BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2024

KIẾP SAU XIN CHỚ LÀM NGƯỜI LÀM CÂY KHUYNH DIỆP TRƯỜNG BÙI THỊ XUÂN – Thơ Trần Vấn Lệ


   
 

Hàng cây khuynh diệp của tôi ơi!
Tôi đứng đây, đâu?  Ở cuối trời?
Tôi nhớ về đâu?  Đầu đất nước...
Này đây là biển, nọ nương dâu...
 
Này đây mái ngói nhà xanh, đỏ
Không thấy nhà tôle, không mái tranh
Có những mái bằng chim chẳng đậu
(người ta gài đinh, không thích chim!)
 
Tôi đi trong phố, đời chen chúc...
Tôi ra ngoài đồng nhìn cò bay.
Tôi đứng chỗ nào?  Trên vũng nước?
Tự nhiên.  Gió thổi.  Tóc bay bay...
 
Tôi thương, tôi nhớ ngôi trường nữ,
Nhớ hàng khuynh diệp, chỉ vài cây
mà sao thăm thẳm đường muôn dặm
Tôi mất đâu rồi tuổi-thuở-trai?
 
Tôi chẳng còn ai bè bạn nữa,
Em học trò xinh xắn "Thầy ơi",
Thưa Thầy:... "Em, một Thuyền Nhân, nhé,
gặp lại Thầy, thương quá cõi đời!".
 
Chuyện kể, ngẩn ngơ, ngày hội ngộ.
Hình em:  Khuynh diệp lá đong đưa...
Bao nhiêu năm nhỉ mình xa cách?
Gió lạnh... Hình như gió buổi trưa...
*
Bạn thấy:  bài thơ tôi đứt đoạn,
"Đoạn Trường" vô tận hóa vô thanh...
Thầy Trò chạm mặt câu chào hỏi,
Trong gió...Em còn vạt áo xanh!
 
Ôi đó... dễ thương, khuynh diệp biếc
nhành cong, chim đậu tiếng xa xưa.
Trong tôi, bỗng giọt trời xanh ngắt...
"Em nhỉ, đời như một giấc mơ"?
 
                                  Trần Vấn Lệ

Không có nhận xét nào: