BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyên Lạc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyên Lạc. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 8 tháng 7, 2021

HỒN CA DAO – Thơ Nguyên Lạc


   


HỒN CA DAO
 
Ca dao câu hát chim quyên
chim bay xuống đất "chim quyên ăn trùn"
còn ta không phải anh hùng
ta thời lỡ vận lên rừng đốt than
 
khói than che mất trăng vàng
có che hết được nỗi buồn trăm năm?
đốt than vẫn nhớ em rằm
thôi ta đành phải bỏ rừng về xuôi 
 
Ca dao khúc hát bùi ngùi
Lời ru thương nhớ bạn ơi chín chiều
"Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ bạn chín chiều ruột đau"
 
Ca dao thương nhớ ngày nao
Lời ru mẹ hát thuở nào nằm nôi:
"Sao khuê chín cái nằm dài
Thương em từ thuở tình ngoài nghĩa trong
Sao vân muôn cái mịt mùng
Thương em từ thuở nghìn trùng cách chia" *
 
Cách chia rồi đã cách chia
Bể dâu cuôc thế xa lìa biệt li
Ca dao theo gót người đi
Hành trang cuộc lữ phòng khi nhớ về
 
Tha hương vẫn mối tình quê
Cố nhân cố lí não nề xuân thu
Nhớ quê nhớ mẹ lời ru
Triết Tây thơ Mỹ... không "xù" ca dao **
 
                                       Nguyên Lạc

.............
 
* Bài Ca Sao - Ca dao, Phạm Duy phổ nhạc
** Xù (Phương ngữ, Khẩu ngữ): Quên
 

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2020

MÙA ĐÔNG SẼ DÀI: LONG SERA D'HIVER - Nguyên Lạc




MÙA ĐÔNG SẼ DÀI: LONG SERA D'HIVER
                                                             Nguyên Lạc

PAUL MAURIAT

Bản nhạc "Long sera l´hiver" được sáng tác bởi nhạc sĩ Jacques Plante và Claude Carrère 1968, được ca sĩ  Sheila thâu vào dĩa lần đầu, sắp xếp và dàn dựng  bởi Paul Mauriat.
Vài hàng về Paul Mauriat:
Paul Julien André Mauriat nhà soạn nhạc kiêm nhạc trưởng dàn nhạc Le Grand Orchestre de Paul Mauriat. Ông là người Pháp. Những bản hit nổi tiếng như Love is Blue, El Bimbo, Toccata, Penelope...
Paul  Mauriat và một số nhạc sĩ khác cổ động cho phong trào nhạc nhẹ - the easy listening - ai nghe cũng hiểu và cảm được, khác với nhạc cổ điển - muốn thưởng thức nhạc cổ điển cần phải có "căn bản" kiến thức âm nhạc tối thiểu.

Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2020

CÔ ĐƠN - Thơ Nguyên Lạc


   


CÔ ĐƠN

Lất phất chiều mưa bay phố núi
Mắt vời xa. Ly cà-phê đắng... Ta chờ!
Chờ ai? Em? Người từ tiền kiếp?
Đến rồi đi! Tan rồi hợp? Huyễn mơ

Người đến nhé. ta vẫn chờ em đó!
Phố chiều nay mưa sợi nhỏ... rất buồn
Khói thuốc mờ. mắt đợi. mong manh
Người sẽ đến! Có. không? Mộng. thực?

Đừng vội vã nếu là có thật
Ta vẫn chờ
chờ mãi... đến lai sinh
Sẽ hạnh ngộ?
Nào ai biết được
Chỉ một điều... ta. vẫn mãi chờ em!

Lất phất chiều nay mưa phố núi
Khói thuốc cay. Ly cà-phê đắng... Ta chờ!
Chờ ai? Đợi chờ ai đây hở?
Chỉ một điều rất rõ... cô đơn!

                                              Nguyên Lạc

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2020

ĐỘC ẨM, SẦU QUÊ - Thơ Nguyên Lạc


   


ĐỘC ẨM

Dallas tìm đâu người tri kỷ?
Để ngất cùng ta khúc Hồ Trường
Nhìn quanh nhìn quất cao ốc Mỹ
Rượu uống mình ên có đau không?


SẦU QUÊ

“Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu” [*]

Chiều xuống vời quê nơi nao hở?
Đèn Cali xanh đỏ phát rầu
Trên sông khói sóng nơi đâu tỏa?
Ở đây cao ốc dựng bóng sầu

Tri kỷ nhìn quanh… một tiếng thở!
Rượu uống mình ên có sao đâu?

                                   Nguyên Lạc

…………

[*] Trời về chiều muộn, tự hỏi quê nhà nơi đâu?/ Trên sông khói toả, sóng gợn, khiến người sinh buồn! – Hoàng Hạc Lâu – Thôi Hiệu

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2020

SÂN GA ĐỢI NGƯỜI - Thơ Nguyên Lạc


    


SÂN GA ĐỢI NGƯỜI

Mình tôi chiều giữa sân ga
Đợi người. tôi đợi
Nhưng mà đợi ai?
Tàu qua vụt. tiếng thở dài
Cô đơn ghế lạnh. chiều phai. nắng tàn

Nghe hồn buốt lạnh sương tan
Mắt tìm nỗi nhớ...
Chỉ bàng hoàng đêm
Mắt đêm đèn khóc ga thềm
Về thôi! Chờ đợi chi thêm? Bóng sầu

Con tàu xưa ấy về đâu?
Bóng hình ngày cũ "trắng màu mây bay"

Ga đêm một bóng đổ dài
Đợi. Tôi vẫn đợi
Nhưng rồi đợi ai?

                                           Nguyên Lạc

Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2020

HÃY KHÓC LÊN ĐI PHƯỢNG - Thơ Nguyên Lạc




HÃY KHÓC LÊN ĐI PHƯỢNG

(Cảm tác khi được tin những cây phượng bị đốn hạ hàng loạt trong các ngôi trường ở Việt Nam) [*]

1.
Màu huyết phượng. màu máu tim tôi đó
Màu yêu thương tuổi thơ dại học đường
Ôi! màu hoa phượng đỏ ... rơi tóc em thương
Màu mực tím. màu giấy hồng. ngại ngùng thư ngỏ

Màu huyết phượng của một thời son trẻ
Đã theo tôi suốt cả kiếp đời
Đường đón đưa cánh phượng rơi rơi
Màu tim đỏ thắm tình tôi một thuở

Màu mực tím. màu hoa phượng đỏ
Tàn lá xanh che mát sân trường
Che mát ngại ngần thơ dại tay run
Trao lưu bút ép cánh hoa. kèm thư. hè nhung nhớ

Mãi trong tôi vẫn màu hoa đó
Vẫn phượng thẫm màu máu đỏ tim tôi
Vẫn tiếng ve reo. cánh phượng rơi nhung tóc mây người
Dù rất biết phôi pha tháng năm. tuyết sương màu điểm

2.
Sẽ còn không đỏ màu phượng vỹ
Sẽ còn không mượt mà hoa rơi tóc ai nhung
Vì mất lương tri nhỏ nhen ích kỷ
Vì những mưu toan tư dục. đoạn đành đốn gốc yêu thương

Thôi chắc sẽ rồi mù dấu thiên đường
Thiên đường tuổi thơ thư hồng mực tím
Khóc lên đi ngôi trường. phượng sẽ rồi mất biến
Bởi ai đó vô tâm muốn xóa bỏ tình người

3.
Rồi sẽ tìm đâu phượng đỏ ngôi trường?
Rồi sẽ tìm đâu điêp khúc ve thương?
Tàn lá xanh che những chờ đợi ngại ngần
Mực tím. thư hồng. tương tư tình ngỏ

Hãy khóc lên đi những người tuổi trẻ
Hãy khóc lên đi bụi phấn bạc đầu
Đường về tuổi thơ sẽ rồi cấm cửa
Phượng thắm sân trường ... cổ tích đời sau!
.
Không phượng. ngôi trường còn có gì đâu?
Mực tím. thư hồng. lưu bút? Tim đau!

                                                 Nguyên Lạc

………

[*] Mời đọc những đoạn văn này:
1. Người ta chặt Phượng không thương tiếc, biến nó thành phong trào. Coi việc chặt Phượng như là phong trào ba không đã từng rầm rộ diễn ra cách đây chưa lâu.
Thưa ông bộ trưởng Phùng Xuân Nhạ, đồng kính thưa chính phủ cao quý. Nếu không ra tay ngăn chặn “phong trào” chặt Phượng, nếu vẫn hăng máu “đào tận gốc, đốc tận rễ” với Phượng, thì dòng tộc Phương chúng tôi sẽ bị tuyệt chủng. Dòng tộc Phượng chúng tôi, có đời sống như mọi loài vật, ngoài ra còn có tâm tính, có linh hồn của nó. Nếu nhẫn tâm hủy diệt dòng tộc Phượng, các ngươi phải trả giá, con cháu các ngươi cũng bị vạ lây. Trời không tránh được luật nhân – quả, chứ đừng nói kẻ phàm tục như các ngươi.
(Nguồn: Bá Tân - Báo Tiếng Dân)
2. Với việc các trường VN chặt cây phượng vỹ, xã hội hiện nay nói chung và nền tảng giáo dục nói riêng, cái tính vô trách nhiệm nó quá lớn, nó làm mất lương tri của những người đang đứng trên bục giảng và kể cả các cán bộ quản lý trong Bộ GD&ĐT.
Cây phượng nó là thơ, là nhạc, là tâm hồn học trò bao nhiêu thế hệ VN.
Tại nhiều trường học, cây phượng đang bị ‘thảm sát’ oan uổng vì bị coi là mối đe dọa đối với tính mạng học trò, chẳng lẽ một cây gãy đổ thì cả giống loài bị kết tội?
Tuy nhiên thay vì cắt tỉa, tìm phương pháp ngăn chận những cây nguy hiểm, nhiều trường học lại đốn hạ toàn bộ những cây phượng đang có. Nếu trường nào cũng áp dụng cách này, loài cây được mệnh danh là hoa học trò sẽ hoàn toàn bị trục xuất khỏi môi trường của học trò. Và khái niệm sân trường sẽ không còn gợi nhắc đến một nơi rợp bóng mát của cây xanh mà trở thành khoảng không gian trụi lủi chỉ có sàn bê tông và nắng gắt. (Chặt nhầm còn hơn bỏ sót - Báo Mới)

Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2020

NỬA VẦNG TRĂNG LẠNH, HUYẾT PHƯỢNG - Thơ Nguyên Lạc


   
     

NỬA VẦNG TRĂNG LẠNH

1.
Em 13 tuổi ngây thơ
Tôi 15 tuổi ngu ngơ ghép vần
Em 16 tuổi trăng rằm
Tôi 18 tuổi bâng khuâng góc trường

Chiều tan huyết phượng con đường
Tóc nhung áo trắng bóp tan tim người
Trời ơi mắt trúc liếc tôi!
Điếng hồn tôi lắm triền môi ai hồng

2.
Cuộc đời đâu phải ước mong
Em theo phù phiếm để lòng tôi đau
Dĩ nhiên từ đó tôi sầu
Dĩ nhiên từ đó những câu thơ buồn

Vần thơ đầy nỗi nhớ thương
Bài thơ đoài đoạn. khùng khùng điên điên
Em đi bỏ lại tôi riêng
Nửa vầng trăng lạnh một hồn tan hoang

3.
Từ em bỏ lại ngôi trường
Bỏ ngây thơ. bỏ con đường đón đưa
Bỏ hàng phượng đứng chơ vơ
Bỏ tôi điên dại huyễn mơ hạ hồng

Em giờ còn nhớ tôi không?
Lắng đêm điệp khúc vọng âm muôn trùng
Góc đêm sương lệ lạnh tuôn
Xanh màu trăng khuyết nghiêng buông ngang đầu

Soi tôi buốt nỗi tình sầu
Mối tình ngây dại ...
và câu đoạn trường!

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2020

MƯA CẦN THƠ - Thơ Nguyên Lạc


   


MƯA CẦN THƠ

Phố người thảng thốt mưa rơi
Sầu luồn ngất ngất một thời xa xưa

Mưa tình góc khuất ru mơ
Nhung thơm tóc xỏa nghiêng bờ vai tôi
Nồng nàn một nụ hôn môi
Ngọt ngào câu nói "anh ơi thương hoài"

Mưa ướt má mưa ướt môi
Cần Thơ một thuở có tôi yêu người
Con đường lất phất mưa rơi
Tung tăng chân sáo em cười giòn tươi

Mưa trong mắt. sầu trong tôi
Đón đưa trễ hẹn lệ đầy ngây thơ
Ly chè tạ lỗi ngày xưa
Trường Đoàn Thị Điểm như vừa hôm qua

Em lên đại học Văn khoa
Cái Răng một thuở cúc hoa áo dài  [*]
Đường về vàng cả chiều phai
Trong tôi rạng rỡ hình hài dấu yêu

Mưa thương nhớ biết bao nhiêu
Rộn ràng bến chợ Ninh Kiều lang thang
Tay trong tay. quán đèn vàng
Mắt trong mắt. nhạc "Em tan trường về"

"Em tan trường về đường mưa nho nhỏ
Em đi dịu dàng, bờ vai em nhỏ
Chim non lề đường, nằm im dấu mỏ
Ôm nghiêng tập vở, tóc dài tà áo vờn bay"

"Em tan trường về, mưa bay mờ mờ
Em tan trường về, anh theo ngọ về
Anh trao vội vàng, chùm hoa mới nở
Ép vào cuối vở muôn thuở còn thương" [**]

Mưa. lữ khách. nỗi nhớ quên
Làm sao quên được mà quên đây người?
Những cơn mưa của một thời
Cần Thơ yêu dấu có người tôi yêu!

Phố người một bóng hắt hiu
Mưa đêm lất phất nghiêng xiêu ngăn đời
Ngoài trời. mưa mãi không thôi!
Trong tôi. mưa nhớ một thời có em

                                            Nguyên Lạc

.............

[*] Trường đại học Văn Khoa trên đường về Cái Răng, Cần Thơ
[**] Lời nhạc Ngày Xưa Hoàng Thị - Phạm Duy

Thứ Năm, 28 tháng 5, 2020

KHI CHỢT GẶP NGÔI TRƯỜNG - Thơ Nguyên Lạc


        
                       Nhà thơ Nguyên Lạc


KHI CHỢT GẶP NGÔI TRƯỜNG

Tưởng rằng quên được một thời
Khóa trong tiềm thức lâu rồi... xưa xa
Ô kìa! Cuối phố phải là...?
Không đâu tôi nhé!
Chỉ là nhớ thương

Ve reo. huyết phượng con đường
Dáng em trắng cả ngôi trường tuổi mơ
Có tôi run ngất tờ thơ
Mắt ai lá trúc nhung tơ tóc thề

Môi hồng vẫn thắm đam mê?
Khổ đau có đã...?
Đi về chung. riêng?

Vẫn tôi. vẫn nỗi muộn phiền
Trường xưa. lối cũ. hiện tiền đó sao?
Không đâu! Chỉ xót xa nào
Ngôi trường lạ lẫm. cớ sao lại buồn?

Thời gian bóng vụt qua song
Làm sao níu được xuôi dòng nước trôi?
Thôi đành thôi nhé. đành thôi!
Phượng hồng tình đó một đời riêng mang!

Bể dâu cùng với điêu tàn
Bao giờ hạnh ngộ?
Ly tan đang là
Vô thường lời Phật dạy ta
Lục Như kệ tụng chắc là tâm an? [*]

Tịnh không điệp khúc muôn trùng
Lắng khuya. tích tắc. nhịp buồn thời gian
Tiếng chim cô lẻ vọng âm
Chong đêm nến lệ
buốt căm nỗi hoài!

Cố nhân? Một tiếng thở dài
Mù sương cố lý đoạn đoài...
Biết chăng?

                                            Nguyên Lạc

.........

[*] Kệ Lục Như - Kinh Kim Cang: Như mộng, huyễn, bào, ảnh/ Như lộ diệc như điện (Như mộng, huyễn, bọt, bóng/Như sương, như chớp loé)

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2020

LOẠN BÚT VỀ THÚ CHƠI CHỮ - Nguyên Lạc


              
                              Tác giả Nguyên Lạc


             LOẠN BÚT VỀ THÚ CHƠI CHỮ


Cẩn Báo:
Bài viết này cấm trẻ dưới 18 tuổi. Các bà và các cụ “đạo cao đức trọng” xin cẩn thận.

Dẫn Nhập:

“Đời như giấc chiêm bao”/ Xử thế nhược đại mộng - Lý Bạch. Hãy vui lên, hãy nâng ly lên cùng nhau hát: “Một 'chăm' em ơi, chiều nay một 'chăm' phần 'chăm'...”, rồi cùng Nguyên Lạc tui cười chút chơi.
“Laughter is the best medicine/ Cười là liều thuốc vạn năng”

CÁC CÂU THƠ "ẤN TƯỢNG"

Bắt đầu bằng các câu thơ “ấn tượng” của thi sĩ Hoàng Xuân Sơn:

Nhắc Đèo Thì Đèo

cù mông cù mông
nhột
không?
cù mông đèo đứng
tồng ngồng lõa sương

Bài thơ này “chơi chữ”, đọc xong tôi có “hứng khởi” loạn bàn sơ lược về thú chơi thanh cao của người xưa – “Chơi Chữ”. Tôi hiểu được ít nhiều về thú chơi này từ sách ông Lãng Nhân Phùng Tất Đắc. Xin ghi ra đây vài hàng về ông Phùng:

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2020

NHỮNG BÀI THƠ VỀ MƯA - Nguyên Lạc


      


NHỮNG BÀI THƠ VỀ MƯA 

I. Mưa

1.
Tôi hứng giọt mưa rơi
Nếm thử... mùi đăng đắng!
Lòng hình như... nằng nặng?
Quê hương hạn mưa chưa?

Trời bên đó đã mưa?
Anh nhớ em nhiều lắm
Nhớ mưa lăn má thắm
Môi em ướt anh hôn

Xuân nơi này mưa luôn
Mưa... mưa... như trút nước
Không mưa êm... lất phất
Ngày anh biết yêu em

Những cơn mưa thân quen
Thuở nao giờ đã mất
Nụ hôn mưa có thật?
Mưa ướt tóc em tôi

2.
Ngoài trời mưa... mưa rơi
Mưa như ai trút nước
Dội hồn tôi lạnh buốt
Biết nơi nào trốn đây?

Mưa ơi! Thôi ngưng rơi
Tôi nhớ môi xưa lắm
Mưa êm... ướt má thắm
Không dị hợm mưa đây

Mưa. mưa... suốt cả ngày
Mưa ngập đường xe chạy
Mưa mù mịt... tương lai!
Mưa ngăn đường ngăn lối

Chỉ chừa lại một lối
Lối hướng về em tôi
Lất phất nhẹ mưa rơi
Ướt tóc... hôn bối rối

Mưa ơi! Ngừng đi thôi
Mưa buốt lạnh lắm rồi
Tôi ơi! Ngừng đi thôi
Nhớ thêm chi? Đủ rồi!

II. Câu Nói Trong Mưa

Nhớ câu em nói trong mưa
"Em nào có biểu thương vừa thôi nha!"

Nhớ em quá xá quà xa
Mưa đang trút nước... em và câu xưa
Bao năm cứ ngỡ hôm qua
Tình yêu anh giấu bây giờ còn thơm

Tận sâu ngăn kín tâm hồn
Lâu lâu mở khóa... tay ôm tim mình
Nhớ mưa ướt tóc em xinh
Lăn tròn má thắm... uống tình môi ngoan

Bây giờ vẫn nhớ mùi hương
Cơn mưa câu nói có còn không em?
"Em nào có biểu anh thương?"
Thương chi cho lắm? Để vương một đời!

Mưa chi? Mưa mãi không thôi!
Mưa rơi có biết động tôi một trời?
Ngưng đi!
Tôi lạy mưa ơi!
Để tôi đừng nhớ ...
câu người trong mưa

III.  Lời Em Mưa Đó

Mưa ngoài đó vẫn còn mưa mãi
Mưa vẫn hoài có xóa được tình ai
Có xóa được dấu chân gót nhỏ
Mắt môi người hương vẫn khôn nguôi

Mưa ngoài đó vẫn mưa... mưa mãi
Ta một mình lần nữa sầu ai
"Thương lắm chi? Hôn vừa thôi nhé"
Lời tình vui mưa lất phất bay

Có chút buồn tiếng mưa ngoài đó
Có chút giận hờn người đã xa ta
Nhưng thương rất nhiều lời em mưa đó
Làm sao bây giờ? Nhớ có phôi pha?

Gió cứ thổi và mưa cứ mãi
Từng hạt sầu dòng chảy xót xa
Giận. buồn. thương trong ta quyện mãi
Biết khi nào...?
Gió táp mưa sa!

                                             Nguyên Lạc

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2020

NHỮNG BÀI THƠ TỨ TUYỆT CỦA NGUYÊN LẠC


       
                      Nhà thơ Nguyên Lạc


NHỮNG BÀI THƠ TỨ TUYỆT

1. Tím Cả Đoạn Trường

Sương rơi trắng cả con đường
Em rơi tím cả đoạn trường trong anh!
Tinh đầu sương khói mong manh
Nhân sinh dâu bể nỗi lòng trăm năm!

2. Nụ Cười

chợ đời gom nhặt sân si
lên chùa vấn Phật có gì đổi cho
mĩm cười hai chữ âu lo
về nhà mẹ hỏi ... Cười to thế à

3. Căn Bệnh Tình Yêu

Tình yêu căn bệnh lạ lùng
Ai mà nhiễm phải không khùng cũng điên
Điên thì ta hãy cứ điên!
Yêu thì ta cứ! Không tình sống chi?

 4. Tội Cho Qua

Gió lay rụng trái mù u
Giận ai bậu nói đi tu cho rồi?
Tội cho qua lắm bậu ơi!
Bậu đi tu chắc sự đời qua xong!

5. Cuộc Tang Thương

Chim quyên khản cổ khóc trùn
Anh hùng mạt vận lên rừng đốt than
Khói than che mất trăng vàng
Nhân sinh thống hận cuộc tang thương nào

6. Đêm Độc Ẩm Bên Hồ

Huơ tay khuấy bóng trăng vàng
Sao nghe tâm buốt vô vàn nỗi ai
Ngâm câu "đoạn thuỷ " vẫn hoài [*]
Nghiêng bầu uống cạn thở dài hư không!
...

[*] Trừu đao đoạn thủy thủy cánh lưu/ Rút dao chém nước, nước càng chảy mạnh (Lý Bạch)


7. Tiếng Vọng Chiều

Hắt hiu trĩu nặng tà huân
Ngút xa não vọng lũng ngàn câu thơ
"Nghìn năm mây trắng hững hờ"
Có không tâm động bến bờ tử sinh

8. Hoa Tím Bằng Lăng

Bằng Lăng hoa tím tôi về
Tìm em chỉ thấy lời thề đã phai
Đâu xưa áo trắng tóc dài ...?
Mùa hè sao lạnh tím ai nỗi lòng!

9. Quỳnh Mơ

Đêm em về với tôi
Đóa quỳnh mãn khai đợi
Hương quỳnh ngọt đẫm môi
Để ngày đừng mong đợi

10. Quên Chưa?

Níu tay người hỏi thu phai?
Thưa em thu đó vẫn hoài thu xưa!
Níu mây trời hỏi quên chưa?
Xuân thu hương sắc đủ vừa trăm năm!

                                       Nguyên Lạc