BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2018

BỔN PHẬN QUÝ ÔNG CHỒNG - Đức Hạnh và Thi Hữu


   


THÂN PHẬN NGƯỜI ĐÀN BÀ

Hỡi chị em ơi, có biết không ?
Một bên con khóc, một bên chồng.
Bố cu lổm ngồm bò trên bụng,
Thằng bé hu hơ khóc dưới hông.
Tất tả những là thu với vén
Vội vàng nào những bống cùng bông.
Chồng con cái nợ là như thế,
Hỡi chị em ơi có biết không ?

           HỒ XUÂN HƯƠNG

KÍNH HỌA:


BỔN PHẬN QUÝ ÔNG CHỒNG
Khi yêu Chàng nhớ, nhớ gì không?
Ký bản “chung thân” nghĩa vợ chồng,
Nhân giống Lạc Hồng thời nở giống
Gieo mầm quí tử phải trườn hông.
Lợi quyền phấn khởi khi ra mống,
Nghĩa vụ nồng nàn lúc trổ bông.
Đóng thuế cho đều nào để ngóng,
Đêm về Thiếp ngại cảnh phòng không !
                                            Đức Hạnh
                                          06. 08. 2018

Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2018

TẢN MẠN VỀ BÀI THƠ "KỶ VẬT CHO EM" DO PHẠM DUY PHỔ NHẠC - Linh Phương


     

Khi giới thiệu Nhà Thơ LINH PHƯƠNG, một số câu hỏi của bạn đọc về Bài thơ “Kỷ vật cho em” và chúng tôi đã đề nghị anh viết vài giòng và anh đã nhận lời, chúng tôi cũng mong nhận nhiều ý kiến liên quan. Tất cả những vấn đề này VCV xem như là tư liệu riêng và trong khi chờ đợi những đánh giá chúng tôi cho rằng bài thơ này là một trong những bài thơ phản chiến trong đô thị miền nam.           
                                                                               Văn Chương Việt 
  
Nhận được e-mail anh Nguyễn Hòa vcv đề nghị viết về những sự kiện quanh bài thơ Kỷ Vật Cho Em (KVCE) mà nhạc sĩ Phạm Duy phổ thành ca khúc gây xôn xao giới yêu thơ, yêu nhạc một thời trước năm 1975. Thực tình tôi không biết khởi đầu từ đâu, và viết những sự kiện gì, bởi rất nhiều sự kiện và mình có nên viết hay không ?
                                                                                      Linh Phương 

          
                     Nhà thơ Linh Phương  


          TẢN MẠN VỀ BÀI THƠ KỶ VẬT CHO EM 
          DO PHẠM DUY PHỔ NHẠC
                                                                   Linh Phương

Nhận được email của anh Nguyễn Hòa đề nghị viết về những sự kiện quanh bài thơ "Kỷ vật cho em" mà nhạc sĩ Phạm Duy phổ thành ca khúc gây xôn xao giới yêu thơ, yêu nhạc một thời trước năm 1975, thực tình tôi không biết khởi đầu từ đâu và viết những sự kiện gì, bởi rất nhiều sự kiện và mình có nên viết hay không?
Thôi thì kể lan man một vài chuyện về bài thơ đó vậy! Xuất xứ bài thơ của tôi đăng trên nhật báo Độc Lập vào năm 1970 với tựa đầu tiên "Để trả lời một câu hỏi", để tặng người con gái tên Hương. Trang sáng tác của tờ báo này do Âu Lăng (tức nhà thơ Trần Dạ Từ, chồng của nhà văn Nhã Ca) phụ trách. Tôi thường xuyên đăng bài ở trang báo này, có thể nói một tháng 30 ngày thì bài của tôi xuất hiện khoảng hơn 20 ngày với tên Linh Phương, Vương Thị Ái Khanh và Phạm thị Âu Cơ.

TÌNH NGƯỜI EM GÁI LA GI - Thơ Huy Uyên


   
                  Xóm dừa bên sông Dinh (thị xã La Gi)



TÌNH NGƯỜI EM GÁI LA GI

Tình người em gái La-Gi
Đậm dấu chân người về Sông Phan
Xóm Ba-Đăng tháng năm chài lưới
bao ngày mưa bấc qua làng
những cánh buồm căng gió thổi.

Em, tình cô gái nghèo bến đợi
chợ chiều quang gánh mẹ sớm hôm
biển hát khúc tình
em chưa hề nói
thương anh !

Anh hẹn về làng biển Tân-Lang
tắm mát dưới hàng dừa Phước-Lộc
ngọn bấc xưa thổi đượm mối tình
vẫn nước lớn nước ròng trắng màu sóng bạc.

Đã quên cánh buồm "triều-phiên-hải-giác" (*)
Khe-Gà anh ngày bỏ lễ, ta qua
lời nguyền hóa đầu xanh chớm bạc
cùng bên nhau vui chuyện quê nhà.

La-Gi rộn rã năm tháng phố-phường
nặng tình bao người xưa đất cũ
những con còng chở gió vào xuân
thầm thì Hàm-Tân hoa xoan tím nở.

Ngày em về lao xao hoa lá
dịu dàng hai má em hồng
sông Dinh chảy về đâu ngọt dòng tôm cá
bên đường xuân đợi, chờ, mong.

                                              Huy Uyên

(*)
 "Phong táp sơn yên truyền pháo hưởng
 TRIỀU PHIÊN HẢI GIÁC trợ bề thanh!"

Tạm dịch: 
Gió giật sườn non rền tựa súng
        Súng dồi góc biển trống âm vang!

WORD CUP TRONG ĐƯỜNG THI HỒ VĂN CHI - Châu Thạch


    
                            Hồ Văn Chi
                      Bút danh Hữu Chí


         WORD CUP TRONG ĐƯỜNG THI HỒ VĂN CHI
                                                                            Châu Thạch

Worl Cup là giải vô địch bóng đá thế giới, là giải đấu bóng đá quốc tế do Liên đoàn bóng đá thế giới tổ chức 4 năm một lần cho tất cả các đội tuyển bóng đá quốc gia của những nước thành viên FIFA
World Cup 2018 khai mạc hôm 14/6 tại Moscow và kéo dài đến tận ngày 15/7 tới. Ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh này được nước chủ nhà Nga đầu tư kinh phí tốn kém nhất từ trước tới nay.
Không thể phủ nhận được thực tế rằng, World Cup ngày càng trở thành một sự kiện ảnh hưởng sâu sắc với toàn bộ các lĩnh vực của xã hội. Riêng tại Việt Nam, nếu không kể thành  phần cá độ bị thua thì Worl Cup đã đem nhiều niềm vui đến cho người ham mộ bóng đá. Ngoài niềm vui theo dõi các trận đấu  sôi nỗi, còn có nhừng niềm vui như dự đoán, bàn luận. Đặc biệt một số thi nhân, nhất là các thi nhân Đường thi còn sáng tác những bài thơ về World Cup, ghi nhật ký từng trận đấu, mở ra một đề tài mới cho thi ca, truyền nguồn cảm hứng thể thao đến cho người đọc.

KHÔNG ĐỀ - Thơ Lê Thị Quỳnh Dung


    
                Tác giả Lê Thị Quỳnh Dung


KHÔNG ĐỀ

Tôi vắt hồn tôi lên cỏ xanh
Nhìn xem thế thái bại hay thành
Cho tôi phong kín hồn côi lại
Thả chút ráng chiều thu huyễn thanh

                       Lê Thị Quỳnh Dung

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2018

LAGI - ANH, EM… MÙA GIÓ BẤC / Thơ Huy Uyên


   
               Vòng xoay Tân An, thị xã La Gi


LAGI - ANH, EM… MÙA GIÓ BẤC

Tôi bên em mùa gió bấc về
La-Gi một trời sương lạnh
Quán rượu đêm nay vắng giọng cười
Rừng đồi một mình thơ thẩn.

La-Gi biển, cỏ cây hoa lá
Tháng giêng qua Tân-Lý quê xưa
Dốc dài cát bay tình biển đợi
Ngày Đồi Dương em vội quay về.

Sóng xao tình tôi ở lại sông Dinh
Em chèo thuyền ra Hòn Bà xanh ngắt
Đứng Kê-Gà chôn nhớ vào tim
Ầm ào sóng vỗ.

Đêm một mình La-Gi thức dậy
Đi bên em biển một giọng cười
Bên cầu xưa em còn đứng đợi
Chợ cùng thuyền tôm cá miền quê.

Ngồi "Phố Đá" quán cà phê giọt sương
Bên hồ dạ sầu từng đám cỏ
La-Gi gió thoáng nhẹ hơi đêm
Em đi bỏ tôi
ở lại một mình.
Ngàn đời sau La-Gi mong chờ.

                              Huy Uyên

20 GIỜ TRONG VÒNG TAY ẤM ÁP CỦA LA GI (tiếp theo) - Lương Minh

Nguồn:  
         
                                  Tác giả Lương Minh

     20 GIỜ TRONG VÒNG TAY ẤM ÁP CỦA LA GI 
                                      (Tiếp theo)

Sáng thức giấc, sau một đêm thù tạc, Phú Đoàn đưa Lương Minh đi ăn phở đối diện nhà. Lẽ ra Lương Minh thức sớm để đi thăm chợ và các thắng cảnh ở thị xã này, nhưng thấy bạn bèo nhèo qua đêm thức trắng (thức đến 2g sáng hôm sau) vì ông bạn Đình Xuân tửu lượng quá cao (hai người uống thêm một chai rượu đế ngâm trái chuối rừng), nên thôi. Ăn chưa xong, Phú Đoàn đã gọi nhà thơ Lương Bút, Ái Liên, Trương Thị Sáng (những nhà thơ nữ này không có mặt trong tiệc nhậu chiều qua)… mời đến quán cà phê Huyền Thoại để gặp mặt.

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2018

ĐÔI ĐIỀU KHI ĐỌC: “QUẢNG NGÃI - CÂU THƠ NẶNG TÌNH CỐ THỔ” CỦA LÊ NGỌC TRÁC - Đặng Xuân Xuyến



                                            Núi Thiên Ấn và sông Trà Khúc
                                                    (Nguồn ảnh internet)


ĐÔI ĐIỀU KHI ĐỌC: “QUẢNG NGÃI - CÂU THƠ NẶNG TÌNH CỐ THỔ” CỦA LÊ NGỌC TRÁC

Tập sách QUẢNG NGÃI - Câu thơ nặng tình cố thổ của tác giả Lê Ngọc Trác được viết theo lối giới thiệu thân thế và sự nghiệp văn học của 31 “hồn thơ” xứ Quảng dưới dạng phê bình và cảm nhận văn học. Đây là tập sách thứ 7 của tác gia Lê Ngọc Trác (tác gia: tác giả của nhiều tác phẩm, nhiều đề tài), là “khối trầm tích tình yêu” của những người con Quảng Ngãi luôn đau đáu về nơi “chôn nhau cắt rốn”, nơi luôn được thầm nhắc đến với lòng tự hào và thành kính: núi Ấn sông Trà.

         
                          Tác giả tập sách Lê Ngọc Trác

Tuy là viết về thân thế và sự nghiệp của các chân dung văn học với mục đích phục vụ cho việc khảo cứu chân dung văn học nhưng tác giả Lê Ngọc Trác không viết theo lối phân mục tiểu sử (thân thế) và sự nghiệp như các tác giả khác từng làm mà ông làm mềm hóa đi, giảm bớt sự khô cứng của lối viết giáo khoa - khảo cứu bằng cách loại bỏ sự phân mục A, B, C... đồng thời chuyển các yếu tố nghiên cứu thành các yếu tố cảm nhận, biến các “thông điệp” về thân thế và sự nghiệp của các chân dung văn học khô khan thành những bài cảm nhận văn học dung dị, liền mạch, tạo tâm lý nhẹ nhàng, thoải mái cho bạn đọc khi tiếp cận các chân dung văn học. Hiểu đơn giản và ngắn gọn là ông không dùng lối viết biên khảo truyền thống mà khéo léo lồng tiểu sử các chân dung văn học vào các bài viết phê bình và cảm nhận văn học, bằng tư duy và ngôn ngữ của người nghiên cứu khoa học. Đây là thành công của tác giả Lê Ngọc Trác khi mà biên khảo là một thể loại văn chương dễ viết nhưng lại rất khó thành công!

TẰM TƠ, THƠ SƯỚNG GHỌA, THẰNG HÈN - Thơ Chu Vương Miện


        


TẰM TƠ

tằm bây giờ quá khỏe
tha hồ làm tổ
trên cành và lá cây
thành nhộng thành bướm
tha hồ mà bay
khỏi ăn lá dâu
và khỏi nhả ra tơ
bây giờ toàn tơ nhân tạo
con tằm được thoát kiếp
-
trời gọi ai nấy dạ
không biết thế nào đúng hay sai ?
không biết thế nào là trái hay phải
thôi dòng đời
hết khổ tới nạn
hết sâu tới cạn
-
trầm tư bách kế bất như nhàn
thiên hạ bây giờ đâu còn là thời
Nghiêu Thuấn
đâu còn thất tiên và bát hiền
thời tiền Đường
ngày ngày qua tiếng đạn
nóng bỏng qua chiến trường
qua nhà xác nhà thương
toàn tin ảo ?
chả có tin nào là thật

TÌM, NỢ - Thơ Lê Ngọc Phái


     
          Tác giả Lê Ngọc Phái


TÌM

Ta tìm lửa giữa tro than
Ta tìm nắng giữa cúc vàng ngày xưa
Thời gian nhẹ cánh đong đưa
Hoa xoan rụng tím, trăng thưa nhớ người.


NỢ

Nợ em mấy buổi chiều tà
Bến sông nợ gió
Bông hoa nợ mùa
Nợ người thăm thẳm nắng mưa
Thương nhau trả đến bao giờ mới xong!

                                        Lê Ngọc Phái

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2018

20 GIỜ TRONG VÒNG TAY ẤM ÁP CỦA LA GI - Lương Minh

Nguồn:

     
                             Tác giả Lương Minh


20 GIỜ TRONG VÒNG TAY ẤM ÁP CỦA LA GI

Quen với Phú Đoàn (nhà thơ La Thụy) tại một buổi liên hoan do Vũ đình Ninh chiêu đãi tại Sài Gòn, anh ngỏ ý mời anh em Vĩnh Long hôm nào đi ra La Gi chơi. Lương Minh có chuyến đi Mũi Né cùng bè bạn ba ngày, chuyến về nhớ lời Phú Đoàn nên a lô thông báo là mình sẽ tới quê anh vào trưa ngày 5 tháng 8.
Một giờ trưa, chuyến xe du lịch thả mình xuống ngã ba 46, chỗ rẽ đường vào thị xã La Gi, liền lúc đó một anh giống như chạy xe Honda ôm đến lý nhí hỏi chi đó mình nghe không rõ, nên lắc đầu, chừng nghe được anh ta hỏi có phải anh là bạn của Phú không? Chợt hiểu ra, mình gật đầu. Thì ra Phú Đoàn đã nhờ anh bạn này ra ngã ba đón mình, vì từ ngã ba 46 vào trung tâm thị xã đoạn đường khoảng hai mươi lăm cây số.

HƯƠNG SẮC 1 – 2 / Thơ Lê Kim Thượng


        
     Nhà thơ Lê Kim Thượng


HƯƠNG SẮC 1 – 2

1.
 Em sang... sương sớm vừa tan
Nắng hồng vừa đến, mơn man gió đồng
Em qua lối cỏ bến sông
Nắng hanh ửng chín má hồng... hồng tươi
Chúng mình chung bước rong chơi
Cầu Trời ta mãi trong đời sánh đôi
Nón nghiêng, tóc lệch đường ngôi
Tuổi hoa mười tám, bồi hồi xuyến xao
Làn môi, sóng mắt gửi trao
Chao nghiêng hoa thắm, nghiêng chao cánh diều
Đôi ta lạc giữa vườn yêu
Gió qua kẽ lá, tiếng chiều nhẹ êm
Gió đùa cong sợi tóc mềm
Giọt buồn rơi nhẹ, ướt mèm đôi mi
Bồi hồi ngây ngất tình si
Hoa thơm hay tuổi xuân thì tỏa hương
Những chiều Hoa Bưởi trắng vườn
Hương thầm con gái thân thương sững sờ
Những đêm mộng lẫn với mơ
Trăng tròn, trăng khuyết, trăng mờ... trăng rơi
Trăng nằm sóng soải lả lơi
Cho đêm huyền hoặc, chơi vơi canh dài
“Tóc mai sợi vắn, sợi dài
Sợi rơi trên gối, sợi cài áo anh...”
Trao tôi câu nói ngọt lành
Trao tôi đôi mắt long lanh biết cười...

NỢ EM - Thơ Nhật Quang


       
        Nhà thơ Nhật Quang


NỢ EM
         
 Phải chăng
Tiền kiếp nhân sinh?
Lỡ vay em
Đóa nụ tình - hồng nhan
Nên giờ, em nhé!
Tôi van
Cho tôi nợ chút
 muộn màng… tương tư
 Tim em
Dẫu hóa ngục tù
Vẫn như áng mộng, tôi ru…giấc đời
Chiêm bao…
Ân ái… xa vời
Trở đêm
Nghe giấc bồi hồi… nghiêng say
Để tôi
Chuốc cạn men cay
Em đừng ray rứt…
Chia hai nỗi sầu
Lạy Trời! cứ đổ mưa ngâu
Cho Ngưu mãi kiếp bạc đầu nhớ nhung.

                                         Nhật Quang
                                           (Sài Gòn)

BÀI THƠ GỞI NGƯỜI CÕI NHỚ - Thơ Hoàng Yên Lynh


        
                Nhà thơ Hoàng Yên Lynh


BÀI THƠ GỞI NGƯỜI CÕI NHỚ
 (Gởi người biết có mai sau...với người)

1-
Ước gì mình lại bên nhau
Ước chi ngày cũ mưa ngâu lối về
Chuyện mình một khúc tình quê
Con sông bến nước lũy tre khói chiều
Áo em lộng gió hương yêu
Áo anh xuôi ngược sương đêm núi rừng
Để rồi câu hát tình chung
Cung đàn xưa lỗi tơ chùng em đi
Chuyện mình sao lại biệt ly
Bể dâu buồn lắm người đi,người chờ.

KHÚC MÙA THU... - Trần Mai Ngân


      
                          Tác giả Trần Mai Ngân
                           

KHÚC MÙA THU...

Mùa Thu là mùa của tôi...
Mẹ sinh tôi ra vào một chiều Thu thật đẹp. Mẹ kể lại chiều đó hoàng hôn nhuộm vàng như một bài thơ và tôi ngơ ngác khóc !
Bao nhiêu là mùa Thu qua... Tôi lớn lên theo hơi thở , theo cơn gió và theo những giọt mưa Thu thánh thót bên thềm ...
Cũng mùa Thu tôi về nhà chồng. Sáng ấy, lá vàng cùng xác pháo bay lả tả trong sân nhà mà tôi bỏ lại.
Năm nay Thu lại về. Không nhanh, không chậm mà theo một quy luật tự nhiên. Tôi đón Thu và mỉm cười - cũng không vui, không buồn.
Bây giờ tuổi tôi cũng là mùa Thu. Lá vàng sắp rơi ai bảo không đẹp... Một chiếc lá trội bật giữa bao nhiêu màu lá xanh... Chiếc lá vẫn lặng lẽ, đằm thắm vẫn hoà cùng nắng, cùng gió... vẫn yêu thương và hát lên Khúc Mùa Thu không tuyệt vọng.
Dẫu sao tôi cũng cảm ơn mùa Thu và nói rằng tôi yêu, yêu mùa Thu...

                                                                            Trần Mai Ngân

Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2018

TRĂNG CHỜ, TÌNH TRĂNG, MẮT EM - Thơ Hải Đăng


   
              Tác giả Hải Đăng


TRĂNG CHỜ

Trăng treo chênh chếch đợi chờ
Nhớ ai trăng tỏ trăng mờ đêm sương
Bùi ngùi lòng dạ vấn vương
Miền quê gió lạnh màn sương phủ dầy
Dật dờ bóng nước dáng cây
Buồn thương cho phận trăng mây che mờ
Tình sao cứ phải đợi chờ
Trăng kia có tỏ hay hờ hững thôi.

QUÊ CŨ - Thơ Huy Uyên


        
           Tác giả Huy Uyên


QUÊ CŨ
          
Em quay về với biển xanh cát trắng
tà áo người bay theo bóng trời chiều
đã qua thời mưa trên đồi không kịp nắng
tóc em dài che khuất một miền yêu.

Qua Bến-hải bạc lòng với Hiền-lương
về Đông-hà, Điếu-ngao cay tình bánh ướt
lên Dakrong mấy nhịp cầu treo lối đường mòn
trao tim cho người mà quặn đau từng bước.

Khe-sanh chiến-trường
bao người ngã xuống
đạn bom Dốc-miếu, Cồn-thiên
về Cửa Tùng chiều muộn
phi lao sóng vỗ
cát thầm thì ngủ sương.

Mùa hè phố pha màu bụi đỏ
những cột đèn Gio-linh vàng mờ
đã lâu quay về quê cũ
xa rồi Trung-lương ngày tháng năm xưa.

Bỏ tình lại cho ai đường 9
qua rồi ngày cũ hẹn hò
hỏa châu rơi soi đường ra mặt trận
bước chân đi quên hẹn cả lối về.

Người một thời chung đò qua sông
về quê cũ lòng đau muối xát
máu hờn căm theo cuộc chiến điêu tàn
nơi chiến trường xưa điêu linh còn mất.

Gởi lại người bao đoạn sầu buổi trước
đứng bên sông nước mắt chảy cùng sông
qua rồi bao tháng ngày xuôi ngược
quê ơi xa xót mãi trong lòng.

                               Huy Uyên
                                 (1995)

LỜI THƯƠNG GỞI BẠN ĐỜI, BÂY GIỜ... - Thơ Tịnh Đàm


       
         Nhà thơ Tịnh Đàm


LỜI THƯƠNG GỞI BẠN ĐỜI

Chuyện mình, đâu nói lời yêu
Mà đôi ta vẫn sớm chiều có nhau.
Ân tình nào hẹn trước, sau
Nụ cười, ánh mắt thắm màu thiết tha.

Chuyện mình, đâu kể gần, xa
Bởi tin trong trái tim ta có mình.
Tháng năm, lòng vẫn đinh ninh
Nợ duyên ta đó... đẹp xinh cuộc đời.

Người ơi...
                Xin hiểu tình người ,
Đâu cần phải nói : Yêu thời mới yêu.

Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2018

BỒNG BỀNH MỘNG - Đức Hạnh cùng Thi Hữu





BỒNG BỀNH MỘNG

Lắng nghe chiều xuống trải sương mờ
Từng cánh thu vàng nhả sợi tơ
Lúc hứng mở trang trêu chú Cuội
Khi buồn thả mộng ghẹo nàng Thơ
Trăng lên thỏ thẻ câu hò hẹn
Hoa nở nồng nàn khúc ước mơ
Cánh nhạn đã sàng qua bốn cõi
Đèn khuya lẻ bóng, có ai chờ !?

                             Đức Hạnh
                            30. 07. 2018


TÌNH ĐỜI, VÔ TÌNH, XƯA - Thơ Chu Vương Miện


        

TÌNH ĐỜI

đã đến lúc lòng người khô thành gỗ
cạn kiệt tình thân thương
thằng làm thơ kẹt ở xó rừng
bệnh trầm kha chờ ngày giải thoát
danh từ bình dân là tiệt
thôi ngàn năm gió thổi
và ngàn năm mây bay
 một chút hương trầm đọng lại nơi đây
tan nhè nhẹ vào không gian tĩnh lặng
ta cũng như ngươi
bốn bề quạnh vắng
sa mạc tứ bề cát mịn minh mông
hai kiếp người hai bên Thái Bình Dương
mắt lãng đãng hai bề sóng vỗ
vẫn biết cõi nhân sinh chốn nào cũng khổ
nghiệp làm thơ đeo mãi nợ tiền khiên
nghèo quá nghèo ôm mãi nỗi cô đơn
nơi xó núi chân rừng chờ nỗi chết
-
nước đi ra biển lại mưa về nguồn (*)
chừ thì nước chảy đi luôn
trời đang hạn hán nguồn cơn đợị chờ
rượu tăm dành đó đôi vò
dăm bánh trà mạn bánh gio một bàn
người thời lỡ bước sang ngang
người thì kẹt ở Đồ Bàn xứ Chăm
một  trăm năm một vạn năm
con cò vẫn cái cò quăm thủa nào
khói bay thoang thoảng xứ Lào
nắng quay quắt chả mưa nào qua đây