Ngôi chùa Sắc Tứ nay lại bị che lấp giữa một thị trấn phát triển và càng lúc càng đông đúc chẳng khác chi chốn phồn hoa. Quả thật, nếu ai về lại ghé thăm Chùa Sắc Tứ nay quang cảnh đã thay đổi quá nhiều do phải 'lọt' ở giữa những khu dân cư , dinh thự chi chít hỗn độn của thời đại mới "đất hẹp người đông. Nếu có dịp người xưa về lại thì chỉ thấy Chùa Sắc Tứ xa xưa nay không còn nữa mà chỉ là một kiến trúc lạ lẫm giữa một đô thành nhộn nhịp còi xe, quán sá ken dày. Thời đại mới, mở cái điện thoại cầm tay trên Google Map khách hành hương lại càng thất vọng hơn bao giờ hết khi nhìn thấy một họa đồ chi chít đường xa cùng bao ô vuông to nhỏ, ký hiệu quán cà phê, tiệm ăn cơ sở chằng chịt.
Một di tích ngày xưa của một ngôi chùa trầm mặc thanh tịnh giữa cảnh đồng quê hoang vắng nay thực sự đi vào dĩ vãng.
Chúng ta hay tác giả còn mừng do còn lại ký ức cùng ngón tay gõ phím... những dòng chữ thay cho hình ảnh cũ. Bao người xưa hay thanh âm ngày cũ lần lượt hiện về...
Mời bạn đi lên chuyến tàu kỷ niệm trở về với ngôi chùa có tên là Sắc Tứ Tịnh Quang Tự của hơn 50 năm trước.
Nhớ
ngoại tôi bà Vãi Chùa Sắc Tứ trước 1972
và những món chay
Khoảng
thời gian 1967 - 1968 căn cứ Mỹ đóng
quanh Chùa, có vài quân nhân Hoa Kỳ hay qua thăm cảnh chùa và chụp hình ảnh
này. Những quân nhân này sau này về lại Mỹ và họ đưa lên mạng Internet hình ảnh
Chiến Tranh VN trong đó có hình này
Hình
Chú Tăng (làng Trà Trì) một buổi thăm nhà ngoại tôi tại Cửa Hậu P. Đệ Tứ QT
(1969)
Làm sao các thầy quên được mệ tôi ? Sau khi chùa thu hoạch đậu nành, mệ tôi cũng làm ra mấy hũ tương ngon, đậm đà, để dành ăn suốt năm. Chỉ có rau muống bò nổi trên mặt nước trong hồ sen, mệ luộc chấm với tương này, ai cũng thích, không có gì hơn. Ăn chay thì kể chuyện tương, chao. Tôi còn nhớ hình ảnh mệ tôi làm chao sao lắm công phu! Những lát khuôn đậu, mệ lót trên tro qua lớp vải quyến. Ngày sau, mệ tôi cẩn trọng xếp từng lớp vào thẩu. Những lớp muối tiêu, ngay cả rượu nữa... thêm bao thứ tôi còn nhớ lan man trong đầu. Nhưng thứ chao được tay ngoại tôi làm, khi mở thẩu ra thì thật đúng mùi chao! Những lúc cúng kỵ tôi có dịp ăn thử. Thứ hương vị đậm đà nhưng lại nồng, thứ nồng rất riêng của chao làm cho tôi khó quên. Sau này dù đi đâu, tôi lại chưa gặp thứ chao nào bằng ngoại tôi làm, thế mới lạ.
Cát trắng sau chùa không có nguồn 'phân bón' của 'chú' xem như chẳng ra chi. Những vồng khoai tía, những cây vú sữa cũng nhờ phân chuồng từ đây . Những sào sắn thì đành chịu do không đủ phân đắp bồi cho sắn . Phân lót từ chuồng này, Thầy bảo chỉ ưu tiên cho khoai tía khoai từ và mấy cây ăn trái thôi . Cát trắng không đủ hoa màu, Chùa nhờ lòng hảo tâm của khách thập phương, nhất là các thương gia bên Chợ Tỉnh. Thương gia mễ cốc Nguyễn Xuyến là người thầy trụ trì hay nhắc tên nhất.
Cho đến 1972 ly loạn, thầy, điệu, bà vãi mỗi người một phương. Ngoại tôi theo gia đình vào Đà Nẵng, Trại tạm cư Non Nước, phi trường hoang phế Non Nước lưu dấu bà con Quảng Trị non 2 năm thì gia đình ngoại và cậu tôi theo chương trình Khẩn Hoang Lập Ấp vào vào Bình tuy (1974) cũng như hoàn cảnh bao nhiêu người dân Quảng Trị khác vậy.
Từng thập niên liên tục đi vào quá khứ. Hình ảnh các thầy trụ trì Tổ Đình Sắc Tứ kể cả ngoại tôi, bà vãi giữ chùa đã dần khuất trong vùng quên lãng. Lạ thật, tôi cứ nhớ hoài những món chay của mệ ngoại mình. Có một điều tôi không thể bỏ qua, là tôi nhớ và thương cho vết nhang "từng đốt" trên đầu Mệ, tôi vẫn không quên sức nóng nốt nhang đang cháy đó. Sự thử sức quá gay go, giá như tôi thì chẳng bao giờ "dám thử "! Ngoại tôi thật dốc lòng tu mới quyết tâm chịu đựng như thế, sức nóng ghê gớm từ nốt cháy của đầu nhang kia! trong khoảnh khắc nhất tâm, quán tưởng đến Phật, niệm liên hồi, mồ hôi nhễ nhại, tội và thương cho Mệ quá!
Hai
mươi năm sau, khoảng 1992, Ngoại tôi được cải táng về lại Tổ Đình Sắc Tứ như
lòng Mệ hàng mong ước.
Ngắm cảnh xong tôi đi qua bên phía phải chùa bên rặng trúc thưa gần cái giếng miệng vuông nho nhỏ. Hàng ngày, ngoại tôi lom khom rửa rau, rồi bóng người lẳng lặng vào lại phía căn nhà trai bên phải chùa. Trên kia vẫn là rặng Trường SƠn muôn thuở. Thỉnh thoảng sau từng đám dứa dại, có mấy con chim sơn ca lần lượt bay lên cao. Chúng vỗ cánh đứng yên trên lưng chừng, hót liên hồi rồi từ từ hạ xuống đất.
Edit 4/7/2025 San Jose USA
Ngày Lễ Độc Lập Mỹ Quốc by Đinh Hoa Lư

.png)


.png)
.jpg)



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét