BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Thành Tâm. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Thành Tâm. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2020

GIỮA DÒNG - Thơ Nguyễn Thành Tâm


    
                Nhà thơ Nguyễn Thành Tâm
                        (Đại Ngàn)


GIỮA DÒNG 

À ơi, đừng xoáy chiều giang
Đò ngang muộn chuyến ngỡ ngàng rủi may
Cầm câu hẹn ước trên tay
Mà run trước gió mà gầy giữa giông

À ơi, đêm xuống giữa dòng
Đèn không thắp được trăng không sáng trời
Đừng rưng rức nữa gió ơi
Đã xa bên lở phía bồi cũng xa

Cánh cò chấp chới câu ca
Đáy sông phận sỏi còn tha thiết đời
Cỏ cây dỗ ngược kiếp người
Căm căm ta lớn giữa lời ta ru

                                    Nguyễn Thành Tâm

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020

THƯƠNG ĐỦ MẤY NGHÌN NĂM – Thơ Nguyễn Thành Tâm


   
            Nhà thơ Nguyễn Thành Tâm
                            (Đại Ngàn)
            
                         
THƯƠNG ĐỦ MẤY NGHÌN NĂM

Ôm em đi
Giữa muôn ngàn xa cách
Vết thời gian đỏ mắt những ngược dòng
Ta nợ ta những khuyết đầy hư thực
Có góc nào không xước vết trầm luân

Hôn em đi
Giữa muôn vàn nghịch lý
Đáo hạn tình tự thuở hồng hoang
Ta nợ quên bao lần trở lại
Bàn tay này, chúa khắc vết làm tin

Có lẽ nào
Thử thách đến nghìn năm
Bát canh "Mạnh Bà" xa xót
Nhìn nhau cam lòng cách biệt
Ta nợ ta mâu thuẫn những an bài

Có lẽ nào
Chỉ chạm thơ thôi
Mạnh mẽ bên đời chỉ toàn câu chữ
Chẳng dám mở lòng, nghiêng rơi do dự
Ta lại chờ - nguyên vẹn một hồi sinh

Ôm em đi
Thương đủ mấy nghìn năm
Đừng uống hết bát canh khi qua dòng sông ấy
Đêm nay sen đẹp bên hồ. Ta hẹn lại
Chờ nhau - một kiếp nữa - luân hồi!

                                       Nguyễn Thành Tâm

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2019

MONG MANH - Thơ Nguyễn Thành Tâm


       
                 Tác giả Nguyễn Thành Tâm


MONG MANH

Anh có về với biển chiều nay
Câu dỗi hờn em để trên bờ vụng dại
Lội lớp lớp sóng xô - mặn lòng nếm trải
Đo thử non tình với sâu thẳm trùng khơi

Anh có xuống đáy biển giữa gay gắt nắng rơi
Nhặt câu thương ẩn sâu oan ức
Lời yêu vụng nên chia lòng khất thực
Cỏ cây đau rớm rớm gót giày

Anh có hỏi gió trăng sao dĩ vãng ăn mày
Gom kỷ niệm ngày qua trên lối ngược
Chang chang cát - cháy ngày - đêm thức
Khát bỏng tận cùng ngay cạnh đại dương xanh

Anh có về với biển không anh?
Để chắn gió xô mong manh hẹn ước
Để mai này giữa muôn vàn mất được
Không phải tìm biền biệt dấu chân nhau

                              Nguyễn Thành Tâm

Thứ Tư, 3 tháng 4, 2019

MÙA ĐI - Thơ Nguyễn Thành Tâm


       
                 Tác giả Nguyễn Thành Tâm


MÙA ĐI

Ta đi qua ngày giông gió
Rụng một nỗi buồn sang nhau
Ta đi qua ngày xa lạ
Nhặt lên phút cuối bắt đầu

Mùa thay gục màu lá đỏ
Biếc xanh e ấp nảy mùa
Mùa đi bạc mùa lá đổ
Muôn trùng trổ hạnh xanh sau

               Nguyễn Thành Tâm

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2019

MÙA ĐI - Thơ Nguyễn Thành Tâm


    
             Nhà thơ Nguyễn Thành Tâm


MÙA ĐI

Ta đi qua ngày giông gió
Rụng một nỗi buồn sang nhau
Ta đi qua ngày xa lạ
Nhặt lên phút cuối bắt đầu

Mùa thay gục màu lá đỏ
Biếc xanh e ấp nảy mùa
Mùa đi bạc mùa lá đổ
Muôn trùng trổ hạnh xanh sau

               Nguyễn Thành Tâm

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2019

CON ĐI TÌM LẠI MÌNH - Thơ Nguyễn Thành Tâm


   
                    Nhà thơ Nguyễn Thành Tâm


CON ĐI TÌM LẠI MÌNH

Quá nửa đời con chợt biết thương mình
Bỏ hành trình hư danh con về bên mẹ
Chút nắng đầu mùa chưa đốt khô cây cỏ
Đã thấy lòng cháy khúc hạ sang

Con thả mình vào chốn mênh mang
Nghe tiếng gà, trưa bình yên đến lạ
Con về đun lại bữa cơm bằng lửa rạ
Gội tóc bằng hoa lá làng quê

Con về bỏ giày cao gót chạy dọc triền đê
Thèm thả cánh diều mải mê dĩ vãng
Con về ôm mẹ xin một ngày quên mình đã lớn
Quên bộn bề phía thành phố xôn xao

Tìm bình lặng
trong mùi mồ hôi áo mẹ tự thuở nào
Ứa nước mắt khói lam chiều vờn quanh xóm
Vui thắt lòng tiếng làng quê chộn rộn
Quá nửa đời con lại đi tìm con

Ở thành phố
con lạc mình mẹ ạ
Thành phố ồn ào vội vã
Con trầm mình trong câu thơ rơi

Chẳng biết tại sao con làm thơ mẹ ơi
Câu thơ rơi ngay trang Toán con đang viết
Đi qua bão giông con nào đâu biết
Sẽ có lúc ngồi mải miết làm thơ

Những câu thơ chưa biết luật bao giờ
Cứ xối xả như mưa mùa nước lũ
Như khát vọng ngàn đời chưa đủ
Mà cũng chỉ là ảo vọng rồi thôi

Con về nhìn mẹ tảo tần để lau giọt lệ rơi
Lại đức hạnh như lời mẹ dạy
Nhặt khói lam chiều, gom tiếng quê vời vợi
Con mang đi để không lạc giữa thị thành

                                Nguyễn Thành Tâm
                                (Viết đầu năm 2016)

Thứ Hai, 11 tháng 3, 2019

ANH VỀ ĐI - Thơ Nguyễn Thành Tâm


   
           Nhà thơ Nguyễn Thành Tâm


ANH VỀ ĐI

Về đi anh, Thu tận cuối rồi
Chớm heo may phía này lá níu cành cũng khó
Anh đi lá còn xanh mà giờ vàng bỏ ngỏ
Thu cam đành xa xót muộn màng đau

Về đi anh, hồ vẫn đầy mà mắt em đã cạn
Những vì sao ngày cũ lẻ đôi buồn
Trăng vẫn thắp niềm tin mây che khuất
Đủ soi một góc đường - em đợi anh

Em không thích anh bảo em nụ cười bí ẩn
Vì trong cười có khóc
Cũng không thích dòng sông chảy ngược
Hoa tím chẳng thuận mùa, mặn tím gió mưa

Anh về đi, em không thích gối vào giấc mơ
Bởi mỗi bình minh vẫn ngày cách biệt
Gió thổi từ đâu, cách rừng nào tiền kiếp?!
Ép em vào xa lắc tận nghìn năm

Anh về đi!... hiện hữu dẫu thăng trầm!!!

                             Nguyễn Thành Tâm
                        Những ngày buồn bất tận

Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2018

MONG TRỞ VỀ - Thơ Nguyễn Thành Tâm


         
                   Tác giả Nguyễn Thành Tâm


MONG TRỞ VỀ

(Người hiểu gì phút ta không bình thường ấy
Vì Người vũ trụ bỗng nhiên say)

Có bao giờ về nơi đó nữa không anh?
Thảm cỏ xanh chân trời rộng mở
Sông miệt mài bến bờ hằn vết nhớ
Vạt cỏ ta ngồi cứ rối mãi không nhau

Biết thế này ta chẳng lớn để đau
Hoa súng trắng suốt đời trăn trở
Lũ trẻ chân trần, có ai còn nhớ?
Lạc nhau rồi mưa vỡ cả vầng trăng

Anh đâu rồi? Anh có còn khăng khăng
Luôn bên em để chẳng ai bắt nạt
Em bộn bề mà lời anh trôi dạt
Lối nghẹn chiều trăng lạc phía không anh

Em muốn rời phồn hoa giữa đô thành
Về với buổi chiều lấm lem khoai nướng
Về với lần đầu tiên ai biết ngượng
Quên bộn bề, quên ấm ức phía không anh

                                 Nguyễn Thành Tâm
                                        (Đại Ngàn)

Thứ Năm, 29 tháng 11, 2018

BAO GIỜ… - Thơ Nguyễn Thành Tâm


    
            Nhà thơ Nguyễn Thành Tâm


BAO GIỜ…

Bao giờ cho đến ngày xưa
Tôi mua một vé cho vừa nhớ mong
Tôi mua bảy sắc cầu vồng
Cho em đội tóc, mây hồng làm khăn

Sáo diều vi vút tháng năm
Hoa cau nở trắng ai nằm đếm sao
Câu hò một thuở ngọt ngào
Cánh đồng lúa chín dạt dào hương đưa

Tôi về gom những ngày xưa
Lược dừa chải gió trăng vừa nhắc em

                           Nguyễn Thành Tâm

Trích trong tập thơ đầu tay
TRÀN TRONG NỖI NHỚ của Nguyễn Thành Tâm