BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Kim Thượng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Kim Thượng. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2024

MẮC NỢ - Thơ Lê Kim Thượng


  


Mắc Nợ 1 – 2
 
1.
Người đi mắc nợ… “Ngày Xưa”
Người đi mắc nợ nắng mưa… “Quê Nghèo”
Sông buồn tím ngắt cánh bèo
Lời ru xa vắng, gió reo, sóng tràn
Ngân Hà – Chức Nữ - Ngưu Lang
Quạt mo đổi chác, nghênh ngang Thằng Bờm
Được mùa lúa chín vàng ươm
Được mùa, canh cá, bát cơm tràn đầy
Cánh cò bay lạc tầng mây
Đàn trâu nhai cỏ, nằm đầy gốc me
Lành yên những buổi trưa hè
Sông dài in bóng lũy tre gió lồng
Hai sương, một nắng trên đồng
Dù cho mưa nắng vẫn không quản gì
Đất phèn theo bước Cha đi
Chân bùn, tay lấm không gì thở than
Ruộng đồng đâu quản gian nan
Đông về giá rét, chang chang nắng Hè
Tình quê ấm mái tranh che
Nép mình dưới bóng lũy tre xanh ngần…
 
2.
Trăm năm Con Tạo xoay vần
Một đời hạnh phúc cũng ngần ấy thôi
Thơ rơi chén đắng rượu mời
Gió trăng còn đó, cuộc chơi vội tàn
Đọt tre đọng bóng trăng ngàn
Rạ rơm, sương khói quyện tràn âu lo…
Bến sông vọng tiếng gọi đò
Để cho câu hát câu hò mênh mông
Còn tôi đứng với dòng sông
Nhìn câu thơ cũ lạc dòng lênh đênh
Chảy qua bao thác, bao ghềnh
Chỉ là trôi nổi bồng bềnh buông xuôi
Bãi sông của tuổi lên mười
Cho tôi ngụp lặn, nụ cười thân yêu…
Bóng quê… Bóng Mẹ xế chiều
Nhớ quê… Nhớ Mẹ, nhớ nhiều Mẹ ơi!
Con còn nỗi nhớ mù khơi
Mái tranh nghiêng cả một thời trở trăn
Chỉ là hoài niệm băn khoăn
Mắt xưa ghim vết dấu hằn chân chim…
       
                 Nha Trang, tháng 10. 2024
                         Lê Kim Thượng

Thứ Ba, 1 tháng 10, 2024

KHĂN THÊU – Thơ Lê Kim Thượng




 
Khăn Thêu 1 - 2
 
1.
Tình yêu ngày ấy tươi xanh
Khăn thêu hoa bướm tặng anh làm quà
Vườn tình muôn sắc ngàn hoa
Bên em say đắm, mặn mà tỏa hương
 
Nụ tình chớm nở thân thương
Hoa tình khoe sắc đỏ hường lâng lâng
Tàn cây rộn tiếng ve ngân
Nôn nao trong dạ bâng khuâng hương thầm
 
Ngọt ngào, sâu lắng, thâm trầm
Dịu êm, thơm ngọt mùi trầm, quế bông
Mắt huyền thăm thẳm mùa Đông
Trái tim mùa Hạ, tấm lòng mùa Xuân
 
Yêu em tình cứ ngập ngừng
Yêu em lòng cứ lừng khừng lo âu
Mình ngồi tựa sánh vai nhau
Nắng chiều rơi nhẹ trên đầu… Thu sang
 
Đưa em vào chốn Địa Đàng
Đưa em vào chốn hồng hoang phiêu bồng
Bên nhau, lòng hứa với lòng
Sắt son chung thủy, ấm nồng tình si…
 
2.
Tình yêu đến, tình yêu đi
Trách nhau thì cũng làm gì được đâu?
Tình mình cũng lắm biển dâu
Làm sao biết được mai sau đứt đường
 
Giờ mình cách trở hai phương
Con tim lỗi nhịp, buồn vương nỗi niềm
Xa em tôi mãi đi tìm
Câu thơ Lục Bát nhói tim tình đầu
 
Bao nhiêu con nước qua cầu
Cũng không chở hết nỗi sầu bơ vơ
Em về mắc nợ câu thơ
Còn anh mắc nợ vu vơ lời tình
 
Lạnh lùng trong cõi Vô Minh
Lòng ta trĩu nặng ôm tình ngu ngơ
Em còn mãi giữ bài thơ
Một thời hoa mộng, dại khờ tình suông
 
Đời em vui ít, nhiều buồn
Bên thềm Quả phụ tóc buông đợi chờ
Bao giờ… Biết đến bao giờ?
Tôi – Em… nối lại giấc mơ tình đầu…
       
                Nha Trang, tháng 9. 2024
                        Lê Kim Thượng

Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2024

MẶN MÀ – Thơ Lê Kim Thượng


  


Mặn Mà 1 -  2  
     
1.
Tình ta say đắm mặn mà
Yêu nhau trắc trở, phong ba cũng nhiều
Người về tìm lại Vườn Yêu
Mờ mờ nhân ảnh, dáng Kiều xinh tươi…
Dấu sau vành nón nụ cười
Duyên duyên áo tím, thắm tươi trang đài
Tóc dài buông xõa ngang vai
Nắng mai soi chiếu, bóng dài thơ ngây
Mắt huyền in bóng trời mây
Môi anh khẽ chạm, lòng đầy xốn xang
Hồn thơ mãi mãi dâng tràn
Tình thơ hạnh phúc ngập tràn hân hoan
Lời yêu thủ thỉ, khẽ khàng
Lời tình thỏ thẻ, dịu dàng đinh ninh
Dặn lòng hai chữ trung trinh
Thề non hẹn biển chúng mình với nhau
Thời gian dù có đổi màu
Anh – Em vẫn mãi nguyện cầu thủy chung
Chuyển mùa Xuân - Hạ - Thu - Đông
Hoa tình vân giữ trong lòng tươi xinh…
 
2.
Một duyên, hai nợ, ba tình
Buồn lên đôi mắt chúng mình rưng rưng
Bây giờ… Em với người dưng
Có còn câu hát “Muối… gừng…bỏ nhau…”
Em ơi... tình đã phai màu
Xa nhau mà vẫn lòng đau đáu chờ
Đêm dài lắm mộng nhiều mơ
Một người, một bóng. bây giờ cô đơn
Thà đừng gặp gỡ thì hơn
Yêu nhau chi để giận hờn Cao Xanh
Sóng tình theo gió chòng chành
Lời yêu còn đó… cũng đành sang ngang
Xuân về mà ngỡ Đông sang
Mưa hoài, mưa mãi, miên man nặng lòng
Giờ Em vui sống bên chồng
Mùa mưa bên ấy buồn không hởi người…
Kiếp sau xin được thành đôi
Vòng tay xiết chặt, làn môi ngọt đường
Nắm tay đi hết dặm trường
Quên đi một cõi Vô Thường… chia xa…
       
                    Nha Trang, tháng 8. 2024
                            Lê Kim Thượng

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2024

MIỀN TRUNG – Thơ Lê Kim Thượng


  


Miền Trung 1 - 2
 
1.
Người mơ về với Cố hương
Miền Trung chín nhớ, mười thương mặn mà
Người xa trở lại quê nhà
Bước chân lối cỏ, nắng tà đất nâu
Quê nhà tình nặng nghĩa sâu
Nhớ nơi cắt rốn, chôn nhau một đời
Nhớ quê, nhớ thuở thiếu thời
Vẫn còn giữ mãi góc trời tuổi thơ
Làng quê đẹp tựa bài thơ
Sông dài còn thắm đôi bờ xanh tre
Quanh đây còn mãi tiếng ve
Lẫn trong tiếng hát trưa hè… À ơi!
Chao nghiêng cánh võng bên đời
Tương cà, dưa cải… đậm lời Mẹ ru
Người xa nhớ nhất chiều Thu
Hương cau ngan ngát… chim gù buông lơi
Tình quê thấm đậm lòng người
Ầu ơ lời Mẹ… Nụ cười của Cha
Đồng gần cho tới ruộng xa
Sớm mai sương trắng… Chiều tà hoàng hôn…
 
2.
Tháng năm Cha Mẹ mỏi mòn
Sớm trưa vất vả nuôi con trưởng thành
Mẹ ngồi bên đám rau xanh
Con vui thấy Mẹ hiền lành chân quê…
Bình thường sao lắm đam mê
Quê nhà nơi chốn nhớ về xa xôi
Nặng lòng yêu lắm quê ơi!
Dẫu đi cuối đất cùng trời không quên
Dẫu đi xa đất, xa miền
Quê hương hai tiếng thiêng liêng trong lòng
Thương Cha cày cấy trên đồng
Liêu xiêu bóng Mẹ, lưng còng nương dâu…
Xa con Mẹ đã về đâu?
Giữa hai hàng nến rầu rầu héo hon
Vu Lan nay… Mẹ không còn…
Áo cài bông trắng, lòng con nhớ Người
Hương trầm quyện khói chơi vơi
Nam Mô… Bồ Tát…Mẹ thời đi xa…
Đời con rồi cũng sẽ qua
Quê hương rồi cũng chỉ là… “Ngày xưa”…
 
                       Nha Trang, tháng 8. 2024
                               Lê Kim Thượng              

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2024

SỢI TÌNH – Thơ Lê Kim Thượng


  


Sợi Tình 1 - 2
 
1.
Tơ tình mình cột với nhau
Sợi thương, sợi nhớ, sợi sầu… lắng sâu
Nắng mai lấp lánh mắt nâu
Thương sao cái thuở ban đầu… chút chăm
Vẫn là đôi mắt Lá Răm
Long lanh bóng nước, trăng rằm chênh chao
Áo Bà Ba thắm lụa đào
Dịu dàng ánh mắt, ngọt ngào bờ môi…
Bên nhau chiều xuống bồi hồi
Bên em thề thốt một đời thương em
Ru tôi bằng cánh môi mềm
Mối tình thơ trẻ êm đềm, bình an
Bên nhau, đêm ngắn vội vàng
Lời tình chưa dứt vội tàn năm canh…
Em đi, thôi thế cũng đành
Quay lưng là đã bỏ anh … thật rồi!
Tiễn em, lòng dạ rối bời
Miền xa, quê vắng, góc trời bão giông
Em qua sông rộng, đò đông
Mang theo con Sáo sổ lồng… bâng khuâng…
 
2.
Em xa… không chút phân vân?
Qua cầu dòng nước ngại ngần… tình buông
Em đi ngày ấy mưa tuôn
Bỏ tôi nắng quái, mưa cuồng chênh chông
Cánh diều bay bỗng mênh mông
Gió không còn gió, tình không còn hồng
Cà phê giọt đắng ngấm lòng
Ếp trang vở cũ… Phượng Hồng ngày xưa
Câu thơ Lục Bát gió đùa
Nhớ em mưa nắng mấy mùa xa xôi
Người yêu… của người ta rồi!
Để người còn lại nhân đôi… ê chề
Vườn yêu, em hẹn tôi về
Nắng day dứt nhớ… Mưa mê mãi buồn
Tình đầu còn nỗi nhớ suông
Tan trong chớp bể, mưa nguồn chơi vơi
Xin em lần cuối em ơi
Nhớ câu chung thủy một thời chung đôi
Bây giờ cách biệt phương trời
Nợ duyên Có - Có… giữa đời Không - Không…
      
                                 Nha Trang, tháng 7. 2024
                                         Lê Kim Thượng

Thứ Tư, 10 tháng 7, 2024

XANH RÊU – Thơ Lê Kim Thượng


  

 
Xanh Rêu 1 - 2
 
1.
“Nhớ Quê”… nhớ nhất bóng hình
Cây Đa rợp bóng, mái Đình xanh rêu
“Nhớ Quê”… biết mấy mùa yêu
Cổng làng, giếng nước, cánh diều nghiêng chao…
Nắng sông óng ánh lụa đào
Ngàn dâu lá biếc, xanh xao góc trời
Bến sông, nước chảy bồi hồi
Sóng xô nhịp phách, ru hời thinh không
Sông quê nước chảy xuôi dòng
Chuồn chuồn rợp nắng, cánh đồng làng ta
Thoảng hương Cỏ Mật, Cỏ Gà
Trôi theo dòng nước, cánh hoa bềnh bồng…
Lúa về đòn gánh oằn cong
Tiếng kêu “kĩu… kịt”, tiếng đồng reo vang
Muộn chiều, cánh gió lang thang
Mùi hoa Sen nở, ao làng hương say
Tóc mây… dài lắm sợi mây
Em ngồi gội tóc cuối ngày tịch liêu
Mẹ về quảy gánh liêu xiêu
Đường xa, đồng vắng… đò chiều sang sông…
 
2.
Lũy tre “kẽo… kẹt” giữa đồng
Trưa hè nắng lửa, mắt trông xa vời
Nhớ quê mùa nắng dữ rồi
Mồ hôi nhỏ giọt, rơi rơi má đào
Mồ hôi mặn chát tuôn trào
Để câu Lục Bát ngọt ngào Nghĩa - Nhân
Nghĩa tình, Tình nghĩa phân vân
Đồng xanh chưa chín, ngại ngần lo âu
Nhớ quê miền nhớ thâm sâu
Lòng yêu còn tím hơn màu hoa Xoan…
Qua sông, nước mắt hai hàng
Có người viễn xứ quá giang… đi rồi
Dòng sông, nước chảy bồi hồi
Nhớ thương câu hát buông trôi dặm dài
Sông buồn, ai nhớ nhớ ai
Gió xuôi rét ngọt, u hoài nắng xiêu…
Bóng Quê… Bóng Mẹ xế chiều
Nhớ Quê, nhớ Mẹ, nhớ nhiều… Mẹ ơi!
Mẹ giờ vĩnh biệt… lên Trời
Cho con nỗi nhớ bời bời trong tim…
 
                 Nha Trang, tháng 7. 2024
                         Lê Kim Thượng 

Thứ Tư, 5 tháng 6, 2024

GHI LÒNG – Thơ Lê Kim Thượng


  


Ghi Lòng 1-2
 
1.
“Ngày Xưa” nhớ lắm… “Ngày Xưa”
Em tôi mười sáu tuổi vừa tròn trăng
Đường tình hoa tím Bằng Lăng
Tím màu chung thủy, giăng giăng đêm ngày
Tay ngà, môi ngọc, tóc mây
Mắt hiền, dáng đẹp… vòng tay ấm tình
Em – Tôi, hai đứa lặng thinh
Gió nghe xào xạc ru tình thanh tân
Cái nhìn sao cứ bâng khuâng
Tóc tơ che cổ trắng ngần chảy xuôi
Ghi lòng, em nói… Yêu tôi
Ghi lòng, tôi đã nói rồi… Yêu em
Chiều lên tóc biếc ngủ êm
Cho tôi gối mặt, gối lên nồng nàn
Mắt mi ngủ giấc mơ màng
Nụ hôn lặng lẽ, dịu dàng nhẹ êm
Chiều lên… muộn lắm, chiều lên
Bàn tay cứ muốn bắt đền… bàn tay
Hoàng hôn bóng ngả về Tây
Yêu đương một thuở… nồng say một thời…
 
2.
Hình như… yêu để rồi thôi
Hình như… em đã bỏ tôi thật rồi?
Em nhìn về phía xa xôi
Bóng tôi vẫn đợi, đơn côi lạc loài
Chiều Sao Hôm… sáng Sao Mai
Hai đầu nỗi nhớ, cách hai phương trời
Em về bên ấy với người
Xa lòng, xa mặt, sao lời… nhiêu khê?
Nhớ nhau còn đó câu thề
Nhớ nhau còn đó lối về tơ vương
Nhớ nhau lời nói yêu thương
Nhớ nhau duyên số vô thường đổ xiêu
Có người mắc cạn sông yêu
Mênh mông trời nước, sáng chiều hổ ngươi…
Môi son Thiếu phụ còn tươi
Tóc dài còn bới, nụ cười còn xinh
Em còn giọng nói đa tình
Nuôi con đời Thực… nuôi mình đời Mơ
Bao giờ cho đến bao giờ
Tôi – Em đời Thực… không chờ kiếp sau?
       
                        Nha Trang, tháng 6. 2024
                                 Lê Kim Thượng

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2024

VIỄN DU – Thơ Lê Kim Thượng


  

 
VIỄN DU
 
1.
Có người nhớ lắm… “Quê Xưa”
Chìm trong ảo mộng, hương thừa chiêm bao
Tháng ba Hoa Gạo vẩy chào
Hoa Xoan tím rụng, người sao chưa về?
Hoa Cau rụng trắng bốn bề
Trầu Không mướt lá, xanh quê bóng dừa
Tre già ngả bóng đong đưa
Tiếng kêu Bìm Bịp giữa trưa bồng bềnh…
Khói đồng nhè nhẹ bay lên
Đàn trâu khua mõ, chông chênh tiếng cười
Em còn gánh lúa bên đời
Áo nâu, nón trắng in trời thân thương…
Bếp nghèo khói tỏa mờ sương
Mái tranh bạc phếch, vấn vương lá dừa
Bữa cơm đạm bạc ngày xưa
Cải ngồng ngắt ngọn muối dưa bốn mùa…
Giọt trăng rơi cửa song thưa
Hiên ngoài Mai nở, gió đưa một mình
Hồn quê còn giữ trung trinh
Thả hồn vào đá tạc hình Vọng Phu…
 
2.
Bến sông ngã nhánh Mù U
Con đò côi cút, sóng ru bời bời
Chút tình quê nhẹ rơi rơi
Trong từng Nốt Lặng tuyệt vời tình ca
Bây giờ người ở phương xa
Trầu Không héo úa… Cau già rụng rơi
Câu thơ Lục Bát bên đời
Hương tình bay giữa đất trời thương thương…
Quanh tôi nỗi nhớ vô thường
Cứ ray rứt nhớ đêm trường sao thưa
Rượu bầu say giữa cơn mưa
Tri âm vắng thiếu, dư thừa đơn côi
Qua rồi, luân lạc một đời
Vũng buồn im lắng, tiếng cười lặng câm
Cung đàn lạc nhịp sai lầm
Còn đây một bản Ký âm rối bời…
Mình con lẻ bóng xứ người
Thiết tha nhớ lắm những lời Mẹ ru
Mẹ giờ đã hóa “Thiên Thu”
“Vãng Sinh Cực Lạc…” viễn du trên trời…
        
                       Nha Trang, tháng 05. 2024
                                Lê Kim Thượng

Thứ Ba, 14 tháng 5, 2024

TRÁCH NHAU – Thơ Lê Kim Thượng


  


Trách Nhau 1 - 2
 
1.
Em sang… mang chút nắng vàng
Em sang, mang chút điệu đàng áo tơ
Nắng mai lắng đọng mắt mơ
Cuộc tình thơ trẻ nhiều chờ, lắm mong…
Em sang… sương sớm đò đông
Hàng cây đứng đợi, cánh đồng lặng im
Trầu cau tôi mãi đi tìm
Vườn yêu xanh lá, tiếng chim chuyền cành…
Thèm nghe giọng nói Yến Oanh
Êm như gió thoảng, ngọt lành, liêu trai
Ngả đầu tựa ngủ bờ vai
Vòng tay nồng ấm cho dài lả lơi
Cho tôi con mắt giếng khơi
Cho tôi nguyên nụ hoa môi dịu dàng
Khép đôi mắt biếc nằm ngang
Cho tình tôi đậu xuống hàng mi hoa
Em về… mưa bỗng khóc òa
Ướt hoàng hôn, ướt đường xa… một mình
Em – Anh… chung một gánh tình
Nghiêng vai rơi xuống, chúng mình… lạc nhau…
 
2.
“Không mà… em chẳng khóc đâu…”
Mắt em đọng giọt mưa Ngâu trái mùa
Người xa… sông vắng đò đưa
Lối trăng lẻ bóng, mùa mưa thất tình
Em giờ vất vả mưu sinh
Nuôi con đời thực… nuôi mình đời say…
Ai ngờ giây phút chia tay
Bao nhiêu nhung nhớ đong đầy tiễn đưa
Nối ngày nay với “Ngày xưa…”
Nối chia xa với ngày chưa lỡ làng
Em đi, tình đã sang trang
Em đi, còn nhớ đò ngang sông bồi
Bao năm vật đổi, sao dời
“Chúc em hạnh phúc một đời với ai…”
Lời thề còn đó chưa phai
Trái tim còn đó, cho dài đơn côi
Trách nhau thì cũng vậy thôi
Làm sao níu lại một thời đã qua
Hình như là… Có phải là... ?
Người tôi yêu… thích người ta mất rồi?…
       
                   Nha Trang, tháng 05. 2024
                            Lê Kim Thượng

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2024

BÙN ĐẤT – Thơ Lê Kim Thượng


  
                            Nhà thơ Lê Kim Thượng


Bùn  Đất 1 – 2
 
1.
Một ngày về với Quê hương
Tôi đi về phía người thương mong chờ
Tôi đi về phía… dại khờ
Tìm về làm đứa trẻ thơ trên đồng…
Tôi qua sông rộng đò đông
Nương ngô, bãi mía, mây hồng, trời xanh
Nghe câu Lục Bát ngọt lành
Lẫn vào hương lúa, hương chanh cuối mùa
Nắng qua kẽ lá chen đua
Đường quê rợp bóng lá dừa buông lơi
Tôi đi tìm… thuở thiếu thời
Nhặt câu thơ cũ đánh rơi… thuở nào…
Nắng sông óng ánh lụa đào
Bờ tre nghiêng ngả xanh xao gọi mời
Lá vàng nhè nhẹ rơi rơi
Cánh cò bay giữa khoảng trời xanh tươi
Lấm lem bùn đất mặt người
Còn nguyên vẹn những nụ cười thân thương
Bếp nghèo khói tỏa như sương
Mờ mờ mái lá vấn vương xoay vần…
 
2.
Quê xa… mà ngỡ rất gần
Một lòng gắn bó thiết thân một đời
Sông quê tha thiết gọi mời
Sóng xô nhịp phách ru hời gió đưa
Đâu rồi bến vắng đêm mưa
Con đò côi cút đong đưa sông gầy
Nhớ bàn chân nhỏ thơ ngây
Vùi trong ruộng nước của ngày Lập Đông
Nhớ quê, tròn nỗi nhớ mong
Ngọn tre treo mảnh trăng trong trên trời
Nửa khuya nhớ bóng sao rơi
Mái tranh nghiêng cả một đời Mẹ - Cha…
Buồn buồn nhớ lắm… xưa xa
Cha già cuốc đất nuôi ta ngày ngày
Tóc mây đã lẫn màu mây
Mẹ ngồi võng đợi, đếm ngày héo hon
“Ầu ơ…” Mẹ hát ru con
“Dù cho sông cạn đá mòn…” gầy hao
Ngủ đi, giấc ngủ ngọt ngào
Lời ru quê cũ đi vào… “Ngày xưa…”
     
                Nha Trang, tháng 03. 2024
                         Lê Kim Thượng

Thứ Hai, 29 tháng 1, 2024

NHÀ QUÊ – Thơ Lê Kim Thượng


  
             Nhà thơ Lê Kim Thượng

 NHÀ QUÊ 1, 2 

1.
Tôi về gặp lại… “Ngày xưa…”
Đồng quê cuối vụ, ruộng dưa đầu mùa
Nắng qua kẽ lá chen đua
Chao nghiêng cả tiếng chuông chùa ngân nga
Làng Quê sau lũy tre ngà
Quê nhà tôi vẫn rất là… “Nhà Quê…”
Vườn cây xanh lá sum suê
Chào mào, sáo sậu bay về thân thương
Chợ Quê nhóm họp bên đường
Người Quê rao tiếng bình thường… “Xứ Quê…”
Gió lùa: “Kẽo kẹt…” cành tre
Ve sầu ngân tiếng não nề buồn thiu
Dòng sông nước chảy liu riu
Hoa Mù u… đợi hắt hiu bướm vàng
Cây đa ngả bóng đình làng
Một đàn trẻ nhỏ xếp hàng… “Kéo co…”
Vụ mùa nhiều nỗi âu lo
Đồng xanh chưa chín, cánh cò về đâu?
Ruộng đồng Cha, Mẹ dãi dầu
Quần đen bạc phếch, phèn nâu đậm màu…