BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI ẤT TỴ 2025 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2025

HÔM NAY TRỜI KHÔNG MÂY DÙ CẢ NGÀY IM GIÓ - Trần Vấn Lệ



Hôm nay trời không mây dù cả ngày im gió.  Buồn thương màu hoa cỏ, nắng, nóng, lợt, tàn, phai...
 
Mai chắc như hôm nay - cái mùa Hè dễ ghét, nóng như quân Bắc Việt dọa đi đánh Bắc Kinh!
 
Tôi không hiểu sao mình... nhớ Nước Non đủ kiểu!  Có lẽ Tàu mắc chịu dân mình nợ máu xương?
 
Chuyện đã ngàn năm hơn có ghi thời Bắc Thuộc.  Cột đồng nó dựng trước, tên nước nó đặt sau...
 
Bây giờ vẫn đỏ au cái màu cờ giống nó!  Nó bày điều dâu bể, nó giải nghĩa tang thương...
 
Nó đưa tàu Hải Dương vào biển mình xục xạo.  Nó dạy mình nói láo, nó dụ mình pháo hoa...
 
*
Chừng nào buồn trôi qua... như mây hôm nay vắng?  Chừng nào mà cái nắng dịu lòng người tha hương?
 
Nhớ bài thơ Nước Non Tản Đà làm muốn khóc!  Nhớ Bà Huyện Thanh Quan nhắc tiếng con chim Quốc rồi nhìn chiều rơi đang sâu!
 
Ngày sẽ rơi về đâu?  Về đầu non cuối biển?  Buồn có ai xao xuyến vài câu thơ nao nao? 
 
"Anh đi hả?  Anh đi đâu?  Cánh buồm nâu... cánh buồm nâu... Cánh buồm!" (*).  Hai câu thơ như chuông Giáo Đường vừa rụng xuống!
 
                                                                                       Trần Vấn Lệ
(*) Thơ Nguyễn Bính

Không có nhận xét nào: