BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Vạn Lộc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Vạn Lộc. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2024

ĐỌC “BÓNG NÚI VÀ ANH” THƠ VẠN LỘC - Châu Thạch


   

 
BÓNG NÚI VÀ ANH
(Nhớ nhà thơ Tường Linh!)
 
Duyên thơ mới được gặp anh
Bốn mươi năm nhớ thời xanh một thời
Yêu thơ lại được gặp người
Khiêm nhường bóng núi, dáng ngồi cao hơn
 
Nhớ anh, nhớ Ngũ Hành Sơn
Nhớ mây đầu ải Hải Vân, Sơn Trà
Mỗi làng, mỗi xóm anh qua
Quảng Nam đâu chỉ ruột rà yêu thương
 
Nhúm nhau mẹ chôn sau vườn
Quế Sơn, Trung Phước nương hồn về quê
Chim vịt kêu chiều đèo Le
Trà My, Tiên Phước, sơn khê chín chiều
 
Thơ anh từng chữ chắt chiu
Nỗi niềm xa xứ luôn neo tim người
Lúc vui đọc nghe thơ vui
Khi buồn thơ cũng ngậm ngùi với ta
 
Bây giờ vời vợi chiều xa
Ngó bóng núi, thương quê nhà thơ anh                     
  
                                              Vạn Lộc

Thứ Năm, 11 tháng 1, 2024

ĐỌC “VỀ MIỀN AN TRÚ” THƠ VẠN LỘC, BÀI THƠ AN TRÚ TRONG HƯƠNG THIỀN - Châu Thạch


   


VỀ MIỀN AN TRÚ
 
Mai mốt em về làm cánh hạc
Ta có muôn phương bay cùng nhau
Rừng tùng xanh sắc hương miền Linh Thứu
Tây phương ánh vàng vằng vặc trăng sao
 
Mình sẽ ngàn năm an nhiên anh nhỉ
Chốn huyền không xanh cội bồ đề
Những sơn thạch gương mặt hồ phỉ thúy
Nước thơm thơm từng giọt giọt suối khe
 
Dựng am cỏ bên đồi tre trúc
Thiền viện đơn sơ tràng hạt chiên đàn
Mỗi chiếc lá cũng mang hồn Phật tính
Mỗi hạt sương ngọt vị bình an
 
Em về cùng anh vui miền an trú
Thắp ánh nhiên đăng soi rọi tâm lành
Khắp cõi thiêng nắng mưa luân vũ
Gió ngàn phương gieo hạt thiện lành.
                               
                                            Vạn Lộc
*
ĐỌC “VỀ MIỀN AN TRÚ” THƠ VẠN LỘC, BÀI THƠ AN TRÚ TRONG HƯƠNG THIỀN 
                                                        Châu Thạch
 
Nhà thơ Vạn Lộc còn vài năm nữa thì vào tuổi bát thập. Cách đây không lâu chị đã tiển đưa phu quân của mình về chốn an tịnh. Tôi nhớ trong bài thơ “Vắng Anh” đăng trong tập “Hái Mùa Động Vạt Nắng” chị đã khóc bằng lời không bi quan, rất thơ và rất gây cảm xúc:
 
Ta xin hái mùa đông vạt nắng
Cài lên câu thơ tóc xỏa bềnh bồng
Và quàng vào tim mình chút ấm
Tựa tay người ve vuốt những niềm đông.