Tác
giả Đào Dân
BÂNG KHUÂNG
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đào Dân. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đào Dân. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2022
NHỮNG TẤM HÌNH – Tản văn của Đào Dân
Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2019
QUÊ NGOẠI - Đào Dân
Tác giả Đào Dân
QUÊ
NGOẠI
Ông ngoại mất khi tôi chưa đầy năm tuổi sau một trận
càn của Tây, vậy là căn nhà của ông ở làng Tài Lương tỉnh Quảng Trị gần như
không còn ai. Các cậu Bí, Khôn, Du, đã lần lượt thoát ly ra vùng kháng chiến
sau khi cậu Giải bị Việt Minh bắt đi mất tích. Các dì khác và mẹ tôi đã đi lấy
chồng, chỉ còn dì Phồn út thì cũng phải “thoát
ly” lên Tỉnh để tránh bom rơi đạn lạc và sống nương nhờ ở nhà ông Thị, người
em út cuả ông ngoại đã về hưu sau mấy chục năm làm việc cho chính phủ Nam Triều.
Thứ Ba, 4 tháng 12, 2018
BẰNG TÚ TÀI HAI – Đào Dân
Tác
giả Đào Dân
BẰNG TÚ TÀI HAI
Đào Dân
Một câu thơ của Nguyên Sa của thời thập niên 50, 60 thế
kỷ trước gần như đã thâm nhập vào đời sống và ước vọng của một số lớn học sinh
sinh viên thời đó, dù có nói ra hay không: Muốn
làm người yêu thì phải đỗ Tú tài.
Hồi đó tôi chỉ là một anh học trò nhà quê nhút nhát,
nhưng trong học tập cũng không đến nỗi nào, vậy mà cũng phải trầy trật vác chiếu
đi thi mấy kỳ mới có nỗi mảnh bằng Tú Tài 2, dù đã vượt qua vũ môn nhiều lần
trước để lấy bằng Tiểu học, Trung học đệ nhất cấp, và bằng tú tài 1 - Học sinh
Nguyễn Hoàng khóa 58-65 mà đến năm 66 mới đậu! Mỗi khi thi rớt, anh chị em học
sinh bèn trở về nhà với câu an ủi của gia đình: Học tài thi phận! Dù cho câu thơ của cụ Tú Xương vẫn hàng ngày văng
vẳng bên tai: Đệ nhất buồn là cái hỏng thi, thì cậu học trò cũng phải tự nhủ
lòng mình mà cố gắng cho mấy khóa sau cũng như các ông đồ ngày xưa:
Ôi
mạ mi ơi chớ mắng tau
Năm
ni thi hỏng có năm sau
Năm
sau thi hỏng có năm sau nữa
Ôi
mạ mị ơi chớ mắng tau!!!
Thứ Tư, 15 tháng 8, 2018
CÁI TÊN CỦA TÔI - Đào Dân
Xin
cảm ơn anh Đào Dân - người con của làng An Thái, Quảng Trị đã nhắc lại những kỷ
niệm một thời thơ ấu hồn nhiên trên quê hương Quảng Trị !
CÁI
TÊN CỦA TÔI
Đào Dân
Tôi ra đời vừa sau cái mà nhiều người gọi là “cách mạng mùa thu”, nên ba tôi, một người theo cách mạng nhiệt thành, đã đặt tên cho tôi
là Dân, Đào Tân Dân. Công dân mới. Vậy mà khi lớn lên tôi lại theo phe phản
cách mạng, phe “ngụy”, một cách có ý thức.
Có lẽ sự đời có sự mầu nhiệm nào đó, hay chỉ là do số
phận nên tôi không được làm “công dân mới”?
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)