“Ví
dầu chẳng kết đặng đôi
Ngày
sau ta sẽ làm sui một nhà”.
“Ông
sui mà lấy bà gia
Thêm dâu, thêm rể, trong nhà thêm vui
Ông
gia mà lấy bà sui
Thêm
dâu, thêm rể, thêm vui trong nhà”
Ca dao
Nhà
thơ Lê Minh Quốc (áo đen) và vợ ra mắt hai họ
PHIẾM
LUẬN SUI GIA, THÔNG GIA, THÂN GIA…
Lê Minh Quốc
Lê Minh Quốc
Sui là nói tắt của “sui
gia” - gia đình có con cái cưới nhau. Nếu “nói chữ” ắt người ta sử dụng từ “thân gia”. Hán Việt tân từ điển của
Nguyễn Quốc Hùng, Hán Việt từ điển của Đào Duy Anh đều giải thích: “Thân gia: Hai nhà có liên lạc/quan hệ hôn
nhân với nhau”.
Ngoài ra, còn có từ “thành thân”.
“Sui
gia đã xứng sui gia
Rày
mừng hai họ một nhà thành thân”
(Lục Vân
Tiên)
Với từ này nhiều người cho rằng: “Đây là nói chuyện hai tấm thân xáp lại với nhau để thành cuộc sống
chung nên chữ ‘thân’ ở đây hẳn là ‘thân’ trong ‘thân thể’, chứ không phải là ‘thân’
trong ‘thân thích’.”