BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI ẤT TỴ 2025 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2025

“THANH” TRONG TIẾNG VIỆT - Bài viết: Khánh Ly, trích Tri thư đạt lễ - 知書達禮



Tiếng Việt có Thanh, một chữ thường gặp trong tên người Việt mà ta nghe qua liền nghĩ đến sắc xanh của tự nhiên, sự trong trẻo của dòng suối hay tiếng tiếng gió ngân khẽ khàng. Ấy vậy nhưng trong kho tàng chữ Hán, Thanh lại mang nhiều dáng vẻ, với mỗi nét nghĩa thi vị đều ứng với một tự hình riêng biệt.
 

HỒNG NHAN TRI KỶ - Kiều Thị An Giang



Có lần, một người bạn cũ - đã ly hôn - kể với tôi rằng: “Cô ấy ghen với bạn thân của tôi. Mà cô bạn là người tôi không thể mất. Vì cô ấy là hồng nhan tri kỷ.”
 
Tôi uống nốt cặn cà phê trong đáy cốc, để vị đắng của nó loăng quăng nơi cuống lưỡi, hỏi: “Vậy vợ anh là gì?”
 
Anh ta nhìn tôi một lúc lâu. Không trả lời.
 

ĐỌC "THEO MỘNG TA VỀ” THƠ VŨ ĐỨC TÔ CHÂU - Châu Thạch


    


THEO MỘNG TA VỀ
 
Ta thấy ta từ Sông Núi cũ
Trôi như con suối biệt xa nguồn
Rơi như chiếc lá không về cội
Chạm tới vô biên những nỗi buồn!
 
Trôi đ! Như thể chim lìa tổ
Bỏ lại máu, xương bọc giống nòi
Bỏ cả tình quê yêu dấu mãi
Búc ruột mà đi… hỡi Đất Trời!
 
Ta đi như trốn ta vào núi
Thắp lửa rừng xanh tóc bạc rồi
Đốt than nửa gánh ta vào chợ
Nửa gánh “Hoàng hoa” sưởi mộng đời
 
Ta đi! như bóng ma lìa xứ
Lẫn khuất mười năm bóng dại khờ
“Dâu biển” tang thương sông núi hởi!
Khúc tàn chinh lệ hóa thành thơ
 
Rồi mai! Gửi xác bên trời vắng
Đất lạ hồn linh cũng dật dờ
“Theo mộng ta về” Sông Núi cũ
Quê mẹ xanh rờn những giấc mơ.
  
                        Long Khánh 1994
                         Vũ Đức Tô châu
  

NOEL ĐẠI LỘ TÌNH YÊU – Trần Vấn Lệ



Sắp tới Noel, lòng rạo rực:  Mình không có Đạo, mình làm sao?  Chắc chờ chim hót ngày Đông rét... nói với bình minh một tiếng Chào?
 
Ờ nhỉ!  Tại sao mình chẳng nói... khi trên Thế Giới một Ông Trời!  Xưa, nay... ai cũng đều như thế!  Cha mẹ mình đâu có Đạo đâu?
 
"Tất cả chúng ta Đầu Đội Trời!".  Câu này nghe nói thật là vui..."Vì Ta Nhất Trí Qua Lằn Đỏ", nhất trí mà đi suốt cuộc đời...
 
Sắp tới Noel, tôi đọc báo, nhiều bài giụi mắt... bỏ qua đi.  Có bài, tư lự, và đau đớn... Cũng có bài xem chẳng có chi!
 
Chúa nói Chúa Nghe và Chúa thấu... Chúa đưa vai gánh tội Con Người!  Hai ngàn năm lẻ tam thập niên kỷ... con suối đìu hiu nước cứ xuôi!
 
Tôi muốn cúi đầu bên gối Chúa, muốn nghe róc rách tiếng bờ tre... Ai lên Bắc Cực, vào Nam Cực... chắc cũng như tôi:  Rất Muốn Về!
 
Người có Đạo thì theo bước Chúa!
Người không Đạo thì theo bước người!
Chúng ta: Tất Cả Anh Em Cả!
Máu của đứa nào. cũng đỏ tươi!
 
                                                                                    Trần Vấn Lệ

Thứ Tư, 10 tháng 12, 2025

NHÀ VIẾT TRUYỆN KIẾM HIỆP KIM DUNG PHẢN BIỆN NHÀ PHÊ BÌNH DIỆP HỒNG SINH – Nguyễn Long



Đôi lời mở đầu :

Hầu hết độc giả Việt Nam ta đều biết đến Kim Dung qua các tác phẩm võ hiệp, cùng vài đầu báo về sự nghiệp và đời sống của cụ. Nhưng ít ai biết được rằng cụ Kim tuy là nhà văn trông có vẻ điềm đạm, nhưng thự sự là một người có phong cách và rất chiến, có vô số chiến tích khóa mồm nhiều lão văn sĩ từ mõm đến pro... Những điều này bên Trung Quốc thì nhiều người biết, nhưng ở Việt Nam thì khá hiếm người rõ chuyện, nên mình có dự định chia sẽ nhiều hơn về vị tác giả đại tìa này, một phần vì thông tin của cụ tại Việt Nam rất ít, một phần vị cụ thực sự là một người có phong cách thú vị không khác gì Nguyễn Tuân của Việt Nam ta, ai có hứng thú thì đọc cho biết, không thì đừng nói lời cay đắng nhá...
---

VẪN CÒN – Thơ Lê Kim Thượng

  
   


Vẫn Còn
 
1.
Em qua, một sớm bình minh
Áo tà tha thướt, tươi xinh phiêu bồng
Nắng tô thêm chút má hồng
Có con chim hót chờ mong bên thềm
Nắng nghiêng soi gót chân mềm
Bước chân lối cỏ, hương đêm nồng nàn
Nón em nghiêng đổ nắng vàng
Lời em tha thiết, nhẹ nhàng, si mê
Tôi em nặng một lời thề
Xanh tươi lời hẹn, tình quê ngập tràn
Tình yêu như ánh trăng vàng
Sáng soi muôn lối, dịu dàng chênh chao
Vườn yêu đỏ sắc hoa đào
Hương bay ngan ngát, dạt dào ngất ngây
Bàn tay ve vuốt tóc mây
Bướm ong, ong bướm tràn đầy, chứa chan…
 

TÌNH TANGO – Bob Par & Suno sáng tác, Hồng Thúy viết lời Việt, nhạc do AI hòa âm

   
              

Thứ Tư, 3 tháng 12, 2025

BẢO NINH, NGƯỜI LÀM LỄ BỎ MẢ CHO GIAI ĐOẠN THƠ VĂN MINH HỌA - Đỗ Trường



Cuộc sống này, quả thật còn có nhiều điều không thể hiểu. Tôi chỉ là người viết văn tép riu, vui là chính, như lời nhà thơ Trần Nhương. Ấy thế mà, tôi cảm giác, văn thơ như có một sợi dây vô hình nào đó gắn bết lại lại với nhau. Khi viết Nguyễn Trọng Tạo, tôi lại nghĩ đến nhà thơ Hoàng Cát, Lưu Quang Vũ. Lúc viết về Trần Mạnh Hảo, cái hào sảng, khí phách con người cũng như thơ ca Bùi Minh Quốc lại hiện về. Viết xong Đỗ Hoàng, thế quái nào tâm trí còn đọng lại bác Bảo Ninh. Giờ này đang viết về Bảo Ninh, người lính chiến miền Bắc, lại thấy ông em họ, lính thám kích miền Nam, chết sau mấy năm trở về, từ nhà tù Thanh Hóa, ngồi lù lù bên cạnh…
 

Thứ Ba, 2 tháng 12, 2025

HỒN NHIÊN KIỂU PAUL NGUYỄN HOÀNG ĐỨC – Đặng Xuân Xuyến



Trong một thế giới mà ai cũng cố gắng xây dựng hình ảnh của mình đẹp đẽ trên mạng xã hội thì Paul Nguyễn Hoàng Đức lại chọn cách phơi bày mọi góc cạnh của bản thân, từ sự khao khát được tung hô đến những ấm ức vụn vặt nhất trong các mối quan hệ xã hội với vẻ bộc trực chân chất.
 

ĐỌC “THÁNG MƯỜI MỘT” THƠ HÙNG BÀNG LONG - Châu Thạch



Hôm nay là là 9/10 năm Ất Tỵ (2025), như vậy có thể xem như thời khắc chuyển mùa thu sang mùa đông đối với âm lịch
Đọc bài thơ “Tháng Mười Một” của Hùng Bàng Long ta thấy có một cảm xúc giao mùa thú vị. những hình ảnh trong thơ không có lá vàng rơi hay con nai vàng ngơ ngác. Nhưng cũng không quá băng giá của mùa đông, mà hiển hiện một thời khắc giao thoa se sắt cả không gian thời gian và lòng người. Bài thơ khiến lòng tôi cảm động và khiến tôi phải viết để thổ lộ những rung cảm cúả tâm hồn tôi.

ALBUM NHỮNG BÀI THƠ CHỦ ĐỀ "MẸ" CỦA NHÃ MY, HUỲNH TÂM HOÀI - Tố Mai trình bày ...

 

                

SÁCH QUÝ NHẬN ĐƯỢC TRONG THÁNG 11.2025 – Ngô Hương Thủy

Nhà văn Ngô Hương Thủy viết về tập sách CHỮ NGHĨA VĂN CHƯƠNG của La Thụy.
 

* Đất khổ thường nẩy sinh người tài. Tiếp nối những Nguyễn Hữu Liêm, Lê Trạch Cam, Nguyễn Đức Tùng… Hôm nay chúng ta có thêm La Thụy, bút danh của Đoàn Minh Phú.
 
Từ quê nghèo Quảng Trị, sau Mùa hè đỏ lửa, cậu bé đi theo đoàn lưu dân vào Nam tìm đất sống. Ở vùng kinh tế mới La gi - Bình Thuận, vượt qua bao gian khổ, La Thụy đã vươn lên, trưởng thành với nghiệp nhà giáo - nhà văn - nhà nghiên cứu.
 

Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2025

MAGGI, XÌ DẦU HAY TÀU VỊ YỂU; BỘT NGỌT, VỊ TINH HAY MÌ CHÍNH... – Ung Chu, Hán-Việt Thông Dụng



MAGGI, XÌ DẦU HAY TÀU VỊ YỂU !

“Xì dầu” theo tiếng Quảng Đông "si6 jau4" 豉油 (Jyutping) và "xì íu / xì yếu" theo tiếng Triều Châu "si7 iu5" 豉油 với âm Hán-Việt là "thị du" 豉油 nghĩa là dầu đậu lên men.
“Xì dầu” còn được gọi là "tàu vị yểu" theo cách đọc từ "đậu vị du" 豆味油 ("dầu" gia vị làm từ đậu tương) bằng tiếng Triều Châu..
Thương hiệu nước chấm Maggi của Thuỵ Sĩ cũng được người Việt tại một số địa phương chung hoá thành "ma-ghi", "ma-gi", "ma-di", được đưa vào "Từ điển tiếng Việt" ở dạng "magi" và "ma gi".
--
BỘT NGỌT, VỊ TINH HAY MÌ CHÍNH !

Sau khi người Nhật Bản phát triển chất monosodium glutamate (MSG) tạo vị umami để làm bột ngọt, người Trung Hoa đã vay mượn cách gọi "mi-sei" 味精 (みせい) của tiếng Nhật nghĩa là tinh chất của hương vị, đọc chữ Hán theo bản ngữ để gọi bột ngọt.
Các hãng bột ngọt của người Hoa khắp Đông Nam Á thời bấy giờ cũng dùng từ này, âm Hán-Việt là "vị tinh" 味精 và phát âm theo tiếng Quảng Đông "mei6 zing1" (Jyutping) nghe như "mì chính".
Huế là một trong những địa phương gọi mì chính / bột ngọt là "vị tinh".

Thứ Năm, 27 tháng 11, 2025

KÝ ỨC CHIỀU - Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến


   

 NGẨN NGƠ TIẾNG CHIỀU
 
Ờ kìa... chênh chếch mái đình
Hoa xoan rụng tím tiếng Kinh giữa chiều
Nắng dồn về bóng đổ xiêu
Lẩn trong gió lạ tiếng chiều ngẩn ngơ.
 
Hà Nội, chiều 15 tháng 4-2025
 
CHIỀU CUỐI NĂM
 
Cờ đỏ sải mình chào năm mới
Phấp phới sao vàng nhíu mắt chơi
Người cùng xe cộ chen như hội
Lớ ngớ nhìn nhau nhếch mép cười!
 
Hà Nội, tối 21 tháng 01-2025
 

LÂM SÀNG – Thơ Lê Kim Thượng


   


Lâm Sàng  
 
1.
Dòng sông con nước đầy vơi
Quê hương là một góc trời tươi xanh
Làng quê bình dị, an lành
Mà trong nỗi nhớ đã thành thân thương
Quê hương một nắng, hai sương
Nhớ người xa xứ, tha phương chưa vừa
Quê hương mưa nắng hai mùa
Đầy vơi con nước, bóng dừa tươi xanh
Nhà quê vách đất, mái tranh
Giàn bầu, giàn mướp, cây chanh, cây cà
Người quê tình nghĩa bao la
Hiền hòa, mộc mạc, đậm đà, sắt son
Chiều buồn ngồi ngắm hoàng hôn
Mà lòng sao cứ bồn chồn, xuyến xao
Mùi hương lúa chín ngọt ngào
Màu lam khói bếp quyện vào câu thơ…
 

LŨ – Thơ Lê Phước Sinh


   

Lũ Dồn Lũ Dồn tự Lũ Dồn...
Báo cáo lên trên Trời Lú nặng
Người Già chết cóng vì Vọt bẻ
Trăm ngôi nhà lút do... Đất sụt
Thủy Điện băng huyết đến Kỳ kinh...
 
"Lũ" chuyện "chút xíu" mà la lớn !!?
 
                                 Lê Phước Sinh

ĐÔNG SANG, MÙA ĐI – Thơ Tịnh Bình


   

 

ĐÔNG SANG...
 
Thu đi đâu rồi đấy ?
Bâng khuâng nhành heo may
Mùa đông chưa kịp đến
Sót vài tia nắng gầy
 
Gót thu như bịn rịn
Dạo quanh trên lá vàng
Quả thơm mùi thơ ấu
Hương nhãn chín dịu dàng
 
Gió vườn trưa trốn ngủ
Chim ngơ ngác gọi đàn
Ánh mắt ai sau lá
Tiễn nắng về mênh mang
 
Thu đi đâu mà vội
Bẽn lẽn khăn gió quàng
Sớm mai sương chợt thức
Chuốt từng sợi đông sang...
 

NHÂN NGÀY ĐẠI TƯỜNG NHÀ THƠ TUỆ SỸ (24/11/2925) ĐỌC ‘TỐNG BIỆT HÀNH” THƠ TUỆ SỸ - Châu Thạch




TỐNG BIỆT HÀNH
 
Một bước đường thôi nhưng núi cao
Trời ơi mây trắng đọng phương nào
Đò ngang neo bến đầy sương sớm
Cạn hết ân tình, nước lạnh sao?
 
Một bước đường xa, xa biển khơi
Mấy trùng sương mỏng nhuộm tơ trời
Thuyền chưa ra bến bình minh đỏ
Nhưng mấy nghìn năm tống biệt rồi
 
Cho hết đêm hè trông bóng ma
Tàn thu khói mộng trắng Ngân hà
Trời không ngưng gió chờ sương đọng
Nhưng mấy nghìn sau ố nhạt nhòa
 
Cho hết mùa thu biệt lữ hành
Rừng thu mưa máu dạt lều tranh
Ta so phấn nhụy trên màu úa
Trên phím dương cầm, hay máu xanh
                                            Nh.Tr. 77
 
NHÂN NGÀY ĐẠI TƯỜNG NHÀ THƠ TUỆ SỸ (24/11/2925) ĐỌC ‘TỐNG BIỆT HÀNH” THƠ TUỆ SỸ
                                                                      Châu Thạch
 
“Hành” là một thể loại thơ không phổ thông lắm, nhưng nó từng giữ một vị trí đáng kể trong lịch sử thi ca Việt Nam. Một bài thơ ở thể “Hành” thường đề cập đến những sự việc với tâm trạng bức xúc. Nếu so sánh “Hành” với những thể thơ khác ở giai đoạn thơ mới (Thập niên 1930 đến nay) thì thể “Hành” không được sáng tác nhiều. Tuy thế dầu ít, “Hành” cũng có được ngôi vị trân trọng trong nền văn học giai đoạn nầy. Cụ thể là “Tống Biệt hành” của Thâm Tâm, “Hành Phương Nam” của Nguyễn Bính và một số bài thơ thể “Hành” ít nổi tiếng hơn.
 

Thứ Ba, 25 tháng 11, 2025

NGUYÊN TỪ QUỐC MẪU, PHU NHÂN CỦA HƯNG ĐẠO VƯƠNG - Theo trang “Cội nguồn lịch sử và văn hoá”



Thiên Thành Công chúa (1235 – 1288), được tôn hiệu là Nguyên Từ Quốc Mẫu, là một nhân vật lịch sử quan trọng thời nhà Trần, được biết đến với vai trò là phu nhân của Hưng Đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn.
Thân thế của Thiên Thành Công chúa được ghi chép trong sử sách với hai luồng ý kiến:

Thứ Hai, 24 tháng 11, 2025

GIÓ ĐƯA CÂY CẢI VỀ TRỜI – Trang “Cội nguồn lịch sử và văn hoá”



“Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay”
 
Câu ca dao phổ biến này gắn liền với câu chuyện về bà Phi Yến, thứ phi của Nguyễn Ánh, và người con trai là Hoàng tử Cải.
 
Truyền thuyết này không được ghi chép chính thức trong sử sách nhà Nguyễn (như Đại Nam Thực Lục), nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn trong dân gian, được lưu truyền một câu chuyện bi thương về gia đình Nguyễn Ánh.

CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CỦA CA SĨ KHÁNH HÀ – Đàng Sa Long



Lữ Thị Khánh Hà, sinh ngày 28 tháng 2 năm 1952 tại Đà Lạt. Bà theo học tại trường THPT Lâm Hà, Lâm Đồng. Bà tốt nghiệp vào năm 1969. Cha bà là nhạc sĩ Lữ Liên. Do ảnh hưởng của cha, ngoài cô, 6 anh chị em trong gia đình cô về sau đều theo nghiệp ca hát và đều trở thành những danh ca ở hải ngoại, gồm Bích Chiêu, Tuấn Ngọc, Anh Tú, Thúy Anh, Lan Anh và Lưu Bích.
 

Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2025

CA SĨ VŨ KHANH – Đàng Sa Long



Vũ Khanh là một ca sĩ đến từ Việt Nam hoạt động ở hải ngoại. Ông bắt đầu sự nghiệp ca hát và nổi tiếng sau năm 1975.
Vũ Công Khanh sinh ngày 1 tháng 4 năm 1954 tại Hà Nội trong một gia đình công giáo. Khi còn rất nhỏ, Vũ Khanh đã theo gia đình di cư vào Sài Gòn, vì vậy ông hầu như không có bất kỳ ký ức gì về quê nhà Hà Nội khi đó. Tại Sài Gòn, gia đình Vũ Khanh có một đại lý xe máy khu ngã 4 Ông Tạ, trên đường Thoại Ngọc Hầu. Lúc nhỏ, Vũ Khanh theo học tại trường công giáo trung tiểu học Thánh Thomas ở số 190 đường Trương Minh Ký tỉnh Gia Định, nằm bên cạnh giáo xứ Đa Minh.

QUẢN HUYỀN 管絃 - Bài viết của Khánh Ly, Tri thư đạt lễ


Hình ảnh: Quản huyền, thủ bút của Thanh Đài nữ sĩ


“Kiệu hoa đâu đã đến ngoài
Quản huyền đâu đã giục người sinh ly.”
                                      (Truyện Kiều)
 
Quản huyền, chữ Hán viết 管絃, nghĩa là ống sáo và dây đàn. Đây là từ ghép đẳng lập, gồm hai thành tố đều có nghĩa. Trong đó, Quản bao gồm các loại nhạc cụ bằng ống, thổi hơi được như sáo, tiêu, sênh, địch,... Huyền là các nhạc cụ gảy dây được như cầm, sắt, tỳ bà,... Quản huyền thường đi đôi với ti trúc 丝竹 (đàn sáo) mà ta quen gọi tơ trúc, để tạo nên bộ đôi điển hình trong âm nhạc cổ đại.
 

Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2025

WUMAO 伍毛, DƯ LUẬN VIÊN CỦA TÀU - Nguyễn Văn Tuấn

Wumao伍毛 là tiếng lóng để chỉ những “Mạ thủ”罵手
 Mạ : Mắng chửi như trong mạ lị, nhục mạ, lăng mạ
 Thủ : Tay, tay nghề như trong cao thủ, danh thủ
*
Tàu ngày xưa là nơi sản sanh ra những mạ thủ, thì Tàu ngày nay cũng có những đội quân mạ thủ, thuật ngữ tiếng Hoa hiện đại là Wumao伍毛,có âm Hán Việt là “ngũ mao” dùng để chỉ “dư luận viên:
 ngũ: đội ngũ
 mao (danh): lông; (động): nổi giận, phát cáu...

Như thế, Wumao 伍毛  hay “ngũ mao” là đội ngũ của nhửng kẻ chuyên nhục mạ đối phương để kích động làm cho đối phương nổi giận, phát cáu


Tôi mới học được một danh từ mới: mạ thủ. Một cách ngắn gọn, mạ thủ là một kẻ chuyên nghề chửi. (Giống như dư luận viên ngày nay). Lịch sử ra đời của mạ thủ vẫn còn mang tính thời sự ngày nay.

Theo tác giả Huy Phương (báo Người Việt), danh từ này xuất phát từ thời Hán Sở tranh hùng và Tam Quốc Chí bên Tàu. Thời đó, nhà cầm quyền huy động những người có lá phổi lớn, tiếng nói vang, và có cách chửi độc địa để làm ‘mạ thủ’. Mạ thủ chỉ có mộ việc đơn giản là chửi bới đối phương. Họ trong tư thế trần truồng, xông lên phía trước, sát cổng thành của đối phương, và tung ra những lời chửi bới tục tĩu và dơ bẩn nhứt nhắm vào đối phương. Mục đích là hạ nhục và khiêu khích đối phương bằng cách thoá mạ ông bà tổ tiên của đối phương, sao cho họ mở cửa thành để lính xông vào. Điều trớ trêu là mạ thủ là những người bị chết đầu tiên vì họ không có vũ khí khi xông trận. Họ có thể xem như là những con chốt thí cho bọn cầm quyền.

CHUYỆN TÌNH CỦA ĐÔI DANH CA TUẤN NGỌC, THÁI THẢO – Đàng Sa Long

 

Chuyện tình khó quên của danh ca Tuấn Ngọc bắt đầu khá muộn màng. Năm 1994, lúc 47 tuổi, danh ca Tuấn Ngọc mới nên giai ngẫu với ca sĩ Thái Thảo nhỏ hơn ông 14 tuổi. Và họ vừa có được một đám cưới ngọc trai đầm ấm.

Giọng hát của danh ca Tuấn Ngọc làm say mê hàng triệu khán giả khắp nơi. Những người khó tính nhất, khi nghe danh ca Tuấn Ngọc trình bày ca khúc trữ tình, cũng phải thừa nhận vị trí đáng kể của ông trong đời sống biểu diễn. Vây quanh danh ca Tuấn Ngọc có không ít giai nhân, nhưng “chuyện tình khó quên” của ông lại chỉ gắn bó một người phụ nữ duy nhất là ca sĩ Thái Thảo.

TỪ HÁN VIỆT, ÂM HÁN VIỆT - Tri thư đạt lễ 知書達禮

 
                  

Trong tiến trình tiếp xúc văn hoá, nhiều yếu tố ngôn ngữ, đặc biệt là từ vựng tiếng Hán đã du nhập vào tiếng Việt. Những yếu tố vay mượn này được người Việt tiếp nhận, biến đổi và đồng hóa, qua thời gian dần hình thành nên hệ thống lớp từ có số lượng lớn là từ Hán Việt, được sử dụng rộng rãi và ổn định trong tiếng Việt hiện nay.
 
Có thể nói từ Hán Việt và từ vựng tiếng Hán hiện đại vẫn duy trì mối quan hệ họ hàng gần gũi, do cùng bắt nguồn từ một gốc chung trong lịch sử tiếng Hán. Song do sự khác biệt về lịch sử, văn hóa và lối tư duy của hai dân tộc qua thời gian nên giữa tiếng Hán, âm Hán Việt và từ Hán Việt tồn tại những khác biệt quan trọng. Cần phân biệt chúng như sau:

NGOẠI À CON MẤY BỮA NAY – Thơ Trần Vấn Lệ


   

Huế buồn hiu!  Huế không vui!
Gió mưa thương Huế ngậm ngùi sẻ chia...
 
Mưa từ, từ bữa hôm kia
Giăng giăng trắng suốt tư bề Thừa Thiên!
 
Có người nói mưa liên miên
Mưa tuôn nước đọng đầy thuyền Hương Giang...
 
O đưa đò đứng hành lang
Không ai gọi "ới đò ngang ới đò!"
 
O đưa đò tưởng mình mơ:
"Huế xưa với Huế bây chừ... khác nhau?"
 
Dĩ nhiên là khác cái màu!
Dĩ nhiên là khác cả tàu cau bay...
 
Ngoại à, con mấy bữa nay
về không thấy Ngoại!  Mưa hoài!  Vườn cau!
 
                                                   Trần Vấn Lệ

KHAO KHÁT THỂ XÁC MÃNH LIỆT TRONG “ĐÊM LẠNH” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN – Giáp Kiều Hưng


 Tác giả Giáp Kiều Hưng

Tôi đã viết 2 bài cảm nhận khi đọc 2 bài thơ “Em” và “Đêm” của Đặng Xuân Xuyến và hôm nay được nhà thơ Đặng Xuân Xuyến gửi cho đọc bài thơ “Đêm lạnh” anh vừa sáng tác, tôi rất vui và thích bài thơ này nên có vài dòng về “Đêm lạnh”.
 

CHÙM THƠ NGẮN CỦA TỊNH BÌNH




1.
Cười tươi trước gió sen thanh
Hoa rơi cánh rụng lại thành đài gương
Bao phen dầu dãi mưa sương
Búp tơ e ấp khẽ vươn mặt hồ...
 
2.
Lá đâu tranh sắc cùng hoa
Âm thầm diệp lục hoan ca mặt trời
Dịu dàng che giọt nắng rơi
Điểm tô hoa mãi rạng ngời đẹp xinh...
 
3.
Một thời hoa bướm đã trôi xa
Ngây thơ mắt ngọc giọt sương ngà
Hồn nhiên cứ ngỡ trần là thật
Bất giác tỉnh rồi giấc mơ hoa...
 
4.
Này đây ngọn cỏ cành sương
Nhắc ta quán niệm vô thường phút giây
Dòng đời tan hợp bèo mây
Dụi con mắt thức giữa ngày chiêm bao...
 
                                         TỊNH BÌNH