BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 11 tháng 8, 2021

TẬP THƠ “ĐÔI HỒN” VÀ MỘT THIÊN DIỄM TÌNH - Phạm Ngọc Thái

 


Tập thơ “Đôi hồn"”là sản phẩm thi ca của một mối tình đã được thăng hoa giữa thi nhân Hàn Mặc Tử (HMT) cùng nữ sỹ Hoàng Yến - Mai Đình (MĐ). Mối tình ấy diễn ra cũng như thơ của cả hai người, đều đã được viết từ trước đây hơn nửa thế kỷ.
 

Thứ Ba, 10 tháng 8, 2021

NÀO AI MUỐN! – Thơ Văn Thiên Tùng


 


NÀO AI MUỐN!
 
Bấn kiệt đường sinh buộc phải lần
Không nhà - chẳng chỗ náu nương thân
Bao ngày giãn cách lương vơi bớt
Bấy tháng cài then túi ráo dần
Tiền điện - tiền phòng tiêu vá víu
Thức ăn - thức uống sẻn khem khan
Thôi đành di tản dù đâu muốn…
Gói ghém hành trang vượt dặm ngàn…
 
Gói ghém hành trang vượt dặm ngàn
Đường về đất mẹ nóng khô khan
Gia tư chỉ bấy dùng qua tạm
Tài sản chừng đây xẻn bớt dần
Tới trạm dừng chân đâu chợp mắt
Leo đèo đổ dốc giữ bình thân
Miền Trung lắt lẻo dòng người dẫu
Khổ nhọc gian nan cũng ráng lần…!
 
Quảng Trị, 05/8/2021.
Mai Vân Văn Thiên Tùng
 

DỌC ĐƯỜNG GIÓ BỤI, ĐOẢN KHÚC 96 - 100 (TRONG 100 ĐOẢN KHÚC) – Thơ Khaly Chàm


   
                                    Nhà thơ Khaly Chàm
 

trích đoản khúc: dọc đường gió bụi
 
96.
lưỡi toan tính chuyện nhiệm mầu
ướm vào phiếm ái hương sầu trổ hoa
tưởng như môi mắt vời xa
dã cuồng thương nhớ nhạt nhòa nào hay
 
97.
mưa đen lạnh rụng đầy tay
chỉ là khất thực từng ngày bốc hơi
trũng sâu mắt chứa sao trời
cả cười mộng tưởng lên chơi thiên đường
 
98.
đời cong trĩu nhánh tai ương
níu hoang mê khóc xót thương kiếp này
ngữ âm vô vọng trùng vây
cuồng tâm ngửa mặt men cay tím hồn
 
99.
rủ rê em đẫm hoàng hôn
cho xanh mướt máu thơm hồn thơ bay
sửng nhìn bào ảnh trổ gai
lũ con chữ loạn đêm dài hỗn mang
 
100.
dễ chừng bóp nghẹt đa đoan
răn đe thú tính mưu toan ái tình
bao năm tự huyễn hoặc mình
chỉ là hạt bụi ký sinh cõi người
 
                                 khaly chàm

NGƯỜI TRONG CÕI MỘNG – Thơ Tịnh Bình


   
                     Nhà thơ Tịnh Bình
 
 
NGƯỜI TRONG CÕI MỘNG
 
Chợt gặp người mê trong cõi mộng
Nhắm mắt đi tìm chút hư vân
Nhặt đầy tay lộc xuân hoa biếc
Mắt xanh phơi phới bóng trời hồng
 
Lá lay chìm nổi chi đầu sóng
Thành bại xoay vần trắng tay không
Thân suy chiếc bóng khô dòng lệ
Mấy mươi năm lẻ mộng tang bồng
 
Quay gót phiêu du về chốn cũ
Lối riêng liễu biếc với hoa vàng
Ừ ta... Người điên trong cõi mộng
Vốc tàn bay hoa đốm cười khàn...
 
                               TỊNH BÌNH
                                (Tây Ninh)

ĐẠI DƯƠNG HOA TÍM – Thơ Quách Như Nguyệt


    
              Nhà thơ Quách Như Nguyệt

 
ĐẠI DƯƠNG HOA TÍM
 
Hãy vẽ ra trong đầu
Cảnh ta nắm tay nhau
Mình dạo chơi
Biển sóng vỗ rì rào
Anh ôm em
Trời đất bỗng lộn nhào
Quên, quên hết!
Thế giới đầy mộng ảo
 
Hãy mơ rằng
Mình đang ở vườn sau
Chung quanh ta
Cả đại dương hoa tím
Hoa nở bừng
Một rừng hoa tím sẫm
Chim vang ca rộn rã hót chúc mừng
Hình ảnh này
Em vẽ được hay không?
 
Hãy vẽ ra trong đầu
Cảnh ta đang hôn nhau
Thân thể em, mùi hương nồng, mồ hôi ròng ướt đẫm
Thấm người anh, trùm phủ trái tim sầu                      
Cả thế giới loài người tan biến hết
Hình ảnh này
Em yêu vẽ được không?
 
Chỉ biết rằng
Toàn thân anh run rẩy
Ngọn lửa tình
Đang bốc lửa, nổ tung
Mặt trời hồng
bỗng đổi mầu tối thẫm
Đam mê này, bẫy tình này!
Trái đất này!
Quên hết!
Chỉ còn em
 
Quách Như Nguyệt
 

BUỒN KHÔNG SÀI GÒN? – Thơ Nguyên Lạc


   

 
BUỒN KHÔNG SÀI GÒN?
 
1
Sài Gòn phố vắng lặng căm
Đêm dần rụng xuống nỗi buồn dâng cao
Hắt hiu lòng phố đèn màu
Công viên ghế lạnh đường rào cản ngăn!
 
Sài Gòn covid tai ương!
Phố phường giãn cách tang thương Sài Gòn
Sài Gòn giờ vắng tình nhân
Sài Gòn dịch bệnh... vang "Chuông gọi hồn" *
 
Sài Gòn mắt phố ngùi trông
Đợi chờ, chờ đợi buồn không Sài Gòn?
 
2
Sài Gòn cái thuở hân hoan
Xuống lên phố xá rộn ràng xôn xao
Bao lâu, phải đợi bao lâu?
Sài Gòn trở lại vui màu mắt em
 
Sài Gòn giờ phải giới nghiêm
Sài Gòn mắt đỏ đèn đêm ưu phiền
Bao giờ Sài Gòn tái sinh?
Sài Gòn của thuở chúng mình hôn nhau!
 
Sài Gòn di tản thật sao?
Người ơi có thấy nhói đau Sài Gòn?
Xa rồi trở lại được không?
Hay là sẽ phải... vời thương Sài Gòn!
 
                                       Nguyên Lạc

............
 
* Mượn tên tiểu thuyết "Chuông gọi hồn ai" (For whom the bell tolls)- Ernest Hemingway, Nobel 1954
** Không mang khẩu trang mới hôn nhau được
 

Chủ Nhật, 8 tháng 8, 2021

NGÀY XƯA TRẦN THỊ - Thơ Lê Văn Mượn


  
                               Nhà thơ Lê Văn Mượn
 

NGÀY XƯA TRẦN THỊ
 
Anh gặp em lúc chưa kề 16
Em ngây ngô chưa đáp lại tình đầu
Cứ tưởng rằng ngày tháng sẽ qua mau
Rồi gặp lại khi em không còn nhỏ
 
Có một bận anh về qua trước ngõ
Em trong nhà chạy trốn một góc xa
Anh hỏi ai cũng bảo không có nhà
Anh lặng lẽ lê gót giày định mệnh
 
Rồi từ đó cả hai rời cố quận
Bởi chiến tranh. Không gặp lại vài giây
Năm mươi năm mới tìm được trên phây
Rất ân hận trách anh cũng không nở
 
Bức thư đầu viết ngược chữ màu xanh
Em cũng đọc nhưng chưa hiểu lời anh tỏ
Sory anh vì ngày xưa lầm lỡ
Mối tình đầu "lạc mất nửa" ngày xưa
 
                                    Lê Văn Mượn
 

CÓ MỘT NƠI…, TIA CHỚP SỐ PHẬN – Thơ Trần Mai Ngân


   
 
 
CÓ MỘT NƠI
 
Có một nơi hôm nay
Những đám mây kết thành hoa trắng
Đưa tiễn và chở che… những linh hồn xếp hàng hoá than tro…
Không một vừng nhang khói, không tiếng khóc biệt ly
Lặng lẽ đến khôn cùng
Chỉ người tài xế gục đầu vào vô lăng hoảng hốt…
 
Có một nơi hôm nay
Xe nối đuôi thật dài
Mà cô đơn đến tội
Những linh hồn buông vội… trần gian vừa chia tay
Chưa kịp lời trăn trối…nỗi kinh hoàng ra đi…
 
Trên bầu trời hôm nay
Có những cánh chim di
Mây kết thành tang trắng
Khóc linh hồn người đi…
 
                                                        Trần Mai Ngân
 

DIỆU NGÔN, ĐỊNH MỆNH, ĐỊNH MỆNH THI SỸ - Thơ Lê Văn Trung


  

 

DIỆU NGÔN
 
Người ướp tình thơm trong ngực biếc
Đêm trầm hương quyện cả cơn mơ
Ta sẽ vì em mà nhã nhạc
Ta sẽ vì em mà thiên thai
 
Đêm rất tinh tuyền đêm ngát hương
Này em nhẹ mở cửa thiên đường
Cho đêm mộng vỡ nghìn cơn khát
Cho tình đau tê từng đốt xương
 
Ôi giọt lệ ngời thơm hương mật
Em rót cho đầy một giấc mơ
Trăng xưa đã vỡ từ muôn kiếp
Chợt ngất ngây rằm một đóa thơ
 
Xin ướp tình xanh trong ngực biếc
Ta sẽ vì em mà nhã ca
Ta sẽ vì em mà Thánh nhạc
Tình sẽ vì em mà nở hoa.
                  

NGUYỆN CẦU – Thơ Nhã My, nhạc và trình bày Nguyễn Hữu Tân, video clip Huỳnh Tâm Hoài


  
                            Nhà thơ Nhã My


NGUYỆN CẦU
 
Từng đoàn người đi kéo lê bước chân rã rời
Dịch tràn mọi nơi người nghèo khổ lắm ai ơi
Từng đoàn công nhân lái xe đường xa đêm ngày
Đói khát mọi bề ráng mong về quê
Đêm về sưong sa mưa tuôn bạnh buốt tái tê
Đường về quê xa vượt qua bao dốc bao đèo
Xót xa nỗi nghèo
Phận bạc gieo neo
Đường về quê xa xót thương biết bao nỗi niềm
Mẹ ngồi ôm con vững tay cha lái đường dài
Bé thơ mệt nhoài thoi thóp hơi thở cầm hơi
Vì đâu nên tội người ơi!
Cầu dịch qua mau cho dân tôi thoát cảnh khổ sầu
Nhà nhà thôi cách ly
Bé thơ hồn nhiên đến trường
Bịnh viện thôi thiêu xác người
Cho y sĩ không mệt nhoài giành giựt từng mạng sống cho người
Chấp tay nguyện cầu cho dịch qua mau
 
                                                                                     NHÃ MY


      
 

Thơ: Nhã My
Nhạc và trình bày: Nguyễn Hữu Tân
Video clip: Huỳnh Tâm Hoài


Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2021

UỐNG RƯỢU VỚI CÔ VI – Thơ Kha Tiệm Ly


 


UỐNG RƯỢU VỚI CÔ VI
(Lời gái giang hồ nói với Cô Vi)
 
Hỡi em bận xường xám đỏ!
Lang thang chi xó chợ đầu đường.
Hãy vào đây chị em mình gầy độ
Gụ pha cồn vài xị sương sương!
 
Người ta mắng em là đồ ôn dịch,
Người ta tránh em như tránh tử thần.
Nhưng chị cảm thông em chẳng qua là con nô tì được đưa vào vở kịch,
Của những thầy tuồng, những soạn giả gian ác, bất nhân!
 
Lì một lam, hỡi người em Vũ Hán
Chị cám ơn em, mặc thiên hạ, kệ miệng đời.
Bởi nhờ em, chị mới biết ai thù, ai bạn,
Mới biết ai người chót lưỡi đầu môi
Nhờ có em mà chị thấy được kẻ thừa lúc đồng bào mình hoạn nạn
Trét phấn bôi son giả dạng làm người!
 
Nhờ có em, chị càng thấy quê hương mình còn nhiều Bồ Tát
Bồ Tát rất đời thường, không phải ở tuốt tầng cao.
Nhưng Bồ Tát không bao giờ có trong những con, những thằng đốn mạt,
Nói nghĩa nói nhân mà môi miệng xộn lào!
 
Lau nước mắt nhìn đoàn người vai mang, tay xách
Có quê hương mà như tứ cố vô thân!
Lệ xúc động lại ứa, vì bao lá lành đùm lá rách,
Và đẹp làm sao màu áo trắng thiên thần!
 
Bị “cấm vận” nên mồi màng không bén,
Vài trái dưa leo bằng kí gạo đó em!
Bèo nước gặp nhau có đâu ngày ước hẹn,
Nào! “Can bây” *! Gặp gỡ cũng là duyên!
 
                                          KHA TIỆM LY
 
Chú: 

“Can bây”= can bôi 乾杯: cạn ly (“trăm phần trăm”)

 

ĐƯỜNG PHỐ BUỒN – Thơ Trần Mai Ngân


 


ĐƯỜNG PHỐ BUỒN
 
Đường phố buồn, đường phố thật buồn
Không tiếng chân không lời gọi thưa
Đường phố nằm nghe cơn mưa - cơn mưa lạnh căm
Người dưới hiên lạnh căm không chỗ nằm…
 
Đường phố buồn, đường phố thật buồn
Ngọn đèn báo tin không người bước qua
Dấu vạch trắng nhoà như dấu lệ nhoà
Chỉ tiếng còi xe chạy vội về phía xa…
 
Đường phố buồn, đường phố thật buồn
Dòng người bồng bế nhau chạy trốn
Không chiến tranh sao mắt lệ vòng quanh
Phận người ôi… mong manh mong manh…
 
Đường phố buồn và đường phố buồn
Từng dòng người bồng bế nhau chạy trốn…
 
                                         Trần Mai Ngân
 
* Mùa dịch năm 2021

Thứ Sáu, 6 tháng 8, 2021

CÁC ĐẠI GIÁO SƯ ĐẦU NGÀNH ĐÃ GIẾT CHẾT MÔN VĂN TRONG TRUNG HỌC PHỔ THÔNG VÀ ĐẠI HỌC, GÓP PHẦN PHÁ HỦY CÁC MÔN “XÃ HỘI NHÂN VĂN”: TRIẾT HỌC, VĂN HỌC, SỬ HỌC, ĐẠO ĐỨC LUÂN LÝ... – Trần Mạnh Hảo

Nguồn:
https://www.facebook.com/tran.manhhao.376
https://www.facebook.com/phudoanlagi/posts/975310416637451:73


Giáo sư Lê Trí Viễn

Không chỉ các đại giáo sư đầu ngành đã giết chết môn văn trong trung học phổ thông và đại học mà quan niệm “văn học phục vụ chính trị” đã góp phần phá hủy các bộ môn “xã hội nhân văn”: triết học, văn học, sử học, đạo đức luân lý... tức là phá hủy chân thiện mỹ... Chả lẽ dân tộc Việt Nam thân yêu của chúng ta sắp đến ngày bị hủy diệt về tinh thần, về văn hóa, về tâm hồn... Nói gọn trước tiên là hủy diệt văn học.

                                                                               Sài Gòn, 6/8/2021
                                                                                 Trần Mạnh Hảo
 

Tác giả bài viết Trần Mạnh Hảo


Hơn 40 năm nay, để chuẩn bị dạy Tiếng Việt và văn học Việt Nam cho con trai, tôi đã vùi đầu đọc như gần hết sách vở, giáo trình, giáo khoa của ngót trăm giáo sư hàng đầu và các GSTS lứa kế tiếp…và buồn vô hạn vì họ, các nhà giáo đủ học hàm học vị hầu hết chỉ là các nhà “sai học”, thậm chí họ còn chưa biết viết một câu văn Tiếng Việt cho đúng…. Môn Tiếng Việt, môn Văn mà họ gọi là “Ngữ văn” đã bị họ thay nhau hủy hoại…

PHỎNG VẤN NHÀ THƠ NGUYỄN KHÔI – Tiến sĩ Nguyễn Văn Hoa

Nguồn:
http://thang-phai.blogspot.com/2020/05/phong-van-nguyen-khoi-nguyen-van-hoa.html



Nhà thơ Nguyễn Khôi  
  

Từ phải qua:
Nguyễn Khôi (ngồi ngoài cùng)
Gặp vợ chồng Thế Phong lần đầu tiên ở Hà Nội, ngày 10/ 10/ 2006.
(Ảnh: Thế Phong chụp tại Khách sạn Phùng  Hưng/ Hà Nội.)

 
              PHỎNG VẤN NHÀ THƠ NGUYỄN KHÔI
                                                 Tiến sĩ Nguyễn Văn Hoa


27.12.2011: Nhà thơ Nguyễn Khôi bước sang Mùa Xuân thứ 75. Nhân dịp này Ts Nguyễn Văn Hoa (Kinh Bắc) đã công phu tổ chức một cuộc phỏng vấn nhà thơ Nguyễn Khôi xoay quanh câu chuyện Văn Chương. Chúng tôi trân trọng giới thiệu cùng Độc giả yêu thơ Kinh Bắc bài phỏng vấn này.
 
NGUYỄN VĂN HOA (NVH):
Thưa nhà thơ Nguyễn Khôi (NK), Anh sinh vào năm nào ?
NGUYỄN KHÔI (NK):
Nguyễn Khôi sinh vào năm 1938, cầm tinh CON CỌP.

NVH : Vậy là NK cầm tinh Hổ -  Ông Ba Mươi)
NK: Đúng vậy, NK tuổi Mậu Dần.

NVH: Anh sinh ở đâu?
NK : NK sinh ở Yên Bái .

NVH: Nơi sinh là Yên Bái ?
NK: Yên Bái chỉ là nơi sinh. Gốc gác của NK là Làng (nay là Phường) Đình Bảng, thị xã Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh. NK từ nhỏ đến này vẫn giữ trọn vẹn Hồn quê Kinh Bắc: NK đẻ ở Yên Bái, nhưng ngay sau đó - gửi về quê ở Vú (U nuôi) tại làng, lên 4 "bắt" về ở nhà Ông bà ngoại (Đồ Nho) đi học, năm 1945, lên 7 tuổi đã học lớp 2 trường tiểu học Đình Bảng, 1946 tản cư lên Yên Thế, 1948 về Bắc phần Bắc Ninh (tự do) rồi lên Hiệp hòa học lớp 3, lớp nhì tiểu học.
Như vậy là từ lên 1 đến 12 tuổi NK sống ở quê hương Kinh Bắc (Bắc Ninh - Bắc Giang). Năm 1950 tản cư lên Thái Nguyên, học cấp 1, cấp 2 / hệ 9 năm, nhưng vẫn sống trong cộng đồng người Bắc Ninh (tản cư ở theo cả họ cả làng thành 1 khu vực kiểu "tự trị")... 1955-1958 học cấp 3 Lương Ngọc Quyến-Thái Nguyên, nhưng trọ học vẫn mấy người Bắc Ninh với nhau... Do đó ăn nói (ngôn ngữ) từ bé đến lớn vẫn giữ được ngôn ngữ phong tục tập quán “Người Đình Bảng - Bắc Ninh.”

NVH: 21 năm công tác ở Tây Bắc, anh còn nhớ gì nhất ?
NK: Khi vác ba- lô đi Tây Bắc (15-4-1963) trong hành trang của NK là tập "Thái dương vu thổ nhưỡng" - "Ánh sáng và phù sa" của Chế Lan Viên (bằng tiếng Trung) và các cuốn Đường thi nhất bách thủ, Tống thi nhất bách thủ, thơ ca Trung Hoa từ cổ đại tới Minh - Thanh, Thơ và từ Mao Trạch Đông (1 bản tiếng Trung và 1 bản tiếng Việt )... Sau này ghiền thêm cuốn Thi Nhân Việt Nam của Hoài Thanh in ở trong Thành hồi 1950. Lên Sơn La, NK là cán bộ "cắm bản" chỉ đạo HTX nông nghiệp phải học tiếng Thái để 3 cùng với dân bản, thế là có điều kiện đi vào Sống Chụ Son Sao... Thơ Mới (1930-1945) nhất là Chế Lan Viên, Hàn Mặc Tử, Bích Khê, Hoàng Cầm cùng 3 tác phẩm cổ điển Kiều, Chinh phụ ngâm, Cung Oán ngâm khúc... + thơ Trung Hoa + thơ Thái... đã cho NK cái vốn ( chữ nghĩa) để làm thơ và dịch thơ.

NHỚ CHUYỆN XƯA MẸ KỂ - Thơ Lê Mậu Minh


  


NHỚ CHUYỆN XƯA MẸ KỂ
 
Nhớ mái nhà tranh
Chiều hôm thở khói
Nghe mẹ kể chuyện
Chạy giặc ngày xưa:
Nhọc nhằn mẹ gánh
Một đầu là con
Đầu kia ruột gạo
Với bon mắm cà
 
Giặc về Ba Bến *
Ta đến Chợ Cạn *
Nại Cửu * giặc càn
Ta sang Phương Sơn *
Giặc vờn Bích La *
Ta qua  Chợ Cống *
Tuổi mới lên ba
Đời con thống khổ!!!
Đất nước binh đao
Đồng bào chết chóc!!!
Bao nhiêu nhà cửa
Bỗng chốc ra tro!!!
Đêm nghe cuốc kêu
Mà thương vận nước
 
Nay đời vào đông
Tóc đã trắng sương
Lem nhem mắt đỏ
Nhìn cảnh con thơ
Mới mười ngày tuổi
Lê lết đường trường
Vượt đèo băng suối
Dưới nắng thiêu người
Cùng mẹ về quê
Để tìm cái ăn!!!
Vượt qua dịch bệnh!!!
Ở đây Sài Gòn
Không tiếng cuốc kêu...
khắc khoải sầu đưa...
Chỉ thấy nguyệt mờ
Mà sao lòng dạ
Ngẩn ngơ trăm chiều!!!
.......................
 
 Thế Vân Lê Mậu Minh
 
* Những địa danh ở tỉnh Quảng Trị.