BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Thị Ngọc Diệp. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Thị Ngọc Diệp. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2022

CHUYỆN CỦA TÔI VÀ CHỊ NGUYỄN THỊ NGỌC DIỆP – Đặng Xuân Xuyến


Tác giả bài viết Đặng Xuân Xuyến

Tôi kết bạn facebook với chị Nguyễn Thị Ngọc Diệp (định cư tại Đức) từ tháng 9 năm 2018, cũng không nhớ "căn duyên" nào đẩy đưa tôi kết bạn với chị trên mạng xã hội nhưng tôi luôn quý trọng chị như tôi trân quý các mối quan hệ khác ở đời thực hay trên mạng xã hội vì tôi quan niệm thêm bạn là thêm niềm vui.

Thứ Năm, 14 tháng 7, 2022

CHÙM THƠ QUÊ - Nguyễn Thị Ngọc Diệp


   
         Nhà thơ Nguyễn Thị Ngọc Diệp

 
TÔI TRỞ VỀ ĐÂY
 
Tôi trở về đây với ngôi nhà xưa
Lạnh buốt đôi vai lạnh thấu tâm hồn
Anh đã đi rồi anh đã đi luôn
Cảnh cũ người xưa không còn đâu nữa
 
Tôi trở về đây nỗi sầu chan chứa
Còn gì đâu nữa mà ngóng mà chờ
Trời không có mưa mà linh hồn tôi ướt
Ướt câu thề đọng nước mắt trong tim
 
Thuyền tôi vẫn trăm năm không rời bến
Người ra đi đàn dây đứt lạc âm
Để bao năm tôi ngồi đó âm thầm
Tình đơn lẽ khóc cùng trăng và nước
 
Tôi hờn trách, nào ai đâu biết được
Tình ai như thời tiết cứ đổi thay
Mai khác rồi đâu phải giống hôm nay
Trời sáng nắng chiều mưa, người cũng thế 
 
Tôi chỉ có một tình yêu cả thể
Trao cho anh với tất cả tinh khôi
Ghét hay yêu cũng đã phận duyên rồi
Tôi nhận hết với nỗi đời sóng gió
 
Tôi ao ước tình ta như trăng tỏ
Đâu muốn chi dang dỡ nghĩa vợ chồng
Để con mình bèo nước dạt trên sông
Bao năm tháng mơ một ngày đòan tụ
 
Nay trở về hồn đỉnh cao gió hú
Buồn lê thế nhớ ngày cũ bên nhau
Đã mất rồi, mất đành đoạn thương đau
Không có nữa bữa cơm sum họp cả
 
Ôi dĩ vãng đã xa rồi, xa quá
Miền yêu thương đau ký ức hôm nay
Chẳng bao giờ còn nữa đôi vòng tay
Ôm rất chặt và vỗ về âu yếm
                

Chủ Nhật, 12 tháng 9, 2021

HAI TẤM HÌNH NHÂN ÁI VÀ MỘT TÂM HỒN NHƯ HOA SEN NỞ - Châu Thạch



 Cuộc chiến tranh giữa hai miền nam bắc Việt Nam đã đi qua gần nửa thế kỷ. Những tấm hình đầy mỹ thuật của các phóng viên chiến trường, của các nhà nhiếp ảnh kỳ cựu, phản ảnh  nhiều mặt của cuộc chiến đã được công bố, đã được tôn vinh, đã được giải thưởng cũng đã chìm vào dĩ vãng. Thỉnh thoảng những tấm hình ấy được đăng lại như sờ vào vết sẹo của một thời đau thương đến nay vẫn chưa lành hẳn. 
 

Thứ Bảy, 10 tháng 7, 2021

HAI CÁI KHÙNG ĐẸP GẶP NHAU! - Tản mạn của Châu Thạch


Lê Thiên Minh Khoa và To Doan
 

Thơ là gì nhỉ? Có rất nhiều định nghĩa về thơ nhưng chưa có ai định nghĩa thật đúng về thơ. Châu Thạch cũng học đòi định nghĩa thơ theo ý riêng của mình. Thơ đối với tôi là cái đẹp. Những bài viết ra có vần có điệu thực chất nó không phải là thơ, nó chỉ diễn tả cái đẹp và chính cái đẹp mà nó diễn tả mới là thơ.  Như vậy thơ là bông hoa, là cánh bướm, là bầu trời, là tâm hồn con người, là tất cả cái gì trên thế gian nầy làm cho con người cảm động và khen ngợi, kể cả thứ tầm thường, nhỏ nhất như tấm ảnh của một ai kía, được chụp trong một cơ duyên nào đó.
 

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2020

GIỚI THIỆU TẬP HỒI KÝ “CHUYỆN ĐỜI TÔI” CỦA NGUYỄN THỊ NGỌC DIỆP - Châu Thạch


    


GIỚI THIỆU TẬP HỒI KÝ “CHUYỆN ĐỜI TÔI” CỦA NGUYỄN THỊ NGỌC DIỆP
                                                                                      Châu Thạch

     Chắc chắc, rất ít người biết đến bút hiệu nầy vì tác giả không phải là một nhà văn chuyên nghiệp. Chắc chắn, rất ít người biết đến tác phẩm nầy vì tác giả chỉ in 100 quyển dành để tặng cho những người yêu mến mình. Thế nhưng, nếu ai đọc được tập hồi ký nầy thì nước mắt sẽ rơi, rơi vì nhiều cảm xúc:

Thứ nhất:
- Cảm xúc vì một đời người luôn chịu những nỗi đắng cay
- Cảm xúc vì một thời cuộc đã qua trong máu lửa và trong đau thương.

Thứ hai:
- Cảm xúc vì một nhân vật có thật trong hồi ký đã vượt qua mọi chông gai của đời để lớn lên trong tri thức, trong nhân cách của mình, như một bông hoa đẹp nở trên vùng sỏi đá.
- Cảm xúc vì phẫn nộ trước những con người gian ác, rung động trước những tâm hồn nhân đạo. Tất cả đều có thật, diễn ra trong tập hồi ký như một hoạt cảnh trường đời hấp dẫn và lý thú

     Tập hồi ký dài gần 500 trang, gồm có 5 chương và phần kết, 68 tiêu đề, nhà thơ Lang Trương viết lời tựa: