BÂNG KHUÂNG
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Xuân Dương. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Xuân Dương. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Tư, 25 tháng 8, 2021
VÀI CHUYỆN NGOÀI LỀ BÀI THƠ ‘ĐỪNG ĐI’ – Đặng Xuân Xuyến
Thứ Ba, 2 tháng 2, 2021
CHẤT THI SỸ TRONG THƠ NGUYỄN KHÔI – Nguyễn Xuân Dương
Ta nghĩ gì khi đọc bài thơ TRƯA RỪNG ẤY bài thơ ông đã chọn để đặt tên cho tập thơ của mình:
“Trưa rừng ấy cùng em nằm yên ảMây trời xanh cây lá cả ngàn xanhChỉ có nắng ở trên lưng ngọ nguậyCon Ong vàng ve vẩy mắt long lanh”
Thứ Năm, 21 tháng 5, 2020
ĐỌC LỜI BÌNH THƠ CỦA NGUYỄN XUÂN DƯƠNG - Đặng Xuân Xuyến
Nhà bình thơ Nguyễn Xuân Dương
ĐỌC LỜI BÌNH THƠ CỦA NGUYỄN XUÂN DƯƠNG
Thi thoảng vào trang facebook của nhà Phê bình Văn học
Nguyễn Xuân Dương, tôi gặp khá nhiều statuts và những dòng comment ngắn, ghi lại
cảm xúc của ông về thơ của bạn thơ và những dòng “chia sẻ” đó thường nghiêng về
“gợi mở” hơn là “bình”. Có lẽ ông chủ ý chỉ đứng ở vị trí là người “phát hiện”
ra thơ hay còn cảm nhận thơ hay thế nào là việc của bạn đọc nên ngay cả những lời
“gợi mở” ông cũng khá kiệm lời, ví như khi viết về “Lời Yêu” của Đồng Thị Chúc:
Thứ Năm, 14 tháng 11, 2019
TRAO ĐỔI VỚI NHÀ THƠ NGUYỄN VƯỢNG VỀ NGÔN NGỮ TRONG THI CA - Nguyễn Xuân Dương
Tác giả Nguyễn Xuân Dương
TRAO
ĐỔI VỚI NHÀ THƠ NGUYỄN VƯỢNG VỀ NGÔN NGỮ TRONG THI CA
Nguyễn Xuân Dương
Mỗi nhà thơ thường có một trường ngôn ngữ cho thế giới
thi ca của mình. Nếu ta cứ muốn đi đến tận cùng của nó thì quả là một điều
không tưởng vì ngôn ngữ trong thi ca thường rất phi lí vì thế ta cứ phải gắng
tìm cách tiếp cận để thấu hiểu và đôi khi phải mặc nhiên công nhận nó.
Thứ Năm, 4 tháng 7, 2019
KHÁT YÊU TRONG BÀI THƠ “ĐỪNG ĐI” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN - Nguyễn Xuân Dương
Tác giả Nguyễn Xuân Dương
KHÁT
YÊU TRONG BÀI THƠ “ĐỪNG ĐI”
CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN
CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Nguyễn Xuân Dương
Tâm trạng, cảm xúc của con người là thế đó khi bị dồn
nén đến tận cùng thì nỗi khát khao cũng lên đến đỉnh điểm của tận cùng. Trong
cuộc đời chắc rất nhiều như thế. Nhưng chỉ có những thi nhân mới dám bày tỏ những
khát khao đến bạo liệt như của Đặng Xuân Xuyến qua những dòng thơ vụn vỡ gãy
nát vì quá khát khao.
Không do dự, không xấu hổ, Đặng Xuân Xuyến đã mời mọc
đã cầu xin ta thấy anh như đang gào lên và rồi hình như biết rằng có gào thế chứ
gào mãi cũng vô ích nên nhà thơ bắt đầu sụt sùi kể lể cầu mong nàng có động
lòng mà ở lại cùng anh dù chỉ một đêm, dù chỉ là khoảnh khắc:
“Ở
lại đi
Một
đêm thôi
Một
đêm thôi, ở lại
Ta
xin người ở lại, chỉ một đêm
Ngoài
kia trời lướt khướt sũng đêm
Ta
tí tách trong này mơ hồ từng giọt rỏ”
Thứ Ba, 6 tháng 11, 2018
"HƯƠNG QUÊ", THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN - Nguyễn Xuân Dương
"HƯƠNG QUÊ" - THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Bài thơ viết về cái ngõ quê
với rất nhiều bảng lảng khói sương. Thật khó để bình luận vì tất cả thi ảnh ở
đây đều ẩn chứa cái phi lí tận cùng của phi lí. Cái hư ảo tận cùng của hư ảo.
Câu đầu tiên hiểu thế nào là nhà bên và hiểu thế nào là nhà hàng xóm mà hương
cốm đầu mùa đã duyềnh sang nhau. Sao cứ phải ợm ờ? Cái ợm ờ như các cụ vẫn bảo
trăm nhát cuốc bổ vào lòng cả trăm. Một câu thơ đã cho ta cảm nhận được mùi hương
cốm ở đây vừa quấn quýt, lan tỏa và quyện hòa, vừa thân thương ràng buộc hai
ngôi nhà và trong hai ngôi nhà đó có một chàng trai si tình và cô gái vắt ngang
dải yếm. Dải yếm là thứ để buộc chặt và che đậy sao ở đây nó lại vắt ngang và
vì sao nó lại vắt ngang thì may ra ông trời và Đặng Xuân Xuyến hiểu được mà
thôi. Còn chúng ta những kẻ trần tục làm sao có thể hiểu được? Phải chăng cái
dải yếm ấy vắt ngang để níu dòng sông để bắc cái cầu đón nhà thơ sang chơi. Tất
nhiên khi cái dải yếm được cởi ra để vắt ngang thì chắc chắn nhà thơ đã nhìn
thấy một bầu ngực căng đầy khát vọng. Vui quá nhà thơ cứ ời ợi gọi cả làng ra
mà trông chúng tôi đang làm cái việc mà chỉ có sức mạnh tình yêu mới có thể làm
được. Thật kì diệu cái dải yếm chỉ tày gang thôi mà sao ở đây cứ dài mãi ra đến
vô cùng có thể níu đôi bờ sông xích lại gần nhau cho những lứa đôi xum họp thay
cho con đò nhỏ mong manh. Để không còn tiếng gọi đó thảm khắc trong đêm.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)