BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI ẤT TỴ 2025 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn THƠ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 27 tháng 11, 2025

KÝ ỨC CHIỀU - Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến


   

 NGẨN NGƠ TIẾNG CHIỀU
 
Ờ kìa... chênh chếch mái đình
Hoa xoan rụng tím tiếng Kinh giữa chiều
Nắng dồn về bóng đổ xiêu
Lẩn trong gió lạ tiếng chiều ngẩn ngơ.
 
Hà Nội, chiều 15 tháng 4-2025
 
CHIỀU CUỐI NĂM
 
Cờ đỏ sải mình chào năm mới
Phấp phới sao vàng nhíu mắt chơi
Người cùng xe cộ chen như hội
Lớ ngớ nhìn nhau nhếch mép cười!
 
Hà Nội, tối 21 tháng 01-2025
 

LÂM SÀNG – Thơ Lê Kim Thượng


   


Lâm Sàng  
 
1.
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tươi xanh
Làng quê bình dị, an lành
Mà trong nỗi nhớ đã thành thân thương
Quê hương một nắng, hai sương
Nhớ người xa xứ, tha phương chưa vừa
Quê hương mưa nắng hai mùa
Đầy vơi con nước, bóng dừa tươi xanh
Nhà quê vách đất, mái tranh
Giàn bầu, giàn mướp, cây chanh, cây cà
Người quê tình nghĩa bao la
Hiền hòa, mộc mạc, đậm đà, sắt son
Chiều buồn ngồi ngắm hoàng hôn
Mà lòng sao cứ bồn chồn, xuyến xao
Mùi hương lúa chín ngọt ngào
Màu lam khói bếp quyện vào câu thơ…
 

LŨ – Thơ Lê Phước Sinh


   

Lũ Dồn Lũ Dồn tự Lũ Dồn...
Báo cáo lên trên Trời Lú nặng
Người Già chết cóng vì Vọt bẻ
Trăm ngôi nhà lút do... Đất sụt
Thủy Điện băng huyết đến Kỳ kinh...
 
"Lũ" chuyện "chút xíu" mà la lớn !!?
 
                                 Lê Phước Sinh

ĐÔNG SANG, MÙA ĐI – Thơ Tịnh Bình


   

 

ĐÔNG SANG...
 
Thu đi đâu rồi đấy ?
Bâng khuâng nhành heo may
Mùa đông chưa kịp đến
Sót vài tia nắng gầy
 
Gót thu như bịn rịn
Dạo quanh trên lá vàng
Quả thơm mùi thơ ấu
Hương nhãn chín dịu dàng
 
Gió vườn trưa trốn ngủ
Chim ngơ ngác gọi đàn
Ánh mắt ai sau lá
Tiễn nắng về mênh mang
 
Thu đi đâu mà vội
Bẽn lẽn khăn gió quàng
Sớm mai sương chợt thức
Chuốt từng sợi đông sang...
 

Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2025

NGOẠI À CON MẤY BỮA NAY – Thơ Trần Vấn Lệ


   

Huế buồn hiu!  Huế không vui!
Gió mưa thương Huế ngậm ngùi sẻ chia...
 
Mưa từ, từ bữa hôm kia
Giăng giăng trắng suốt tư bề Thừa Thiên!
 
Có người nói mưa liên miên
Mưa tuôn nước đọng đầy thuyền Hương Giang...
 
O đưa đò đứng hành lang
Không ai gọi "ới đò ngang ới đò!"
 
O đưa đò tưởng mình mơ:
"Huế xưa với Huế bây chừ... khác nhau?"
 
Dĩ nhiên là khác cái màu!
Dĩ nhiên là khác cả tàu cau bay...
 
Ngoại à, con mấy bữa nay
về không thấy Ngoại!  Mưa hoài!  Vườn cau!
 
                                                   Trần Vấn Lệ

CHÙM THƠ NGẮN CỦA TỊNH BÌNH




1.
Cười tươi trước gió sen thanh
Hoa rơi cánh rụng lại thành đài gương
Bao phen dầu dãi mưa sương
Búp tơ e ấp khẽ vươn mặt hồ...
 
2.
Lá đâu tranh sắc cùng hoa
Âm thầm diệp lục hoan ca mặt trời
Dịu dàng che giọt nắng rơi
Điểm tô hoa mãi rạng ngời đẹp xinh...
 
3.
Một thời hoa bướm đã trôi xa
Ngây thơ mắt ngọc giọt sương ngà
Hồn nhiên cứ ngỡ trần là thật
Bất giác tỉnh rồi giấc mơ hoa...
 
4.
Này đây ngọn cỏ cành sương
Nhắc ta quán niệm vô thường phút giây
Dòng đời tan hợp bèo mây
Dụi con mắt thức giữa ngày chiêm bao...
 
                                         TỊNH BÌNH

LỤT NĂM NAY, HUẾ LỤT BỐN LẦN – Thơ Lê Phước Sinh


 

Xắn lên trên đầu gối,
con chim ngủ yên nghe
lông lá dù thấm nước
đừng trách chi ông trời.
 
Bờ kia tre nửa cụm
mái phên rã theo giòng
người than ơi ới ới...
như hát bội giữa đồi.
 
Lụt lên nhồi Lụt xuống
nước bạc tố dân tôi ...
 
LÊ PHƯỚC SINH

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2025

BIẾT ƠN AI ĐỌC BÀI THƠ NÀY – Thơ Trần Vấn Lệ


   

Ít có chiều nào vui!
Thường chiều là... tư lự!
Người ta nhớ quá khứ,
người ta lo ngày mai...
Tối có thể lai rai
vài chỗ vui, giải trí!
Những năm dài ở Mỹ,
ít có chiều... tưng bừng!
 
Năm mươi năm... như không
có một chiều thoải mái!
Đến những người con gái
chỉ nhớ là buổi chiều
chớp chớp mắt đăm chiêu...
mình không tươi mát nữa...
Mặt trời lặn nắng đỏ
rực lên như màu cờ...
nó làm khô bài thơ!
Nó hoen hoen... buồn bả!
Chồng ôm vợ hôn má
... vài miếng phớt phớt thôi
còn những nụ hôn môi
chỉ là... hoa-tình-sử!
 
Tôi thản nhiên lắm đó
mà cứ chiều buồn buồn
nhớ Má chờ bữa cơm
nhớ Cha đậu xe gọn...
chỉ nhẹ gỡ cái nón
để xuống chỗ thường ngày!
 
Ôi... những chiều mưa bay
nhớ bờ vai ai lắm!
Nụ cười là chút nắng
thăm thắm chút môi nha...
 
*
Chiều ở quê người ta
nói thật:  Mắt-Có-Nước!
Tổ Quốc ơi...con trượt
Ngồi đây:  lề cỏ hoa...
 
Trần Vấn Lệ

NỬA KIA – Thơ Lê Kim Thượng


   

1.
Nhớ ngày thưở ấy… “Ngày xưa…”
Chung trường, chung lớp… tuổi vừa biết yêu
Thương ngày nắng sớm, mưa chiều
Ngày thơ, ngày mộng, dáng Kiều lung linh
Trao nhau những nụ hôn tình
Nắng soi mặt nước in hình đôi ta
Tình yêu chắp cánh bay xa
Vòng tay ôm ấp, ngày qua, ngày ngày
Người yêu như thể người say
Men tình chuếnh choáng, ngất ngây miệt mài
Yêu người mới biết nhớ hoài
Yêu người mới biết ngày dài quạnh hiu
Trong vòng tay ấm hương yêu
Lời tình thủ thỉ, cho nhiều thiết tha
Hoàng hôn tắt nắng đường xa
Bước về không nỡ… ơi ta… ơi mình…

TIẾNG QUÊ VỌNG GỌI – Thơ Tịnh Bình


   

Biết tìm đâu vệt mây chiều cố xứ
Mắt hoàng hôn ầng ậng nước nhớ nhà
Ta xa lạ giữa bốn bề vội vã
Chợt thèm quê
Cỏ dại
Một lối về...
 
Nghe sông gọi lời phù sa ngọt lịm
Nước về đâu trăm sóng nhỏ lạc dòng
Đớp bóng mình cá lầm mê nguồn cội
Vỡ bóng rằm trăng òa khóc mặt sông
 
Thương bóng núi trầm mặc cùng lau lách
Những đàn bò mê mải gặm hoàng hôn
Nhòa dáng khói cánh đồng như thiếp ngủ
Tiếng mục đồng bảng lảng vọng chiều hôm
 
Nhói lòng không cỏ may ghim chân bước
Quê mình ơi man mác điệu ru hời
 
Bay về đâu cánh chim trời nặng nợ
Lả giọng mây chiều... Tiếng quê gọi mòn hơi...
 
                                                        Tịnh Bình

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2025

DUYÊN GIĂNG GIĂNG MƯA – Thơ Trần Vấn Lệ


     

Bão tận Ca ri bê... nên Cali cứ nắng!
Mới hơn bảy giờ sáng, nắng bừng lên chào ngày!
Và đàn chim sẻ bay.  Hai con mèo ngồi ngó...
Những hạt gạo còn đó... mái nhà kia, còn sương!
 
Một ngày mới dễ thương nhưng bắt đầu thấy ghét!
Hai con mèo chết tiệt cứ rình chim, là sao?
Tôi đuổi mèo đi mau, chúng về lại nhà chúng...
Chim đâu biết, cảm động: lòng tôi yêu quý chim?
 
Tôi lục ca dao tìm có câu nào thật đẹp
để nói cho em biết lòng tôi thương nhớ em!
"Tìm em như thể tìm chim,
chim ăn biển Bắc, anh tìm biển Nam!".
 
*
Cơn bão không đi ngang.  Santa Monica biển lặng
Tàu Long Beach đi thẳng, nó lên San Francisco?
Nước rẽ trăm đường thơ, hồn tôi tan, ngơ ngác...
Biển một thời tôi lạc, em lạc biển trời nao...
 
Nhớ quá, Ngoại, vườn cau có em theo lúp xúp...
Cũng nhớ chớ, giàn mướp hoa vàng, dây hay duyên?
Không mà!  Anh nhớ em... Nghĩ lúc trời biển động,
Sóng lòng tan theo sóng, duyên lòng giăng giăng mưa...
 
Chao ôi Một Bài Thơ
     Sáng Nay Tôi Làm Nháp!
          Em, chim ăn biển Bắc
               Tôi, đi tìm biển Nam!
 
                                                                   Trần Vấn Lệ

Thứ Năm, 6 tháng 11, 2025

MẤY NGÀY ĐẦU MÙA THU – Thơ Trần Vấn Lệ


   
 
Lạnh và khô.  Khó chịu!
Mới vào Thu, mới nhuốm màu Thu!
Vàng chưa đủ để nhuộm vàng phố xá
Xe bus vàng vẫn chạy dọc đường quen...
 
Không thấy anh và em
cầm tay nhau thong dong hứng lạnh.
Hình như ai cũng xếp đặt sẵn sàng
làm thêm giờ khi mùa Đông sắp tới.
 
Vài tháng nữa, cuối năm rất lạnh!
Sau Giáng Sinh, trời mới mở Thiên Đàng!
Thành Phố Buồn, người ta hát vang
Chúa hiện hữu trong trang Kinh bỏ túi!
 
Chỗ bình an nằm ngoài trái đất
Chỗ chia tay vẫn vậy, ở và về...
Người đi bộ đôi khi dừng cài bâu áo
Có khi dừng lâu nhìn tuyết bay qua...
 
Lạnh đầu Thu coi như chưa lạnh,
trời dành cho ba bốn bữa lo toan,
Những con thỏ tha cà rốt vào hang cất giấu
người thì tha lời cầu nguyện lên giường...
*
Người sẽ trách "Trời sao lạnh quá?"
Tuyết hồn nhiên nở tám cánh cười...
Hoa tuyết trắng nhuộm trắng trời xanh biếc
Mũ dạ đen che kín được buồn không?
 
                                               Trần Vấn Lệ

LỤT MIỀN TRUNG – Thơ Lê Phước Sinh


 

Thụt lên Thụt xuống
chưa đã mà sao ?!
lấp ló Sân trước
lại tràn Nhà sau...
 
Chơi chi mà bẩn
làm điên cái đầu
vừa dọn vừa bỏ
chưa đâu vào đâu...
 
Trên Nguồn ục xuống
như kiểu Băng trôi
thật chán ông Trời
hôm Lờ mai... Lút !
 
     Lê Phước Sinh

Thứ Ba, 4 tháng 11, 2025

TRẦM HƯƠNG – Thơ Lê Kim Thượng


 
 
Trầm Hương
 
1.
Đò ngang chở nắng sông dài
Bến quê vẫn đợi, vẫn hoài yêu thương
Chở người trở lại quê hương
Chuyến đò thưở nhỏ đưa đường khách xa
Nhớ sân đình, nhớ bóng đa
Làng quê, xóm cũ, hiền hòa mái tranh
Dòng sông ôm ấp đồng xanh
Phù sa nuôi lúa ngọt lành thân thương
Nhớ hoa xoan tím ven đường
Lao xao trong gió, mùi hương đậm đà
Nhớ trưa bóng nắng nhạt nhòa
Tiếng ve vang động, vỡ òa cuối thu
Chao nghiêng cánh võng, lời ru
“Bướm vàng đậu đọt mù u…” chòng chành
Ru con giấc ngủ ngon lành
Cái tôm, cái tép…  hóa thành lời ca…   

LỤT – Thơ Lê Phước Sinh


   

Ông Trời khóc ngày đêm đến húp cả mắt
Âm u làm bục Nước Bạc tràn về
Cái Gió vùng vằng rít lạnh từng cơn
Thủy Tinh kéo quân phá tanh bành xóm trên làng dưới...
 
                                                              Lê Phước Sinh

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2025

NGHE CHUYỆN TRUYỆN "TRĂM NGÀN" – Thơ Đặng Xuân Xuyến


 

"Trăm ngàn" (1) Ngạn (2) đạp tới bùn
Uông Triều (3) rún đẩy Bình "cùn" (4) tả xung.
 
Văn đàn một ổ bùng nhùng
Ngạn khui loạt giải rỗng thùng rộng be
Quang Thiều (5) vờ giả lặng nghe
Ngạn tung "Kiến nghị" chặn đè kế gian...
 
"Trăm ngàn", ờ, chỉ trăm ngàn
Uông Triều cũng chỉ trăm ngàn, thế thôi!

------
(1): truyện ngắn của Ngô Tú Ngân đạt giải nhì cuộc thi báo Văn Nghệ 2022-2024.
(2): nhà văn Đặng Chương Ngạn.
(3): nhà văn Uông Triều thành viên Ban Giám khảo chấm giải cho truyện ngắn "Trăm ngàn".
(4): nhà báo Lê Thọ Bình.
(5): Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều: chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam.

                                                       Hà Nội, sáng 26 tháng 10-2025
                                                            ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2025

KÝ ỨC MÙA THU - Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến


   

 
THÁNG BẢY
 
Tháng 7 chớm về sao đã Ngâu
Mưa đâu vội rắc ấm chân cầu
Hương Thu rỏn rẻn men bờ giậu
Giục Cúc Họa Mi vội trổ mầu.
 
(Mồng Một tháng 7 âm lịch)
 
 
ĐÊM VẮNG
 
Ơ hay đêm vắng còn chưa ngủ
Mải đứng dòm khuya mãi gật gù
Ờ nhỉ tháng Mười giăng ngõ cũ
Xáo xác cuối vườn tiễn gió Thu.
 
Làng Đá, 03:26/13-11-2023
 
 
THÁNG CHÍN
 
Tháng Chín cuộn tròn hương sữa đêm
Gió Thu vê rối lọn tóc mềm
Tiếng cười rúc rích thi thoảng điểm
Sương Thu run rẩy rót xuống thềm.
 
(đêm 28 tháng 9 âm lịch)
 

CÁNH ĐỒNG QUÊ MẸ, TRỞ NGỌ - Thơ Tịnh Bình




 
CÁNH ĐỒNG QUÊ MẸ
 
Tôi còn nợ một khoảng trời
Vô ưu mây trắng đọng lời ca dao
Cánh diều thơ ấu nghiêng chao
Thềm sân hoa khế rụng vào giấc mơ
 
Tôi còn nợ mãi lời thơ
Khúc ru nhịp võng ầu ơ trưa hè
Ngõ làng râm mát bờ tre
Ngỡ vòng tay mẹ chở che tháng ngày
 
Tôi còn nợ một sớm mai
Con chim chèo bẻo chờ ai giọng trầm
Mưa chiều nhỏ giọt lâm thâm
Nhòa trong bóng mắt lặng thầm mái tranh
 
Bấm vào lòng đất mà xanh
Cánh đồng quê mẹ trĩu nhành lúa thơm
Thương sao những rạ cùng rơm
Bay lên vạt khói chiều hôm nhớ nhà...
 

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2025

CHUYỆN TÌNH – Thơ Lê Kim Thượng


   


Chuyện Tình   
 
1.
Nhớ ngày vừa ngỏ lời yêu
Hoa chen đua nở, cho nhiều mộng mơ
Em còn đẹp mãi trong thơ
Lời tình viết mãi, ngu ngơ dại khờ
Mắt em trong vắt ngây thơ
Nhìn nhau say đắm, Thực – Mơ giữa đờ
Dẫu mưa hay nắng vẫn cười
Mặt hoa, da phấn thắm tươi diễm kiều
Dịu dàng bóng dáng người yêu
Nắng xiên khoai chiếu liêu xiêu má đào
Môi hoa hương vị ngọt ngào
Say say men rượu Bồ Đào xứ quê
Rượu bầu cạn chén si mê
Em ngồi chuốc rượu, môi kề với nhau
Mặc cho gà gáy canh thâu
Bên nhau nói mãi những câu tự tình…

VỀ QUÊ ĐI MÀY – Thơ Đặng Xuân Xuyến


   

(Với Nguyễn Xuân Thành)
 
Mày về quê chơi đi
Tao lại dạy mày chơi trò trận giả
Mày lại dạy tao bóng chuyền bóng đá
Lông nhông đầu làng cuối ngõ
Cướp cờ
Đánh đáo
Đủ trò
Mày khờ khạo
Tao ngây ngô
Nghéo tay cưới chung một vợ
Bọn bạn bảo tao mày 2 thằng dở
To xác rồi đầu vẫn cứ ngu ngơ.
 
Mày về quê chơi đi
Biền biệt thế
Bặt tin như thế
Tao nhớ mày
Rượu tao uống chẳng say
Đêm cuối cùng mày nói thật hay
Khắc trong tim bạn hiền tri kỷ
Nghéo tay tao hẹn ngày trở lại
Hai mấy năm trời
Nước chảy bèo trôi...
 
Mày về quê chơi đi
Về với tao. Về với thời thơ dại
Về đi mày
Đừng lời nói gió bay.
 
Làng Đá, Ngày 11 tháng 12-2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN