BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 13 tháng 3, 2022

TRẦN MẠNH HẢO NHÁI THƠ THÁI HẠO (ĐƯỢC GIẢI “VĂN VIỆT” CỦA VĂN ĐOÀN ĐỘC LẬP)

Thơ Thái Hạo được giải “Văn Việt” (Văn đoàn độc lập) năm 2022: TRƯỜNG CA VỀ NHỮNG CON CHUỘT

Nhà thơ Thái Hạo

(Xem xong thơ Thái Hạo rồi mời xem tiếp bài nhái thơ Thái Hạo của Trần Mạnh Hảo: “TRƯỜNG CA VỀ NHỮNG CON CÓC CHẾT” ngay bên dưới bài được giải:

 
TRƯỜNG CA VỀ NHỮNG CON CHUỘT
 
I

Mẹ tôi sinh tôi một sớm mùa hè gió lào
cùng với bầu trời này
Và những củ khoai mọc mầm dưới gầm giường
Bố đi vào rừng thồ đá
Mẹ một mình cùng với những củ khoai
Và lũ chuột đào hang trong nhà
Tiếng khóc chào đời văng vào núi đá
Thanh Sơn
Núi xanh bạc phếch
Những cọng cỏ chân rết và cỏ lông lợn cũng đã hết
Người đi mót khoai dưới trăng lồng lộng
Và vục tay vào dấu chân trâu uống cạn đêm hè
Tôi lớn lên cùng những đám mây rách và cánh đồng lúa lép
Cùng những con trâu gầy ăn vụng lúa ven bờ
Có những ông bảo vệ đồng rất dữ tợn
Ngày nào cũng say
Và bắt trâu về hợp tác
Chúng tôi đi theo khóc bầm cả chiều quê
Cùng những con quạ liệng trên đầu
Tôi lớn lên trên đồng gió thổi
Những cơn gió thổi than đỏ từ mặt trời
Cháy tan giấc ngủ dưới bụi cây
Cá chết trắng đồng
Cùng những người già
Được khiêng đi chôn bên sườn núi
Trâu bò giẫm nát
Mộ đất cát suốt mùa hè không xanh cỏ
Tôi lớn lên nghe ông tôi kể chuyện bác hồ
Làm tôi nhớ mãi những ông thánh ông tiên đầy phép lạ
Vừa yêu vừa sợ
Mơ hồ
Đồng chiều vàng vọt
Cùng những câu chuyện cổ tích của mẹ
Trên đồng mùa đông
Tím tái da thịt
Có những con quạ bay là là trên đầu
Tôi ước mình có 1 cái hang như những chuột kia
Để chui vào và ngủ hết mùa đông
Tôi thèm một cái ổ rơm
Và những củ khoai mọc mầm
Ngọt lịm
Tôi lớn lên
Da thịt chín dần
Mẹ bê thóc đi bán để mua sách cho tôi đi học
Tôi băng qua cánh đồng lúa lép
Băng qua triền núi lởm chởm những cái mả bị trâu dẫm nát
Băng qua những cây dừa bị sét đánh cụt đầu
Băng qua những người đàn bà bị chồng say rượu đuổi đánh khắp làng
Băng qua những căn nhà mái rạ mục đen
Băng qua những ngôi nhà xây bằng đá mười năm chưa lợp ngói
Băng qua mặt trời lừ lừ đốt đỏ ban mai
Tôi về
Trăng trong vắt dưới đáy giếng
Nơi con cá rô tôi thả năm xưa
Gầy khô
Chỉ có chiếc đầu là to vĩ đại gắn trên cái thân bé tí
Những con quạ đã đi đâu mất từ lâu
Tôi lớn
Đi về thành phố xa
Bỗng gặp những con quạ thủa trước
Chúng về đây
Bay trên nóc phố
Bay trên sân trường đại học
Bay trên dãy nhà trọ tối đen
Tiếng kêu làm giật mình những trang sách gió lật đêm mưa
Tiếng quạ trên cửa sổ
Kêu vào giấc ngủ
Kêu vào những năm không dám yêu em
Những con quạ đi lại trong thành phố
Với những đôi giày và những chiếc mỏ dài
Với bộ lông hạt cườm
Đứng ngắm hoàng hôn
 
II

Những con quạ buồn vui
Không biết
Xỏ tay túi quần nhìn nước Hương giang
Trôi
Không gợn sóng
Những ngày lũ về thành phố
Căn nhà trọ ngập đất đỏ từ đại ngàn đã chết
Đại ngàn không bóng cây
Những con chuột dưới cống leo lên
Đứng trong am cô hồn
Đứng trên bàn thờ
Ướt sũng
Run rẩy
Chắp tay bên bóng đèn quả nhót đỏ lòm
Những con chuột theo chân giường leo lên
Gậm nát đầu ngón chân cô bé sinh viên ở trọ
Những con chuột đêm đêm rình xem những sinh viên làm tình
Trong nhà trọ tối tăm
Những con chuột đói lả trong những tháng mưa Huế
Không còn sợ người
Ngồi thu lu trên những bức tường
Nhai những đồng tiền âm phủ
Tôi đi
Dưới mặt trời vĩ đại
Những con quạ và những con chuột cũng đi theo
Tôi thành thủ lĩnh
Có những chiến binh rất ngầu
Oai vệ xuống phố
Gió thổi rung cầu Vỹ Dạ
Những con quạ dưới gầm cầu bay vút lên
Vũ điệu chào mừng thế kỷ 21
Rực rỡ trong chiều
Sông Như Ý đen kịt
Nứt ra giữa lòng thành phố
Xông lên mùi thời đại
Những con chuột gõ trống rền vang
Nhậm chức
Huy hoàng
Tôi cùng những con quạ và những con chuột
Tuyên thệ dưới mặt trời vĩ đại
Bên những lăng tẩm uy nghi
Sẽ xây dựng vương quốc vua chuột
Muôn năm
Đời đời sống mãi
Mộng lớn xây rồi
Tôi lại ra đi
Về miền đất đỏ hoang vu
Để đào những củ khoai mọc mầm
Ngọt lịm
Máu cao su trắng toát
Chảy đầm đìa trên mặt đất
Bên những cái lăng đá ong
Tiền sử
Những con chuột đã chiếm lấy những ngôi mộ
Làm nhà
Làm tình
Sinh con
Đào địa đạo không ngừng bên những bộ hài cốt
Và nhìn những người đàn ông đàn bà cạo mủ
Vụng trộm
Làm tình bên gốc cao su
Những người suốt đời sống dưới bóng râm của rừng cao su cổ thụ
Không thấy mặt trời
Da xanh lẫn với màu lá
Đi lại quanh những cái lăng đá ong tiền sử
Có những con chuột chắp 2 tay đứng trên nóc lăng
Vái mặt trời
Chiều rụng
Không biết
Tôi ngồi làm thơ và suy tưởng triết học
Bên những con chuột ăn mủ cao su
Bên những người đàn ông và đàn bà vụng trộm
Bên những tòa nhà và bên những trường học không bao giờ nghe thấy tiếng người
Chỉ rúc rích tiếng chuột kiếm ăn dưới cống
Tôi đốt một điếu thuốc trong chiều
Làm mây
Cho đỡ nhớ những ngọn núi
Cho muỗi đừng chích lên da
Những con chuột thèm nhai mặt trời
Đứng khấn trong bóng râm
 
III

Những con quạ đã bay về những bãi rác xung quanh thị xã
Bỏ lại những con chuột
Với đôi tai dựng đứng
nghe mưa rừng về gào trong những tia chớp
Xé nát bầu trời phương nam
Những con chuột con và những con chuột già
Những con chuột từ thời tiền sử
Cùng tuổi thọ với những cái lăng đá ong sẫm màu
Rụng lông
Phơi bộ da màu bùn
nhăn nheo
Có những con dòi lúc nhúc trên lưng
Đi tìm mặt trời
Những người đàn ông và những người đàn bà vụng trộm
Đã bỏ đi biệt xứ
Những ngôi làng cũ bỏ hoang
Lau trắng và cỏ bạc đầu bay mù xứ sở
Những con chuột xưng vương
Bên những lăng tẩm đá ong
Mở hội
Cày nát vườn hoang tìm rễ cỏ tranh
Mặn
Để nuôi lại bộ lông dưới bóng râm xanh xao
Chuột mở hội bầu thiên tử
Để trị vì vương quốc
Thái bình
Muôn năm
Người về trên triền núi
Mặc khố vỏ cây
Hang đá làm nhà
Đào củ mài dưới trăng sao
Yêu nhau và đẻ trứng
Gọi nhau buốt vào vách đá
Tôi chở sách trên chiếc xe bò
Đi dưới mưa
Băng qua cánh đồng hoang
Băng qua những cái hang chuột khổng lồ
Băng qua thị xã không có ánh đèn
Chỉ thấy những quán massage đỏ lừ có những con chuột lù lù đứng hai chân trên nắp cống
Ngắm trăng rằm
Lồng lồng đi qua bầu trời
Cơn mưa rừng không dứt
Xe bò sách của tôi nhão thành bùn
Sóng sánh
Đựng chi chít những vì sao rụng
Xe tôi đi qua những cồn cát
Ảo giác
Liêu xiêu mặt trời
Đi qua những dòng sông nằm chết thối
Trương sình
Đi qua vùng biển máu
Đỏ lừ hóa chất
Đi qua những người đàn ông có đôi dép nhựa sục bùn
ngồi nhai ổ bánh mì bên đường nhựa nóng
Hầm hập bụi cuốn
Đi qua những thiếu nữ tóc đỏ có bộ ngực phẳng lỳ
Những con chuột xỏ tay túi quần
Đứng canh gác xứ sở thiên đường
Tôi đi
Xe bò sách nhão bùn giấy
Chảy dài trên đường
Tan ra
hòa vào tiếng hú của những người đóng khố trên vách núi
Tiền sử
Thiên đường.
 
                                                                       Thái Hạo
                                                                    Mùa Đông 2022
 
https://vandoanviet.blogspot.com/.../thai-hao-phat-bieu...
 
Nguyên Ngọc, Hoàng Hưng, Ý Nhi tiếp tục gây tội lỗi với Tiếng Việt: phá hủy thẩm mỹ thi ca khi trao giải thơ Văn Việt 2022 cho một thứ ngôn từ lảm nhảm, điên khùng, tào lao, bậy bạ, dễ dãi, ú ớ đến mất trí mạo nhận thơ có tên là "thơ Thái Hạo". Toàn là những câu nói rất tầm thường năng xuống dòng, không câu nào dính với câu nào, không có một câu thơ, dễ dãi, ấm ớ, vô nghĩa như một kẻ mất lý trí nói tầm phào, tầm bậy
 

Ảnh 1 nhà thơ Ý Nhi, ảnh 2 nhà thơ Hoàng Hưng là hai người chủ chốt xét trao giải thưởng cho cái gọi là "thơ Văn Việt"

TRẦN MẠNH HẢO nhái thơ được giải thưởng VĂN VIỆT năm 2022 của ông Thái Hạo. NGUYÊN NGỌC, HOÀNG HƯNG, Ý NHI là 3 kẻ phá thối thơ, phá thối văn học… chuyên dụ lớp trẻ ăn… bã mía hậu hiện đại. Trần Mạnh Hảo chỉ nhái thơ Thái Hạo mấy đoạn thôi nha:

Tác giả bài viết Trần Mạnh Hảo

TRƯỜNG CA VỀ NHỮNG CON CÓC CHẾT
 
Một hôm mẹ tôi
Thương xót loài cóc chết
Hu hu
Mưa nắng
Tôi mê man rau muống
Đứa nào giết các cậu con ông giời
Mẹ khóc thay mưa
 
Ối giời ơi
Xao nhãng sấm tháng ba gọi thơ hậu hiện đại
Những loài mọt cưa tham luận lửa
Rằng một hôm con vịt hóa con ngan
Nhân dân tự vệ
Cóc ơi cóc ơi cóc ơi
Chết thối lắm
 
Mẹ khóc mòn cả mũi
Kiếp nào kiếp nào có ai có ai
Mô phật
Mã pí lèng có nhái thi ca
Con ong vo ve trong vũng nước
Nhân sinh
Bế quan tỏa cảng tình tang tính
Ví dầu cóc chết có sao
 
Khóc lóc con cá lóc móc câu ơ ơ ơ
Nhất chi mai mít chín
Phét lác rồng tiên quốc ngữ mù
Chồm chồm chồm chồm
Nứng
Siêu vú siêu mông cóc
Ăn gì mà nhục dục cối xay
Tôi lội ra đồng lấm chân con muỗi
Ba nghìn thế giới xỉa tăm
Những quan niệm về mèo cứu thế giới
Voi huơ vòi meo meo
 
Chúng ta đi triết học chạy
Văn học vấp chân vào lịch sử
Ứa máu
Táng tàng tang
Con nhang thằng cuội khóc
Cóc cóc cóc
Chết rồi hả mẹ
Chúng ta thương loài gà
Te te nhân tính
Có đi không thì bảo
Hỡi nhân dân giun dế ri rỉ đêm
Mặt trăng
Con cù lèo khóc
Cóc ơi là cóc ơi
….
 
Người nhái thơ Thái Hạo mệt rồi, xin các bạn nhái tiếp
 
                                                                Trần Mạnh Hảo

2 nhận xét:

Thái Anh nói...

Đã xa rồi cái thời "Là thi sĩ nghĩa là ru với gió mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây". .. Nàng Thơ của "hậu hiện đại" toàn rặc mùi chuột chù, cóc chết! Hỏi Nhân gian Ai còn "yêu thơ" đến với thơ làm gì???

Bâng Khuâng nói...

Rất vui khi nhà thơ Thái Anh ghé thăm và ghi còm. Thơ"hậu hiện đại" bí hiểm và nồng nặc mùi hang hốc cống rảnh như rứa đó. Ai chưa hiểu thì bịt mũi. 'Thấu cảm' rồi đâm mê và ghiền không chừng đó!