BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2021

CON ÔN DỊCH – Thơ Lê Phước Sinh


  


CON ÔN DỊCH
 
Dường như tất cả Đứng Phim
Trời trồng.
kể cả lạc quan Tình Yêu
Bông Hồng cũng chuyển gene Bông Trắng.
Báo in báo mạng
ì ầm một thời câu khách
vòng trên vòng dưới
đành thua cuộc
giảm số định kỳ
tệ hơn phải đình bản chẳng hẹn ngày tái ngộ.
Virus cầu gai
lên ngôi quảng cáo thời trang
che mũi bịt miệng sợ hắt xì
Nhà Thơ cạn nguồn cảm hứng
Nhà Văn khô khan ý tưởng
về vườn
đành viết vớ vẩn khuyết tật
lập bập
Con Covid chạy quanh
chơi trò quay số...
 
                                              Lê Phước Sinh

Thứ Sáu, 14 tháng 5, 2021

ĐỌC “BIỆT TAM THANH” THƠ LÊ GIAO VĂN – Châu Thạch


  
           Nhà thơ Lê Giao Văn

 
BIỆT TAM THANH
 
Bài 1
 
Anh trải thế tình qua thế sự
Dòng sông Vĩnh Định đục hay trong...?
Cố quận - quê người đều đất trích
Chỉ có quê thơ sống tận lòng
 
Cùng một bào thai, hai thế kỷ
Bể dâu gởi trả cuộc Nam hành
Bao nhiêu Từ Thứ, bao Từ Hải...
Anh bạn của huynh - em bạn anh !
 
Lòng đất anh về tìm sao Đẩu
Sao Khuê em lặng ngắm qua mành
Giấy úa, còn nguyên hình nét bút
Đường trần thao thức nhớ Tam Thanh.
 
 
BIỆT TAM THANH
 
Bài 2.
 
Chiếu thơ điểm lại biệt Tam Thanh
Cõi mộng riêng anh bước độc hành
Dâu bể không sờn khi sóng lớn
Tang bồng chẳng thẹn với ngày xanh
Tứ thơ bay bổng toan dừng lại
Sự nghiệp cao sang cũng phải đành
Nằm lại Vũng Tàu nghe biển hát
Ngàn thu bên Chúa giấc mơ lành.
 
                                Lê Giao Văn  
 
*

Nhà bình thơ Châu Thạch

 
ĐỌC “BIỆT TAM THANH” THƠ LÊ GIAO VĂN
                                                                  Châu Thạch
 
(Khóc bạn thơ hay hơn khóc bạn tình)
 
Nhà thơ Tam Thanh, tên thật Nguyễn Tiềm, sanh 1929, quê Thanh Lê - Quảng Trị, mất 2011. Nhà thơ Lê Giao Văn quê Quảng Nam, hiện sông tại Bà Rịa-Vũng Tàu, tiễn bạn thơ của mình bằng hai bài thơ “Biệt Tam Thanh”, bài thứ nhất là Thơ Mới, bài thư hai là thơ Đường luật. Cả hai bài thơ không có nước mắt, vì hình như nước mắt đã hóa thành hơi, bay lên vùng sao Đẩu sao Khuê.

TIẾNG VE – Thơ Trần Mai Ngân

                                     
 

 
TIẾNG VE
 
Con Ve cũ tôi đã chôn mấy bận
Bỗng trở mình trỗi dậy khúc hè sang
Cánh mỏng cong vang mãi khúc hoang mang
Dòng sông ngược ngày xưa về chỗ cũ...
 
Tôi gặp lại buổi chiều kia hò hẹn
Ở nơi này - gió vướng tóc trên tai
Đôi mắt nâu đăm đắm cứ như say
Chiều thật vội đi qua nơi mình đứng...
 
Thôi về đi tiếng ngân nga đưa tiễn
Con Ve sầu bởi lỗi tại chúng ta
Cười hay khóc cũng phải... một dáng hoa
Làm sao biết khi đi về nơi ấy!
 
                                        Trần Mai Ngân

NHỚ "NGÀY THẦY CÔ GIÁO" NƠI CHỐN THÔN NGHÈO – Đinh Hoa Lư


Trường quê Sơn Mỹ, Hàm Tân, Thuận Hải 1984
 
 
NGÀY ĐÓ trên một vùng quê nghèo, tạm gọi là vùng KINH TẾ, tôi khó quên được cảm xúc khi nhìn các em học trò nơi đây đón Tết Thầy Cô. Ngoài cha mẹ ở nhà, học trò ngày đó rất yêu quý thầy cô do người viết tin rằng hạnh phúc lớn nhất của lớp trẻ vùng thôn nghèo ngày đó là đi học.
 
Tới trường là niềm sung sướng nhất cho các em này. Rẫy rừng, miếng cơm độn sắn, cái áo chẳng lành trong mười hai tháng của một năm dài, ngoại trừ năm ba ngày tết. Chúng mừng vui với lớp bạn quê tại trường. Chúng sung sướng để được ngồi cùng nhau dưới những dãy bàn xiêu vẹo để được thấy cô và thầy những lớp người khác với cha mẹ chúng... chân lấm tay bùn.

Thứ Năm, 13 tháng 5, 2021

THẰNG BÁN TƠ KIA GIỞ GIÓI RA – Bùi Bảo Trúc

Nhà báo Bùi Bảo Trúc sinh năm 1944 tại làng Trình Phổ, tỉnh Thái Bình. Đi học ở tỉnh Hải Phòng năm 1952, sau lại dời lên Hà Nội vào năm 1953 để theo học Tiểu học tại trường Lý Thường Kiệt nằm ở phố Sinh Từ. Thời gian này ông cư ngụ ở ngõ Yên Sơn, đối diện với Chùa Bà Ngô, là một ngôi chùa nhỏ kế cận Văn Miếu, tức Quốc Tử Giám, Hà Nội. Ông thường nói ông đã từng có tuổi thơ vui đùa chạy nhẩy trong Văn Miếu với những cây muỗm cây xoài rậm rạp và những con rùa đội bia tiến sĩ ở nơi này.
 
Năm 1954 ông di cư theo gia đình vào Nam, theo học nốt chương trình bậc Tiểu học ở trường Nguyễn Tri Phương, Sài Gòn, sau đó tiếp tục bậc Trung học ở trường Chu Văn An và tốt nghiệp Tú tài Toàn phần, Ban C năm 1963.
 
Sau đó ông du học ở Tân Tây Lan (New Zealand) và trở về nước năm 1965 để dạy Anh ngữ ở Hội Việt Mỹ và trường London School của giáo sư Nguyễn Ngọc Linh.
Năm 1974, ông làm việc tại Tòa Đại Sứ Việt Nam ở Anh Quốc, và sau biến cố tháng 4-1975, ông qua Canada vào tháng 6 cùng năm.
Năm 1977 ông làm việc cho đài VOA ở Hoa Thịnh Đốn cho đến năm 2001 thì nghỉ hưu. Tuy nhiên ông vẫn tiếp tục viết loạt bài "Thư Gửi Bạn Ta" cho nhiều báo, được rất đông độc giả tán thưởng.
 
Ông cũng cộng tác với đài Little Saigon Radio, Hồn Việt TV trong hai chương trình "Ngày Này Năm Xưa", "Chào Hoàng Hôn mỗi ngày", và "Anh Ngữ Trong Đời Sống hằng tuần".
 
Sau vài tháng trở bệnh, ông từ giã cõi trần hồi 11:45 pm hôm 16-12-2016 tại Fountain Valley, California.


Nhà báo Bùi Bảo Trúc


Cách đây mấy năm, trong cuộc thi Ai Là Triệu Phú của đài truyền hình VTV3 Hà Nội, một giảng viên trường Ðại Học Sư Phạm, cô Nguyễn Thị Tâm 27 tuổi, khi trả lời một câu hỏi liên quan đến văn học Việt Nam, đã cho biết cô chưa hề nghe nói tới Tự Lực Văn Ðoàn bao giờ và nói rằng theo cô, có thể đó là tên một gánh cải lương mặc dù có hai chữ văn đoàn ở cuối. Rồi cô giảng viên đại học này khẳng định Nhất Linh là một nghệ sĩ cải lương, còn các ông Hoàng Ðạo, Thạch Lam và Khái Hưng thì cô không rõ có phải là nghệ sĩ cải lương như Nhất Linh hay không.
 

VỊNH ĐÁ BA CHỒNG – Kha Tiệm Ly cùng quý thi hữu


  

 
VỊNH ĐÁ BA CHỒNG
 
Chẳng là Tô Thị, chẳng Nam Xương
Một dạ trung trinh mới lạ thường
Bốn tiết gió mưa gìn tứ đức
Ba tầng son sắt vẹn tam cương
Ngàn thu gió lộng bền gan đá
Năm lớp mây che vững mối giường
Sừng sững ngang trời, cao khí tiết
“Ba chồng”, ai bịa nghĩ mà thương!
 
                                  Kha Tiệm Ly

HỌA:


VỊNH ĐÁ BA CHỒNG
 
Thân đá ngàn đời chẳng thịt xương
Trơ gan tuế nguyệt lẽ phi thường
Cheo leo bốn cõi gìn non nước
Sừng sững một vùng giữ lãnh cương
Mây trắng ngang trời kê tựa gối
Cỏ hoa dưới đất phủ nên giường
"Ba Chồng'' nào thấy đành cam chịu!
Tiếng xấu miệng nguời có xót thương?
 
                                              Nhã My
                                       2/1994

DỌC ĐƯỜNG GIÓ BỤI, ĐOẢN KHÚC 11-15 (TRONG 100 ĐOẢN KHÚC) – Thơ Khaly Chàm


  
                 Nhà thơ Khaly Chàm

 
trích đoản khúc: dọc đường gió bụi
 
11.
xác ngày biện thuyết hồn linh
vô vi hoại tử tái sinh bao giờ
tấu sàm phù chú ngây thơ
đức tin hiện vết xước mờ nhói đau
 
12.
nằm phơi xạ trị chiêm bao
ung thư tình ái xin chào mộng du
hôm nay chớp bể mưa mù
sao em ký thác ngục tù vào ta (?)
 
13.
miệng trào lửa mộng trăng hoa
ngực tươi đỏ rượu quỷ ma động tình
ám chiều xoáy miết lỗ đinh
choàng thân vải liệm thần linh cau mày
 
14.
câu thơ lạc tứ lưu đày
héo hon con chữ buông tay khi nào
hãy xanh tiếng nấc không màu
thì thôi, đừng chạm đời nhau thêm buồn!
 
15.
cùm chân máu nhuộm âm cuồng
đánh rơi ngạo mạn tay buông hận thầm
cười gằn nhếch mép lạnh câm
hồn ta phóng bút trổ mầm tiếng reo
 
                                      khaly chàm

NHẮM MẮT LÀ... – Thơ Tịnh Bình

    
  
               
Nhà thơ Tịnh Bình
                                               

NHẮM MẮT LÀ...

Nhắm mắt là tiếng chim
Ríu ran khu vườn mộng
Long lanh chùm cổ tích
Bầy trẻ chuỗi cười trong...
 
Nhắm mắt là gió lộng
Mơ hồ trên lối thu
Nhặt đầy tay sương khói
Vầng trăng xưa biệt mù
 
Nhắm mắt là mây trắng
Dạo chơi cuối trời hồng
Lặng lòng im muôn sóng
Đã tan vào hư không...
 
Nhắm mắt là bừng thức
Vô tận phía cuối đường
Hoa thơm và cỏ biếc
Dẫn lối về yêu thương...
 
               TỊNH BÌNH
                (Tây Ninh)
 

CHO NGÀY XANH ƯỚC MƠ – Thơ Nhật Quang


   


CHO NGÀY XANH ƯỚC MƠ
 
Ta thắp một ngày xanh mơ ước
hong màu nắng tinh khôi
lấp lánh những chùm hoa bằng lăng tím nở
có vài chú sẻ nâu nô đùa trong vòm lá
lao xao, lao xao gió rừng cây thầm thì
những mái phố như vẫn còn ngủ mê
mặc cho tiếng ve ray rứt điệp khúc gọi nắng Hè
 
Ta thả hồn lênh đênh tĩnh lặng...
chơi vơi cảm xúc tháng Tư
những cánh bướm mê mải sắc hương
bên bờ giậu hoa giấy ngõ về rêu mốc
đôi bồ câu vô tư quấn quít môi hôn âu yếm
trên tầng cao ô cửa vẫn khép kín im lìm
 
Vạt gió trong veo thấm bờ vai
ta thênh thang
gót bước nhẹ trên thảm cỏ non óng mượt
ân cần ghi lại những khoảnh khắc… sẽ vời xa
gom vào ký ức… một thời để nhớ!
nghe trái tim bung nụ hoa đời ngát xanh kỷ niệm…
cho em một ngày rất tươi trẻ hồn nhiên.
 
                                                Củ Chi, 04 / 2021
                                                     Nhật Quang
 

Chủ Nhật, 9 tháng 5, 2021

EM VÀ ANH – Thơ Phan Quỳ




 
EM VÀ ANH
 
Em là hoa buổi sáng,
Anh thành nắng ban mai,
Nắng lên hoa sắc thắm,
Nắng tràn cõi thiên thai.
 
Em là nhành phượng vĩ,
Anh hoá chú ve sầu,
Hai ta thành tri kỷ,
Hò hẹn đến muôn sau.
 
Em là hạt mưa mau,
Anh thành biển hồ sâu,
Mưa êm trong lòng biển
Đôi mình mãi trong nhau.
 
Em là mây trắng bay,
Anh thành trời cao rộng
Thênh thang em có hay
Lòng trời reo như mộng?
 
Ơi cơn mộng một đời
Anh ấp ủ khôn nguôi
Đêm ơi xin đừng thức
Để em mãi trong tôi.
 
                 Phan Quỳ

CHÙM THƠ “ĐÀNH...” CỦA LÊ VĂN TRUNG


    


ĐÀNH CŨNG KHÔNG ĐỀ
 
Ngày tiếp tiếp trùng trùng vây nỗi nhớ
Mưa mưa mưa nghìn dặm ướt xa mù
Ta đứng giữa loài người, như khách lạ
Thắp giùm ta ngọn lửa hỡi hoang vu
 
Dòng dòng chảy dòng dòng trôi trùng điệp
Sông tôi ơi đành cạn cuộc tình em
Nghìn nghìn cõi, nghìn nghìn lời đã khép
Ta gọi tên mình lạc lõng giữa đêm đêm.

ƠN EM – Thơ Trần Mai Ngân


   


ƠN EM        
 
Ơn em ngày nắng ngày mưa      
Ơn em tình rót ban trưa thật đầy      
À ơi... ru nhau ... ru nhau        
Ơi à... tình trước tình sau ngọt ngào      
 
Ơn em vội vã về mau      
Mùi hương bỏ lại nghìn sau vẫn còn      
Ơn chiều ngày nắng héo hon      
Khắc ghi hai chữ sắt son tháng ngày      
 
Ơn em áo mỏng vai gầy      
Tay ta quấn trọn một ngày tình nhân      
Ơi à... môi rất ân cần      
Ơn em... em đã thật gần thật xa      
 
Ơn em một nét dáng hoa      
Ngát thơm quyến rũ thật thà hồn nhiên      
Ơn em cất giấu ưu phiền      
Mình em giữ lấy giữa miền hư vô !
 
                               Trần Mai Ngân   

DỌC ĐƯỜNG GIÓ BỤI, ĐOẢN KHÚC 6 -10 (TRONG 100 ĐOẢN KHÚC) – Thơ Khaly Chàm


   
                  Nhà thơ Khaly Chàm


trích đoản khúc: dọc đường gió bụi
 
6.
khói buồn nhả vụng vài hơi
nghiệm từng khoảnh khắc mù trời thiên thu
một đời nhấm nhẳng lời ru
hãy đau hơn nữa khóc mù căn nguyên!
 
7.
khát thèm chạm đáy vực riêng
lửa em ngọt buốt ta nghiêng ngả hình
bướm bay loạn sắc tiền đình
hương môi nhập thể hiển linh dịu dàng
 
8.
trần truồng lạc thú hồng hoang
cảm ơn tội lỗi địa đàng khiêm cung
hớ hênh phồn thực vô cùng
câu thơ mụ mị cõi chung mơ hồ
 
9.
gục đầu mê nhiễm hư vô
dưới chân đất mở cửa mồ chờ ta
dìu nhau cái bóng đã già
an nhiên ngửa mặt kỷ hà vòng bay
 
10.
tràn khuya thể phách rú dài
chữ kinh mang mặt nạ ngày nhai đêm
đóm phù phiếm lóe hương diêm
ta cười vô thức quên chiêm nghiệm tình
 
                                            khaly chàm

Thứ Bảy, 8 tháng 5, 2021

BẮC NINH THI THOẠI (KỲ 2) - Nguyễn Khôi

Bắc Ninh thi thoại của Nguyễn Khôi (Đình Bảng) đã tái bản nhiều lần ở Việt Nam, độc giả trong và ngoài nước đánh giá cao giá trị nghệ thuật của tác phẩm này. Xin trích một số chương giới thiệu cùng bạn đọc.
 


Bài Thứ 4: HÀN THUYÊN – HUYỀN QUANG
 
Tiến sỹ Nguyễn Thuyên người thôn Lai Hạ huyện Gia Lương (Lương Tài) tỉnh Bắc Ninh, năm 1282 đời vua Trần Nhân Tông đã làm bài văn tế cá sấu bằng chữ Nôm rồi ném xuống khúc sông Lô, tương truyền đã đuổi đuọc cá sấu đi. Tiếng tăm Nguyễn Thuyên càng thêm lùng lẫy. Vua thì cho việc này giống như việc của Hàn Dũ bên Tàu nên đã cho Nguyễn Thuyên đổi thành Hàn Thuyên.
 

MỪNG NGÀY CỦA MẸ – Thơ Nguyên Lạc

 
       


MỪNG NGÀY CỦA MẸ
(Happy Mother’s Day)
 
"Bạn ở bên Texas, khoe trời có nhiều mây: những chùm hoa đang bay, để tới Ngày Của Mẹ!
Đó và đây xa thiệt. Nhớ tha thiết vô cùng. Trời nào cũng mênh mông. Mẹ, tấm lòng vô tận…
Tôi đáp lời bạn vậy. Tin Los sẽ có mây... mây bay và trăng bay... bạn qua đây cùng ngắm...
Thương một tình xa lắm, đó là Tình Cố Hương!
Đó là khúc Đoạn Trường, đó là hoa nức nở...
Má ơi con về nhé/ ngả vào lòng Má, hôn. Bên Má, tình Má Con. Bên trời là giọt lệ..."
                                               
                                                  (Happy Mother’s Day - Trần Vấn Lệ)
 
*

Thôi tôi xin khất hẹn
Đâu mà chẳng có mây?
Đâu mà chẳng mắt cay?
Cao ốc, đèn xanh đỏ
 
Đèn Cali ngọn tỏ
"Đèn Mỹ Tho... ngọn lu"
Texas đèn màu thu
Màu quê hương tôi nhớ
 
Có gì mà nức nở?
Đâu cũng là quê hương
Có gì mà đoạn trường?
Chắc vì bị từ bỏ?!
 
Bạn ơi tôi hỏi nhỏ
Thật nhớ quê hương không?
Nhớ mẹ có nhói lòng?
Hỏi chi "Con về nhé?"
 
Quê hương tôi luôn nhớ
Dù đã bị chối từ
Mẹ người tôi yêu quý
Mẹ trong lòng thiên thu!
 
Quê hương tôi là Mẹ
Mẹ cũng là quê hương
Mẹ ơi khúc đoạn trường!
 Mẹ đâu rồi?... Dâu bể!
 
Làm sao tôi có thể
Gặp lại được Mẹ đây?
Trời có những đám mây
Bay về đâu... mây lệ?
 
Đúng là tôi thật tệ
Happy Mother’s Day
Mà tôi không happy
Không hỏi "Con về nhé"
 
Làm cách nào có thể
Gặp lại Mẹ mà về?
Mẹ rồi đã cùng Cha
Tan mờ trời phương viễn!
 
Con không về đưa tiễn
Buồn lắm Cha Mẹ ơi!
Từ ngày vượt trùng khơi
Đành "nghìn trùng xa cách"
 
Chiều nay nơi Texas
Trên trời có nhiều mây
Hình như mắt cay cay
Đã tới Ngày Của Mẹ
 
Happy Mother’s Day!
Happy ngày của Mẹ!
Happy... sao ngấn lệ?
Con nhớ Mẹ và Cha!
 
Sẽ không phải người ta
Nếu quên tình cha mẹ
Chắc chắn là rất tệ
Nếu không nhớ quê hương
 
                      Nguyên Lạc