Nhà thơ Văn Thiên Tùng
MÂY
VƯƠNG LỐI CHIỀU
Tập lưu bút tuổi thơ nào
cất dấu
Gói trùm bao ký ức quá
thân thương
Những buồn vui thoáng chốc
được tỏ tường
Từng kỷ niệm ngọt ngào
hoen lệ giấy
Những rung cảm tự hôm nào
thức dậy
Ý tơ vương ẩn chứa khúc
ân tình
Dòng suy tư từng trang tỏa
lung linh
Chợt cuồn cuộn dâng tràn
sông ký ức
Những khoảng riêng thưở nào đà đánh thức
Vốn hoài mang tự thuở chớm
vào đời
Tuổi vàng son ôm ấp của một
thời
Ngây ngô đấy nhưng ngất
dày mộng đẹp…
Lắm cuộc tình mấy ai nào
nỡ khép
Bao trang thư vốn chắp
cánh ấy nào
Những lời yêu - thương nhớ
quả ngọt ngào
Đành khép kín để ngậm sầu
- chất nhớ…
Câu chuyện tình chuổi
ngày thơ thế đó
Tuổi học trò nhiều ít vốn
sương vương
Tuổi vào đời giăng lối
trước cổng trường
Yêu với những dỗi - ghét
- hờn chất ngất!
Mối tình đầu rày xưa nồng
vị chất …
Muôn sắc hương lắm vị đắm
say cùng
Bao lời yêu bấy khắc giận
mông lung
Mong đối mặt để giải hờn
- hóa dỗi …
Vốn nhân thế bao cuộc
tình bỏ ngỏ
Ôm sầu thương mi ngấn-
nén châu trào
Chất trái ngang - ngang
trái luống nghẹn ngào
Rồi lặng bước tiếp khúc đời
trước mặt
Vậy là mối tình đầu đà
chôn chặt
Là vết thương hằn cứa nát
tim mình
Là nỗi đau lây lất vốn vô
hình
Đành đoạn khép hẹn kiếp
sau gặp lại
Khi cổng trường tiễn chân
rời tuổi ái
Cửa trường đời muôn hướng
vội bật ra
Trước muôn vàn bão tố với
phong ba
Sao biết được những điều
gì phía trước
Nhân gian vốn lắm người
thầm nuối tiếc
Tuổi thơ qua nhưng chẳng
mảnh tình trao
Cảm xúc yêu hư thực ấy thế
nào
Khi hạnh phúc mãi vời xa
tầm với
Có lắm điều đâu như mình
mong đợi
Mấy ai yêu lại thành lứa
đôi đâu
Chút mây vương như vết cứa
hằn sâu
Bỗng đâu đó thoáng vật vờ
xao động.
QuảngTrị,12. 6.
2017
Mai Vân Văn Thiên Tùng