BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Thị Quỳnh Dung. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lê Thị Quỳnh Dung. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 2 tháng 5, 2021

TẢN MẠN VỚI “CON TIM ỐM ĐÓI” THƠ LÊ THỊ QUỲNH DUNG - Châu Thạch


 
                  Nhà thơ Lê Thị Quỳnh Dung


CON TIM ỐM ĐÓI
 
Trong cơn mơ ta thấy mình trẻ lại
Cũng bao người cũng vậy cũng như ta
Ta thấy bình minh thấy bóng tùng già
Thấy hoàng hôn nhỏ từng giọt đỏ
 
Không biết uống
Vỡ cả đời không biết uống
Để đấy mà trông
Trông rượu chảy trong hồn
Mùi nho thơm
Mùi dâu chín bâng khuâng
Cho cảm giác mình còn tỉnh táo
 
Ngồi một góc nhìn cuộc đời xông xáo
Họ đi đâu xe và cộ dập dìu
Chuyện mưu sinh chuyện muôn thuở ngoài kia
Duy góc tối chỉ có mình tư lự
 
Sống chậm lại
Dầu tay chưa chống gậy
Tập buông xuôi
Cho nước chảy qua cầu
Mình nhớ gì nhớ cũng thật lâu
Là khờ khạo là con tim ốm đói.
 
                   Lê Thị Quỳnh Dao
 
 *

Nhà bình thơ Châu Thạch


TẢN MẠN VỚI “CON TIM ỐM ĐÓI” THƠ LÊ THỊ QUỲNH DUNG 
                                                                                       Châu Thạch
 
Bài thơ “Con Tim Ốm Đói” quả là khó hiểu. Khó hiểu nhưng tôi thấy hay bằng thứ cảm giác mập mờ không dễ nói ra ngay được. Vậy bây giờ, xin hãy cùng tôi đi vào từng khổ thơ, để tìm cho ra, làm sáng tỏ phần nào cái hay mà ta cảm nhận được mập mờ từ lúc ban đầu.
 

Thứ Năm, 2 tháng 1, 2020

TỰ TÌNH KHÚC ĐẦU NĂM - Thơ Lê Thị Quỳnh Dung


   


TỰ TÌNH KHÚC ĐẦU NĂM

Mở trang phây búc nghe hồ hỡi
Đến mấy trăm người đã chúc tôi
Choáng quá làm sao tôi trả hết
Chúc chung tôi có một đôi lời

Mọi người may mắn và thịnh vượng
Quên đi bao chuyện cũ đau lòng
Cả chuyện ốm đau lo chỉnh sửa
Chuyện lòng bực bội hãy quên luôn

Dung dăng tìm cảnh xinh ta up
Tìm bạn tâm giao ta nối tình.
Buông bỏ những gì tim lướng vướng
Tâm tình chân thực thoát mênh mang

Hạnh phúc là khi ta có bạn
Không nhiều nhưng hiểu thấu tâm can
Gạn đục khơi trong tìm ánh sáng
Bình an xoa dịu những bàng hoàng.

                       Lê Thị Quỳnh Dung

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2019

ĐỔ NÁT VÀNG THU - Thơ Lê Thị Quỳnh Dung


   


ĐỔ NÁT VÀNG THU

Lá vàng chưa đổ đầy muôn lối
Tôi nghe giọng đổ nát con người
Là sông là suối hay là bể
Chỉ là mòn vẹt gót dân gian

Đổ nát từ bao giờ thế nhỉ?
Sống hai thế kỷ quá dư thừa
Sống để người ta lầm , khinh ghét
Mấy bạn bè cũng ngầm chứa ghét khinh

Quay lại một lần xoa đổ vỡ
Tàn dư không chấp nhận đường quay
Quá nhiều khập khiểng và ngạ quỷ
Ai dung nạp đây thói quái quỷ gian tà

Thôi kiếm đường tu đi khách ạ
Hàng đêm nói với đá thay người
Thế gian né sợ và xa lánh
Khách lữ vô hồn khoác áo thi nhân
Giữ chút lương tri còn sót lại
Đứng thẳng làm người những phút cuối vong thân.

                                              Lê Thị Quỳnh Dung

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2019

ĐỌC “BỊN RỊN TRẦN GIAN” CỦA LÊ THỊ QUỲNH DUNG VÀ “PHỤNG HIẾN” CỦA BÙI GIÁNG - Châu Thạch


        
                    Nhà bình thơ Châu Thạch


ĐỌC “BỊN RỊN TRẦN GIAN” CỦA LÊ THỊ QUỲNH DUNG VÀ  “PHỤNG HIẾN” CỦA BÙI GIÁNG
                                                                                    Châu Thạch

Sẽ có người không đồng ý khi tôi đem thơ Lê Thị Quỳnh Dung và Bùi Giáng để cạnh nhau. Họ sẽ cho rằng sự so sánh nầy thật là khập khiễng. Thật ra tôi chỉ muốn tá khách hai bài thơ vào nhau để được nhìn hai cái đẹp được trọn vẹn từ những góc cạnh của nó. Tôi không hề muốn so sánh mức độ cao thấp, vai vế trên văn đàn, hay nhiều hoặc hay ít của mỗi bài thơ. Cái đó tùy cảm nhận của mỗi cá nhân, người đọc sẽ tự thấy khi thưởng thức nó. Hai bài thơ của hai tác giả ở thời đại khác nhau, ý tưởng thơ họ giống nhau mà phong cách thơ họ khác nhau, cùng bin rịn trần gian và cũng phụng hiến trần gian. Tiếng lòng họ giống nhau nhưng tiếng thơ họ khác nhau, như hai loại đàn riêng biệt cùng hòa âm một cung đàn, vọng vào hồn ta một bản nhạc vàng êm ái.   
Đầu tiên ta hãy nghe cả hai nhà thơ thương tiếc và bịn rịn trần gian nầy nếu họ phải lìa đời:

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2019

BỊN RỊN TRẦN GIAN - Thơ Lê Thi Quỳnh Dung


       
                     Tác giả Lê Thi Quỳnh Dung


BỊN RỊN TRẦN GIAN

Nếu bảo tôi hãy cuốn gói lên đi về thế giới khác
Thì tần ngần tôi còn tiếc trần gian
Lúc ra đi đâu tiếc bạc tiếc vàng
Bởi tôi nghèo và từng tay trắng

Tôi chỉ ngại bên kia - thế giới khác
Không ánh trăng, không nước chảy diệu kỳ?
Không đất đá muôn màu lên hoa đẹp
Không câu hát ngọt ngào sâu lắng
Tặng dân gian trên sân khấu cuộc đời
Không cả đắng cay trong lời nhạc
lưu luyến chân người và chua xót lên môi.

Không những điều chưa nói nên lời
Chỉ ánh mắt yêu nhau từng hiểu
Dầu chỉ thoáng chốc thôi
Như món quà nhận biếu
Trần gian đầy món nợ nhân văn
Không những tình bạn buổi lang thang
Tâm tư trao nhau lời chia xẻ
Không những khúc thương à ơi người mẹ trẻ
Tiễn chồng đi không thấy ngày trở về
Ôm con mình lên tận đỉnh sơn khê
Lòng hoá đá và tình yêu hoá đá.

Tôi sống và lớn lên giữa đống tro tàn đổ nát
Tự vượt lên mình tìm số phận vui may
Luôn thất bại tôi tìm trong cô quạnh
Niềm thơ yêu mà bồi đắp tâm hồn

Nếu phải ra đi
Lòng rất bồn chồn
Chưa nói hết những điều suy nghĩ
Đôi tay trần còn nhiều mộng mị
Nên chưa thể nào viết trọn ý nhân gian.

Sao nhặt sao thưa nhìn tôi kiểu chập chờn
Tôi cúi xuống âm ỉ buồn câm lặng
Râm ran lắm thôi mình ra ngõ vắng
Nhìn cá vàng thơ thẩn một mình thôi

Dẫu có đơn côi nhưng mình tự tại
Yêu trần gian theo lối của riêng mình.
Trần gian này muôn vẻ kiếp nhân sinh
Mỗi một vẻ đoạ lòng nhau nhiều vẻ

Xin giữ cho nhau những lời chân thật
Tự đáy lòng lên nhạc lên thơ
Trần gian này còn lắm bụi mờ
Thì ít ra góc riêng mình chiu chắt.

Trần gian này còn đấy thu mơ
Dẫu hoà bình đánh đổi bằng cái chết.
Trần gian này còn đấy bụi mờ
Vẫn đẹp lắm, gợi hồn thơ bay nhảy.

                       Lê Thi Quỳnh Dung

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2019

HẠNH PHÚC TRONG TIM - Thơ Lê Thị Quỳnh Dung


    


HẠNH PHÚC TRONG TIM

Trong giông gió nửa cánh hồng thấu hiểu
Gai cào đau chưa chắc phụ lòng nhau
Qua tất cả phù hư như kịch bản
Vương vấn dầu hao hương ái vẫn âm thầm

Vin cành hồng đừng sợ gai đâm
Có tổn thương nhớ bậm môi chịu đựng
Thú đau thương hành nhau thêm chút đỉnh
Bật ra thơ ri rỉ máu đêm trường

Hạnh phúc mà không chỉ sắc khoe hương
Còn tiếng hát dành cho nhau thổn thức
Hạnh phúc thường thỏa mãn niềm ao ước
Hạnh phúc thâm sâu nâng đôi cánh tâm hồn

                                     Lê Thị Quỳnh Dung

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2019

CÀ PHÊ TÂM SỰ - Thơ Lê Thị Quỳnh Dung


   


CÀ PHÊ TÂM SỰ

Khi người ta ấp ôm một tâm sự
Câu thơ buồn lưu luyến mối tình xa
Câu hát bỗng nửa chừng tắc nghẽn
Tiếng đàn chùng tê tái thớ tim đau

Hồn nghệ sĩ vân du trên sóng nước
Lên không trung tần số lớn không bờ
Khi cuộc sống kéo họ về thực tại
Hụt nỗi niềm thơ thẩn giữa trăng sao

Trong quạnh vắng câu thơ tình lên tiếng
Trong nhạc ru khoảnh khoắc hoá chiêm bao
Ai cũng vậy giữa muôn vàn tranh cạnh
Cũng có điểm dừng... trò chuyện xôn xao

Cà phê đó họ thả hồn lưu viễn
Quên âu lo gánh vác chuyện công hầu
Quên áo cơm nhọc nhằn bao nhiêu chuyện
Quên những giận hờn thất vọng ở nhân gian.

Giọt cà phê nhẫn chìm ôm đáy cốc
Ngọt trên môi đắng trong cổ luân hồi
Hình như ai cũng thích ngồi cà phê rỉ rả
Chia vui buồn dĩ vãng dần qua

Ôm quá khứ quên đôi bề trách hận
Vất qua bên, hưởng nắng gió hoa cười
Vào cà phê không chỉ là hò hẹn
Vào cà phê cho tâm tĩnh an thần.
Cuộc sống bây giờ toàn cà phê góc mát
Thư giản tâm hồn hoặc tám chuyện lao xao

Cuộc sống quanh tôi luôn khuấy động ồn ào
Tôi và bạn tìm về tĩnh lặng.
Cà phê gọi mời cà phê tâm sự
Vui hay buồn chia xẻ giọt huyền nâu.

                          Lê Thị Quỳnh Dung

Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2018

KHÔNG ĐỀ - Thơ Lê Thị Quỳnh Dung


    
                Tác giả Lê Thị Quỳnh Dung


KHÔNG ĐỀ

Tôi vắt hồn tôi lên cỏ xanh
Nhìn xem thế thái bại hay thành
Cho tôi phong kín hồn côi lại
Thả chút ráng chiều thu huyễn thanh

                       Lê Thị Quỳnh Dung