BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2024

CỔ ĐỘ, MÔI TRƯỜNG, ĐÀO KÉP, ĐI MỘT LÈO, KHÔNG CÓ GÌ – Thơ Chu Vương Miện


  

 
CỔ ĐỘ
 
Ván đóng thuyền cổ độ
Sót trên gành cát khô
Bầy hải âu nương náu
Lan man dưới bóng dừa
Có đôi lần ngó lại
Tìm về cõi vô bờ
Vẫn cây cầu trầm thủy
Lời thệ hải minh sơn
Mót lại trong tim đó
Hình như tảng đá ngầm
Vẫn dòng trôi quạnh qũe
Ven vách núi phũ phàng
Quán thu phong cổ lục
Vướng vất chút tà huy
Xốn xang loang từng chặng
Lau lách nhuộm đôi bờ


MÔI TRƯỜNG
 
Con ốc vất vả lắm
Mới leo lên trên đầu cọc cầu ao
Rau muống
Ve vẩy hai râu mở to hai mắt
Nhìn trời bao la bát ngát
Nhìn một chập thoả mãn bò xuống
Con ếch sinh ra và lớn lên
Dưới lòng giếng đáy giếng
Lớn và nhìn lên
Bầu trời lúc nào
cũng chỉ bằng cái vung nồi
Đôi lúc nhủ thầm
Đất trời chỉ thế thôi?
-
Ông cai trường
Sáng chiều đánh trống cho học trò
Vào lớp học và ra khỏi lớp học
Thét rồi
cũng qua một kiếp người
 
 
ĐÀO KÉP
 
Năm nay hoa đào nở
Dọc phố đông ngừời qua
Nhìn quanh nhìn quất mãi
Không thấy ông đồ già
Chữ Nho nhe không ai viết?
Mục xạ vẫn y nguyên
Liễn đối còn y đó?
Chờ thầy Vũ Đình Liên
Cái thời cùng cái thế
Tiên lẻ cùng tiền nguyên
Lâu lâu còn vang bóng
Cái nhớ cùng cái quên
-
Sóng lùa ào trên cát
Những hư ảo phù vân
Những danh vọng hão huyền
cũng tan ra thành bọt
nhìn lại chả còn gì?
ngoài một trời mây bát ngát
Hai tai thì không nghe
Giữa lòng đời lật đật
-
Phật trụ nơi Tây Trúc
Bát tiên thì không
Chỉ quá hải
Thất hiền nhà Đường
Khoác lác nơi rừng trúc
Còn ta thì không
Chỉ có chốn Cẩm Giang
là toàn trúc là trúc
-
Góc lâu đài bào ảnh
Chờ dài chuyến lãng du
Hương lửa ào nguyệt quế
Kinh thành trổ rêu xanh
chiếc ngai vàng đã cháy
Bốn phía mây quan san
Thổi một cung sáo oán
Bốn phía một cung đàn
 
 
ĐI MỘT LÈO
 
Cám ơn virus corona 19
Ai dính vào đặc biệt cách ly với tất cả
Ngoại trừ bác sĩ và y tá nhà thương
Thác trực tiếp nhà đốt xác
Hoặc nghĩa địa
Khỏi đủ thứ thăm viếng
Làm bận rộn và phiền phức
Khỏi vòng hoa
Khoỉ khóc lóc
Đi một lèo từ sống tới thác [khỏi suối]
Không cách quãng không gián đoạn
Ra đi khoẻ & mau
Nhẹ hều ngang lông vịt
 
 
KHÔNG CÓ GÌ
 
Nước đổ đầu vịt
Chẩy lá môn khoai
Nghe tai này xổng tai kia
Nước chẩy qua cầu
Bả vinh hoa phú quí bả công hầu
Giết người thẳng tay như ngoé
Thì lại tới phiên người giết mình
Giết qua rồi giết lại
Không ai tha cho ai?
Chán quá thôi đành xuống tóc đi tu
Cái vòng danh lợi
Cái vòng tục luỵ
Tu bao nhiêu bá tánh
Và ngộ được bao nhiêu?
Quay đi quẩn lại
Cái sống cùng cái chết?
Chết trẻ & già
Chết nằm một đống
Với vi trùng dịch hoành hành
Trẻ con người trẻ còn hy vọng sống sót
Người già thôi đành
 
                                  Chu Vương Miện                  

Không có nhận xét nào: