BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Vĩnh Hoàng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Vĩnh Hoàng. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 9 tháng 2, 2022

XUÂN TỰ CƯỜNG NHÂM DẦN 2022 – Thơ Vĩnh Hoàng


   


XUÂN TỰ CƯỜNG NHÂM DẦN 2022
 
E ấp trong sương thắm nụ đào
Mở toang cánh cửa nắng xôn xao
Trâu đi ngoảnh cổ nhìn lưu luyến
Cọp đến vươn mình nhảy bước cao
Dũng khí một thời vang bóng cả
Uy danh muôn thuở nhớ ngàn sau
Đã từng mang tiếng oai hùng đấy
Xin chớ mượn danh cái thuở nào.
                    
                                 Vĩnh Hoàng
 

Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2021

SÀI GÒN SAU ĐẠI DỊCH – Thơ Vĩnh Hoàng


   
                           Nhà thơ Vĩnh Hoàng

 
SÀI GÒN SAU ĐẠI DỊCH     
Những Bước Chân Không Mỏi
 
Hãy nhìn lại việc làm trong đại dịch
Để mà thương, mà cảm cảnh khốn cùng
Cho hoa lòng nở thêm nụ bao dung
Với đồng loại, với bao người bất hạnh
 
Nỗi khiếp sợ ....? Đói no không thể tránh
Nên phải đành xa lánh chốn phồn hoa
Điểm cuối cùng mơ ước sống quê nhà
Dù xa cách cả hàng ngàn cây số
 
Không phương tiện rủ nhau cùng đi bộ
Ôm con thơ, có đứa mới chào đời
Với quyết tâm, không biết có về nơi:
Bao nguy hiểm đang chực chờ trước mặt
 
Con đường sống, vì ai....? đã khóa chặt
Để lòng người tan nát hết niềm tin
Tính sinh tồn...? mình phải tự cứu mình
Khi có thể, như đàn ong vỡ tổ
 
Triệu... triệu người lặng im không thổ lộ
Cứ ra đi, vì đến bước đường cùng
Không còn gì...? giữa cái có và không
Được hay mất ...? chẳng còn chi ý nghỉa
 
Một bài học, với nỗi đau thấm thía
Hai vạn người bỏ cuộc vôi vàng đi
Lỗi tại ai ??? Lòng trắc ẩn điều gì...?
Làm vơi bót nỗi đau người ở lại
 
Con Cô Vít, tên giặc thật hiện đại:
Chẳng sợ gì ..?  súng pháo với xe tăng:
Dẫu bao vây, tìm ra hết F0
Nó vẫn sống... Ta nên dùng hóa chất
 
Điều có được là nhìn ra sự thật
Đã phơi bày, trần trụi nỗi hoài nghi
Quyết tiên lên mạnh mẽ, bước ta đi
Thề tiêu diệt, kẻ thù đang dấu mặt.
                        
                                   Vĩnh Hoàng                           
                                   14-10-2021

Thứ Năm, 9 tháng 9, 2021

SÀI GÒN THÀNH PHỐ MÙA COVID - Thơ Vĩnh Hoàng


   

 
SÀI GÒN THÀNH PHỐ TRẺ    
 
Sài Gòn thành phố phồn hoa    
Với sức sống trẻ, trên đà đi lên     
Ra đường bất luận ngày đêm     
Đèn xe rực rỡ, phố chen chúc người
 
Nhà hàng, quán nhạc đông vui     
Chị vào siêu thị, anh ngồi quán bar     
Khách du lịch đến từ xa     
Đắm say nhìn, ngắm so ta với người
 
Sài Gòn thật quá tuyệt vời      
Chẳng thua Âu, Mỹ dưới trời Á Đông      
Tưởng rằng hết số long đong      
Ông trời chẳng bỏ "má hồng đánh ghen"     
Ra tay bởi nhớ lời nguyền      
 
Thả con Cô Vít gây nên bao điều       
Sài Gòn phố chết, đìu hiu       
Đường xe vắng lạnh tiêu điều xác xơ       
Quá bất ngờ, thật không ngờ
 
 Sài Gòn cuộc sống bây giờ là đây        
Con Cô Vít trói chân tay      
Trong vòng cương tỏa phủ đầy tang thương      
Làm sao thoát khỏi tai ương      
 
Qua cơn khốn khó nhiễu nhương lúc này      
Vươn lên chống chọi từng ngày      
Vượt qua đại dịch, cơ may sống còn      
5K thực hiện nhớ luôn   
     
Vắc Xin tiêm đủ lòng càng vững tin         
Hãy cứu mình - tự cứu mình        
Một ngày sẽ đến bình minh sáng ngời  
 
                                       Vĩnh Hoàng 
                                        07- 9-2021

Thứ Sáu, 27 tháng 8, 2021

SÀI GÒN MÙA ĐẠI DỊCH – Thơ Vĩnh Hoàng


 


SÀI GÒN MÙA ĐẠI DỊCH
 
Đã ba tháng trôi qua
Gồng mình trong đại dịch
Vẫn chưa đạt mục đích
Cho cuộc sống bình yên
 
Cứ thay đổi liên miên
Giản cách rồi giản cách
Dồn nguồn lực dập dịch
Vì đến lúc hiểm nguy
 
Mấy trăm người ra đi
Sau mỗi ngày nhẩm lại
Vài ngàn người nhiễm mới
Cứ theo đà tăng lên
 
Ôi; bao nỗi oan khiên
Phủ lên đời bất hạnh
Ra đi trong hiu quạnh
Nhờ ngọn lửa hóa thân
 
Hỡi tất cả toàn dân
Giúp nhau trong hoạn nạn
Sài gòn nỗi ly tán
Cần san sẻ niềm đau
 
Hãy chia sớt cho nhau
Bao nhu cầu cuộc sống
Để đừng ai vô vọng
Muốn chấm dứt cuộc đời
 
Đại dịch khổ lắm rồi;
Biết bao trẻ mồ côi
Khi người thân mất hết
Bơ vơ nhìn tương lai...?
 
Hỡi tất cả những ai
Có trái tim nhân ái
Hãy tự lòng soi lại ... ?
Hành động của chính mình... 
                
                      Vĩnh Hoàng                  
                      16-8-2021

Thứ Ba, 9 tháng 3, 2021

GẶP NGƯỜI TÌNH CŨ – Thơ Vĩnh Hoàng


   
                           Nhà thơ Vĩnh Hoàng


 GẶP NGƯỜI TÌNH CŨ
 
Tôi đã yêu em, một thời trong dạo ấy
Dù cuộc tình vẫn vậy, nhưng hai đứa xa nhau
Nàng đã lấy chồng, sau những ngày đau khổ
Và từ đó tôi cũng lập gia đình
Vì cuộc sống mưu sinh
Tôi ở xa nàng hơn cả ngàn cây số
 
Núi sông cách trở
Tình đã chia xa
Bụi thời gian đã che lấp xoá nhoà
Hình bóng ấy đã chôn vào trong ký ức
Mười lăm năm xa cách
Tình ngỡ lãng quên
 
Hôm nay tôi trở về thăm quê, sau bao ngày nhung nhớ
Tình cờ gặp gỡ người em gái năm xưa
Nàng đã ôm chặt lấy tôi
Nói không nên lời, hai hàng lệ ứa
Như đứa trẻ nũng nịu đòi quà
Tôi bồi hồi xúc động sâu xa
Bao kỷ niệm như cuốn phim chiếu lại                             
Tôi không ngờ, tình yêu tôi sống mãi
Vượt quá thời gian
Sau giây phút gặp nhau, chúng tôi từ giã
Hai người hai ngả, lòng vẫn bồi hồi
 
Nhưng; tôi tự bảo tôi:
Vì thương nàng phải giữ gìn hạnh phúc
Cho nàng và cho tôi
Nghĩ đến vợ tôi, người vợ đáng kính đáng yêu
Đang hướng theo tôi trong những ngày xa cách
Tôi cúi đầu đạp xe một mạch
Sợ hình bóng đuổi theo
Sợ lòng mình mềm yếu
Ôi; Tình yêu ? Tình yêu tuyệt diệu;
Có mãnh lực phi thường
Mạnh hơn cả đạn bom
Vượt lên trên tất cả
 
Tình yêu muôn vẻ
Tình yêu muôn màu
Tình lắm thương đau
Tình nhiều nỗi khổ
Hãy giữ tình trong sạch
Hỡi những kẻ đa tình.
 
            Vĩnh Hoàng

Thứ Hai, 1 tháng 3, 2021

CHÙM THƠ XUÂN TÂN SỬU CỦA VĨNH HOÀNG


  
                    Nhà thơ Vĩnh Hoàng

 
LÊN GHẾ NÓNG
 
Tý về chốn cũ, Sửu lên ngôi
Ghế nóng luân phiên, đến phải ngồi
Dồn sức chọi nhau, mùa lễ hội
"Thua mưu, đốt đít chuyện bôi vôi"
Dẫu không luồn lách bò hơn Rắn
Thì cũng tự tin bước kịp Người
Trách nhiệm nặng nề đang gánh vác
Nước trong...Nước đục... Chỉ vì tôi...
 
                             Vĩnh Hoàng
                        Xuân Tân Sửu 2021
 
 
CÁI LÒNG THAM
 
Làm sao diệt được cái lòng tham:
Bởi nó sinh ra cảnh bạo tàn
Tham bạc, tham quyền, tham sắc dục
Muốn danh, muốn lợi, muốn giàu sang
Mồi ngon cám dỗ tâm tâm trong trắng
Gái đẹp trêu ngươi dạ nhúng chàm
Một phút lỡ lầm, đời chấm hết:
Thế mà ... biết thế, cứ vương mang
 
 
RA ĐI THANH THẢN
 
Hai tay duỗi thẳng lúc ra đi
Chẳng nắm, chẳng mang một thứ gì
Trả lại cho đời, cho tất cả
Chỉ còn danh phận, chẳng còn chi
Sinh thời gieo được, mầm nhân ái
Cuộc sống vô thường, phút biệt ly
Thanh thản hướng về, miền cát bụi
Lỗi lầm xin hưởng - Lượng từ bi.
 
 
LA THỤY KHAI BÚT
 
Thanh thản thưởng trà bên cội mai
Vẻ Xuân, ướm mộng đón Xuân lai
Trần gian mà tưởng như tiên cảnh
La Thụy ru hồn, nét bút khai.
 
                                  Vĩnh Hoàng

Thứ Năm, 25 tháng 2, 2021

ĐẦU XUÂN VỊNH ẢNH LA THỤY - Châu Thạch cùng quý thi hữu


 


XƯỚNG:
 
 
 VỊNH ẢNH LA THỤY
 
Nhấm tách trà ngồi bên cội mai
Trần gian nào khác cõi thiên thai
Chân dung La Thuỵ hảo thi hữu
Tâm thủ xuân thi xuân ý lai!
 
                           Châu Thạch
 

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2021

TÌNH YÊU LÍNH – Thơ Vĩnh Hoàng


  
                          Nhà thơ Vĩnh Hoàng

 
TÌNH YÊU LÍNH
 
Anh đã bảo thôi em đừng yêu lính
Mà cô đơn mà thương nhớ đong đầy
Và cuộc tình mang nhiều nỗi đắng cay
Vì nghiệp lính có lắm nhiều gian khổ
 
Nhưng em nói em thích đời sương gió
Tình có xa thì tình mới mặn nồng
Có cô đơn, có mòn mỏi chờ mong
Mới thấy đẹp trong phút giây hội ngộ
 
Anh đã bảo thôi em đừng yêu lính
Mà tình yêu có nhiều lắm thiệt thòi
Bước quân hành vẫn đi mãi không thôi
Tình mang nặng chưa có lần trao trọn
 
Nhưng em nói em yêu người lính trận 
Lính nhiều tình và chung thủy cùng em
Mặc tháng ngày vẫn mải miết hành quân
Tình yêu ấy riêng dành em tất cả
 
Anh đã bảo đời trai tình đôi ngả
Vừa tình nhà vừa nợ nước hai vai
Vẫn thương em nhiều lắm đó em ơi
Thôi xin hẹn ngày chúng mình tái ngộ.
 
                                         Vĩnh Hoàng

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2021

CHÙM THƠ XUÂN CỦA VĨNH HOÀNG


  
                          Nhà thơ Vĩnh Hoàng


XUÂN NHỚ
 
Sống ở phương xa ngái dặm ngàn
Xuân về đường nhớ nối quan san
Non Mai, hoa nở đồi Mai Lĩnh
Cữa Việt, cát xe mộng Dã Tràng
Sông núi đa mang lời cẩm tú
Quê hương ẫn chứa nét đài trang
Đi đây, đi đó, lòng đau đáu
Có phút nào quên được Họ Làng.
 

Thứ Tư, 10 tháng 2, 2021

XUÂN TIỀN ĐỒN – Thơ Vĩnh Hoàng


 
                           Tác giả Vĩnh Hoàng


XUÂN TIỀN ĐỒN
 
Xuân đã về trên tiền đồn bé nhỏ
Đứng ép mình trong hang đá thiên nhiên
Cảnh hoang vu giá lạnh giữa màn đêm
Nơi chốn đó anh đang còn gì súng
Biết xuân sang song anh còn hờ hững
Ôi; lấy gì chào đón rước mời xuân
Ở nơi đây không bánh tét bánh chưng
Không trà ngọt không mứt gừng cay đắng
Anh chỉ có trong tay cây súng đạn
Hưu chiến rồi nào thay pháo được đâu
Chắp đôi tay anh yên lặng cúi đầu
Xin thượng đế cho muôn dân bớt khổ
Chắc giờ này em anh còn chưa ngủ
Đứng nguyện cầu cho anh đó phải không
Mấy ngày qua chắc em đợi con trông
Má buồn lắm vì anh không về được
Anh biết thế, song quê hương đất nước
Chưa thanh bình giờ anh biết làm sao
Vẫn biết thương biết nhớ đến em nhiều
Thôi gắng đợi xin em đừng buồn nhé
Sáng ngày mai em dẫn con đi lễ
Bảo con rằng ba ở chốn biên cương
Ba thương con mẹ lắm biết sao lường
Vì đất nước nên ba chưa về được
Em quỳ xin cho quê hương đất nước
Chóng thanh bình dân bớt khổ nghe em
Anh sẽ về khi non nước bình yên
Nhớ ra ngõ đón chờ anh em nhé.
 
Tiền đồn Trà Bình, Sơn Tịnh, Quảng Ngãi
               Xuân Canh Tuất 1970
                      Vĩnh Hoàng

Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2021

LÁ THƯ XUÂN – Thơ Vĩnh Hoàng


  
 
       
       LÁ THƯ XUÂN
 
Chiều hôm qua lúc dừng quân đầu núi
Thấy mai vàng hé nở đón xuân sang
Nhìn mây trôi, đôi  én cánh nhịp nhàng
Anh nhớ lại thế là xuân sắp về rồi đó
 
Chắc mấy hôm nay em của anh thường ra đầu ngõ
Đón anh về, và trông anh lắm phải không ?
Thấy bóng ai là tim hồi hộp phập phòng
Ngỡ anh đã mang quà về cho em đó
 
Xuân vẫn sang, mùa xuân không pháo nổ
Mười mấy xuân rồi đất nước vẫn loạn ly
Thôi đi em; đừng trông đợi làm gì
Chắc anh sẽ đón xuân ngoài tiền tuyến
 
Xuân đến kia, ôi mùa xuân còn chinh chiến
Thì cảnh chia ly còn nhiều lắm em ơi;
Vẫn biết em trông đợi, nhớ nhiều rồi
Nhưng đành chịu biết làm sao em hỡi;
 
Vui lên nghe, xin em đừng hờn dỗi
Bảo không về, không chừa bánh cho đâu
Giờ anh đang trấn giữ ở tuyến đầu
Nhưng vẫn nhớ thương em nhiêu lắm đó
 
Anh chưa về ai dìu em đi phố
May áo dài mua quà tết cho em
Ai bên em tâm sự lúc lên đèn
Ai đưa đón dẫn dìu em đi lễ
 
Thuở chiến chinh, phận làm trai là thế
Quên tình nhà vì nợ nước em ơi;
Lửa binh đao đang cháy đỏ lưng trời
Thôi xin hẹn, Xuân sau mình tái ngộ.
 
Núi Tròn Quảng Ngải, Xuân Kỷ Dậu 1969
                        Vĩnh Hoàng

Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2021

CHO NGƯỜI TÌNH NHỎ - Thơ Vĩnh Hoàng


   
                     Nhà thơ Vĩnh Hoàng


CHO NGƯỜI TÌNH NHỎ
 
Tôi có người yêu, sống nơi vùng hỏa tuyến
Tóc thả bờ vai, nụ cười duyên dáng
Tôi yêu nàng từ thuở mười ba
Lúc còn cắp sách đến trường và tình yêu giống như tình bè bạn
Cứ mỗi lần tết đên
Tôi đưa nàng về quê
Quê tôi vùng Cam Lộ
Vùng đất nghèo, lắm lửa khói đạn bom
Ngày tôi khoác chiến y
Tuổi nang vừa mười bảy
Đã mấy lần mai nở đầu cành, én về trước ngõ
Nhưng tôi vẫn còn đi, và nàng còn đợi đó
Hôm nay mai lại nở
Én liệng báo xuân về
Trên chiến trường tôi nhớ
Một người em gái quê
Hằng đêm thường mơ ước
Ra ngõ đón tôi về
Nhưng...
Em ơi, đất nước loạn ly
Thương em anh biết nói gì hỡi em
Mai đây non nước bình yên
Anh về hai đứa chúng mình đẹp đôi.
 
                              Vĩnh Hoàng
                      Xuân Tân Hợi,1971

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2021

CHÙM THƠ ĐƯỜNG LUẬT CỦA VĨNH HOÀNG


 
                           Nhà thơ Vĩnh Hoàng

 
CẢNH ĐẸP HÀM TÂN
 
Hàm Tân cảnh đẹp vẻ nên thơ
Xao xuyến lòng ai đến muốn sờ
Bát ngát Đồi Dương cây cỗ thụ
Xanh rờn Khe Dứa nụ non tơ
Tam Tân chuyện cũ rơi xa bến
Thầy Thím tích xưa dạt tới bờ
Viếng chốn đền thiêng còn hiện hữu
Cảm hoài cứ tháy tưởng trong mơ
                      

Thứ Năm, 7 tháng 1, 2021

NẾU ANH HỎI – Thơ Vĩnh Hoàng


 
                    Nhà thơ Vĩnh Hoàng

 
NẾU ANH HỎI
 
Em muốn nghe anh khẽ hỏi rằng
Xa rồi em có nhớ anh không ?
Nếu đem nhung nhớ xây thành núi
Cao được bao nhiêu đó hở em ?
 
 Khi ấy em anh sẽ mĩm cười
Đáp rằng thương nhớ mãi khôn nguôi
Nếu đem tình ấy xây thành núi
Chắc sẽ cao lên vút tận trời
 
 Em muốn nghe anh khẽ hỏi rằng
Khi nào em cảm thấy bâng khuâng ?
Nhớ anh em phải làm gì nhỉ
Và có lần nào lệ ứa không ?
 
Lúc đó em anh sẽ trả lời
Bâng khuâng hay đến lắm anh ơi
Thương anh em phải hôn lên ảnh
Và đã bao lần lệ ứa rơi
 
Em muốn nghe anh khẻ hỏi rằng
Thương nhau chừng ấy đủ chưa cưng ?
Chắc em sẽ bảo đang còn thiếu
Biết mấy cho vừa được hỡi anh
 
                             Vĩnh Hoàng