BÂNG KHUÂNG
Hiển thị các bài đăng có nhãn GIÁO DỤC. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn GIÁO DỤC. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Ba, 21 tháng 3, 2023
XÂY DỰNG LÒNG TIN TƯỞNG GIỮA CHA MẸ VÀ CON CÁI – Vũ Thị Hương Mai
Thứ Ba, 3 tháng 5, 2022
BỐ MẸ NÊN CHO TRẺ GIÚP VIỆC NHÀ – Vũ Thị Hương Mai
Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2022
DẠY TRẺ BIẾT QUAN TÂM TỚI NGƯỜI KHÁC – Vũ Thị Hương Mai
Thứ Năm, 28 tháng 4, 2022
DẠY TRẺ CÓ THÚ VUI ĐỌC SÁCH – Vũ Thị Hương Mai
Thứ Năm, 14 tháng 4, 2022
TỪ VIỆT HÁN ĐẾN NGỮ VĂN, NGHĨ VỀ MỘT DANH XƯNG HỢP LÝ CHO MÔN HỌC TIẾNG VIỆT - Trần Kiêm Đoàn
Thứ Sáu, 3 tháng 12, 2021
VUA ĂN CẮP, VUA DỐI TRÁ TRẦN NGỌC THÊM TUNG HỎA MÙ, NÉM QUẢ BOM THỐI VÀO DƯ LUẬN XÃ HỘI: “BỎ KHẨU HIỆU TIÊN HỌC LỄ HẬU HỌC VĂN RA KHỎI NỀN GIÁO DỤC”... - Trần Mạnh Hảo
Nguồn:
https://www.facebook.com/tran.manhhao.376/posts/3165577637047752
https://www.facebook.com/tran.manhhao.376/posts/3165577637047752
Vua
ăn cắp, vua dối trá Trần Ngọc Thêm tung hỏa mù, ném quả bom thối vào dư luận xã
hội: “Bỏ khẩu hiệu ‘Tiên học lễ, hậu học văn ra khỏi nền giáo dục’ cốt đánh lạc
hướng dư luận, nhằm bảo vệ cho cuốn sách ăn cắp của mình: “Cơ Sở Văn Hóa Việt
Nam” được giảng dạy ở các trường đại học suốt 25 năm nay.
Năm 1996, nghĩa là 25 năm trước, trên tờ báo “Văn Nghệ”, chúng tôi đã cho in hai kỳ
bài báo vạch mặt GSTS Trần Ngọc Thêm đã ăn cắp toàn bộ kiến thức, ăn cắp các
bài viết trong hàng chục cuốn sách của linh mục giáo sư, nhà triết học, nhà văn
hóa học thông kim bác cổ Kim Định rồi xào nấu biến thành cuốn sách “Cơ sở văn hóa Việt Nam” của mình.
Thứ Ba, 30 tháng 11, 2021
VỀ CÁCH HIỂU HAI CHỮ “TRỒNG NGƯỜI” CỦA GS. TRẦN NGỌC THÊM - Hoàng Tuấn Công
Nhà
phê bình và khảo cứu Hoàng Tuấn Công
Cụ thể, sau khi trích dẫn lời Quản Trọng: “Kế một năm chi bằng trồng lúa, kế mười năm chi bằng trồng cây, kế trọn đời chi bằng trồng người. Trồng một gặt một ấy là lúa. Trồng một gặt mười ấy là cây. Trồng một gặt trăm ấy là người”, GS. Trần Ngọc Thêm phê phán:
“Vào thời phong kiến xưa thì cả Trung Quốc lẫn Việt Nam đều coi con người là đối tượng cần được giáo hoá; con người được coi như cái cây, hoàn toàn lệ thuộc vào môi trường một cách thụ động: Trồng ở đất này thì cho trái ngọt nhưng trồng sang đất khác có thể lại cho trái chua”.
“Là một dân tộc làm nông nghiệp, khi gặp hình ảnh “trồng người” do Bác nói ra, ai cũng cảm thấy thân thiết gần gũi đến mức dễ dàng chấp nhận và say mê sử dụng nó một cách hoàn toàn tự nhiên.[…] Nhưng con người không phải là cái cây […] do đó, tôi cho rằng không có lí do để duy trì hình ảnh này.”
Thứ Hai, 29 tháng 11, 2021
TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN ĐẠO LÝ HAY TIÊU CỰC ?- Tiến sĩ Trần Kiêm Đoàn
Mấy hôm nay đọc báo trên các mạng lưới trực tuyến xã hội
tiếng Việt, người Việt khắp nơi trong cũng như ngoài nước, được nghe một nguồn
dư luận mới xôn xao về việc nên giữ hay bỏ một câu khẩu hiệu đã trở thành quá
quen thuộc trong tất cả các hệ thống trường học Việt Nam từ xưa tới nay. Đó là
câu châm ngôn “tiên học lễ, hậu học văn” thường được dán ngay trên tường trước
mặt học sinh trong lớp học. Vì đã quá quen thuộc và mặc nhiên được coi đây là một
đạo lý đương nhiên kết hợp giữa tinh thần tôn sư trọng đạo và rèn luyện nhân
cách nên qua nhiều thế hệ, câu khẩu hiệu này đã trở thành một lời nhắc nhở nhẹ
nhàng mà nghiêm cẩn chuyên chở giá trị
nhân văn đào tạo thế hệ trẻ. Đây không phải là một câu khẩu hiệu thời trang để
trang trí lớp học mà là một châm ngôn rèn luyện nhân cách trong đời sống học
trò. Bởi vậy, chẳng có thầy giáo hay học sinh nào còn bận tâm đặt câu hỏi là
nên hay không nên treo câu khẩu hiệu mang nội dung “nguyên lý giáo dục” hay đạo
lý trồng người nầy. (Chữ Lễ trong bài này xin được viết hoa khi nhấn mạnh đó là
tiêu đề của toàn bài và viết thường khi hiểu theo nghĩa quy ước.)
Bối cảnh làm nền cho cuộc… đảo chánh khẩu hiệu nầy được giới truyền thông đưa tin như sau:
Bối cảnh làm nền cho cuộc… đảo chánh khẩu hiệu nầy được giới truyền thông đưa tin như sau:
Thứ Ba, 9 tháng 11, 2021
SÀI GÒN CHUYỆN XƯA: NHỚ MÃI CHƯƠNG TRÌNH “ĐỐ VUI ĐỂ HỌC”
Giữa
thập niên 1960, trên Đài truyền hình Sài Gòn có chương trình “Đố vui để học” được
học sinh đô thị xem nhiều và rất say mê. Đến giờ, nhiều người ở lứa tuổi trên
dưới 60 vẫn hào hứng khi được nghe nhắc lại chương trình này.
Giáo
sư Lê Văn Khoa - MC “Chương trình đố vui để học” trên Đài truyền hình Sài Gòn giữa thập niên 1960
Chương trình này bắt đầu phát năm 1966, do Trung tâm Học
Liệu thuộc Bộ Giáo dục (miền Nam) thực hiện. Những người tham gia điều hành
chương trình là: các thầy cô dạy trung học như Đinh Ngọc Mô (dạy Pháp văn, có
biệt tài về kịch nghệ), Lê Thanh Hoàng Dân (Phó giám đốc Trường Quốc gia Sư phạm),
Cao Thanh Tùng (dạy Việt văn), Huỳnh Kim Quế (đã qua một khóa huấn luyện về vô
tuyến truyền hình tại Đài Loan) và các ông bà Nguyễn Văn Đồng, Huỳnh Độ, Nguyễn
Tú Anh, Đặng Ngọc Hương, Dương Thủy Ngân.
Chương trình được mô phỏng tiết mục truyền hình của Mỹ Quiz Show và tiết mục Quitte ou double của Pháp, vừa có tính giải trí, vừa có tính giáo dục, tạo tinh thần thi đua học tập của học sinh, tập cho các em bình tĩnh, phản ứng nhanh, ăn nói mạnh dạn và lưu loát trước công chúng, khuyến khích các em ưu tú, tạo tinh thần học hỏi cho học sinh nói chung.
Chương trình được mô phỏng tiết mục truyền hình của Mỹ Quiz Show và tiết mục Quitte ou double của Pháp, vừa có tính giải trí, vừa có tính giáo dục, tạo tinh thần thi đua học tập của học sinh, tập cho các em bình tĩnh, phản ứng nhanh, ăn nói mạnh dạn và lưu loát trước công chúng, khuyến khích các em ưu tú, tạo tinh thần học hỏi cho học sinh nói chung.
Quang cảnh buổi thu hình chương trình Đố vui để học cá nhân kỳ thứ 78 tại phim trường Đài truyền hình Sài Gòn – Ảnh: Báo TGTD tập XVII số 12
Ở giải cá nhân, học sinh nam hay nữ các lứa tuổi từ
trung học trở xuống đều có thể ghi tên dự thi, có chứng minh bằng thẻ học sinh
hay căn cước. Ban tổ chức ưu tiên cho học sinh các tỉnh xa, nhất là khi thí
sinh được ban giám hiệu trường tiến cử đi thi. Mỗi thí sinh sẽ trả lời 9 câu hỏi
từ dễ đến khó, thời gian cho mỗi câu là 30 giây. Tiền thưởng tăng từ thấp đến
cao, từ câu đầu đến câu cuối, bắt đầu từ 5 đồng, sau đó gấp đôi ở câu sau cho đến
khi trả lời cả 9 câu là 1.280 đồng.
Thứ Năm, 14 tháng 10, 2021
TUYỂN TẬP NHỮNG BÀI HỌC HAY CHO THIẾU NHI MIỀN NAM TRƯỚC 1975 - Nguyễn Trương Thu Quỳnh
Trước 1975, ở miền Nam các thầy cô dạy trung học được
gọi là "Giáo sư" (dịch từ chữ "Professeur" của Pháp), và
tôi nghĩ họ xứng đáng với danh xưng đó. Có những giáo sư trung học thời đó, tuy
không có bằng cấp cao cỡ tiến sĩ, nhưng những công trình nghiên cứu của họ và
những sách giáo khoa họ soạn đều là những công trình để đời. Trong giảng dạy,
các giáo sư trung học được quyền tự do chọn chủ đề và cách dạy, mà không có thế
lực chánh trị nào can thiệp.
Thứ Hai, 11 tháng 10, 2021
NGUY CƠ MẤT NƯỚC ĐANG ĐẾN TỪ BỘ GIÁO DỤC XUỐNG CẤP, VONG THÂN, KHÔNG CHÍNH DANH, KHÔNG TRUNG THỰC, THIẾU TRI THỨC VÀ KHÔNG CÓ TẦNG LỚP TRÍ THỨC - Trần Mạnh Hảo
Nguồn:
https://www.facebook.com/tran.manhhao.376/posts/3085415675063949
https://www.facebook.com/tran.manhhao.376/posts/3085415675063949
“Trí thức là cục phân” (Trích thư Lê Nin gửi Goocky, Mao Trạch Đông nhắc lại câu này ). Mao Trạch Đông nói : “Súng bầu (đẻ) ra chính quyền”. Mao phản lại Marx : “Chính trị là thống soái”
Sau ngày thống nhất đất nước, Trần Mạnh Hảo từ rừng vào Sài Gòn và ở hẳn thành phố này cho đến nay. Cuối năm 1975, qua anh Trịnh Công Sơn, anh Nguyễn Mộng Giác, bạn Bửu Chỉ và một số bạn bè khác như họa sĩ, nhà văn Khánh Trường, họa sĩ Nguyễn Trọng Khôi, nhà văn Ngụy Ngữ, nhạc sĩ Trương Quốc Khánh… chúng tôi bắt đầu giao du với tầng lớp trí thức văn nghệ sĩ Sài Gòn cũ (mặc dù phần lớn tầng lớp ưu tú nhất này của Việt Nam Cộng Hòa đã di tản, đã vượt biên hoặc còn trong trại tù cải tạo).
Chủ Nhật, 12 tháng 9, 2021
GIÁO SƯ TRẦN ĐÌNH SỬ ĐÃ SAI NGAY TỪ GỐC, KHI CHO HỌC VĂN LÀ “ĐỌC HIỂU” - Trần Mạnh Hảo
Thứ Bảy, 11 tháng 9, 2021
SỰ KHÁC BIỆT GIỮA GIÁO DỤC MIỀN NAM VỚI GIÁO DỤC MIỀN BẮC - Vương Trí Nhàn
Nguồn:
https://vuongtrinhan.blogspot.com/2014/12/may-cam-nhan-ve-su-khac-biet-giua-giao.html
https://vuongtrinhan.blogspot.com/2014/12/may-cam-nhan-ve-su-khac-biet-giua-giao.html
Bài đã đăng trên tạp chí NGHIÊN CỨU VÀ PHÁT TRIỂN số
7-8 (114-115).2014, số chuyên đề GIÁO DỤC MIỀN NAM VIỆT NAM (1954- 1975)
Một nhận định chân thật của một trí thức miền Bắc
XHCN:
Tôi vốn là người làm nghề nghiên cứu văn học. Trong
cái nghề thuộc loại công tác tư tưởng này, những năm trước 1975, tôi chỉ được
phép đọc các sách báo miền Bắc, còn sách vở miền Nam bị coi như thứ quốc cấm.
Có điều, không phải chỉ là sự tò mò, mà chính lương
tâm nghề nghiệp buộc tôi không thể bằng lòng với cách làm như vậy.
Tôi cho rằng, muốn hiểu cặn kẽ văn học hiện đại, phải hiểu văn học cổ điển; muốn hiểu văn học VN phải hiểu văn học thế giới. Thế thì để hiểu văn học miền Bắc làm sao lại lãng tránh việc nghiên cứu văn học miền Nam được.
Tôi cho rằng, muốn hiểu cặn kẽ văn học hiện đại, phải hiểu văn học cổ điển; muốn hiểu văn học VN phải hiểu văn học thế giới. Thế thì để hiểu văn học miền Bắc làm sao lại lãng tránh việc nghiên cứu văn học miền Nam được.
Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019
HUYỀN THOẠI ĐỎ VÀ HUYỀN THOẠI ĐEN VỀ GIÁO DỤC THUỘC ĐỊA ĐÔNG DƯƠNG. KỲ 1: HUYỀN THOẠI ĐỎ - Nguyễn Thụy Phương
Lời tòa soạn báo Tia Sáng:
Tranh cãi gay gắt gần đây xung quanh vai trò, đóng góp của chữ quốc ngữ với sự phát triển văn hóa dân tộc hay đó là "công cụ xâm lăng" cũng như "công" hay "tội" của linh mục Alexandre de Rhodes để rồi đề xuất lấy tên ông đặt cho một con đường ở Đà Nẵng đã nhận sự phản ứng dữ dội từ nhiều trí thức ở đây cho thấy rằng để nhìn nhận về những di sản của giáo dục dưới thời thuộc địa là không đơn giản. Trong loạt bài hai kỳ dưới đây, TS Nguyễn Thụy Phương (trường ĐH Geneva), nhà nghiên cứu về giáo dục thời thuộc địa và hậu thực dân cố gắng phân tích một cái nhìn hệ thống về những thảo luận trái chiều về giáo dục thuộc địa ở Đông Dương.
HUYỀN
THOẠI ĐỎ VÀ HUYỀN THOẠI ĐEN VỀ GIÁO DỤC THUỘC ĐỊA ĐÔNG DƯƠNG. KỲ 1: HUYỀN THOẠI
ĐỎ
Nguyễn Thụy Phương
Đại
học Đông Dương, Hà Nội 1920 - 1929. Ảnh : Flickr
HUYỀN THOẠI ĐỎ VÀ HUYỀN THOẠI ĐEN VỀ GIÁO DỤC THUỘC ĐỊA ĐÔNG DƯƠNG. KỲ 2: HUYỀN THOẠI ĐEN - Nguyễn Thụy Phương
Trong
kỳ 1 về “huyền thoại đỏ”, chúng ta đã cùng chứng kiến những lời tụng ca' trong
trang đại tự sự về giáo dục Việt Nam dưới thời thuộc địa. Tuy nhiên, giáo dục
thuộc địa cũng chứa đầy những bất cập. Chỉ trích về 'huyền thoại đen' của nền
giáo dục thuộc địa được nêu lên bởi những người chống thực dân. Mà một trong số
họ không ai khác là Nguyễn Ái Quốc.
Nguyễn Thụy Phương
Nữ sinh ở Sài Gòn. Nguồn ảnh: Tư liệu của TS Nguyễn Thụy Phương chụp Tạp chí L'Asie Nouvelle.
HUYỀN
THOẠI ĐỎ VÀ HUYỀN THOẠI ĐEN VỀ GIÁO DỤC THUỘC ĐỊA ĐÔNG DƯƠNG. KỲ 2: HUYỀN THOẠI
ĐEN
Nguyễn Thụy Phương
Tại Đại hội Tours năm 1920, Nguyễn Ái Quốc đã tố cáo
trên diễn đàn đại hội chính sách "làm cho dân ngu để dễ trị" (Bản án
chế độ thực dân Pháp). Năm 1946, Phạm Văn Đồng, trưởng phái đoàn Việt Nam tại Hội
nghị Fontainebleau cũng thẳng thắn chỉ ra:
Thứ Năm, 6 tháng 6, 2019
KÝ ỨC VỤN VỀ CHUYỆN HỌC Ở MIỀN NAM THỜI ĐỆ NHẤT CỘNG HÒA - Lê Nguyễn
Trường
Sư phạm Sài Gòn, tiền thân là Trường Quốc gia Sư phạm.
KÝ ỨC VỤN VỀ CHUYỆN HỌC
Ở MIỀN NAM THỜI ĐỆ NHẤT CỘNG HÒA
Ở MIỀN NAM THỜI ĐỆ NHẤT CỘNG HÒA
Lê
Nguyễn
Thế
hệ những người sinh vào thập niên 1940 tại miền Nam nay còn không ít, cũng
không nhiều. Số người không còn phần vì tuổi tác, bệnh tật, phần vì đã trải qua
nhiều thăng trầm dâu bể của những năm trước và sau 30-4-1975: chiến trận, tù
đày, những cuộc vượt biển kinh hoàng…, số người còn trụ lại kẻ thì sống tha
hương trên xứ người, người ở lại Việt Nam thì phần đông cũng lang thang bên lề
cuộc sống, tuổi tác chất chồng, sống bằng ký ức hơn là những dự phóng tương
lai.
Trong
tay không còn bao nhiêu tư liệu chính thức về một thời kỳ giáo dục đã trải qua
năm, sáu mươi năm, chỉ còn một mớ ký ức sót lại trong đầu, hy vọng rằng những
bạn đọc là chứng nhân của thời kỳ này sẵn lòng bổ khuyết, đính chính cho những
sai sót của một bộ nhớ đã trải qua nhiều thử thách của thời gian và thời cuộc.
Bởi vậy mà mấy bài viết này có tên là “Ký ức vụn”, không mang ý nghĩa một biên
khảo, mà chỉ nhằm giúp người đọc có chút ý niệm tổng quát về một nền học đã mai
một từ hơn nửa thế kỷ đã qua.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)