BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI ẤT TỴ 2025 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đặng Xuân Xuyến. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đặng Xuân Xuyến. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 2 tháng 12, 2025

HỒN NHIÊN KIỂU PAUL NGUYỄN HOÀNG ĐỨC – Đặng Xuân Xuyến



Trong một thế giới mà ai cũng cố gắng xây dựng hình ảnh của mình đẹp đẽ trên mạng xã hội thì Paul Nguyễn Hoàng Đức lại chọn cách phơi bày mọi góc cạnh của bản thân, từ sự khao khát được tung hô đến những ấm ức vụn vặt nhất trong các mối quan hệ xã hội với vẻ bộc trực chân chất.
 

Thứ Năm, 27 tháng 11, 2025

KÝ ỨC CHIỀU - Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến


   

 NGẨN NGƠ TIẾNG CHIỀU
 
Ờ kìa... chênh chếch mái đình
Hoa xoan rụng tím tiếng Kinh giữa chiều
Nắng dồn về bóng đổ xiêu
Lẩn trong gió lạ tiếng chiều ngẩn ngơ.
 
Hà Nội, chiều 15 tháng 4-2025
 
CHIỀU CUỐI NĂM
 
Cờ đỏ sải mình chào năm mới
Phấp phới sao vàng nhíu mắt chơi
Người cùng xe cộ chen như hội
Lớ ngớ nhìn nhau nhếch mép cười!
 
Hà Nội, tối 21 tháng 01-2025
 

Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2025

KHAO KHÁT THỂ XÁC MÃNH LIỆT TRONG “ĐÊM LẠNH” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN – Giáp Kiều Hưng


 Tác giả Giáp Kiều Hưng

Tôi đã viết 2 bài cảm nhận khi đọc 2 bài thơ “Em” và “Đêm” của Đặng Xuân Xuyến và hôm nay được nhà thơ Đặng Xuân Xuyến gửi cho đọc bài thơ “Đêm lạnh” anh vừa sáng tác, tôi rất vui và thích bài thơ này nên có vài dòng về “Đêm lạnh”.
 

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2025

VÀI TÂM SỰ VỀ CÂU "NGHỊCH THIÊN CẢI MỆNH" – Đặng Xuân Xuyến



Khuya qua, ngày 10 tháng 11 năm 2025, một bạn đọc điện hỏi con người có "Nghịch Thiên cải Mệnh" được không vì mấy Thầy Tử vi nói với cậu ấy là "Di cung hoán số" được. Vì đã gần 24 giờ, khuya quá rồi, tôi không tiện trả lời nên hẹn cậu ấy sáng nay sẽ viết vài dòng về thắc mắc của cậu ấy, cũng là thắc mắc của một số bạn đọc khác đã gửi tới tôi: có thật sự "Nghịch Thiên cải Mệnh" được không?

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2025

KỂ LẠI MỘT GIẤC MƠ CŨ – Đặng Xuân Xuyến



Đêm 7 tháng 8 năm 2013, vừa đặt mình nằm đã mơ mơ màng màng, thấy lạc vào giữa đám đông, tiếng cười nói xôn xao và những ánh mắt nhìn nhau đầy ẩn ý. Tâm trạng tôi cũng rất lạ, nửa nôn nao muốn nán lại để hòa vào cái không khí náo nhiệt ấy như nỗi niềm của kẻ lâu ngày chợt tìm thấy chốn muốn thuộc về, nửa thì lại muốn rời đi thật nhanh để tránh xa những thị phi, những lời đàm tiếu có thể chờ sẵn sau mỗi tiếng nói, nụ cười từ đám đông kia.
 

Thứ Ba, 4 tháng 11, 2025

CHUYỆN TRÒ VỚI NHẤT, NGÀY SỬA NHÀ – Đặng Xuân Xuyến



Sửa nhà giúp tôi, Trương Duy Nhất suốt ngày than vãn: "Sửa nhà cho anh mệt quá. Hàng xóm của anh sao toàn bọn chó thế? Dưới Nguyễn Văn Trỗi gặp vợ chồng con chó T, trên Đường Láng lại gặp con chó H. Sao số anh nhọ thế?". Tôi nghe, chỉ cười nhạt: - Chắc kiếp trước anh nợ họ nên kiếp này họ đòi nợ anh.
 

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2025

NGHE CHUYỆN TRUYỆN "TRĂM NGÀN" – Thơ Đặng Xuân Xuyến


 

"Trăm ngàn" (1) Ngạn (2) đạp tới bùn
Uông Triều (3) rún đẩy Bình "cùn" (4) tả xung.
 
Văn đàn một ổ bùng nhùng
Ngạn khui loạt giải rỗng thùng rộng be
Quang Thiều (5) vờ giả lặng nghe
Ngạn tung "Kiến nghị" chặn đè kế gian...
 
"Trăm ngàn", ờ, chỉ trăm ngàn
Uông Triều cũng chỉ trăm ngàn, thế thôi!

------
(1): truyện ngắn của Ngô Tú Ngân đạt giải nhì cuộc thi báo Văn Nghệ 2022-2024.
(2): nhà văn Đặng Chương Ngạn.
(3): nhà văn Uông Triều thành viên Ban Giám khảo chấm giải cho truyện ngắn "Trăm ngàn".
(4): nhà báo Lê Thọ Bình.
(5): Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều: chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam.

                                                       Hà Nội, sáng 26 tháng 10-2025
                                                            ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2025

KÝ ỨC MÙA THU - Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến


   

 
THÁNG BẢY
 
Tháng 7 chớm về sao đã Ngâu
Mưa đâu vội rắc ấm chân cầu
Hương Thu rỏn rẻn men bờ giậu
Giục Cúc Họa Mi vội trổ mầu.
 
(Mồng Một tháng 7 âm lịch)
 
 
ĐÊM VẮNG
 
Ơ hay đêm vắng còn chưa ngủ
Mải đứng dòm khuya mãi gật gù
Ờ nhỉ tháng Mười giăng ngõ cũ
Xáo xác cuối vườn tiễn gió Thu.
 
Làng Đá, 03:26/13-11-2023
 
 
THÁNG CHÍN
 
Tháng Chín cuộn tròn hương sữa đêm
Gió Thu vê rối lọn tóc mềm
Tiếng cười rúc rích thi thoảng điểm
Sương Thu run rẩy rót xuống thềm.
 
(đêm 28 tháng 9 âm lịch)
 

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2025

VỀ QUÊ ĐI MÀY – Thơ Đặng Xuân Xuyến


   

(Với Nguyễn Xuân Thành)
 
Mày về quê chơi đi
Tao lại dạy mày chơi trò trận giả
Mày lại dạy tao bóng chuyền bóng đá
Lông nhông đầu làng cuối ngõ
Cướp cờ
Đánh đáo
Đủ trò
Mày khờ khạo
Tao ngây ngô
Nghéo tay cưới chung một vợ
Bọn bạn bảo tao mày 2 thằng dở
To xác rồi đầu vẫn cứ ngu ngơ.
 
Mày về quê chơi đi
Biền biệt thế
Bặt tin như thế
Tao nhớ mày
Rượu tao uống chẳng say
Đêm cuối cùng mày nói thật hay
Khắc trong tim bạn hiền tri kỷ
Nghéo tay tao hẹn ngày trở lại
Hai mấy năm trời
Nước chảy bèo trôi...
 
Mày về quê chơi đi
Về với tao. Về với thời thơ dại
Về đi mày
Đừng lời nói gió bay.
 
Làng Đá, Ngày 11 tháng 12-2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2025

CHÙM THƠ 38 BÀI ĐỘC VẬN 4 CÂU - Đặng Xuân Xuyến




LẠI NỮA...
 
Lại nữa, một đêm. Lại một đêm
Lại nghe rón rén mé bên thềm
Lại mùi ngai ngái nơi chăn đệm
Lại tiếng thở dài buôn buốt đêm.
 
Chủ nhật, 01 tháng 06-2025


VIẾNG CỤ BÙI HIỀN
(Cảm tác khi đọc tin Cụ Bùi Hiền về cõi hư vô)

Ô hô Cụ đã người thiên cổ
"Cải cách" (1) Cụ ơi "lắm chuyện rồ" (2)
Trăm năm bia miệng còn đấu tố
Kính Cụ an lòng cõi hư vô!
 
-------
(1): Phó Giáo sư, Tiến sĩ Bùi Hiền đề xuất cải tiến chữ Quốc ngữ.
(2): Dư luận dậy sóng bất bình về đề xuất cải tiến chữ Quốc ngữ.

Hà Nội, 12 tháng 05 năm 2015


VIẾT CHO NGÀY SINH NHẬT
 
Định ghé trần gian chơi vài bữa
Ai dè duyên phận bận tứa lư
Loanh quanh rồi lại loanh quanh nữa
Lại một tháng Tư lạnh gió lùa!

Hà Nội, ngày 17 tháng 4-2025


HÈ SỚM
 

Hè đã về rồi? Thật vậy sao?
Kìa tiếng chim Quyên riu rít chào
Và em tíu tít tươi màu áo
Rộn nắng trong vườn, gió lao xao...

Làng Tám, sớm 15 tháng 4-2025

 
EM ĐẾN CHƠI NHÀ

Em đến chơi nhà, mắt như hoa
Mang theo câu ví gửi làm quà
Miệng cười chúm chím, duyên duyên lạ
Em dán mùa Xuân thắm cả nhà!
 
Hà Nội, 12:28 Mồng 2 Tết Ất Tỵ
(Tức 30 tháng 01 năm 2025)
 

NGHE NHẠC NHỚ QUÊ
 
Con đi chúc Tết, bố ở nhà
Nằm nghe Tuấn Vũ (1) nhớ Xuân qua
Ơ hay, sao bỗng thành kẻ lạ
Không dưng lại khóc nhớ quê nhà!

-----
(1) ca sĩ Tuấn Vũ
Hà Nội, 13:37 Mồng Một Tết Ất Tỵ
(Tức 29 tháng 01 năm 2025)

Thứ Tư, 1 tháng 10, 2025

RUNG CÂY DỌA KHỈ - Đặng Xuân Xuyến



Rung Cây Dọa Khỉ là mưu chước dùng thư từ hoặc bất kỳ một phương tiện nào để mắng mỏ, sỉ nhục, cảnh cáo đối phương hoặc tạo ra những thông tin giả, nhũng nhiễu dư luận để uy hiếp tinh thần, buộc đối phương phải thay đổi ý định. Thực chất của mưu kế này là nhằm làm tăng thêm sức mạnh của mình, trấn áp và hạ gục đối thủ mà không phải tốn nhiều công sức.

Thứ Ba, 30 tháng 9, 2025

TRẬN RƯỢU NHỚ ĐỜI! – Đặng Xuân Xuyến

                                (Viết tặng Nguyễn Toàn Thắng)
 
Ảnh: Đặng Xuân Xuyến (bìa phải) và Nguyễn Toàn Thắng (bìa trái)

Một bận, không biết “cú” chuyện gì, Thắng xuống nhà “gạ” lão lên Triệu Việt Vương “nếm” rượu. Lão là thằng thích rượu, khi uống, cứ tì tì chén 1 chén 1; đã uống là phải uống cho đã, phải “tưng tửng” say mới chịu rời bàn. Còn Thắng, thuộc thành phần thêm người cụng chén cho rôm rả nên lão lấy điện thoại, định gọi thêm chiến hữu thì Thắng cản: - “Hôm nay em có chuyện muốn nói với anh. Chỉ anh em mình ngồi với nhau.”. Thấy lạ, nhưng nghĩ chắc cu em muốn tâm sự chuyện gia đình, chuyện học hành, hoặc chuyện yêu đương... nên lão gật đầu.
 

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2025

KÝ ỨC HÀ NỘI - Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến


   

 
VỀ THĂM HÀ NỘI
(Tặng Nguyễn Minh)
 
Tôi xa Hà Nội, xa Hà Nội
Mới đó thôi mà bấy năm trôi
Bạn cũ gặp nhau nhìn rất vội
Nụ cười te tẻ hé trên môi.
 
Ờ gió heo may đã mỏng rồi
Mây chiều cũng ít bảng lảng trôi
Giờ còn ai đợi canh chừng tối
Dụ một tiếng reo thả chỗ ngồi?!
 
Tôi lặng nghe lòng chất vấn tôi
Người ta giờ đã khác xưa rồi
Thời gian thì cứ trôi vồi vội
Tôi lại giam mình góc xa xôi.
 
Tôi biết nhưng mà biết vậy thôi
Chuyện xưa còn giữ được mấy hồi
Tôi về Hà Nội thăm Hà Nội
Mua chút niềm riêng ngủ quên rồi...
 
Hà Nội, ngày 9 tháng 2-2025
 

Thứ Năm, 11 tháng 9, 2025

PHONG CÁCH ĐỘC ĐÁO VÀ KHÁC BIỆT TRONG THƠ VỀ RƯỢU CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN – Nguyễn Toàn Thắng

                (Bài viết có dùng thông tin tổng hợp từ Chat GPT)

Tác giả Nguyễn Toàn Thắng (bìa trái) cùng Đặng Xuân Xuyến (bìa phải)
 
 Thơ viết về rượu của Đặng Xuân Xuyến có một vị trí riêng biệt và khá độc đáo trong bối cảnh thơ Việt hiện đại, khác biệt so với cả hai xu hướng chính là "thơ thị trường hóa" và "thơ học thuật hóa". Ông tạo ra một phong cách riêng và khác biệt ở chỗ: không quá trau chuốt về mặt hình thức nhưng lại rất chân thật và đậm chất đời sống với ngôn ngữ thuần dân gian, có chút ngang tàng, đôi khi lại cố tình “tục hóa” để phản kháng sự giả dối hay sáo mòn của văn chương bác học, đặc biệt là trong việc thể hiện nỗi cô đơn và những trải nghiệm cá nhân. Ông không cố gắng tạo ra tượng đài tư tưởng, mà là người "giữ ký ức bằng ngôn ngữ", "ghi lại những chấn động ngắn ngủi của tâm hồn" một cách sắc hoặc mờ, nhưng luôn thật. Ngay cả khi miêu tả cảnh xác thịt, đó là cái "tục của người từng trải", mang ý nghĩa nhấn mạnh phận người chứ không nhằm mục đích gây sốc hay dơ bẩn.
 
So với các nhà thơ đương đại khác, thơ của Đặng Xuân Xuyến có thể được coi là độc đáo khi ông không ngại ngần phơi bày những góc khuất, những điều tiêu cực của cuộc sống và đối diện trực tiếp với những góc khuất, những điều tiêu cực đó, điều mà nhiều nhà thơ đương đại khác thường tìm cách né tránh. Ông không dùng rượu để giải thoát hay tìm kiếm những điều siêu nhiên mà thay vào đó, rượu được ông đặt trong bối cảnh đời thường, gắn liền với những nỗi niềm, trăn trở của cuộc sống hiện thực. Ông sử dụng rượu như một công cụ để đối diện với những khó khăn, thử thách và cả những nỗi buồn, mất mát trong cuộc sống, chứ không phải để trốn tránh hay quên lãng.

Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2025

NHỚ MẸ - Thơ Đặng Xuân Xuyến


   
 
 
Lòng quặn thắt
Nhớ những chiều nắng tắt
Kẽo kẹt gánh rau mẹ vội về nhà
Dáng mẹ xiêu xiêu run rẩy chiều tà
 
Cha ở phương xa
Chúng con còn bé dại
Gánh nặng gia đình trĩu nặng đôi vai
Sương buốt sớm mai
Nắng táp trưa hè nhễ nhại
Mẹ gửi đồng xa tiếng cười
Mẹ mong đơm mùa trĩu hạt
Nhọc nhằn nhuộm lời mẹ hát
 
Ngửa mặt nhìn trời tay con nắm chặt
Nước mắt ngược vào tim mặn chát
Con muốn hỏi trời cao
Con muốn cào đất rộng
Đâu là lẽ công bằng
Mẹ một đời nhân hậu thẳng ngay
Sao lắm cơ cực đắng cay
Lặng thầm qua đời mẹ
Tan nát lòng con trẻ
 
Con về thăm mẹ
Thơ thẩn vào ra hương khói nghẹn ngào.
 
Làng Đá, 02 tháng 07.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2025

NGẪU HỨNG CẢM TÁC VĂN NHÂN - Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến


   


HAI "GÃ" TÀI DANH
 
Hảo hẳn đã lùn! Thiều lùn hơn?
Hai gã nhiều cơn trút oán hờn
Hảo thì quái kiệt! Thiều kỳ quái!
Xôm chuyện thi đàn, hót véo von.
 
(cảm tác ảnh trên mạng của 2 nhà thơ:
Trần Mạnh Hảo và Nguyễn Quang Thiều)
Hà Nội, sáng 21 tháng 01-2025

 
"CHIÊM NGHIỆM THỜI GIAN"
(cảm tác nhân đọc “Phạm Xuân Nguyên đạo văn”)

"Kẻ làm phê bình mà ngơ ngác" (1)
Vác nhầm "Chiêm nghiệm..." (2) của người ta
Văn chương hạ giới giờ như rác
Cốt cách văn tài hệt yêu ma.
*
(1), (2): tên các bài viết của cựu Chủ tịch
Hội Nhà văn Hà Nội Phạm Xuân Nguyên.
Hà Nội, ngày 08 tháng 01-2025

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2025

20 BÀI LỤC BÁT 4 CÂU - Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến


    


NGẨN NGƠ TIẾNG CHIỀU
 
Ờ kìa... chênh chếch mái đình
Hoa xoan rụng tím tiếng Kinh giữa chiều
Nắng dồn về bóng đổ xiêu
Lẩn trong gió lạ tiếng chiều ngẩn ngơ.
Hà Nội, chiều 15 tháng 4-2025
 
 
LẠC ĐÊM
 
Xin dừng chuốc rượu chài môi
Cữ này đã đủ mấy hồi quậy đêm
Cũng đừng nhấp nhổm gì thêm
Chỉ là lạc trận gió mềm, sẩy chân.
Làng Tám, đêm 30 tháng 10-2024
 
 
NGÀY VỀ
 
Ngày về, mưa phủ lắt lay
Đò chiều dời bến đã thay chủ chèo
Bến đông, giờ chỉ lèo tèo
Lạc cơn gió lạ thổi vèo lá bay.
Làng Tám, ngày 3 tháng 7/2024
 

Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2025

TRĂNG TRONG TRUYỆN NGẮN ‘KIM YÊU’ CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN – Trịnh Thị Nhâm


Tác giả bài viết Trịnh Thị Nhâm

Một câu chuyện buồn nhưng lại nhắn gửi ta một thông điệp trong cuộc sống đâu phải "Chuyện thường ngày ở huyện" mà ta thường bỏ qua. Hàng ngày ta sống bên cạnh những điều chân thực, giản dị, tốt đẹp, nhưng vì nó quá quen thuộc, quá gần gũi đến mức ta chẳng nhận ra thậm chí coi thường. Chỉ đến khi ta trả giá quá đắt, đánh mất mình vì sự tin yêu mù quáng thần tượng nhưng lại là những giả dối, hào nhoáng hời hợt bên ngoài, ta mới chợt nhận ra đã để vuột mất những điều quý giá vô ngần.
 

Thứ Hai, 28 tháng 7, 2025

VÀI CẢM XÚC VỚI BÀI THƠ “MEN ĐẮNG" CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN – Nguyễn Thành


Ảnh tác giả Nguyễn Thành

Vô tình đọc được bài thơ hay Men đắng của tác giả Đặng Xuân Xuyến, tôi phải đọc đi, đọc lại vài lần cho chất men ủ 15 năm nó thấu tâm can, luồn vào những ngõ ngách của quá khứ với những trắng đen của nhân tình thế thái lắng tận đáy lòng rồi bật ra những rung cảm cùng với những cảm xúc mà trong đó có một chút xót xa, một chút nuối tiếc, một chút ngậm ngùi chua chát… và những cảm xúc đó trộn lại biến thành những nỗi đau của chính mình để ta có thể thấu hiểu được nỗi đau của tác giả đã trải vào trong thơ.
 
MEN ĐẮNG
 
Đây men rượu hơn 15 năm trước
Chót nhấp môi ta trượt bước xuống bùn
Ngoái đầu nhìn vẫn hồn lạc chân run
Thon thót sợ vô tình gặp lại.
 
Ừ ly nữa. Cớ chi phải ngại
Ta cứ say. Mặc thiên hạ phỉnh lừa
Cạn ly này có quên được chuyện xưa?
Đau thương đấy đến ngày nào lành sẹo?
 
 
Ừ thì cứ trách ta bạc bẽo
Cứ rêu rao ta ân ái hững hờ
Quá thật thà ta ra kẻ ngu ngơ
Ngớ ngẩn cược đời mình nơi kẻ chợ.
 
Đau. Đau lắm. Lặn ngược dòng lệ rỏ
Trời cao xa dung dưỡng lũ yêu hồ
Cố vẫy vùng thoát xa khỏi chốn nhơ
Ta chết lặng nửa đời không phân tỏ.
 
Ừ ly nữa
Ừ thêm ly nữa
Ừ thì say! Ừ quên quãng sống thừa
Quên bóng tà lẩn khuất phía song thưa
Ta cạn chén đón bình minh trước cửa.
 
           Hà Nội, đêm 10 tháng 12.2016
 

NHẮM RƯỢU VỚI “CƯỠNG XUÂN”, THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN – Nguyễn Thanh Lâm


Tác giả Nguyễn Thanh Lâm

Tôi có thói quen mỗi lần đọc thơ, khi gặp một câu hay, ý lạ thường tự thưởng cho mình một ly rượu - thắp lửa ở lòng mình, thả hồn lang thang trên ngọn nguồn, bến bờ say của câu chữ. Và hôm nay đọc tập: Cưỡng Xuân của Đặng Xuân Xuyến, không cưỡng nổi lòng mình, không thể hoãn cái sự sướng, tôi nhắm rượu với thơ.