LỜI TIỄN BƯỚC CHÂN NGƯỜI – LÁ THƯ MONG MANH
Cali, ngày … tháng …
Anh yêu,
Đêm lại trở về, lất phất mưa, hắt hiu, se lạnh những chiếc lá cuối đông, bịn rịn giây phút chia ly. Mưa rơi từng dòng, đọng nơi khoé mắt cay cay, khao khát một vòng tay ôm xiết chặt, tìm kiếm một bờ môi đắm đuối ngọt ngào. Em yêu mưa, những hàng mưa đan nhau hòa cùng nhịp tim thổn thức, nghẹn ngào. Mái tóc mây xõa dài, lắng đọng trong từng phím đàn điệu nhạc, giọng hát ai kia lênh đênh trong khoảng không gian xa vắng. Anh biết kg em yêu lắm, yêu những khoảnh khắc tình cờ, thiết tha. Trong màn mưa long lanh, bóng dáng anh kiên cường ngạo nghễ, cuồng nhiệt nhưng nồng nàn. Em chợt bắt gặp những hạt mưa nức nở, giọt nước mắt trinh trong rơi xuống trên phiến lá của đóa hoa xuân vừa chớm nở, tưởng như chẳng bao giờ khô cạn. Giọt nước mắt của tình yêu trong một lần tiễn chân người, ở một góc trời của riêng em – em đã có anh, em đã có những hạt mưa cuối đông, in khắc hình hài phút giây đáng yêu đong đầy trong niềm mong nỗi nhớ.
Anh yêu, tình yêu đã đến nhẹ nhàng nhưng đầy hương sắc của cả 4 mùa thu đông xuân hạ, ta nghiêng mình chờ đợi bóng thời gian. Đôi chim ríu rít trên cành đón nàng Xuân khoe dáng, rực rỡ nắng hanh vàng của mùa Hạ, lá thu lao đao buông mình để cuốn theo dòng nước trôi, tuyết phủ trắng mùa đông hàn lạnh giá. Dưới ánh đèn mờ ảo, em khẽ hỏi, “đến mùa nào để con thuyền cập bến đỗ bình yên, cho đôi uyên ương xây tổ – vỗ về tiếng côn trùng khóc nỉ non … ?”
Bên anh, em đã nghe được vọng bên tai điệp khúc quyến rũ của tình yêu, dịu dàng. Giữa màn đêm cô quạnh, anh dìu bước em đi, đi hoài kg biết mỏi. Em kg hiểu định mệnh đã cho mình gặp gỡ, kết se cho đôi tim quấn quít đượm nồng, rồi phải tiễn bước người đi xa. Thế gian thật có quá nhiều điều em chỉ có thể cảm nhận bằng xúc cảm mà kg thể giải bày. Lồng trong nỗi lo âu, cố dìm mình quên đi tất cả những muộn phiền đang trói buộc đọa đày thân phận người. Em nhắm mắt lắng nghe tiếng mưa, tí tách bên ngoài khung cửa, trên nhánh cây khô trụi lá suốt mùa đông, cơn mưa âm ỉ, dòng suối nước mắt – hạnh phúc hiện hữu chân thật của tình yêu chúng mình.
Đêm nay em nhớ thật nhiều những đêm dài cùng anh, hoà trong những khát khao và hoài vọng. Giữa cái khoảng cách dài đăng đẳng giữa hai phương trời, cuộc đời đã cho chúng mình hạnh ngộ giữa những nỗi buồn, niềm vui. Em đan kết niềm riêng gởi gió theo mây trời, anh góp nhặt u sầu trong sỏi đá – mình đã nhận ra và gởi thác vào nhau. Lọn tóc buồn thầm kín gởi cho người thủy chung lời vô tận, thời gian trong chuyến du hành tình yêu của đôi ta nào đâu có tuổi phải kg anh …?
Anh kể rằng, “cụm hoa lavender sáng ra chỉ nở mỗi một đôi, cũng như penguine kg thể sống thiếu đi một nửa của mình.” Tiếng hát, lời ru vẫn vương vấn bên tai. Trời Cali nắng ấm long lanh chờ đợi bước chân anh bình an trở về dắt tay em đi đến bên bờ suối trong xanh cùng những bụi calla lilies trắng chen lẫn những cụm lavender – tử yên bạch huệ, một đời tay trong tay suốt con đường, đến bên bến đỗ bình yên. Đêm gần tàn, bài tình ca cùng theo hai ta vào bến mơ tương phùng …
Cali, ngày … tháng …
Anh yêu,
Đêm lại trở về, lất phất mưa, hắt hiu, se lạnh những chiếc lá cuối đông, bịn rịn giây phút chia ly. Mưa rơi từng dòng, đọng nơi khoé mắt cay cay, khao khát một vòng tay ôm xiết chặt, tìm kiếm một bờ môi đắm đuối ngọt ngào. Em yêu mưa, những hàng mưa đan nhau hòa cùng nhịp tim thổn thức, nghẹn ngào. Mái tóc mây xõa dài, lắng đọng trong từng phím đàn điệu nhạc, giọng hát ai kia lênh đênh trong khoảng không gian xa vắng. Anh biết kg em yêu lắm, yêu những khoảnh khắc tình cờ, thiết tha. Trong màn mưa long lanh, bóng dáng anh kiên cường ngạo nghễ, cuồng nhiệt nhưng nồng nàn. Em chợt bắt gặp những hạt mưa nức nở, giọt nước mắt trinh trong rơi xuống trên phiến lá của đóa hoa xuân vừa chớm nở, tưởng như chẳng bao giờ khô cạn. Giọt nước mắt của tình yêu trong một lần tiễn chân người, ở một góc trời của riêng em – em đã có anh, em đã có những hạt mưa cuối đông, in khắc hình hài phút giây đáng yêu đong đầy trong niềm mong nỗi nhớ.
Anh yêu, tình yêu đã đến nhẹ nhàng nhưng đầy hương sắc của cả 4 mùa thu đông xuân hạ, ta nghiêng mình chờ đợi bóng thời gian. Đôi chim ríu rít trên cành đón nàng Xuân khoe dáng, rực rỡ nắng hanh vàng của mùa Hạ, lá thu lao đao buông mình để cuốn theo dòng nước trôi, tuyết phủ trắng mùa đông hàn lạnh giá. Dưới ánh đèn mờ ảo, em khẽ hỏi, “đến mùa nào để con thuyền cập bến đỗ bình yên, cho đôi uyên ương xây tổ – vỗ về tiếng côn trùng khóc nỉ non … ?”
Bên anh, em đã nghe được vọng bên tai điệp khúc quyến rũ của tình yêu, dịu dàng. Giữa màn đêm cô quạnh, anh dìu bước em đi, đi hoài kg biết mỏi. Em kg hiểu định mệnh đã cho mình gặp gỡ, kết se cho đôi tim quấn quít đượm nồng, rồi phải tiễn bước người đi xa. Thế gian thật có quá nhiều điều em chỉ có thể cảm nhận bằng xúc cảm mà kg thể giải bày. Lồng trong nỗi lo âu, cố dìm mình quên đi tất cả những muộn phiền đang trói buộc đọa đày thân phận người. Em nhắm mắt lắng nghe tiếng mưa, tí tách bên ngoài khung cửa, trên nhánh cây khô trụi lá suốt mùa đông, cơn mưa âm ỉ, dòng suối nước mắt – hạnh phúc hiện hữu chân thật của tình yêu chúng mình.
Đêm nay em nhớ thật nhiều những đêm dài cùng anh, hoà trong những khát khao và hoài vọng. Giữa cái khoảng cách dài đăng đẳng giữa hai phương trời, cuộc đời đã cho chúng mình hạnh ngộ giữa những nỗi buồn, niềm vui. Em đan kết niềm riêng gởi gió theo mây trời, anh góp nhặt u sầu trong sỏi đá – mình đã nhận ra và gởi thác vào nhau. Lọn tóc buồn thầm kín gởi cho người thủy chung lời vô tận, thời gian trong chuyến du hành tình yêu của đôi ta nào đâu có tuổi phải kg anh …?
Anh kể rằng, “cụm hoa lavender sáng ra chỉ nở mỗi một đôi, cũng như penguine kg thể sống thiếu đi một nửa của mình.” Tiếng hát, lời ru vẫn vương vấn bên tai. Trời Cali nắng ấm long lanh chờ đợi bước chân anh bình an trở về dắt tay em đi đến bên bờ suối trong xanh cùng những bụi calla lilies trắng chen lẫn những cụm lavender – tử yên bạch huệ, một đời tay trong tay suốt con đường, đến bên bến đỗ bình yên. Đêm gần tàn, bài tình ca cùng theo hai ta vào bến mơ tương phùng …
Ôi xa cách này chắc làm em hờnÔi xa cách này héo mòn tuổi xuânEm ơi tình mình vẫn mãi bền lâuXin em nuốt lệ chờ ngày bên nhau
Lanney Trần