TÀN MỘT CƠN SAY
Ta ủ men buồn trong cốc
rượu
Uống cùng ta những kiếp
lưu đày
Uống như uống cạn niềm
hoang phế
Uống đi, đừng nói lời
chia tay
Trăng của nghìn phương,
trăng viễn phương
Sá gì dâu bể với tang
thương
Hồn ta là một vành trăng
úa
Cố thổ nào đâu mà quặn
lòng
Đã mất nhau từ trong hoạn
nạn
Đã xa nhau từ cuộc phân
ly
Máu trong tim ươm mầm ly
tán
Thì tiếc thương chi một lối
về
Ta ủ men buồn pha huyết lệ
Hãy uống cùng ta kẻo phụ
lòng
Em hỡi dẫu tình như bóng
xế
Chén đời tạ lỗi với trăm
năm
Xin hãy nhen chút lửa bên
chiều
Mời nhau cạn hết chén
hoang liêu
Ta đang tan chảy cùng cơn
mộng
Em có nghe lòng quá quạnh
hiu
Một đời ta phiêu bạt
phương này
Thì sá gì em mà thương
vay
Thì sá gì ngươi đời lưu lạc
Thôi uống cho tàn một cơn
say.
TÀN
THU
Hình như trời vừa cuối
thu
Chiều tôi đã nhuốm sương
mù trong thơ
Hình như em là cơn mơ
Là mây hư ảo trăm bờ bến
xa
Hình như tình chưa nở hoa
Mà hương sắc đã phôi pha
bóng chiều
Tay cầm giọt nắng vàng
thiu
Nghe như giọt lệ tan vào
màu thu
Tình ơi tìm lại gì nhau
Cơn mơ chín rụng trái sầu
còn hương
Hình như sợi tóc người buồn
Bàn tay thả vội chút lòng
mây bay
Và tôi giữa đất trời này
Nghe hoang vắng thổi qua
ngày hoang vu.
Lòng cứ tưởng
Lòng cứ tưởng ngày mưa
cùng tháng nắng
Đã vạn lần hò hẹn với
trăm năm
Ai ngờ được mưa mịt mù vô
tận
Để nắng tàn vàng cả giọt
sương tan
Lòng cứ tưởng trời kia và
đất nọ
Là thiên thu nghìn kiếp bất
phân ly
Ai ngờ được bên vực đời
sinh tử
Đất và trời tàn cuộc bỏ
nhau đi
Lòng cứ tưởng trăng nghìn
thu vẫn khuyết
Để chờ nhau mầu nhiệm buổi
trăng rằm
Ai ngờ được nỗi lòng
trăng tận nguyệt
Để đò chiều lặng lẽ một
dòng sông
Lòng cứ tưởng, ôi lòng
tôi cứ tưởng
Trái tim người còn nhịp đập
trong tôi
Ai ngờ được chỉ là cơn ảo
mộng
Chỉ là nguồn khát vọng
cháy khôn nguôi.
TÀN
THU
Này đây chén rượu tàn thu
Uống đi em, giọt lệ mù
sương pha
Uống đi, còn chỉ hai ta
Chén đời là mộng phù hoa
cuối cùng
Uống đi em, chén bụi hồng
Chén dâu chén bể mấy dòng
tang thương
Lòng ta rót tận muôn
trùng
Uống đi em, đừng dở dang
cuộc sầu
Lòng ta rót tận ngàn sau
Uống đi em, mộng ban đầu,
tàn thu
Áo tình xanh có nhạt nhàu
Thì tình xanh vẫn một màu
nguyên xuân
Chén chia tan, chén tương
phùng
Uống cho cạn chén lệ hồng
trăm năm
Uống đi, này chén thu tàn
Nghe hoang vắng thổi qua
ngày hoang vu.
Lê Văn Trung
(Viết
bài này cho cõi lặng im từ men rượu cùng Hạ đình Thao, Lê Thuận, TdinhThao, M
đinh Dân, Lê Q long, Q Loc Đai, P Ba...)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét