
Nghiêng mùa
trắng hạt sương đông
Cay cay
trên mắt gió bồng bềnh ru
 
Và như ướt áo hơi thu
Ngồi hong
nỗi nhớ nghe đu đưa buồn…
 
 

Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2020

DÁNG XƯA ! – Thơ Phạm Ngọc Thoa



   


DÁNG XƯA !
(Viết tặng anh trai B Đ)
 
Ba mươi năm một cuộc tình
Dài như một cuộc trường chinh ấy mà
Khép lòng anh với người xa
Chờ khi nắng trở hong tà huy em

Em về từ độ đông lên
Mùi hương tóc thả bồng bềnh dáng xưa
Nửa mơ nửa thật như vừa
Muộn màng tóc cũ trắng mùa phai thu
Những là sương khói khuất mù
Ba mươi năm nhốt ngục tù đời nhau

Giá mà còn có kiếp sau
Vết thương lỏng vẫn thấm màu thời gian
Tóc xuân, em những dịu dàng
Chỗ em ngồi trước khảm vàng phía anh
Lối xưa khói trắng xây thành
Ước lên ngõ mộng ngày xanh đẫm hồn

Trong mơ thấy dáng em buồn
Tình cờ gặp lại vô ngôn tỏ bày
Tay cầm chưa ấm bàn tay
Nghe dòng sông cũ trải dài trong nhau.
 
                                   Fountain Valley
                                  Phạm Ngọc Thoa

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2020

NGHIÊNG BÓNG TÀ HUÂN ! – Thơ Phạm Ngọc Thoa


   

    

NGHIÊNG BÓNG TÀ HUÂN !
 
Đọc bài thơ cũ mông lung
Gặp mình tha thẩn giữa trung thu ngàn
Giọt mưa chiều chậm vắt ngang
Ướt đôi sợi tóc nghe bàng hoàng ta
Từ hôm thu bỏ đi xa
Còn đôi lá muộn là đà rơi nghiêng
Rụng về tím cõi hồn nhiên
Từ vô định đến vô biên cõi người
Em đi về phía lạ trời
Tìm hồn thu cũ vẽ người tình chung
Không nhau nghe gió lạnh lùng
Tiếng thu vàng vọt lạnh cung bỗng trầm
Lặng thinh từ phía xa xăm
Khi không lòng lá dãi dầm dặm quê
Lối em thu rụng bộn bề
Níu hồn trăng cũ thắp lề cỏ hoang
Gộp trăng từ độ thu tàn
Đủ hong màu mắt ấm hoàng hôn xa
Bụi mềm ướt lối cỏ hoa
Mềm lên gót lữ bóng tà huân nghiêng.
 
               Fountain Valley, 28/10/2020
                       Phạm Ngọc Thoa

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2020

RIÊNG NGÕ ĐỘC HÀNH ! - Thơ Phạm Ngọc Thoa


   
                        Nhà thơ Phạm Ngọc Thoa


RIÊNG NGÕ ĐỘC HÀNH !

Dợm hỏi người tôi… có ngấm buồn ?
Đèn khuya trời rộng  ạnh yêu đương
Mà trong đôi mắt sầu ngấn lệ
Hay bởi người ta quá lạnh lùng !

Mây trắng chiều nay thoáng qua lòng
Đôi bờ hư thật với thinh không
Xa xăm có thấu tình viễn lý
Niệm khúc từ ly dưới nắng hồng

Cứ trách hờn chi thêm đớn đau
Đêm về tịch mịch lạnh cô lâu
Ngồi đây chấp vá trời thiên lý
Tím nắng hồng hoang nhuộm mái đầu

Đan tâm bẻ nhánh biệt ly sầu
Ngày trôi đi vội biệt ngàn nhau
Cọng buồn chìm nổi soi bờ mộng
khắc vào lòng lá vết thương đau

Đã chẳng là hoa của đại ngàn
Ngậm ngùi phả lấp vết thu ngang
Rồi giấu tuổi chờ trong mắt đợi
Em từ viễn lý khóc thu sang

Gửi nhớ theo cùng ngọn thu phong
Nửa trang ly biệt chết trong lòng
Mà nghe rét mướt từ sông lạnh
Riêng ngõ độc hành anh biết không …?

                              Fountain Valley
                             Phạm Ngọc Thoa

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2020

TÌNH VƯƠNG – Phạm Ngọc Thoa cùng thi hữu


   
                 Nhà thơ Phạm Ngọc Thoa


TÌNH VƯƠNG !

Thân đơn viễn xứ có ai hay ?
Một chút tình vương khó tỏ bày
Ngóng riết Phan Thành mù lớp sóng
Chờ hoài Phố Cổ ngút đường bay
Thầm thương hóa bướm mơ cùng gió
Trộm nhớ thành thơ mộng với mây
Giấu kín tơ lòng ôm gối chiếc
Bên trời hỏi có thấu chăng này …?

Fountain Valley
Phạm Ngọc Thoa


BÀI HỌA:


NỖI LÒNG

Đọc bài thơ xướng mượt mà hay
Chút nỗi lòng trong khó giải bày
Một phút trễ tràng chim sãi cánh
Vài giây mần muộn sáo vừa bay
Chợt khua trên tóc đau hồn nắng
Rồi khứa vào tim úa vạt mây
Ngẩn ngơ mỗi bước chân cao thấp
Tím nửa hồ xuân giữa cõi này .

Lương Bút

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2020

SAY GIẤC MƠ MỀM- Thơ Phạm Ngọc Thoa, giọng ngâm Mai Lê


   
                       Nhà thơ Phạm Ngọc Thoa

SAY GIẤC MƠ  MỀM   !

Một lũng nhớ lún sâu chiều Thiên Mụ
Đêm kinh thành nghe gió thở Hương Giang
Em khép nép qua khúc chiều của Huế
Vịn tà huy mà nương lối thu sang

Huế trong em những bàng hoàng xao xuyến
Trăng thượng tuần dõi bóng bước thi nhân
Phá Tam Giang cơn mưa lùa qua chậm
Sau cao tầng biền biệt khách tri âm

Em ngồi đợi nơi cấm thành nắng rám
Anh hững hờ, ướt mắt kẻ tình si
Cầu Trường Tiền sáu vài mười hai nhịp
Nhưng chưa từng rớt hạt lệ chia ly

Em thức trắng với cành thu xứ Huế
Lá là đà vừa chạm giấu chân em
Như cứ ngỡ bước chân anh vừa đến
Cho mùa thu say khướt giấc mơ mềm

                       Phạm Ngọc Thoa
                Fountain Valley, 17/8/2019


       

Thứ Hai, 7 tháng 1, 2019

HỒN QUÊ ! - Thơ Phạm Ngọc Thoa


     


HỒN QUÊ !

Cách nhau ngàn dặm, sông sâu,
Sợ trầy sướt nhớ, lãng câu hẹn thề.
Tha hương chia nửa hồn quê,
Nửa chơi vơi với bốn bề không anh.

Gường đơn, trăng lẻ lạnh tanh,
Nguồn tim ngập ngụa tình anh như vừa.
Treo treo mây trắng đu đưa,
Nắng hờn suối tóc, gió mưa bão lòng.

Trăm đêm nhớ, vạn ngày mong,
In lên mắt mỏi, rêu rong cọng buồn.
Hương bàn tay với nụ hôn,
Nặng lòng dâng cả linh hồn cho nhau.

Mùa xa ren rét đời đau,
Ai hoàng đế mặc, không nhau không đành .
Cuộn tình em với riêng anh,
Qua miền phong vũ, kết thành hạt xuân.

Ta yêu nhau mãi không cùng,
Kẻo mây lữ thứ ngương ngùng nổi trôi.
Nhớ nhen anh chỉ một lời,
Đừng vô tình để tím đồi hoàng hôn.

              Fountain Valley, 2/1/2019
                     Phạm Ngọc Thoa