BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI ẤT TỴ 2025 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2025

PHONG TỤC 風俗 – Theo Chiết tự chữ Hán



PHONG là gió.
Các tục thượng của một nước, một xã hội truyền bá ra như gió thổi đi khắp nơi nên cũng gọi là PHONG, ý nói sự gì kẻ kia xướng lên người này nối theo dần dần thành tục quen, như vật theo gió, vẫn cảm theo đó mà không tự biết vậy.
Do đó mà PHONG có nghĩa là tục thượng, lề thói.
Như PHONG DAO là những câu hát biểu lộ được tập tục một nơi nào.
GIA PHONG là nếp sống tốt đẹp của một gia đình, gia tộc lưu truyền từ đời này sang đời khác.
 
                                                                        Theo Chiết tự chữ Hán

VÌ SAO THÁNG 12 ÂM LỊCH ĐƯỢC GỌI LÀ THÁNG CHẠP? - Phương Anh



Tháng 12 Âm lịch còn được dân gian gọi là tháng Chạp. Nguồn gốc và ý nghĩa của tên gọi này gắn liền với những đặc điểm cuộc sống, hoạt động của người dân trong thời điểm cuối năm.
 
Tháng Chạp là thời điểm có ý nghĩa đặc biệt quan trọng trong văn hóa Việt Nam, tháng có nhiều ngày lễ, nhiều nghi thức thờ cúng quan trọng hướng về tổ tiên và chuẩn bị tiễn đưa năm cũ, chào đón năm mới.
 
Vì sao tháng 12 Âm lịch được gọi là tháng Chạp?

Từ "chạp" có nguồn gốc từ chữ Hán "lạp", và thường được hiểu là gắn liền với khái niệm lễ lạp. Chữ "lạp" trong tiếng Hán có nghĩa là "bữa tiệc cuối năm" hay "lễ hội tạ ơn cuối năm". Đây là thời điểm mà người xưa tổ chức những lễ hội để cảm tạ tổ tiên, thần linh đã bảo vệ và phù hộ họ trong suốt một năm. Vì thế, tháng này còn được gọi là tháng "lạp" - một thời điểm quan trọng để tổng kết, nhìn lại những điều đã trải qua trong năm và chuẩn bị cho một năm mới.
 
Trong tiếng Hán, từ "lạp" có nhiều nghĩa, trong đó có nghĩa “lễ tế chạp”, tức lễ tế thần vào tháng cuối năm âm lịch. Theo lễ nhà Chu (Trung Quốc), lễ tế tất niên gọi là “đại lạp”. Vì thế, tháng cuối năm được gọi là “lạp nguyệt” (tháng có đại lạp).
 
Ngoài ra, chữ “lạp” trong tiếng Hán cũng có nghĩa là thịt cá muối hong khô. Tháng cuối năm là thời gian người ta tích trữ các loại thực phẩm để đối phó với mùa đông rét mướt, và cũng để chuẩn bị cho Tết Nguyên đán. Trong đó, thịt cá là loại thực phẩm quý giá, quan trọng.
 
"Lạp" về sau phái sinh nét nghĩa “lễ cúng tổ tiên, ngày giỗ”. Khi vào tiếng Việt, lạp bị đọc chệch thành “chạp” và trở thành từ đồng nghĩa với “giỗ”. Cho nên, trong tiếng Việt mới có tổ hợp “ngày chạp” tương đương “ngày giỗ” và thường gộp gọn khi nói là “giỗ chạp”.
 

Thứ Năm, 2 tháng 1, 2025

TUỔI TỴ RẮN Ở TRÊN CÂY – Đỗ Chiêu Đức



Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ... Hết Thìn tới Tỵ, Nhâm Thìn đi thì Quý Tỵ (2013) đến; Giáp Thìn qua thì Ất Tỵ (2025) lại về. Hết Rồng thì tới Rắn, Rồng rồng Rắn rắn, mặc sức mà vẽ Rắn vẽ Rồng, nhưng Rồng thì muốn vẽ sao cũng được, vì chưa ai được hân hạnh thấy qua dung nhan thật sự của nó bao giờ, chứ vẽ Rắn thì phải cẩn thận, không khéo lại "Vẽ Rắn Thêm Chân", chẳng những vô bổ mà còn làm trò cười cho thiên hạ  nữa là đằng khác !
         
Đứng hàng thứ 6 trong 12 con giáp của Thập Nhị Địa Chi, nên có thể tự hào là "Thiên địa ngã trung ương" được. Vì cũng như con người, con rắn có mặt từ thuở tạo thiên lập địa ở cả trời  Đông lẫn trời Tây.

VỀ CÂU ĐỐI “THIÊN TĂNG TUẾ NGUYỆT NHÂN TĂNG THỌ...”



天增岁月人增寿,
 满乾坤福满堂

Thiên tăng tuế nguyệt nhân tăng thọ
Xuân mãn càn khôn phúc mãn đường
 
 Ông hàng xóm của tôi khoe vừa được bạn ở Đồng Nai gửi tặng cho câu đối Tết rất ý nghĩa: “Thiên tăng tuế nguyệt nhân tăng thọ/ Xuân mãn càn khôn phúc mãn đường”. Một ông khác xem qua câu đối cho rằng ở đây có một chữ viết bị nhầm, đó là chữ thiêm nhầm thành chữ tăng. Mặc dù hai chữ này có nghĩa tương tự nhau, nhưng theo ông này thì chữ thiêm mới “đắt”. Xin quý báo giải thích giùm. 
                                    (Nguyễn Quang Thành, Hải Châu, Đà Nẵng)
*
- Câu đối Hán Nôm ở trên nếu chuyển qua quốc ngữ sẽ là “Trời thêm năm tháng, người thêm thọ/ Xuân khắp càn khôn, phúc khắp nhà”. Đây là một câu đối Tết hay. Tuy nhiên, ở vế đầu, người thì cho là “Thiên tăng tuế nguyệt nhân tăng thọ”, người lại cho rằng “Thiên thiêm tuế nguyệt nhân thiêm thọ”. Tăng hay thiêm? Giai thoại dân gian dưới đây sẽ trả lời câu hỏi này.
 
Cao Bá Quát là người giỏi tài văn thơ, từng tuyên bố thiên hạ có 4 bồ chữ thì riêng mình ông đã giữ hết 2 bồ! Lần đó ông về quê nhà ăn Tết, bà con quanh vùng nghe tiếng rủ nhau đến xin câu đối về trưng bày trong mấy ngày xuân. Bữa nọ có hai người cùng vào nhà ông gần như một lúc, chỉ trước sau một bước chân.
 
Người đến trước là một anh làm nghề đóng quan tài (hòm). Người đến sau là một chị mang bầu gần ngày sinh. Sau khi nắm “lý lịch” của từng người, họ Cao không phải suy nghĩ gì, phóng bút viết ngay câu đối cho anh thợ đóng quan tài: Thiên thiêm tuế nguyệt nhân thiêm thọ/ Xuân mãn càn khôn, phúc mãn đường (Trời thêm năm tháng, người thêm thọ/ Xuân khắp càn khôn, phúc khắp nhà).

“MỐI TÌNH CỦA LƯU QUANG VŨ VÀ XUÂN QUỲNH - Châu La Việt

Mối tình si mê vượt nhiều trở ngại, bên nhau tới tận lúc chết của Xuân Quỳnh - Lưu Quang Vũ


Tôi là người được anh Lưu Quang Vũ coi như đứa em, và được chứng kiến cả 4 mối tình si mê trong đời của anh. Cả 4 người phụ nữ anh yêu đều là những văn nghệ sỹ chói sáng, đều là mơ ước của rất nhiều đàn ông, và đều yêu anh đến cùng cực. Nhưng hy sinh hơn cả, nồng nàn hơn cả, mạnh mẽ hơn cả, chính là người phụ nữ từ khi nắm tay anh buổi đầu, đã không rời tay anh cho đến phút cuối trên con đường đời ...
 
“Khi cằn cỗi thấy tháng ngày mệt mỏi
Em là sớm mai là tuổi trẻ của anh”…
 
Ngày nhỏ ở với mẹ tôi ở Đoàn ca múa nhân dân TW, tôi biết có hai diễn viên múa mẹ tôi rất yêu quý và thân thiết, là hai chị cùng tên Quỳnh: Chị Thúy Quỳnh và chị Xuân Quỳnh. Nhiều người nói về đội múa xinh đẹp của Ca múa TW ngày ấy, là trước hết nói về hai chị Quỳnh này, thường gọi là “hai đóa hoa quỳnh”. Rồi chị Thúy Quỳnh sẽ suốt đời gắn với nghệ thuật múa, từng là Chủ tịch Hội nghệ sỹ múa VN, còn chị Xuân Quỳnh thì rẽ sang con đường thi ca, trở thành một nữ thi sỹ tên tuổi trên văn đàn. Khi còn rực rỡ dưới ánh đèn sân khấu trong những vũ điệu dân gian mê hồn, hay khi đã ngân lên những vần thơ như chồi biếc, như hoa dọc chiến hào, chị luôn chinh phục được bao người, không chỉ bởi một vẻ đẹp nền nã, mà còn bởi một tâm hồn thơ mơ mộng, tinh tế, và cũng rất nồng nàn. Ngay từ những vần thơ đầu, chị đã làm bao tâm hồn say mê, ngây ngất. Nhất là cùng vẻ đẹp quyến rũ của thi ca, còn là một vẻ đẹp hình thể cũng rất quyến rũ của một nghệ sỹ múa. Chị được cả dáng, được cả hồn. “Làn thu thủy, nét xuân sơn/ Hoa ghen đua thắm liễu hờn kém xanh”
 

ĐÊM NGHE BÌM BỊP KÊU - Thơ Huỳnh Tâm Hoài, nhạc Nguyễn Hữu Tân, ca sĩ Huỳnh Thanh Sang trình bày

   
Huỳnh Tâm Hoài và Nguyễn Hữu Tân


              

CUỐI NĂM – Thơ Lê Phước Sinh



Ngày buồn như đưa đám
Âm thanh chẳng thèm kêu
Phố thì đang đổ dốc
Phanh thắng tuột mất rồi...

               Lê Phước Sinh 

BỐN MÙA LẶNG THINH – Thơ Tịnh Bình


   
 
 
BỐN MÙA LẶNG THINH
 
Mùa đông ngoảnh mặt đi
Tiếng thở dài của gió
Lao xao đám lá khô
Chim từ quy đếm giọng mình khắc khoải
 
Bên kia hoàng hôn
Chờ âm chuông độ lượng
Chán ngấy những buồn vui
Quấy rầy tâm thức ta câu chuyện phiếm không hồi kết
Lũ sẻ nâu không ngừng thao thao bất tuyệt về mùa xuân
 
Cứ giả vờ say giấc an nhiên
Loài sâu cuộn mình chờ thoát xác
Phía trước bình minh
Phía sau ngàn lời chim hót
Đám mây ham chơi quên mất lối về
Hỏi đường vị thiền sư già không nhớ mình bao nhiêu tuổi
 
Cứ khóc như đứa trẻ
Mùa xuân sẽ dỗ dành ta bằng ngụm nắng tươi non
Mặc bốn mùa lặng thinh mật ngữ
Đất trời có nói gì đâu...
 
                                                                           Tịnh Bình

Thứ Hai, 30 tháng 12, 2024

NĂM TỴ KỂ CHUYỆN VỀ RẮN – Giáo sư Nguyễn Châu


Giáo sư Nguyễn Châu

RẮN là con vật thứ 5 trong vòng Tử Vi Đông phương. Đây là một trong những con vật độc hại
 
Trên địa cầu và cũng được xem như là con vật thông minh nhưng tinh quái và xảo quyệt. Do đó
Người tinh quái và xảo quyệt được gọi là người có lòng rắn; tâm xà [snake-heart].
 

Tử Vi Á Ðông có một tuổi tượng hình bằng con rắn, gọi là năm Tỵ.
Có năm TUỔI RẮN, đó là:
- Rắn mạng Kim sinh vào các năm 1941 và 2001 - TÂN TỴ
- Rắn mạng Thủy sinh vào các năm 1953 và 2013 - QUÝ TỴ
- Rắn mạng Mộc sinh vào các năm 1905 và 1965 - ẤT TỴ
- Rắn mạng Hỏa sinh vào các năm 1917 và 1977 - ĐINH TỴ
- Rắn mạng Thổ sinh vào các năm 1929 và 1989 - KỶ TỴ
 
Năm nay 2025, Âm lịch là năm ẤT TỴ, hành HỎA [Phúc Đăng Hỏa - Lửa Đèn). Năm Ất Tỵ...

                                                                         Giáo sư Nguyễn Châu

PHẬN MÁ HỒNG - Nhạc Khê Kinh Kha

    

              

MỘT CHÚT GÌ THƯƠNG CŨNG ĐÁ VÀNG – Thơ Trần Vấn Lệ


   

Tháng Chạp, mười hai, tháng cuối năm...
Đã hai thế kỷ, tưởng nghe lầm!
Tháng Tư hồi đó... nay tròn trịa,
cái nỗi buồn như cái mặt trăng!
 
Tháng Chạp năm nay tuyết đổ nhiều
cũng bằng máu đổ thuở buồn hiu!
Chiến tranh!  Loạn lạc... rồi di tản,
tay nắm rồi rời, lệ chảy theo!
 
Tôi làm bài thơ, tôi đang mơ?
Chiêm bao, mộng mị, quỷ ma đùa?
Ý thơm đâu nhỉ - hoa đang nở,
lòng thắm thiết buồn không muốn xua...
 
Đất Nước trời ơi, chừ Cố Quận!
Cố Hương!  Cố Lý!  Cố Nhân ơi...
gọi từng viên sỏi trong tay nắm,
thảng thốt ai nghe giữa biển trời?
 
Tan nát trái tim người biệt xứ,
trái tim nào nguyên nơi quê nhà?
Không!  Không! Thưa Phật Không là Có
hay Có là Không bởi Xót Xa?
 
Tôi chảy máu rồi, tôi thổ huyết!
Thơ còn chữ Thổ...thổ là tuôn!
Là tung, là tóe, không sao hứng?
là mỗi câu neo một nỗi buồn!
 
Em có thương anh thì đứng lại,
đừng đi thêm nữa... chúng mình xa!
Anh từng nhai nuốt cơm đầy sạn,
Em uống từng câu... chữ Nước Nhà!
*
Tôi đang tháng Chạp, gõ bài thơ,
cứ tưởng mình như đám bụi mờ,
cứ tưởng mình như không có xác,
... mà nghẹn ngào mình sao lính xưa?
 
Một nửa trăm năm, hai Thế Kỷ
Một kỳ ngộ nhỉ chuyện thời gian...
Đường là thiên lý, hồn thiên lý,
Một chút gì thương cũng đá vàng!
 
                                 Trần Vấn Lệ

METRO THÀNH HỒ MẤT ĐIỆN – Thơ Lê Phước Sinh




 
METRO THÀNH HỒ MẤT ĐIỆN
(Khoảng 17g - 27.12.2024)
 
Như thú cưng bị "Điên"
Mưa lớn kèm Sấm sét
may mà không xổ lồng.
Cà rựt... rồi cà tang,
Tàu dừng lại mênh mang ...
 
Không rõ ông thầy Nhật,
bên nước xử lý sao?
Tui-Việt Nam, vò đầu
trên mười năm, sói tóc...
 
Có nên Điện dự phòng
móc vào Tàu, toa sẵn (?)
 
Người ngồi bò lẩn quẩn,
mở cửa sổ thông hơi,
Em gái thật tức cười
áo ngực xề cực dưới...
 
- Trời ơi, Điên theo Điện !
 
Lê Phước Sinh

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2024

KHI MỘT TÀI NĂNG LỚN, MỘT TUỔI TRẺ ANH HÙNG BỊ THA HÓA, HAY LÀ BI KỊCH NGUYỄN ĐÌNH THI - Trần Mạnh Hảo


Nhà thơ, nhà văn, kịch tác gia, nhạc sĩ Nguyễn Đình Thi.

Mùa thu năm 1988, chúng tôi đang học tại học viện Goocky, khóa tại chức 4 tháng tại Matxcơva thì hay tin ông Nguyễn Đình Thi, tổng thư ký hội nhà văn Việt Nam từ năm 1958 đến thăm và nói chuyện.
 
Anh chị em rất hồi hộp chờ đợi thần tượng văn học này từ lâu, nay được mãn nhãn. Tin một nhà văn, một nhà thơ, một nhà nghiên cứu triết học, một nhà viết kịch xuất sắc, một nhạc sĩ thiên tài chỉ với hai bản nhạc là ông Nguyễn Đình Thi đến nói chuyện được sứ quán thông báo cho mấy chục anh chị em đang làm luận án thạc sĩ, tiến sĩ văn học tại Liên Xô cùng đến khoa viết văn trường Goocky tham dự.
 

TẾT XA, ƠI QUÊ HƯƠNG, VỀ LẠI, MỢ, Ở VỀ, GIÒNG SÔNG, QUA BẬU BẬU, VẠC CÒ – Thơ Chu Vương Miện


 

 
TẾT XA
 
Tết quê xa
Sau lưng là núi tuyết
Phía trước là sa mạc
xa lộ chen ở giữa
toàn xương rồng
và chà là
thấm thoát cũng tròn 33 năm
xưa là bản làng
dân da đỏ
chừ toàn trại bò
chừ có ta và gia đình ta
tết tới và xuân qua
*
Những người xưa đã không còn
trơ lại chốn này
Toàn mây trắng mây xanh lơ
Và núi non
Đường xe vẫn hai chiều
Xuôi ngược
Bắc nam
Không có chiều nào
Dìa quê hương
Dù trải nhựa
Đường xe lửa
Đương xe bus
Ta đứng đó nhìn
Đôi khi bụi mờ nơi mắt
 

TA GIỜ QUÁ SỢ CHUYỆN XƯA – Thơ Đặng Xuân Xuyến


   

 
TA GIỜ QUÁ SỢ CHUYỆN XƯA
(Với người trong giấc ngủ mơ)
 
Em vào giấc ngủ tìm ta
Quậy tung cả góc sân ga cuối chiều
Chả cần ngôn hạnh mỹ miều
Em vung vít đủ trăm điều khó nghe.
 
Ta ngồi gạn tiếng em đe
Chuyện xưa giờ trở thành vè thế ư
Ta lừa ta một chữ ừ
Cầm lòng chi để nát nhừ trái tim.
 
Ngày xưa em dụ ta tìm
Chữ yêu ủ giữa nổi chìm đa đoan
Để giờ hứng chịu hàm oan
Ta cười ta lạc giữa toan tính đời.
 
 
Ừ thì, nghỉ một cuộc chơi
Cớ chi em lại cạn lời với ta
Nụ cười em quẳng từ xa
Gom chi vài tiếng cười xòa giữa mưa...
 
Ta giờ quá sợ CHUYỆN XƯA
Chữ YÊU chữ HẬN đã thừa bỏ buông.
 
Hà Nội, 06:21 ngày 25-12-2024
Đặng Xuân Xuyến

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2024

CÓ CON SÔNG HIỀN LƯƠNG CHẢY QUA MỖI SỐ PHẬN – Châu La Việt

Nỗi lòng thương nhớ suốt 35 năm của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ với con trai và mối tình đầu

Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ và ca sĩ Tân Nhân 
(đôi vợ chồng lạc nhau trong chiến tranh và cách biệt hai miền giới tuyến)

“Hoài, đứa con trai đầu lòng yêu quý của ba” - Cho đến năm 1987 - nghĩa là 12 năm sau ngày Sài Gòn giải phóng, tôi mới nhận được lá thư đầu tiên ấy của ba tôi, nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ từ Mỹ gửi về.
 
“Chối bỏ”. Từ ngữ ấy không hề có trong từ điển đời ba. Hoặc có chăng đi nữa, thì ba chưa bao giờ dùng nó. Ba chưa bao giờ chối bỏ con. Suốt 35 năm trời nay, con luôn ở trong ký ức của ba, trong trái tim của ba, trong tâm hồn của ba…”
 

“TỲ BÀ HÀNH” THƠ CỦA BẠCH CƯ DỊ - Dịch giả Phan Huy Thực, Nguyễn Hoàng Tuân giới thiệu





TỲ BÀ HÀNH
 
Bến Tầm Dương, canh khuya đưa khách.
Quạnh hơi thu, lau lách đìu hiu.
Người xuống ngựa, khách dừng chèo,
Chén quỳnh mong cạn, nhớ chiều trúc ti.
Say những luống ngại khi chia rẽ,
Nước mênh mông dầm vẻ gương trong.
Tiếng tỳ chợt vẳng trên sông,
Chủ khuây khoả lại, khách dùng dằng xuôi.
Lần tiếng sẽ hỏi ai đàn tá?
Dừng tiếng đàn, nấn ná làm thinh.
Dời thuyền nèo hỏi thăm tình,
Chong đèn, thêm rượu, còn dành tiệc vui.
Mời mọc mãi thấy người bỡ ngỡ,
Tay ôm đàn che nửa mặt hoa.
Vặn đàn vài tiếng dạo qua,
Tuy chưa nên khúc, tình đà thoảng hay.
Nghe não nuột mấy dây bứt rứt,
Dường than niềm tấm tức bấy lâu.
Mày chau, tay gảy khúc sầu,
Giãi bày mọi nỗi trước sau muôn vàn.
Ngón buông, bắt, khoan khoan dìu dặt,
Trước "Nghê thường", sau thoắt "Lục yêu".
Dây to nhường đổ mưa rào,
Nỉ non dây nhỏ như chiều chuyện riêng.
Tiếng cao thấp lựa chen lần gảy,
Mâm ngọc đâu thoắt nảy hạt châu.
Trong hoa, oanh ríu rít nhau,
Suối tuôn róc rách chảy mau xuống ghềnh.
Tiếng suối lạnh, dây mành ngừng tắt,
Ngừng tắt nên phút bặt tiếng tơ.
Ôm sầu, đau giận ngẩn ngơ,
So ra lặng lẽ bấy giờ càng hay.
Bình bạc vỡ tuôn đầy mạch nước,
Ngựa sắt giong, sàn sạt tiếng đao.
Cung đàn trọn khúc thanh tao,
Tiếng buông xé lụa, lựa vào bốn dây.
Thuyền mấy lá đông tây lặng ngắt,
Một vầng trăng trong vắt lòng sông.
Ngậm ngùi đàn bát xếp xong,
Áo xiêm khép nép hầu mong giải lời.
Rằng xưa vốn là người kẻ chợ,
Cồn Hà Mô trú ở lân la.
Học đàn từ thuở mười ba,
Giáo phường đệ nhất sổ đà chép tên.
Gã thiện tài sợ phen dừng khúc,
Ả Thu Nương ghen lúc điểm tô.
Ngũ Lăng, chàng trẻ ganh đua,
Biết bao the thắm chuốc mua tiếng đàn.
Vành lược bạc gãy tay nhịp gõ,
Bức quần hồng hoen ố rượu rơi.
Năm năm lần lữa vui cười,
Mải trăng hoa chẳng đoái hoài xuân thu.
Buồn em trẩy, lại lo dì thác,
Lần hôm mai đổi khác hình dung.
Cửa ngoài xe ngựa vắng không,
Thân già mới kết đôi cùng khách thương.
Khách trọng lợi khinh thường ly cách,
Mải buôn chè, sớm tếch miền khơi.
Thuyền không đậu bến mặc ai,
Quanh thuyền trăng dãi, nước trôi lạnh lùng.
Ðêm khuya, sực nhớ vòng tuổi trẻ,
Lệ trong mơ hoen vẻ phấn son.
Nghe đàn ta đã chạnh buồn,
Lại rầu nghe nỗi nỉ non mấy lời.
Cùng một lứa bên trời lận đận,
Gặp gỡ nhau lọ sẵn quen nhau.
Từ xa kinh khuyết bấy lâu,
Tầm Dương đất trích, gối sầu hôm mai.
Chốn cùng tịch lấy ai vui thích,
Tai chẳng nghe đàn địch cả năm.
Sông Bồn gần chốn cát lầm,
Lau vàng, trúc võ nảy mầm quanh hiên.
Tiếng chi đó nghe liền sớm tối,
Cuốc kêu sầu, vượn hót nỉ non.
Hoa xuân nở, nguyệt thu tròn,
Lần lần tay chuốc chén son riêng ngừng.
Há chẳng có ca rừng địch nội,
Giọng líu lo, nhiều nỗi khó nghe.
Tiếng tỳ chợt vẳng canh khuya,
Dường như tiên nhạc gần kề bên tai.
Hãy ngồi lại gảy chơi khúc nữa,
Sẽ vì nàng soạn sửa bài ca.
Tần ngần dường cảm lời ta,
Rén ngồi bắt ngón đàn đà kíp dây.
Nghe não nuột khác tay đàn trước,
Khắp tiệc hoa tuôn nước lệ rơi.
Lệ ai chan chứa hơn người?
Giang châu Tư Mã đượm mùi áo xanh.

*
Nguồn:
https://www.facebook.com/share/p/15ku75bmeh/?

                                                         Nguyễn Hoàng Tuân giới thiệu


(*) Dịch giả Phan Huy Thực là con cháu của dòng họ Phan Huy, ông là con trai thứ hai của cụ Phan Huy Ích , là anh của Phan Huy Chú, và là cha của Phan Huy Vịnh.

Phan Huy Vịnh bị nhiều người hiểu lầm là dịch giả của Tỳ Bà Hành, nhưng không phải. Bản dịch xuất sắc ở trên là của cha ông.
Điều thú vị ở bản dịch của cụ gồm 22•28=616 chữ, nghĩa là, trong bản dịch, cụ Phan Huy Thực đã dịch với 22 khổ SONG THẤT LỤC BÁT, đúng bằng 616 chữ của tác giả TỲ BÀ HÀNH; quả là tuyệt vời!

ĂN MÀY DĨ VÃNG – Thơ Noel của Trần Vấn Lệ


   

Đêm nay Noel, December 24, 2024,
tình cờ tôi thấy lại tấm ảnh này:
"Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu cầu nguyện
trong một Nhà Thờ ở Quảng Trị năm 1972"
 
Nhà Thờ đổ nát.
Một quá khứ Việt Nam đổ nát.
Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu một mình,
quỳ trên sự đổ nát đó...
 
Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu.  Một Mình.
*
Tôi còn nguyên hai tay.
Tôi xin...
"Vinh danh Thiên Chúa trên Trời
Bình yên dưới thế cho người thiện tâm".
 
Tôi không tin vào bất cứ sự nhiệm màu nào.
Nhưng tôi biết con-người-ta có một nỗi cô đơn.
Giống như Trăng rất tròn vào đêm Rằm mỗi tháng.
Câu thơ hay nhất là con dao xẻ đôi vầng trăng đó!
 
"Vầng trăng ai xẻ làm đôi?
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường!" (*)
...
"Chàng từ đi vào nơi gió cát,
Đêm trăng này nghỉ mát nơi nao?" (**)
 
Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã mất!
Dĩ Vãng ơi... đêm nay 24 tháng Mười Một Giáp Thìn,
trăng Hạ Huyền lên muộn,
Một Nửa Trăng Thôi!
 
... một nửa trăng ai cắn vỡ rồi?
Ta nhớ mình... xa thương đứt ruột
Gió làm nên tội... (***)
 
Tôi không tin vào bất cứ sự nhiệm màu nào
nhưng tôi biết con-người-ta có một nỗi cô đơn!
Ném được nỗi cô đơn đó xuống nước...
Tản Đà sẽ thấy và nói:  "Nước chảy huê trôi..." (****)
 
                                                               Trần Vấn Lệ
*
(*) Thơ Nguyễn Du
(**) Thơ Đặng Trần Côn / Đoàn Thị Điểm
(***) Thơ Hàn Mac Tử
(****)Thơ Tản Đà 

NHỮNG BÓNG HỒNG GẮN BÓ CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP ÂM NHẠC CỦA NHẠC SĨ PHÚ QUANG - Hạ Đan

Nổi tiếng là người hào hoa và đào hoa, nhạc sĩ Phú Quang gắn bó với nhiều phụ nữ cả trong tình yêu và công việc. Mỗi người đi qua đều ít nhiều để lại dấu vết trong tác phẩm của ông.

Nhạc sĩ Phú Quang và vợ Trịnh Anh Thư ( Ảnh sưu tầm)
      
1/      
Về cuộc sống riêng, nhạc sĩ Phú Quang có ba người vợ. Người đầu tiên là nghệ sĩ Kim Chung, người thứ hai là NSƯT Hồng Nhung và người cuối cùng là chị Trịnh Anh Thư, một cán bộ ngân hàng, người ngoại đạo duy nhất đối với nghệ thuật. Phú Quang có ba con, con gái đầu lòng là nghệ sĩ piano Trịnh Hương, đã kết hôn với nghệ sĩ violin Bùi Công Duy. Con gái thứ của ông tên là Giáng Hương và con trai út Phú Vương.