BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 21 tháng 12, 2022

ĐỌC “TRẦM TÍCH CA” TẬP THƠ CỦA LÊ GIAO VĂN - Châu Thạch


   
Nhà thơ Lê Giao Văn, bạn tôi, vừa xuất bản tập thơ lấy tựa đề “Trầm Tích Ca”.
 
Viết cho bạn là đương nhiên nhưng dầu là bạn mà thơ không hay thì cũng không viết, bởi viết như thế thì hại mình trước tiên chớ chưa nói là hại bạn. Thế nhưng “Trầm Tích Ca” đã được một nhà phê bình văn học có uy tín  Nguyễn Công Lý khen là “Những lời thơ lắng đọng qua một giọng thơ hào sảng của thi sĩ lãng du”, thì sao tôi lại không  viết cho bạn tôi được.
 
Châu Thạch và Lê Giao Văn

Quả thật vậy, thơ trong “Trầm Tich Ca” được nhận xét “Lục bát thì mượt mà tình cảm, Đường Luật chuẩn niêm, chuẩn luật, không bệnh, thơ tự do thì phóng khoáng, ý tưởng tràn trề, câu chữ nhảy múa, viết về bạn bè đậm tình tương ngộ tương giao, viết về vợ thì dạt dào sâu đậm tình nghĩa thuỷ chung. ‘Trầm Tích Ca’ có ngôn ngữ giản dị, diễn đạt trong sáng,  tất cả ăm ắp, sâu đậm nỗi niềm…”
 

CHÙM TỨ TUYỆT 12/2022 – Thơ Nguyễn Khôi


   
               Nhà thơ Nguyễn Khôi

 
CHÙM TỨ TUYỆT 12/2022
(Tặng Đặng Xuân Xuyến, Đoàn Minh Phú, Nhã My)
 
 
-1, Thắng Covid, 2022 Việt Nam ngoạn mục như World cup
Vượt bão giông năm toàn diện “được mùa”
“Lò Bác Trọng” cuối năm càng đỏ rực
Thêm khá nhiều củi gộc cháy thành tro
 
-2, 2022 lại được thấy đạn bom khủng khiếp
Cuộc chiến Ukraina…đau đớn bao nhà
EU biết thế nào là Rét
Hình như trời băng tuyết ủng hộ Nga?
 
-3, 2022 Mỹ đang mất thế độc quyền
Trung Cộng đang lên tranh ngôi Bá chủ
Chú Ủn ra oai: Hàn, Nhật sợ
Còn bao thằng Hiếu chiến cuồng điên.
-4, Mùa đông này quả thực lạnh thấu xương
Nhớ vùng biên thương Chiến Sĩ biên phòng
Người no ấm cưu mang dân thất nghiệp
“ Nhà đất” ơi, Chứng khoán khéo đi tong.
 
-5, Xuân đang đến đào Nhật Tân hé nụ
Mai Sapa, lan Đà Lạt đang về
Lão thơ thẩn 85 chừng vẫn trẻ
Khấp khởi về ăn Tết ở Nhà Quê.
 
                                   Nguyễn Khôi
                              Hà Nội 20-12-2022

Chủ Nhật, 18 tháng 12, 2022

ÂM HÁN VIỆT TÊN 32 QUỐC GIA CÓ ĐỘI TUYỂN BÓNG ĐÁ NAM DỰ WORLD CUP 2022 (KỲ IV) – La Thụy

Mùa World Cup 2022 diễn ra thật sôi động. Mọi người cùng xem, reo hò và bình luận rôm rả. Tôi đọc trên Facebook, thấy có  vài bạn ghi tên các đội tuyển bóng đá các quốc gia theo âm Hán Việt. Tuy nhiên, đôi khi họ có những sự lẫn lộn giữa BA TÂY với BA TƯ hay giữa Á CĂN ĐÌNH và A PHÚ HÃN...
Tên các quốc gia ghi bằng âm Hán Việt khá thịnh hành ở miền Nam trước năm 1975 và trên sách báo của người Việt ở hải ngoại vài năm sau 1975 rồi từ từ biến mất dần.
Cảm hứng nảy sinh, tôi mày mò tra cứu và viết lên những gì mình tìm hiểu về tên các đội tuyển bóng đá nam tham dự World Cup 2022.
 

28/ WALES (UY NHĨ SĨ)
WALES được người Trung Hoa viết là 威爾士 phiên âm [Wēiěrshì]
 
威爾士 có âm Hán Việt là UY NHĨ SĨ
Tên gọi theo âm Hán Việt này không thông dụng.
 
Wales (tiếng Wales: Cymru được phát âm /ˈkəmrɨ/) (tiếng Pháp: Galles /gan/) là một trong bốn quốc gia cấu thành Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland
 
Trong tiếng Việt, trước đây quốc gia này còn gọi là Gan theo cách gọi Galles của tiếng Pháp.
 

MỞ CỬA TRÁI TIM – Đức Hạnh và thi hữu


   


MỞ CỬA TRÁI TIM
"Hãy mở cửa trái tim để biết rằng 
giữa mùa đông mình vẫn thấy ấm áp."
 
HÃY mừng kính Đấng cứu tinh
MỞ lòng rước Chúa thắm tình nhân sinh
CỬA trời rạng rỡ bình minh
TRÁI ngang... buông xả lòng mình nở hoa
TIM yêu Thiên Chúa bao la
ĐỂ lòng trong sáng ngợi ca ơn Người
BIẾT trao những cánh hoa tươi
RẰNG mong thế giới con người thương yêu
MÙA sang dẫu gió xoay chiều
ĐÔNG tình ấm áp niềm yêu dạt dào
MÌNH nghe trời đất trăng sao
VẪN vang tiếng nhạc thanh cao mừng Ngài
THẤY chăng hang đá trần ai...!
ẤM tình Cứu rỗi đêm dài tái sinh...
 
Đức Hạnh

ĐÔI LỜI THƠ TIỄN DỊ NHÂN – Thơ Ái Nhân


  
        (Ảnh VĂN THÙY và ÁI NHÂN tại hội thơ lục bát 2017)
 
 
ĐÔI LỜI THƠ TIỄN DỊ NHÂN
(Kính tặng lão thơ Văn Thùy)
 
 
Đôi lời thơ tiễn lão đi
Mênh mang mây trắng thiên di đường giời
Vợ thơ mấy cuộc nửa vời
“Hồn rơm” nổi lọan đốt trời… như không
 
Người đi vào giữa mùa Đông
Hồn lên trên ấy lạnh không…ân tình?
Phong lưu một kiếp thơ mình
Mà sao dâu bể vô hình... trắng tay
 
Thơ tình ngàn khúc yêu chay
Tài danh phận bạc, ai hay Văn Thùy
Nhân sinh còn có nghĩa nghì
Bạn thơ thắc thỏm nhớ gì Dị nhân?
 
Cuộc người mưa nắng phù vân
Đa đoan nặng gánh bụi trần… sắc không
 
                                              ÁI NHÂN

MÙA GIÓ ẤM, MƯA CUỐI NĂM, CHIỀU ĐÔNG QUÊ CŨ, KHÓI ĐÔNG QUÊ NHÀ – Thơ Tịnh Bình


    
                    Nhà thơ Tịnh Bình


MÙA GIÓ ẤM
 
Chập chờn lau sậy đơm bông
Rét run gió bấc mùa đông lại về
Bếp hồng mẹ nhóm tình quê
Rổ khoai nóng hổi tỉ tê chuyện trò
 
Tiếng chim ngày cũ vô lo
Cành tre lấp lóa nắng nhòa thơ ngây
Cánh diều hạ biếc xa bay
Cánh đồng sương trắng ngủ say giấc nồng
 
Lối về thơ dại còn không
Bến quê tím mắt sầu đông nhớ người
Bờ rào rẽ lối mồng tơi
Run run gió bấc tỏ lời thầm thương
 
Trăng treo chênh chếch đêm trường
Tàn thu ngó ý còn vương dấu nhìn
Khói sương qua ngõ chùng chình
Ướt đằm gió bấc ấm tình bếp quê...
 

QUÊ NHÀ, QUA BẬU QUA – Thơ Chu Vương Miện


   

 
QUÊ NHÀ
 
con tắc kè còn đậu ngọn me
khan cổ gọi bậu từ năm nọ
(Thơ Phan Thị Ngôn Ngữ)
 
trước cổng nhà vẫn tàng cây so đũa
đũa đủ đôi mà người lại so le
chả "tống biệt hành" mà bậu cũng xa
để nom sông đục ngầu qua vẫn đợi
hôm nay trăng non mai rằm quá tội
một cái vèo mới đó 30 năm?
như cô gái mù nhấn nốt dương cầm
"bản trăng sáng" mà trăng sáng quá
bậu với qua trước quen sau lạ
bạc nghĩa bạc lòng kẻ dửng người dưng
ta vẫn nhìn nhau chả đứng quay lưng
giống y tòa sao nam tào bắc đẩu
kẻ ngược sông Tiền người xuôi sông Hậu
bảy ngả trôi Phụng Hiệp phấn sen nồng
mơi xế đời bậu có dìa không?
kinh Dốc Miễu vẫn con đò tam bản
gốc đợi ngọn về tính vô thời hạn
cội thân thương bao chiếc lá lìa cành
mới thủa nào lá biếc lộc xanh
giờ nháy mắt toàn vàng pha đỏ
quê hương bậu qua bao đời tất tả
chả lẽ chê nghèo chê khó quên dìa?
 

Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2022

ÂM HÁN VIỆT TÊN 32 QUỐC GIA CÓ ĐỘI TUYỂN BÓNG ĐÁ NAM DỰ WORLD CUP 2022 (KỲ III) – La Thụy

Mùa World Cup 2022 diễn ra thật sôi động. Mọi người cùng xem, reo hò và bình luận rôm rả. Tôi đọc trên Facebook, thấy có  vài bạn ghi tên các đội tuyển bóng đá các quốc gia theo âm Hán Việt. Tuy nhiên, đôi khi họ có những sự lẫn lộn giữa BA TÂY với BA TƯ hay giữa Á CĂN ĐÌNH và A PHÚ HÃN...
Tên các quốc gia ghi bằng âm Hán Việt khá thịnh hành ở miền Nam trước năm 1975 và trên sách báo của người Việt ở hải ngoại vài năm sau 1975 rồi từ từ biến mất dần.
Cảm hứng nảy sinh, tôi mày mò tra cứu và viết lên những gì mình tìm hiểu về tên các đội tuyển bóng đá nam tham dự World Cup 2022.
 

19/ CANADA (GIA NÃ ĐẠI)
 
Từ Canada được người Trung Hoa đọc là [Jiānádà], viết là 加拿大
       
加拿大 có âm Hán Việt là Gia Nã Đại
 
Gia Nã Đại là tên Hán Việt của đất nước rộng lớn Canada. Đây là đất nước được hình thành từ 2 lãnh thổ thuộc địa của Anh và Pháp. Vì thế ngày nay, quốc gia này có 2 ngôn ngữ chính thức là tiếng Anh và tiếng Pháp.
 
Diện tích của quốc gia này ngang ngửa với diện tích của cả châu Âu. Đơn vị hành chính gọi là tỉnh bang chứ không phải là Bang (State) kiểu Mỹ. Quy chế quản lý như tỉnh/thành tại Việt Nam chứ không tự trị hoàn toàn.
 
Nước này là một thành viên của Khối Thịnh Vượng chung (Common Wealth) nên không có Tổng Thống. Nguyên thủ đứng đầu chính là Nữ Hoàng Anh Elizaberth II, mặc dù bà ít tới đây. Thủ tướng là người quản lý chính thức. Hiện nay, Thủ tướng của Gia Nã Đại là Justin Trudeau. Ông còn trẻ và có kiến thức về khoa học kỹ thuật rất tốt.

 
ĐỘI TUYỂN BÓNG ĐÁ QUỐC GIA GIA NÃ ĐẠI
 
Đội tuyển bóng đá quốc gia Canada (tiếng Anh: Canada's men national soccer team; tiếng Pháp: Équipe du Canada de soccer) đại diện cho Canada trong các giải đấu bóng đá nam quốc tế ở cấp độ nam cao cấp chính thức kể từ năm 1924. Họ được giám sát bởi Hiệp hội Bóng đá Canada và thi đấu trong Liên đoàn bóng đá Bắc, Trung Mỹ và Caribe (CONCACAF
 

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2022

NHỚ BẠN – Thơ Thùy Châu


    

 
NHỚ BẠN
 
Ngồi một mình mà tưởng như có bạn
Uống cùng nhau để nhớ chuyện ngày xưa
Sau hành quân chén nầy thêm chén nữa
Lãng quên đời trong quán nhỏ chiều mưa
 
Mầy nhớ không sao bao ngày giong ruổi
Thân trở về như lá úa mùa Thu
Dăm trái cóc lương khô cùng rượu đế
Nốc cho đời quên hết những âm u
 
Nói như ai mình sinh nhầm thế kỷ
Hơn nửa đời may rủi với binh đao
Đời chinh nhân năm tháng bên chiến hào
Ngày rừng núi đêm hỏa châu là bạn
 
Giờ nơi đây tháng năm sầu khô cạn
Nợ tang bồng dang dở nhớ bạn thân
Đời say men cho quên hết phong trần
Chỉ còn lại những cận kề chiến hữu
 
Mầy thấy không cuộc đời đâu vĩnh cửu
Ngoài tình bạn như thủ túc chúng ta
Bóng hình ai không gian bỗng nhạt nhòa
Men rượu cay hay lệ buồn đang chảy
 
Làm sao quên những bạn thân ngày ấy
Phút tan hàng đã phiêu bạt nơi nơi
Đứa xuôi tay đứa biền biệt phương trời
Thằng ở lại ngậm ngùi thương quá khứ
 
Tao ngồi đây chiều nay thân viễn xứ
Uống một mình nơi gác trọ nhìn mưa
Nhớ thương mầy thương chiến hữu ngày xưa
Bao đồng đội của một thời chinh chiến.
 
                        
                                             Thùy Châu
                                            (20/7/3015)

HẠT MƯA THƠM, THÁNG MƯỜI HAI – Thơ Nguyên Lạc


   

 
HẠT MƯA THƠM
 
1.
Còn nhớ không em cơn mưa ngày nào?
Góc phố ướt mưa nép chặt bên nhau
Những hạt mưa thu lăn tròn trên má
Hạt ướt môi trầm thơm ngát nôn nao
 
Ta lỡ uống mưa nồng nàn môi đó
Nên phải một đời nhớ nhớ thương thương
Lỡ uống hạt mưa ngọt ngào con gái
Nên suốt một đời vương vấn vấn vương!
 
2.
Hạt lạnh mưa ngoài không là hạt nhớ!
Hạt lạnh phố người đâu phải hạt thương!
Mơ mưa thu rơi phố đêm ngày đó
Hạt lăn môi người ta uống mùi hương
 
Có phải không em môi tình mưa đó
Không phải là mơ có phải vậy không?
Không phải ảo mong nụ hôn góc phố
Ta uống men tình ngây ngất trăm năm
 
3.
Không hạt mưa nào có thật sao em?
Mưa mơ môi tình ngọt mật ngày nào
Đâu góc phố đêm thân run bối rối?
Đâu lạnh mưa đời môi ấm tình nhau?
 
Ôi hạt mưa xanh môi hương quyến luyến
Hạt thơm môi người hạt nhớ thiên thu!
 

TÌNH NHỎ - Thơ Lê Kim Thượng


   
             Nhà thơ Lê Kim Thượng

 
 TÌNH NHỎ 1-2
 
1.
Cám ơn tình nhỏ gọi mời
Anh vui chân đón giữa thời thơ ngây
Những ngày thương gió, nhớ mây
Trăm thương, ngàn nhớ đong đầy tháng năm…
Mắt cười lúng liếng Lá Răm
Mắt Mùa Thu tựa trăng rằm tinh khôi
Hạt tình tách vỏ sinh sôi
Đồng xanh sương nhạt, núi đồi cỏ non
Nuột nà đôi cánh tay thon
Nụ tình mới nhú, vẫn còn chênh chông
À ơi! ... Em ngủ anh trông
Gối đầu lên giấc mơ hồng dịu êm
À ơi! ... Anh hát ru em
Cánh Cò, cánh Vạc…  nhẹ mềm mù sương
À ơi! ... Giọt nắng nhẹ vương
Chõng tre, mái lá… người thương mơ màng
Lời yêu thủ thỉ, khẽ khàng
Tiếng lòng êm ái, nhẹ nhàng buông lơi
Chúng mình quấn quýt không rời
Bốn mùa thương nhớ, đầy vơi bốn mùa…
 
2.
Nhớ em sớm nắng, chiều mưa
Cái “Ngày Xưa” ấy… gió đưa phiêu bồng
Gió xuôi về phía cuối sông
Thuyền Hoa rẽ bến theo chồng chênh chao
Tặng em áo cưới lụa đào
Để em mặc lúc lạy chào… “Vu Quy”
Sông đầu, sông cuối cách ly
Người trông mòn mắt, người đi xót lòng
Em à! ... Nước mắt còn không?
Tặng anh trước lúc theo chồng buồn xo
Thương em lỗi hẹn chuyến đò
Bến sông rơi rụng tiếng hò Phu Thê
Vướng neo lời hẹn, câu thề
Còn vương sóng nước bùa mê dị thường…
Trăm lời nhớ, vạn lời thương
Bây giò nhẹ thoảng mùi hương trang đài
Nhớ em nỗi nhớ chia hai
Buồn nhiều, buồn lắm cũng phai bụi trần
Phố phường… gặp lại Cố Nhân
Rẽ sang lối khác… lòng lâng lâng sầu…
        
                 Nha Trang, tháng 12. 2022         
                         Lê Kim Thượng

THƠ 123 CỦA TRẦN MAI NGÂN


    
                                    Nhà thơ Trần Mai Ngân


**CHO EM XIN MỘT LẦN ĐƯỢC SỐNG
 
Sống cho riêng mình theo lý lẽ con tim
Không vì mọi thứ buộc dìm nhịp đập
 
Cứ thổn thức khẽ khàng duy chỉ tình yêu
Tồn tại hay huỷ diệt - lòng tốt ít hay nhiều
Em cũng chỉ xin một lần được sống!
 
 
**TÔI NGỒI BÓ GỐI HỎI TÔI ĐÂU RỒI
 
Phía sáng tối mải mê rong ruổi
Lòng không nắng, không mưa - đủ vừa đau tủi
 
Phận người loay hoay trước những đong đo
Làm sao dò hết lọc lừa
Tôi hỏi tôi - thiện lương còn có mặt…
 
 
**TÔI ĐÁNH RƠI MÌNH HÔM QUA
 
Giữa đường hoa thảm cỏ
Ngọc ngà tuổi ngây thơ
 
Tôi đánh rơi mình hôm nay
Bốn mùa phôi phai Xuân Hạ Thu Đông
Rồi - tôi nhặt lại bóng mình như không!
 
 
**BUỔI SÁNG SOI GƯƠNG…
 
Người đàn bà đêm qua mất ngủ
Mắt thâm quầng những vết lo âu
 
Đôi môi cười, nụ cười xa vắng
Chuyện hôm qua đã ở lại hôm qua
Tô môi son đỏ thắm không để nhoà…
 
 
**CÁNH CÒ BAY MỘT MÌNH LÀ MẸ
 
Bão giông nào cũng bất chấp đường về con
Yêu từ khi còn phôi thai giọt máu
 
Ngày mai, ngày mốt… ngày kia nữa
Sẽ đến lúc đôi cánh không thể bay
Con đừng khóc thân Cò vừa lạc bão…
 
                                Trần Mai Ngân

ĐỌC ĐỖ TRUNG QUÂN, “BÀI THƠ TẶNG CỤ KHÁNH THỊ PHƯỢNG” - Châu Thạch


Cụ bà Khánh Thị Phượng
 
 
Mẹ bỏ sau lưng thời con gái
Vân tưởng y thường hoa tưởng Dung*
Lời ru mẹ hoá thành Khánh ngọc
Ngân Nga vang mãi đến vô cùng
Trâm Anh tuổi mẹ màu mây trắng
Còn mãi môi cười như nét Xuân.              

                         Đỗ Trung Quân
 
(*) Thanh bình điệu – Lý Bạch

 
ĐỌC ĐỖ TRUNG QUÂN, “BÀI THƠ TẶNG CỤ KHÁNH THỊ PHƯỢNG”
                                                                                      Châu Thạch
  
Đã lâu lắm rồi, tôi muốn viết về một bà mẹ nhân hậu, là nhạc mẫu của người bạn rất thân với tôi. Bạn tôi tên Lê Văn Thiêm. Bà cụ cũng là ân nhân của chúng tôi, những thư sinh đi học xa nhà một thời trai trẻ. Thế nhưng, dầu đã nhiều lần ngồi trước máy tính, tôi vẫn chưa viết được, vi cảm thấy chữ nghĩa của mình không đủ để nói hết những gì trong lòng mình muốn nói. Hôm nay đọc được bài thơ của Đỗ Trung Quân, bài thơ của một nhà thơ danh tiếng, viết để tặng nhân ngày con cháu mừng đại thọ bách niên của cụ, đã cho thêm tôi cơ hội để phải viết hôm nay về một con người bác ái, đã cưu mang chúng tôi trong nhiều năm tháng.
 

Thứ Hai, 12 tháng 12, 2022

HOANG SƠ CHIỀU – Thơ Đặng Xuân Xuyến


   
 
 
HOANG SƠ CHIỀU
 
Em về với chút hoang sơ
Thả vào tôi chút ngẩn ngơ cuối chiều.
 
Tôi cười giỡn gió lêu bêu
Quờ tay nhẹ nhẹ khẽ khều nắng non
Em cười, nhí nhảnh gót son
Thẹn thùng tôi, rõ mắt tròn ngác ngơ...
 
Từ chiều đấy cứ vẩn vơ
Hoang sơ thả chút ngẩn ngơ với chiều.
 
Hà Nội, chiều 08 tháng 12-2022
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

TĂNG XÔNG - Thơ Lê Phước Sinh


   

 
TĂNG XÔNG
 
Cô gái đeo Khẩu Trang
Ngực trần - thả rong phần dưới.
 
Con đường diệu kỳ cong cong bao quanh ngôi nhà giữa Phố
tứ phía sáng ngợp lấp lánh như cẩn kim cương.
 
Tôi, thể dục sáng
chạy chầm chậm khéo giấu che cái bụng kệch cỡm bia rượu dô dô tối ngày.
 
                                                                            Lê Phước Sinh