BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Ngô Quý Lành. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Ngô Quý Lành. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2021

YÊU MÃI XUÂN XƯA – Thơ Ngô Quý Lành


  

 
YÊU MÃI XUÂN XƯA
 
Xuân lại đến rồi em biết không?
Hồn anh cô lạnh ngỡ đang đông.
Tình xưa ấp ủ niềm thương tưởng.
Hương cũ ấm nồng nỗi nhớ mong.
Ngày tháng loáng trôi hờ hững nắng.
Thời gian trầm lắng bóng mây hồng
Em ơi!  đời dẫu là hư huyễn.
Anh vẫn yêu xưa chẳng lạc lòng.
 
                            Ngô Quý Lành
 

Thứ Ba, 31 tháng 3, 2020

NỢ TÌNH - Thơ Ngô Quý Lành


   


NỢ TÌNH

Khởi từ…
thăm thẳm mù xa
Mỏi chân… ngoảnh lại…
chưa qua mê lầm.
Vũng đời…
ngụp lặn bao năm
Ngoi lên...
cụng ánh vàng trăng…
giật mình.
Thì ra…
Mắc chút nợ tình
Nàng thơ…
còn lén… rập rình...
níu chân.

       Ngô Quý Lành

Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2020

THƯ TÌNH TRÊN LÁ - Thơ Ngô Quý Lành


    
                  Nhà thơ Ngô Quý Lành


THƯ TÌNH TRÊN LÁ

... Khắc tình
lên chiếc lá non.
Lời yêu ướp mật…
khi còn xuân xanh.
Gió thu…
hiu hắt lay cành.
Lá vàng gói cả…
tình anh úa nhàu.
Tàn thư rơi…
đắm vũng sầu.
Sông Tương ngắt nghẽn…
hai đầu… hoang vu...

               Ngô Quý Lành

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2019

XUÂN VẪN THẾ - Thơ Ngô Quý Lành


       
               Nhà thơ Ngô Quý Lành


XUÂN VẪN THẾ

Ngày tháng qua nhanh quá bất ngờ.
Thoáng sang năm mới tưởng lầm mơ.
Nhớ về quá khứ đầy hoa mộng.
Ngoảnh lại tương lai khói bụi mờ.
Cứ ngỡ xuân này âu đổi phận.
Đâu hay tết đến vẫn nghèo xơ.
Cũng bình rượu cũ thay hương vị.
Nhấm nháp men đời say ngẩn ngơ.

                             Ngô Quý Lành

Thứ Năm, 24 tháng 1, 2019

CHƯA THẤY MÙA XUÂN - Thơ Ngô Quý Lành


       
               Nhà thơ Ngô Quý Lành


CHƯA THẤY MÙA XUÂN

Em có thấy mùa xuân đến không ?
Nơi đây sao bấc lạnh se lòng.
Cội mai ngơ ngác khô vàng lá!
Khóm cúc u sầu úa nghẹn bông.
Anh mãi đợi chờ màu nắng ấm.
Hoài mơ gió mới toả hương nồng.
Chỉ ngàn mây trắng giăng mù lối.
Dẫu mắt hoen mờ vẫn dõi trông.

                          Ngô Quý Lành

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2018

VÔ CỚ - Thơ Ngô Quý Lành


        
                Nhà thơ Ngô Quý Lành


VÔ CỚ

Mưa... mưa...
Bong bóng... bềnh bồng.
Lòng vô duyên cớ...
Mọc mênh mông sầu.
Từ đâu...
Không hiểu từ đâu ?
Lăn tăn...
giọt nước quẹt đau điếng hồn.
Ừ thì !
Trời có khi buồn.
Can chi...
đem trút tủi hờn… xuống đây ?

                      Ngô Quý Lành

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2018

TỰ TÌNH BIỂN VÀ EM - Thơ Ngô Quý Lành


        
                Nhà thơ Ngô Quý Lành


TỰ TÌNH BIỂN VÀ EM

Biển giống như em... tính bất thường.
Hôm qua hiền dịu... thoáng sầu vương.
Sáng nay chợt nổi cơn cuồng nộ!
Ầm ỉ xô lùa... chẳng tiếc thương.

Anh biết yêu đương... nhiều bão tố.
Bởi vì em vô cớ không đâu.
Trời xanh mơ… em lại u sầu.!
Mây ảm đạm... bạc đầu sóng vỗ!

Những đêm buồn một mình than thở.
Cùng bến bờ loang lỡ niềm đau.
Nhưng con tim thầm nhủ tìm nhau.
Vì kiếp trước mình còn mắc nợ…

                          Ngô Quý Lành

Thứ Ba, 13 tháng 11, 2018

KỶ VẬT - Thơ Ngô Quý Lành


       
       Nhà thơ Ngô Quý Lành


KỶ VẬT

Bài thơ ba viết cho con gái
Những ưu tư nghĩ đến ngày mai
Con ước mơ mang chiếc áo dài
Vào lớp 9 trường khuyên phải có.

Nhưng con ơi! nhà mình nghèo khó
Lúa đang mùa gặt hái chưa xong
Ở làng quê đâu dễ mà mong
May áo mới con vào lớp học

Thôi! chuyện đó xem như ước vọng
Miễn là con học giỏi hiền ngoan
Mặc làm sao sạch sẽ đàng hoàng
Là các bạn thầy cô thương cảm

Nhưng sao mắt con buồn lẳng lặng
Chút gì nghe nằng nặng lòng ba
Như trên vai gánh lúa đồng xa
Cả tiếng chày thâm đêm mẹ giã

Dù vất vả... con là tất cả
Thương con nhiều ba biết làm sao?
Nhớ ra rồi... chiếc áo năm nao
Là kỷ niệm tình yêu của mẹ.

Cô học trò ngày xưa nhỏ bé.
Thùng thình trong áo mẹ thương trao
Màu thời gian lụa trắng pha mau
Nhưng giữ mãi giờ thành kỷ vật.

Con ướm thử xem chừng hơi chật
Bởi con ba đã lớn nên người
Và... như trong chiếc áo khôn nguôi
Ba trái tim đang cùng đập mạnh

Con hãy ngẩng cao đầu nhận lãnh
Cứ nhìn lên ánh nắng... quê hương…

                              Ngô Quý Lành

Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2018

Ở ẨN, XUỐNG NÚI, CHO MỘT NGƯỜI... - Thơ Ngô Quý Lành


     
                 Nhà thơ Ngô Quý Lành


 Ở ẨN

Bắt chước người xưa lánh cuộc chơi.
Tìm lên bàn đá thuở tiên ngồi.
Ván cờ lỡ thế còn hay mất?
Lưng rượu bầu thơ vẫn nửa vời.
Ven suối lều tranh soi nước biếc.
Lưng đồi hoa bắp nắng vàng phơi.
Thảnh thơi vui thú cùng cây cỏ.
Mưa gió dần phai phấn bụi đời.