Tác giả Nguyễn Đức Tùng
Giáng Vân là một trong những tiếng nói quan trọng của
thơ Việt thời hậu chiến, với một ngôn ngữ nhiều hình ảnh, trong những câu thơ
trữ tình hàm chứa ý thức xã hội. Được chiếu sáng bởi suy nghĩ lý tính, tứ thơ của
chị mạnh mẽ, sắc sảo, đầy tính phản biện, thông minh. Phía sau một phong cách
có phần lãng mạn, là một tình cảm sâu sắc, sự quả quyết đầy nữ tính, sự phẫn nộ
xã hội, sự tỉnh thức.
Không
thể nhìn thấy
Không
thể nghe thấy
Những
đứa con đang kêu cứu
Không
ai cứu con của chúng ta
Và
ta chìm xuống
Chìm
xuống sớm mai này
Một
sớm mai không còn mặt trời
Chúng
ta – Những kẻ chưa chết nhưng không còn sống
Không
thở, không thể cả vật vã
Kiếp
này sang kiếp khác
Đớn
hèn,
Tội
lỗi,
Nhục
nhã
Ăn
và uống
Và
đói và khát…