“Thực tế chút đi, đừng có mà…”. Trong trường hợp này,
ta cần điền gì vào dấu ba chấm? “Viển
vông" hay “viễn vông"?
Nhiều người căn cứ vào chữ “viễn" với nghĩa “xa
xôi" mà kết luận “viễn vông" là cách dùng đúng. Thực tế, các tư liệu
chúng tôi tra cứu được đã phản ánh điều ngược lại.
Việt Nam tự điển của Hội
Khai Trí Tiến Đức giảng:
“Viển vông: Vu vơ, không có bằng chứng gì cả: Câu chuyện
viển vông”. Từ điển tiếng Việt do cụ Hoàng Phê chủ biên cũng ghi nhận: “Viển
vông: rất xa rời thực tế, không thiết thực: Mơ ước viển vông. Chuyện viển
vông”…
Như thế, “viển vông" mới là từ chính xác.
Có một từ phát âm khá gần với “viển vông" là “viễn
vọng". Đây là một từ Hán Việt vốn viết bằng hai chữ 遠望. Trong đó, viễn (遠) nghĩa là xa, như trong “viễn thị”, “vĩnh viễn"...
Còn “vọng" (望)
nghĩa là “trông ngóng, mong ước", như trong “kỳ vọng", “hy vọng"...
Ngày nay, “viễn vọng" hầu như chỉ được dùng với nghĩa “nhìn xa", như
trong “kính viễn vọng", nhưng có một thực tế là trước kia nó còn có nghĩa
là “mong ước xa xôi". Thật vậy, Hội Khai Trí Tiến Đức định nghĩa: “Viễn vọng:
Trông xa… Nghĩa bóng: Mong mỏi chuyện xa xôi. Hay viễn vọng những điều viển
vông". Như thế, “viễn vọng" và “viển vông" có quan hệ khá gần
gũi và có khả năng từ này là biến âm của từ kia.
Dù sao đi nữa, ta vẫn chưa có đủ chứng cứ về việc “viển
vông" là từ “viễn vọng” biến âm thành. Và với việc các tư liệu chính thống
đều chỉ ghi nhận “viển vông”, cùng sự phổ biến của từ này trong tiếng Việt hiện
đại thì ta hoàn toàn có thể gác chữ “viễn" qua một bên mà kết luận: “viển
vông" là từ chính xác.
Như thế, “viển vông" mới là từ chính xác.
Nguồn: Tiếng Việt giàu đẹp

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét