BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 3 tháng 5, 2022

NHỮNG BÀI THƠ CHO THÁNG TƯ #2 – Thơ Nguyên Lạc


   
                         Nhà thơ Nguyên Lạc

 
THÁNG TƯ LƯU VONG THẤY GÌ?
 
Tà dương mắt đỏ chiều lam khói
Vọng tiếng muôn trùng mây trắng bay
Tháng tư thấy gì người lữ khách?
Mà lệ tang thương mắt trông vời!
 
1.
Chiều tháng tư thấy đời cô lữ
Chạm nỗi sầu rất đỗi mênh mông
Thấy một thời oan nghiệt xa xăm
Cùng nỗi lạnh xuyên vào ngăn nhớ!
Chiều tháng tư trào bao tan vỡ
Sâu thẳm trong tiềm thức mờ sương
Thấy lụi tàn lứa tuổi thanh xuân
Thấy ly biệt khốn cùng dâu bể!
 
Chiều tháng tư thấy dòng lệ khổ
Tiễn người anh vào khốn khổ ngục tù
Rồi khói mây... vượt trại hận thù
40 năm vợ con ngóng đợi!
40 năm con thơ vẫn đợi
Vẫn đợi chờ... chờ đợi không thôi
Người "vọng phu" đêm ra nằm nghĩa địa
Ôm bóng trăng... điên. Thê thảm một đời!
 
Chiều tháng tư thấy gì tôi hỡi?
Thấy con đường khập khiễng cha đi
Mặt thống trầm trên đôi nạng sầu bi
Vào tử ngục...
Rồi mạng vong vì niềm tin tôn giáo!
 
Chiều tháng tư nhớ tôi trở về vùng quê ảo não
Tiếng kêu chiều chim vịt bên nương
Hoài niệm phố xưa... đưa đón con đường
Nhớ tình khúc "ly chanh đường môi ngọt" [*]
Chiều tháng tư thấy trước ngày vượt thoát
Căn chòi hoang đêm thân xác ân cần
- Ôm em đi anh ơi!
ngoài trời mưa lạnh lắm!
- Siết chặt em thêm anh ơi!
Cho bùng vỡ tình này
- Yêu em thêm anh ơi!
Ta tan nhau lần cuối
Mai sẽ rồi "xa cách nghìn trùng"!
Đêm nay cho nhau, cho cả não nùng
Rồi vĩnh biệt mai này ta sẽ...!
 
Chiều tháng tư thấy muôn trùng sóng dữ
Thấy sự thét gầm khủng khiếp của trùng dương
Thấy sự nhỏ bé cùng nỗi vô vọng của con người
trước sóng cả nộ cuồng
Thấy đói khát. chết chóc. đau thương ...
thấy những dòng lệ ứa
Mẹ ngất con
Chồng khóc vợ...
Thấy uất hận lũ hải tặc hung tàn
Bao trinh nguyên đời đã nát tan!
Gây chi cảnh đoạn trường sinh ly tử biệt?
 
2.
Đêm tháng tư lưu vong cô lữ sầu thê thiết
Thẫn thờ theo điệp khúc thời gian
Tích tắc. tích tắc nhịp buồn kinh tụng!
Nhớ quê hương
nhớ dòng sông
nhớ tiếng chiều đồng vọng
Nhớ bóng hình tóc rũ bên bến vời trông!
 
Đêm tháng tư lưu vong
Âm điệp khúc muôn trùng
Trăng khuyết màu dâu bể
Vọng cố lý cố nhân!
 
Đêm tháng tư lưu vong
Có một người đối bóng
Nến lụn. tim tàn...
nỗi nhớ mênh mang!
Thấy một thời cùng bao nỗi tan hoang
 
Đêm tháng tư lưu vong
Lữ khách sầu tha hương
Một thế hệ nhiễu nhương
Ôi nghiệt oan lịch sử!
 
.................

[*] Uống ly chanh đường, uống môi em ngọt (Trả lại em yêu - nhạc Phạm Duy)

ĐẾN MỘT LÚC NÀO ĐÓ... – Thơ Tịnh Bình


              
                                Nhà thơ Tịnh Bình


ĐẾN MỘT LÚC NÀO ĐÓ...
 
Đến một lúc nào đó chúng ta sẽ không còn nhận ra nhau
những con người đã từng là người thân bè bạn
khi vở tuồng trên sân khấu đã bị tấm màn nhung buông rèm chấm dứt
thôi những trò hỷ nộ ái ố
khóc thương ly biệt
khuôn mặt người ta yêu và không thể yêu
cũng chìm dần vào lãng quên
tất cả chỉ là trò chơi ma mị của tạo hóa
nhưng thật ra chúng không hề vĩnh viễn mất đi
chỉ có ta xuẩn ngốc trong ảo tưởng của chính mình
chẳng có gì thật sự là chấm dứt
ngay cả cái chết
 
Đến một lúc nào đó tưởng như ta có thể nhận ra nhau
trong một vai diễn của vở tuồng mới
những chủng tử đã kịp hồi sinh trong tầng tầng tạng thức
người ta yêu và người ta không yêu
đau khổ và hạnh phúc
chúng song hành vĩnh cửu trong thế giới không có gì chắc thật
nhưng ta lại lầm tưởng đó là trường tồn
và ra sức bám víu bằng mọi cách
 
Có thể
đến một lúc nào đó
ta mường tượng mình là khán giả
đang xem vở tuồng của chính mình trên sân khấu
không thể đếm được bao nhiêu vai diễn ta đã từng thủ vai
không thể đếm được cơ man số người ta yêu và không yêu
hàng triệu vạn linh hồn thỏa sức tắm mình trong cơn mưa mật ngôn thanh tẩy
lũ chủng tử quẫy đạp tuyệt vọng và tan thành li ti ánh sáng
năng lượng bi mẫn không ngừng lan tỏa
trên dòng thời gian vô thỉ vô chung...
 
                                                                                      TỊNH BÌNH
                                                                                        (Tây Ninh)

GIAI THOẠI VĂN CHƯƠNG: NHỮNG CÂU ĐỐI THÚ VỊ TRƯỚC CỔNG “NGUYỆT HẠ LÃO NHÂN TỪ” - Đỗ Chiêu Đức

                        
Miếu thờ Nguyệt Lão ở Hàng Châu                        
               
Trong hồi 4 quyển 5 của kịch bản Tây Sương Ký 西廂記. Kịch tác gia Vương Thực Phủ 王實甫 đời nhà Nguyên đã cảm thán cho các mối chân tình của nam nữ yêu nhau lúc bấy giờ mà thốt nên câu:
               
嘆人間真男女難為知己,
Thán nhân gian chơn nam nữ nan vi tri kỷ,               
願天下有情人終成眷屬. 
Nguyện thiên hạ hữu tình nhân chung thành quyến thuộc.
 
Có nghĩa:
             
Than cho nam nữ chơn tình chốn nhân gian khó trở thành tri kỷ;        
Nguyện cho những người hữu tình trong thiên hạ được đoàn tụ một nhà.
 

LÀNG TA – Truyện ngắn của Nguyễn Bàng


Tác giả Nguyễn Bàng


Tối Chủ nhật một ngày chớm hè.
Vừa xong bữa cơm, cô giáo Hằng vội vã vào ngay bàn làm việc để chấm bài Tập làm văn của học sinh lớp mình. Đề bài đã ra là:
 
Phát biểu cảm nghĩ về bài ca dao:
Làng ta phong cảnh hữu tình...”
 
Mở tập bài, xem lướt qua một lượt, Hằng thấy lòng vui vui vì bọn trẻ nhỏ của cô đã tiến bộ nhiều về chữ viết. Nhưng khi chấm được 5 bài đầu thì niềm vui nhỏ bé ấy vụt tắt ngấm. Hằng không tìm thấy đoạn văn nào có cảm xúc nồng hậu cả. Một thoáng thất vọng gợn lên trong lòng cô giáo, chả lẽ bài dạy của cô đã nhạt nhẽo như mấy giọt nước mưa cuối mùa, không có sức thấm vào hồn con trẻ?
 

Thứ Hai, 2 tháng 5, 2022

CHÙM THƠ VIẾT Ở BỆNH VIỆN – Phạm Ngọc Thái


   


KIẾP SỐNG "CÕI TA BÀ"
(Thơ viết trong những ngày cấp cứu ở bệnh viện)
 
Một kiếp sống "cõi ta bà" dằng dặc
Yêu thương nhiều, đau đớn cũng chồng cao
Mỗi người một cảnh khác nhau
Mang tham vọng danh lưu muôn đời, vạn kiếp
 
Đường kinh tế, tôi không sành nước
Nghiệp văn chương có vẻ hợp mệnh thiên
Trải hơn bảy kỷ liên miên
Đậu đến ngọn thi sơn cao chót vót
 
Ngồi kiểm lại một đời rơi nước mắt
Bao lỗi lầm? Cất tiếng khóc trong thơ
Tất cả qua đi như một giấc mơ
Xa xót lòng, đau trái tim nhân ái
 
Cố tâm cứu vào giây phút cuối !...
Mình nhẹ nhàng bay về chốn Tây Thiên
Nhưng người thân đang ở lại dưới trần
Đời sống cũng bình yên, hạnh phúc
 
Coi "cuộc ta bà" chỉ là dạo gót
Rời cõi người, tôi sang cõi tiên sa
Hồn thi nhân trong vĩnh cửu bao la
Nơi trần thế đời đời còn nhớ mãi
 
Nơi trần thế, miếu thờ thơm hương khói...
 
                                                18.4.2022
 

TẢN MẠN QUANH CHUYỆN “ĐẠI THẮNG” HAY “QUỐC HẬN” - Hà Sĩ Phu


Tác giả bài viết Hà Sĩ Phu

1/ Đại thắng hay quốc hận?
 
Trong sự kiện 30-4-1975 của chiến trường Việt Nam, miền Bắc thắng miền Nam nên miền Bắc gọi đó là đại thắng, miền Nam thua và gọi đó là quốc hận. Nếu thoát ra khỏi nhãn quan của mỗi bên, chỉ lấy lợi ích và tương lai của cả đất nước, của toàn dân làm trọng thì xin hỏi biến cố kết thúc cuộc chiến như tháng Tư năm 1975 ấy là điều tốt hay xấu, có lợi hay có hại, đáng mừng hay đáng tiếc đây?
 

Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2022

TÌNH CA THÁNG TƯ – Thơ Trần Mai Ngân


  


TÌNH CA THÁNG TƯ
 
Bài thơ này em viết tháng Tư
Trời vào Hạ và trăng non im lặng
Ngoài phố tím cánh Bằng Lăng hò hẹn
Người có về như đã hứa cùng em...
 
Đêm thở dài, mong đợi đầy thêm
Tháng Tư ngọt như môi ngoan hôm ấy
Tay trong tay, trái tim run lẩy bẩy
Mới biết yêu, tình chớm nụ đầu
 
Tháng Tư không sầu, tháng Tư không màu
Trắng toát nỗi chờ, nỗi đợi
Mong nhau, mong nhau, em mong nhau
Tháng Tư ơi! dừng lại đến mai sau
 
Môi im đợi tháng Tư sẽ nói
Lời tình ca rêu phủ ngói nghìn năm
Nhích lại gần không còn những xa xăm
Tháng Tư nhé... mình yêu nhau như thế!
 
                                      Trần Mai Ngân

Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2022

HÀNH TRÌNH THƠ TRẦN THƯƠNG BÁ, CHẶNG 3: “TẬP VÔ NGÔN KINH” – Đỗ Tư Nhơn

Như một lời cám ơn gởi về miền thiên thu vĩnh hằng – nơi yên nghỉ của nhà thơ Trần Thương Bá, người đã để lại cho cuộc đời những tập thơ có sức ngân vọng, gõ cửa trái tim những người đồng điệu tri âm. Ba tập thơ của anh hãy còn đây trên “Hành Trình Thơ Trần Thương Bá”, nén tâm hương tưởng nhớ Anh muộn màng, sau 20 năm anh xa lìa trần gian.

Nhà giáo - nhà thơ Trần Thương Bá
(1940- 2002)
 
Từ tập Tình Huế đến tập Thơ Ngây Ngô, hai chặng trên con đường thơ Trần Thương Bá trải qua 2 thi pháp: thi pháp của chủ nghĩa Lãng mạn đến thi pháp của chủ nghĩa Tượng trưng đều mang sắc thái phương Tây.
 
Giờ đây tập thơ Vô Ngôn Kinh (VNK) đang mở ra trước chúng ta một chặng mới, từ hình thức đến nội dung.
 

DÒNG SÔNG XƯA CÒN NGÀY TRỞ LẠI - Thơ Hạ Thái


   
                   Nhà thơ Hạ Thái
 
 
DÒNG SÔNG XƯA CÒN NGÀY TRỞ LẠI
(Tặng bạn bè đất Ngũ Phụng Tề Phi từng một thời cận kề cùng sống chết)

Tôi trở về thăm lại dòng sông
có bến ghe thuyền chài chen chúc
dòng nước hiền hòa hai mùa trong đục
gốc xoan bên đường đúng độ trổ bông
chỗ thân quen nay ai cũng lạ
tự xót xa rồi tự thấy đau lòng.
 
Tên quen thuộc một thời Cầu Móng
bên kia bờ Xuyên Mỹ quê em
người thuở trước - bây giờ ai còn mất
có còn ai chằm nón với xe tằm
đi lòn qua ngõ cũ ghé thăm
những đôi mắt nhìn theo xa lạ quá
trong những đôi mắt kia có mắt em không hở
lâu quá rồi tính lại mấy mươi năm.
 
Nước vẫn trôi ra biển xa xăm
tôi mây bạc giăng thành chiều núi nhạt
mấy mươi năm phong sương phiêu bạt
chưa quên mùi rượu gạo Xuyên Quang
chưa quên những ngày Nam Phước nắng chói chang,
đêm gật gù ngâm thơ thị trấn Điện Bàn
con đường tôi đi thân thương chừng lối
như vết hằn in đậm chẳng phôi pha.
Tôi trở về thăm lại dòng sông
có chiếc cầu dài như một đời chinh chiến
chiếc cầu còn ngủ yên tôi từng nặng lòng thương mến
khi tối trời dạo bước thâu canh
những đêm trăng sóng nước tròng trành
tôi lãng tử bơi thuyền mơ Lý Bạch
bên này bên kia hai bờ ngăn cách
nhịp nối liền xích lại kề nhau.
 
Thôi xa rồi - đành đoạn từ lâu
ai hiểu thấu hồn ai đau nhức
lúc trở về âm thầm tôi bật khóc
dấu vết bầm dưới ánh mắt trũng sâu
nước lững lờ qua trôi dạt về đâu
người đứng lại bên đời buồn cô quạnh
sóng gió mênh mang mưa chiều bay lành lạnh
lòng ngậm ngùi chạnh xót nghĩa anh em !
 
Tôi trở về thăm lại dòng sông
thẫn thờ đọc câu thơ một thời xuôi ngược
sáng Câu Lâu tôi nhớ chiều Trung Phước
sớm Cà Tang thương mấy độ Khương Bình
con sông buồn dòng nước lặng thinh
không gió dập mà nghe lòng dậy sóng
lần trở về thăm lại dòng sông.
 
                                                    Hạ Thái
                                                      1998

NGÀY GẶP LẠI - Thơ L.T. Đông Phương


   

 
NGÀY GẶP LẠI
  
Cách biệt bao năm giờ gặp lại
Nhìn nhau trong mắt thấy trời mưa
Thời gian trót nhuộm phai màu tóc
 Năm tháng trôi qua chẳng đợi chờ
 
 Gặp anh như gặp thời yêu dấu
 Áo trắng bay vờn trong gió thu
 Mưa bụi sắt se lòng thiếu nữ
 Đêm về hồn mộng cứ xây mơ
 
 Gặp anh như gặp quê hương cũ
 Thôn xóm Xuân sang mở hội làng
 Xao xuyến tiếng hò theo giấc ngủ
 Hương thơm đồng lúa những đêm trăng
 
 Anh ở đầu thôn em cuối xóm
 Sắn khoai xanh lá mướt vườn anh
 Rủ nhau đàn bướm đi tìm mật
 Bầu bí nhà em nụ trổ cành
 
 Xa nhau chỉ một con đường ngắn
 E ngại như nghìn trăm núi sông
 Làm lỡ đời nhau tròn một kiếp
 Nói sao hết chuyện nát tan lòng!
 
 Em vẫn thương giàn bầu bí cũ
 Anh hiền như sắn, ngọt như khoai
 Cách chia đôi đứa đời đôi ngã
 Đường ngắn ngày xưa đã quá dài
 
 Gặp nhau mừng chỉ trong giây phút
 Thương nhớ mai nầy chắc chẳng nguôi
 Như nhánh rong trôi dòng sóng nước
 Buồn về theo tận cuối đời thôi! 
 
 Hôm nay nhìn lại con đường cũ
 Hận thuở thiếu thời không bước qua
 Lời hẹn đời sau chừng nát ruột
 Nhìn nhau trong mắt thấy trời mưa…
 
                            LT Đông Phương               
 

HÀNH VỀ QUẢNG TRỊ - Thơ Miên Trường Xưa


  

                          
HÀNH VỀ QUẢNG TRỊ
(Tặng Zulu DC nhân một chuyến về)
 
Cao Duyến hề!
Quảng Trị hề!
 
Vùng đất khổ bao năm chưa về
Đời phiêu bạt vẫn nặng tình quê
Vẳng nghe trong đất lời trách móc
Nghe máu xương rên mùa lửa hè
 
Về trong nỗi nhớ ngày tháng cũ
Bồng bềnh tâm trí một cõi xa
Cảnh cũ bạn xưa những dấu tích
Như lạ như quen chốn quê nhà
 
Về lại quê xưa vùng tử địa
Thoảng nghe tiếng rít bom đạn bay
Bên bờ Thạch Hãn Kinh Kha Việt
Cổ thành còn in bóng cờ bay
 
Về tìm trong đất hơi ấm
Mẹ xà trong gió chút hương vị xưa
Ta đã già nên lòng ta lạnh
Sá gì sắc không hay thắng thua.
 
                    Miên Trường Xưa
              Tháng 4 ngày 16 năm 2016

MỐI TÌNH QUÊ - Thơ Nguyễn Vô Cùng


                     Nhà thơ Nguyễn Vô Cùng
   

MỐI TÌNH QUÊ
(Thân tặng bằng hữu đã lớn lên bên dòng Thạch Hãn, Quảng Trị)

Dù phiêu bạt cuối chân trời
Dòng sông kia vẫn một đời thiết tha
Đầy vơi mấy dãy phù sa
Lở bối mấy chặng quan hà tái tê
Thủy chung một mối tình quê
Thăng trầm sông vẫn vỗ về yêu thương
 
Sông như lòng mẹ bao dung
Dù cho trải mấy phế hưng cuộc đời
Trăng xưa buồn đứng giữa trời
Cùng sông thề hẹn bao lời ái ân!
Trách chi trai gái phàm trần
Sông trăng hẹn ước lòng xuân dạt dào!
Ngàn xưa sông đã ngọt ngào
Ru đời bằng tiếng thì thào nỉ non
Đời bao ghềnh thác chon von
Sông bao khúc uốn quặn hồn tử sinh
Lớn lên đã thấy bên mình
Một dòng sông ấp ủ tình quê hương
Mồ hôi vạn nẻo đời vương
Dòng sông tuổi nhỏ vẫn thường ước mơ
Một hôm sông hết lững lờ
Lòng sông mấy khúc bơ vơ tháng ngày
Ngăn sông đắp đập ai bày
Cho bao uất nghẹn dâng đầy dòng sông
Sông đau người cũng xé long
Một vùng máu ứ trên dòng sông quê
Còn nghe bên đập cuồng mê
Từng cơn lũ đổ nặng nề hờn căm!
 
Bên trời thiên lý xa xăm
Hồn sông xưa vẫn nghe gần tấc gang
Nhớ dòng sông, tủi vầng trăng
Nhớ sông, trăng cũng võ vàng héo hon
 
                                Nguyễn Vô Cùng

MƠ DÒNG THÁC ĐỔ - Thơ Phạm Bá Nhơn


   
                   Thác đuôi ngựa Oregan - USA


MƠ DÒNG THÁC ĐỔ
 
Đôi chân bước giữa phố chiều nắng nhạt
Lòng miên man mơ dòng thác ngày xưa
Thuở ta đến, em cũng vừa mới đến
Mưa đầu mùa rớt xuống hạt lưa thưa
 
Em ao ước làm chiếc cầu bên thác
Tay ta vươn muốn nối nhịp đôi bờ
Em dừng bước sau những ngày phiêu bạt
Đứng trên cầu soi bóng nước xanh mơ
 
Dòng thác đổ rì rào theo nhịp thở
Bay xuống đường dính tóc hạt li ti
Ta gượng gạo và em càng bỡ ngỡ
Dấu niềm mơ theo những vết chân đi
 
Mai quay lại bên cầu xưa thác cũ
Mộng tàn phai lấp dưới lớp sương mù
Ta hóa đá bên bờ chờ tiếng hót
Em làm chim nghe gió thổi vi vu...
 
                 Phạm Bá Nhơn
                    26-07-2007
   (Thác đuôi ngựa Oregan - USA)              
        

DẠY TRẺ BIẾT QUAN TÂM TỚI NGƯỜI KHÁC – Vũ Thị Hương Mai



Dạy con trẻ quan tâm đến người khác ngay từ khi con còn nhỏ. Bởi ở tuổi nhỏ, trẻ thường ích kỷ, nếu thấy mẹ bế trẻ khác cũng ghen tị, thấy trẻ khác có nhiều đồ chơi thì cũng muốn được như vậy. Ngay cả khi trẻ nô đùa ầm ĩ mà cha mẹ thì cần phải yên tĩnh làm việc. Tất cả những điều đó trẻ chưa hề ý thức là mình đang làm ảnh hưởng đến người khác. Nhưng khi vào tuổi tiểu học, sự ý thức và nhận biết của trẻ cao hơn, cha mẹ nên chú ý dạy bảo, trẻ có thể dần xây dựng cho mình thói quen tốt biết quan tâm, để ý đến người khác.
 

Thứ Năm, 28 tháng 4, 2022

NHỮNG CUỐN SÁCH CŨ “SÀI GÒN TRƯỚC BẢY LĂM” NAY Ở ĐÂU !? - Nguyễn Vĩnh Nguyên


Quán Sách Mùa Thu, một địa chỉ bán sách cũ tại Sài Gòn.
 
Có cuốn mới tinh, có cuốn rách bìa, đa số thì ố vàng và đã nhạt màu mực. Mỗi cuốn sách một số phận, trôi nổi qua biết bao biến cố, bỗng một hôm trở về với người sưu tầm, người đọc như những báu vật của thời gian… Gọi đó là “sách Sài Gòn trước Bảy Lăm.” Trên đường sách Sài Gòn giữa Quận Một ngày nay, có mấy kiosk bán sách cũ Sài Gòn xuất bản trước 1975. Ngoài sách, các ấn phẩm của thời kỳ này như báo chí, bản đồ, post-card và tờ nhạc cũng xuất hiện trở lại một cách công khai.