BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 20 tháng 4, 2022

CON GÁI CỦA NGƯỜI TA.! - Truyện ngắn của Trần Thiện Phi Hùng



       
Con gái của người ta sau 24 giờ sinh ra đã trở thành con gái của tôi, và chỉ sinh sau con gái của tôi có 4 giờ tại Bảo Sinh Viện Quân Đội Thành Phố Nha Trang năm 1972.
 
Mẹ của nó còn trẻ lắm, nhưng có vẻ lanh lợi sành đời. Cô ta sinh xong mạnh khỏe đi đứng bình thường chứ không nằm liệt như bà vợ tôi. Cô ta nói với vợ tôi cô ta là vợ của một Trung Úy Biệt Kích. Anh ta ít khi về nhà và công tác ở đâu không bao giờ nói. Cô ta đi làm sở Mỹ ở Chu Lai, vì sinh kế sao đó nên "Nhảy dù" với Mỹ. Tai nạn có thai ngoài ý muốn nhưng không biết con của chồng cô ta hay của Mỹ nên cứ sinh con xong rồi tính. Con chồng thì để nuôi, còn con Mỹ thì cho.
 
Nghe vợ nói lại, tôi sang phòng cô ta gõ cửa xin vào xem đứa nhỏ ra sao. Trong bóng đèn mờ của căn phòng, con bé nằm bó mình trong khăn lông, chỉ lòi cái mặt da trắng đỏ và cái miệng nhỏ xíu hai môi như chu ra làm tôi nghĩ "Con bé nầy chắc sau nầy hỗn lắm đây". Tôi không nói gì với cô ta mà về phòng bảo bà vợ tôi: "Mình xin con bé nuôi luôn nhen em?".
Vợ tôi lo lắng: "Làm sau đủ sữa cho 2 đứa? Thiên hạ nói bậy bạ làm sau chịu nổi?".
"Cho nó uống sữa bò, anh sẽ mướn thêm người giúp việc nữa cho em.", tôi quả quyết.
"Tùy anh!", vợ tôi đồng ý.

BIÊN NIÊN TIỂU SỬ LÝ BẠCH (701 - 762) – Đỗ Chiêu Đức




三杯通大道,    Tam bôi thông đại đạo,                          
 一斗合自然。   Nhất đấu hợp tự nhiên.                          
但得酒中趣,    Đản đắc tửu trung thú,                           
勿為醒者傳。    Vật vi tỉnh giả truyền !
          
Có nghĩa:
                           
Ba ly thông qua đạo lớn,                          
Một đấu hợp lẽ tự nhiên.                        
Chỉ cần được vui trong rượu,                           
Mặc cho kẻ tỉnh tuyên truyền !      
 

TRÍCH: TÌNH KHÚC TẶNG BẠN BÈ – Thơ Khaly Chàm


   
                  Nhà thơ Khaly Chàm


trích: tình khúc tặng bạn bè
 
.theo dòng phù sinh
 
ngày về nhìn lại sông sâu
thả con thuyền giấy trôi vào mênh mông
triều lên hoa tím bềnh bồng
bóng ta khoảnh khắc theo dòng phù sinh!
 
.biển đời sóng xô
 
sững sờ chuông vọng u minh
mùa xuân trổ hạt tùng đình cuộc vui
em ơi bao kiếp luân hồi?
bước chân an định biển đời sóng xô
 
.giọt buồn hoá sinh
 
trần truồng sỏi đá lô nhô
nhập nhằng ảo vọng điên rồ môi hôn
cỏ cây hát khúc chiêu hồn
rong rêu bám víu giọt buồn hoá sinh
 
                                       khaly chàm
 

Thứ Ba, 19 tháng 4, 2022

NGƯỜI VIỆT NÓI TIẾNG VIỆT - Phạm Đình Lân


Cung oán ngâm khúc, bản tiếng Nôm


Như tất cἀ cάc dân tộc khάc trên thế giới, người Việt Nam cό tiếng nόi từ lύc bὶnh minh lịch sử nhưng tiền nhân chύng ta không cό chữ viết. Đό là tὶnh trᾳng chung cὐa cάc dân tộc sống ở miền Nam sông Dưσng Tử đến thung lῦng sông Hồng, sông Mᾶ và sông Cἀ cάch đây 3000 nᾰm. Ở Trung Hoa cό lối 500 thổ ngữ khάc nhau nhưng tất cἀ cάc tộc đều cὺng chung một chữ viết.
 

THÁNG TƯ HOA LOA KÈN – Thơ Trần Mai Ngân


   


THÁNG TƯ HOA LOA KÈN
 
Tháng tư nơi em không có hoa Loa Kèn
Tháng tư mình cũng mất nhau
Nhưng em không buồn vì chúng ta đã có những tháng tư rực rỡ
Đẹp và tinh khiết thơm mùi hương hoa…
 
Tháng tư chẳng nhạt chẳng nhoà
Em nhớ về anh và mỉm cười
Không buồn trách cũng không rơi nước mắt
Bởi có những lúc rất thật anh đã gọi tên em…
 
Tháng tư xa, tháng tư gần em yêu thêm
Khi thấy những đoá Loa Kèn người ta tặng nhau trên Facebook
Em hiểu rồi… cũng phải kết thúc
Dẫu mình nào ảo tưởng chi đâu…
 
Tháng tư Loa Kèn toả hương sâu…
Sâu thăm thẳm trong em nỗi nhớ!
 
                                                                            Trần Mai Ngân

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2022

TẠI SAO LẠI GỌI LÀ “BIỂN ĐEN” (HẮC HẢI)? - Andy Van



Cái tên “Biển Đen” chắc hẳn hầu hết chúng ta ai cũng đều nghe qua. Và tôi dám cá rằng khá nhiều người giống tôi đã từng nhầm tưởng “Biển Đen” là vì nó có màu đen. Nhưng tất nhiên không phải như vậy rồi. Bài viết này sẽ giải đáp điều đó.
 
Nhưng trước hết chúng ta cùng tìm hiểu một chút về lý lịch trích ngang của Biển Đen đã.
 

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2022

“DỚ DẨN” LÀ MỘT TỪ ĐÚNG CHÍNH TẢ

Nguồn:
https://www.facebook.com/ChinhTaTuVungTiengViet/posts/4373819952661392


Khi nhắc đến “dớ dẩn”, chắn hẳn chúng ta đều nghĩ rằng đây là biến âm của “vớ vẩn”, được hình thành do cách nói “v” thành “d” trong phát âm của người Nam Bộ. Tuy nhiên, có một sự thật thú vị rằng “dớ dẩn” vốn là cách viết đúng chính tả, đã được ghi nhận trong nhiều từ điển có uy tín.
 

QUÊ MIỀNG..., VÌ SAO...? – Thơ Quang Tuyết


     
         Nhà thơ Quang Tuyết

 
QUÊ MIỀNG...
 
Quảng Trị quê miềng
Hạ về nóng ran như chảo lửa
Đốt cháy da người...
Nhưng mát rượi những con tim
 
Bao nẻo đường rồi rộn rã tiếng chim
Một chút nhớ, một chút thương cuộn trôi thành nước mắt
Dòng sông cũ, máu đào xưa nhuộm đỏ
Giờ lao xao chuyên chở những phận đời
 
Ta tìm lại những gì như cổ tích
Bạn bè ơi! Thân cát bụi rã rời
 
 
VÌ SAO...???
 
Sao gởi chi sợi thương
Để trói đời nhau bằng sợi nhớ
Đến tận cùng hơi thở
Chừng như nợ tình sâu
 
Gió miên man từ đâu
Thổi từ cồn cát rộng?
Hạt rơi vào cõi mộng
Hoá thân thành cuồng si
 
Rồi gió cát ra đi
Khi nắng ngả về chiều
Để đêm dường ngơ ngẩn
Soi bóng mình cô liêu
 
Môi úa nhàu lời hứa
Tóc bạc đầu ưu tư
Chỉ còn ta đứng lại
Thầm hỏi lòng vì sao?
 
              Quang Tuyết
 

ĐỌC LẠI THƠ MÌNH, BUỔI HỌC CUỐI – Thơ Hùng Vĩnh Phước


   

ĐỌC LẠI THƠ MÌNH
 
Bao nhiêu năm làm thơ để xó
Hôm nay lục lại đọc thơ mình
Phía sau từng câu mỗi chữ
Là nỗi dại khờ từ thuở sơ sinh.
 
Nghe như thử là thằng chán nản...
Đâu phải vậy, người ơi
Ta vẫn yêu thương
Vẫn thiết tha đời
Đã nhiều bận chở dại khờ đi đổ
Thuyền vẫn ắp đầy
Đổ mấy cũng không vơi!
 

NHỮNG TẤM HÌNH – Tản văn của Đào Dân


Tác giả Đào Dân

Năm 1979, trong khi tôi đang trằn mình nơi miền Bắc lạnh giá thì ở Sài Gòn, mẹ tôi và bé Nga được anh Khinh chồng chị Anh đưa về quê hương Quảng Trị. Ngoài căn nhà nhỏ gần như đã mục nát trong một con hẻm ở Thị Nghè được bán đi với giá đủ để trang trải cho một chuyến xe về quê, chỉ còn lại đống sách báo mà tôi ký cóp tích lũy được trong mấy năm đi lính là có thể đem bán cân lấy chút tiền lẻ.
 

LÀNG TRƯỜNG SANH - Phạm Xuân Dũng



Trường Sanh là một làng cổ phía Nam huyện Hải Lăng được hình thành trong quá trình Nam tiến của người Việt, tạo nên một hương thôn khá đặc biệt của vùng quê Quảng Trị.
 

DU SỸ TÂM NHIÊN - Bài viết của Chu Giang Phong

                        Trích trong Chu Thị Tạp Ký (trang 77)
 
Tâm Nhiên qua nét vẽ của Trịnh Tài
 
Tâm Nhiên vốn là bạn đồng tu với sư phụ tôi ngày trước tại Tổ đình Linh Sơn, Khánh Hòa. Anh sinh ra bên dòng Cẩm Lệ giang, Đà Nẵng.
 
Trước 1975 học Phật khoa Đại học Vạn Hạnh, Sài Gòn. Chẳng biết vì nợ nần chi với cõi hồng trần mà sau năm 1975, Tâm Nhiên có những xung đột mãnh liệt về tâm thức lẫn nhận thức, bỏ chén cơm chùa, khoác tay nải đi làm ông giáo làng ở ngoài hải đảo Lại Sơn, Kiên Giang, nơi tận cùng đất nước.
 
Hình bìa CHU THỊ THI TẬP. Thơ Chu Giang Phong
Nhà xuất bản Hội Nhà Văn, 12. 2021 (150 trang)

Tuy thân xa khỏi mái hiên lam nhưng tâm luôn mang theo đạo hạnh của người từng thọ Sa di ở chốn Không môn với tinh thần thấu triệt ý nghĩa của lời kinh xưa văng vẳng:
 
"Nhất thiết hữu vi pháp
Như mộng huyễn bào ảnh"
 

TIỄN XUÂN, ĐƯỜNG THI CỦA THÔI LỖ VÀ GIẢ ĐẢO - Đỗ Chiêu Đức



Hai ba tháng nay, chúng ta đã đón xuân, mừng xuân, chúc xuân, rồi... vui với nàng xuân. Đến nay thì Xuân đã sắp tàn, sắp hết, sắp tận rồi ! Thôi thì, ta hãy cùng nhau "Đưa Tiễn Nàng Xuân" nhé !

THÁNG TƯ BIỂN TÍM – Thơ Nguyên Lạc


  
 

THÁNG TƯ BIỂN TÍM
 
Quê hương ngút mắt vời phương đó
Thăm thẳm mây trôi tận cuối trời!
Tháng tư đầy mắt người lữ thứ
Thống thiết mùa về cố nhân ơi!
 
Đã cố dặn lòng thôi đi tôi
Ra đi là đã biệt li rồi!
Thôi nhé chỉ còn trong tâm tưởng
Ai người giữ được áng mây trôi?
 
Vô thường nhân thế huyễn mộng thôi
Chia biệt thanh xuân nát mộng đời!
Tháng Tư cuồng nộ mùa bão nổi
Tàn nhẫn cợt đùa ước hẹn đôi!
 
Đại dương thăm thẳm nhìn đâu thấy!
Quê nhà xa ngái cuối phương đoài
Biển tím hoàng hôn hồn tôi tím
Ai sẻ chia tôi nỗi sầu này?!
 
Cố hương lam khói vời phương ấy
Vẫn mãi trong tôi bóng nguyệt đầy
Cố nhân mất dấu tìm đâu thấy
Đêm đêm điệp mộng dáng liêu trai!
 
Tháng Tư ngấn lệ màu mắt ấy
Thê thiết khanh ơi nỗi tình hoài
Tháng Tư dâu bể dòng lệ tím
Thôi nhé người rồi áng mây bay!
 
Bao năm rồi đó đời cô lữ
Thất chí Hồ trường khóc tàn phai!
Tháng tư biển tím hoàng hôn tím
Thì thào bãi vắng sóng bi ai!
 
Tháng tư ra biển trời nước tím
Biếc tím hồn này tri kỷ ơi!
Da diết thông ru chiều thê thiết
Miên viễn phương trời sao chia say?!
 
                                       Nguyên Lạc
 

GIẤC MƠ THIÊN THẦN – Thơ Nhật Quang


  


GIẤC MƠ THIÊN THẦN
 
Em mơ đôi cánh thiên thần bé nhỏ
Chắp cánh bay tới khung trời yêu thương
Đưa anh đến cung Hằng hoa sáng tỏa
Ôi! Nồng nàn đêm huyền mộng ngát hương
 
Anh ơi, vầng trăng đêm nay đẹp quá!
Ta bên nhau phiêu lãng giữa trời mây
Hồn chơi vơi nơi thiên đường tình ái
Đêm mặn nồng nụ hôn đắm ngất ngây
 
Em mơ đôi cánh thiên thần xa vút
Mộng thần tiên giữa chốn thiên thai
Em lãng đãng trong bình minh nắng mới
Có anh bên em, ấm áp những đêm dài
 
Em sẽ mãi là thiên thần bé nhỏ
Cho anh dệt thắm những vần thơ
Anh ép vào thơ đóa hồng nhung đỏ
Nở yêu thương… em  ôm ấp mộng mơ.
 
                                          Nhật Quang

THƠ PHẠM ĐỨC NHÌ


Nhà thơ Phạm Đức Nhì

MẤY BÀI THƠ

1/ Hoa Dại
2/ Sài Gòn Một Chiều Em Lỡ Hẹn
3/ Sẽ Có Một Ngày
4/ Tôi Sẽ Hát
5/ Bản Tình Ca Hai Con Suối Nhỏ
6/ Nếu Thi Sĩ Chết
7/ Hẹn Một Ngày Mai
8/ Món Quà Em Xin
9/ Tôi Đã Gặp Ở Đây
10/ Chiếc Kẹp Tóc
11/ Đà Lạt Trong Tôi
12/ Tôi Rất Sợ Rồi Sẽ Một Ngày
13/ Thi Sĩ Và Người Tình
14/ Tự Thú Của Một Người Chồng Chung Thủy
15/ Trúng Gió
16/ Về Ngay Em Nhé
17/ Bệnh Nan Y
 
*
 
HOA DẠI
(Tâm sự một nhà thơ)
 
Tôi là loài hoa dại
mọc bên đường
tỏa sắc hương
dịu lòng những ông bố
trên đường đến xưởng
những bà mẹ
đi thăm ruộng trở về
 
Tôi thêm nét vui tươi
cho cô gái quê
xách làn đi chợ
Các cô cậu học trò
mặt mày hớn hở
cười với tôi mỗi buổi đến trường
 
Tôi đứng đây
mở lòng đón gió bốn phương
để thêm sắc thêm hương
cho người đời thêm đẹp dạ
 
Bạn đừng tưởng đời tôi êm ả
như mặt nước hồ
tôi đã bao phen nghiêng ngả
trước những trận gió to
 
Có lúc thân tôi xác xơ
tả tơi từng cánh
lá rụng phấn bay
lịm dần trong đêm lạnh
nhưng nghĩ đến ngày mai
tôi gượng dậy mỉm cười
 
Tuy nhiên
nếu lúc này bạn ngỏ ý mời tôi
đến một ngôi nhà sang trọng
dành cho tôi
chỗ ngồi ấm cúng
có kẻ chăm lo trẩy lá tỉa cành
tôi vẫn lắc đầu
nhìn dưới chân mình
mảnh đất nhỏ
tôi vô cùng yêu mến
 
Tôi sống
không phải để riêng ai âu yếm
sắc hương này
tôi muốn sẻ chia
cho tất cả mọi người
từ em bé ngây thơ
đến các cụ già trăm tuổi
 
Và nếu nơi đây
nước dâng bão nổi
tấm thân này
tan nát cuốn muôn nơi
tôi vẫn vui
bởi phấn nhụy của tôi
sẽ mọc lên                                                      
trăm ngàn cây hoa mới
 

20 BÀI THƠ 4 CÂU ĐỘC VẬN - Thơ Đặng Xuân Xuyến


   


THÁNG CHẠP - 2021
 
Lấp ló đầu thôn tháng Chạp về
Thốc chiều, cóng lạnh cả triền đê
Thoảng xa xa vọng lời kinh kệ
Nấc tiếng ai cầu, nghẹn bến mê!
 
Hà Nội, chiều 06 tháng 01-2022
 
 
PHỦI
(với G)
 
Thư gửi mấy lần, chả hồi âm
Ai thấu cho ai cạn lệ thầm
Người gì mà phủi như ả Tấm
Bẻ khúc tơ lòng ngọng với câm.
 
Hà Nội, 18 tháng 07-2021
 
 
GẠ ĐÊM
(với M.Q)
 
Lại gạ một đêm! Ừ thì đêm
Lại hớt trăng men ở mé thềm
Lại lùa gió lạnh nhồi chăn đệm
Lại mượn nét Kiều chuốc lả đêm.
 
21:00, 09 tháng 07-2021
 
 
EM TÔI
(Tặng V yêu)
 
Nắng vẫn tươi nồng hương lúa non
Em tôi má thắm đắm duyên giòn
Quẩy nắng sang chiều thoăn thoắt gọn
Mây vờn gió nựng dáng eo thon.
 
Hà Nội, 09 tháng 7-2021
 
 
HỎI ẢNH
 
Chắt kiệt tình nào để cưỡng say
Ai dốc cạn đêm để khát ngày
Khối tình băng giá ai mồi cháy
Môi tái ai chườm để biết say ...
 
13 giờ 30, ngày 30-06-2021
 
 
TƯỢNG ĐÀI
(Với Đạo diễn Nguyễn Anh Tuấn)
 
Họ cứ đú nhau dựng tượng đài
Dân nghèo Nước nhược họ mặc ai
Tâm tư thua thiệt họ vin mãi <*>
"Gương sáng Sào Khê" họ kéo dài. <**>
 
Hà Nội, 18:50 ngày 23-06-2021
 
------ 

<*>: Chủ tịch tỉnh Sơn La Cầm Ngọc Minh phát biểu trước Quốc Hội: "Chưa có tượng đài là thiệt thòi cho chúng tôi."

<**>: Dự án nạo vét sông Sào Khê (Ninh Bình) đội vốn gấp 26 lần.

Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2022

TÌNH SỬ CHU-UYÊN – Nguyễn Văn Quang

Bài viết in trong “tập 10 Nguyễn Hoàng, chân dung và kỷ niệm”, bài thứ 157 (trang 129-145)

                                         (Thân tặng L.M.M.)

Thầy Nguyễn Văn Quang
Học Nguyễn Hoàng từ 1964 đến 1967
Dạy Nguyễn Hoàng từ 1974 đến 1975


Sau ngày Hội trường Nguyễn Hoàng, chúng tôi vùi đầu vào công việc làm ăn nên ít có dịp gặp nhau. Nhân chuyến về thăm quê, Mân ghé thăm tôi và rủ tôi ra quán cà-phê Sông Xanh bên bờ sông Thạch Hãn ngồi tán chuyện. Tôi bảo nên tìm nhà quán trong phố cho ấm, trời này ra sông lạnh lắm. Anh bạn tôi không chịu, anh nói đã lâu lắm nay mới được dịp ngồi bên bờ sông xưa để tìm lại những kỷ niệm của tuổi học trò và những mối tình lãng mạn đầu tay từng chớm nở tại chính đoạn đường Gia Long ngày xưa ngập tràn hoa phượng đỏ này. Tôi nể bạn nên cũng chìu lòng. Mân học trước tôi đến ba lớp, nhưng tuổi tác ngang nhau, hơn nữa ngày học Trung học, hai đứa ở nhà trọ gần nhau nên kết làm bạn bè.