BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 9 tháng 3, 2021

ĐỌC TRUYỆN KIỀU LẠI NHỚ ANH BA – Thơ Nguyễn Khôi


 
                          Nhà thơ Nguyễn Khôi


ĐỌC TRUYỆN KIỀU LẠI NHỚ ANH BA
 
Nghe nói : Anh Ba không thích truyện Kiều
Cái truyện Tàu thở than rên rỉ cũ mèm
Vừa thắng Quân Thanh đã buồn ôm hận
Lê bước sang Tàu quỳ gối cầu phong.
                                        
Ôi xứ sở nghìn năm trong vòng tay Cụ Khổng
Kẻ sĩ chỉ chúi mũi vào Thơ, minh họa chuyện đời và Dịch sách ngôn tình
Trông thấy sóng Biển Đông đã run lập cập
Mò đọc tứ phương không thoát sách Thánh Hiền.
                                         
Ôi xứ sở không có Nhà khoa, nhà Triết học
Toàn là ăn theo học mót nửa vời
Tài lắp ráp, nhiều nhanh mẹo "Cải tiến"
Khoái lô bô chuyện Phạm Tuân - thằng Cuội lên Trời.
                                          
Ôi xứ sở không có Nhà tư bản
Chụp giựt quẩn quanh "ăn đất" xây Biệt phủ 5 sao
Phá rừng trồng cây mơ thành Rồng, thành Hổ
Vui lễ hội ngâm Kiều thỏa mộng Thi Hào,
                                           
Còn ai nhớ Anh Ba ?
- Kiên trì nằm vùng, quyết tâm Giải phóng
Thống nhất Non sông, tiêu diệt quân Diệt chủng
Đánh đuổi giặc Trung Cộng ăn bả Mỹ xâm lăng.
                                            
Hỡi các Nhà Thơ !
Hãy tỉnh ngộ thoát khỏi vần Lục bát
Gỡ dây muống, dây lang quấn chân mà mạnh bước lên tàu
"Con tàu 4.0" bay đến Chân trời mới
Kìa Anh Ba đang vẫy gọi
Ta viết bản Hùng ca...
 
                                                               Hà Nội, 5-3-2021
                                                               NGUYỄN KHÔI

Thứ Hai, 8 tháng 3, 2021

HƯƠNG TRINH BẠCH – Thơ Đinh Hùng


   


HƯƠNG TRINH BẠCH
 
Những người gái vẫn cùng ta gặp gỡ,
Cũng như em dấu kín mộng linh hồn.
Cũng đắm tình trong mắt liếc, môi hôn,
Lòng chưa ngỏ cũng sẵn sàng ân ái.
 
Ta mê muội giữa một bầy yêu quái,
Biết cười vui, nói những giọng êm đềm.
Và than ôi! tàn nhẫn cũng như Em,
Từng nhan sắc ngẩn ngơ hay kiều lệ.
 
Ta đau đớn mà yêu chưa kịp nghĩ,
Cả thịt xương mòn mỏi nhớ thương ai?
Đời hưng vong - ôi thành quách, lâu đài,
Tự thiên cổ đứng buồn soi đáy nước!
 
Vườn Lạc Hoa ngày nay không quen thuộc,
Ta ngủ trong tưởng vọng Đoá Hồng xưa.
Bước chân em đánh thức dậy tình cờ,
Để trông thấy buổi chiều về tiêu diệt.
 
Em giống ai? ta điên rồi, không biết!
Nụ hôn đầu tê dại đến tâm can.
Ta nhìn theo hình bóng những năm tàn,
Ta sảng sốt vội ôm ghì xuân sắc.
 
Lời em nói, ta chưa hề nghi hoặc,
Tiếng em cười, ta vẫn khát khao nghe.
Ta van xin từng phút mộng vai kề,
Lòng tín ngưỡng cả mùi hương phản trắc.
 
Đời bỏ ta nằm trong tay Nữ Sắc,
Đêm hãi hùng nghe vẳng bước thời gian.
Bóng thê lương rờn rợn ghé bên màn,
Ta gục khóc, tưởng Tình Xưa ngồi cạnh.
 
Em đã đi như bao người gái lạnh,
Vẫn cùng ta gặp gỡ những đêm buồn.
Say vô cùng dư vị cặp môi son,
Thoảng xiêm áo, nhớ mùi hương da thịt.
 
Ta không biết, em ơi! không dám biết,
Ai hững hờ, ai mộng với ai say?
Những ai kề môi ân ái vơi đầy,
Những ai nói, ai cười như hứa hen?
 
Quên Tình Ái, ta phá tàn cung điện,
Đi ngoài sao thầm lặng khóc trời xanh.
Xa mắt em, xa ánh sáng kinh thành,
Mỗi bước chậm xót thương hồn đường phố.
 
Ôi gác ca lâu, rèm buông lửa đỏ!
Ôi mộng xuân lả lướt những đêm tình!
Cốc rượu hồng, hy vọng sáng rung rinh,
Mùi son phấn khác gì hương trinh bạch?
Tỉnh truy hoan, ta vẫn là sầu khách,
Mảnh hồn đau lạc lõng dưới trăng tà.
 
Kìa, xiêm đào thương nữ thoáng như hoa...
 
                                             ĐINH HÙNG
                                                    (1954)
 
*
 
Nguồn:
1. Đinh Hùng, Mê hồn ca, Văn Uyển ấn hành, 1968
2. Đinh Hùng, Mê hồn ca, Nhà sách Khai Trí tái bản, Sài Gòn, 1970

NGÀY 8/3 ĐỌC “RÉT BÂN NHỚ MẸ”, THƠ HẠT CÁT DIỆU SINH – Đặng Xuân Xuyến


       
                Nhà thơ Hạt Cát Diệu Sinh Bùi Cửu Trường

 
RÉT BÂN NHỚ MẸ
 
Rét Bân vương má con hạt mưa
Kiểu mưa Bân này dễ ho, mẹ ạ
Mẹ đủ ấm không / khi trời lạnh giá?
Mẹ đủ không / khi đất buốt tê?
 
Mẹ ơi!
Từ hồi Mẹ đi
quanh con hơ hoác trống.
 
Mưa Bân chắt lọc
từ li ti hương xuân rất trong
Tình mẹ ấm nồng
gom nhặt từ tháng ngày vất vả
tháng ngày ngược xuôi tất tả
lần hồi mẹ áo nâu sờn...
 
Mưa Bân rất tròn
mỏng dầy xếp giọt
Trời thương Nàng Bân, Trời ban rét ngọt
Con xin Trời cho con nắng tươi
cho con thấy nụ cười
nhóng nhánh hạt na đen của mẹ.
 
Rét Bân rất nhẹ
Đủ lùa thông thống tháng ba.
Đủ cuốn tuổi đông con
về Mẹ chốn bao la
Tìm hơi ấm Mẹ.
 
Hà Nội, 08 tháng 03.2019
Bùi Cửu Trường
 

Chủ Nhật, 7 tháng 3, 2021

NẮNG THÁNG BA, XUÂN ĐA CẢM, NỒNG NÀN MÙA GIÊNG – Thơ Tịnh Bình


   


NẮNG THÁNG BA
 
Lấp lánh bản hòa ca sớm
Dịu dàng trong vắt âm chim
Cành xuân thắm chưa hoa gạo?
Tháng Ba thắp nắng đi tìm
 
Bao la khoảng lặng bình yên
Con đường làn hương chớm nở
Ta về gặp mình thơ bé
Đuổi theo cánh bướm vu vơ
 
Lất phất mưa xuân trước mặt
Sau lưng nắng đã ùa về
Ai tắt lời Giêng tơ nõn
Trộm thương thầm nhớ đê mê
 
Bến cũ sông xưa bồi lở
Cành xuân nụ đã thành hoa
Câu thơ vùi trong khói bếp
Nồng nàn lan nắng Tháng Ba...
 

NỖI XÓT XA KHẮC KHOẢI TRONG BÀI THƠ “CHO MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ ĐI XA” CỦA NHƯ KHÔNG – Châu Thạch


  
                                   Nhà thơ Như Không

 
CHO MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ ĐI XA
 
Mấy mươi năm trôi qua
Chưa kịp gặp lại nhau lần nào
Em đã ra đi
Một lần mãi mãi
 
Bến sông cũ đã bao dòng nước chảy
Đời như mây trôi giạt bốn phương trời
Em ở phương xa lòng còn ngoảnh lại
Xót ta còn lận đận giữa trần ai
 
Hương ngày cũ đã nhòe đôi mắt ướt
Lòng vọng nhau mà chẳng gặp bao giờ
Ta phiêu bạt giữa cõi người trôi nổi
Em chẳng về lạnh lẽo gió trăng xưa
 
Năm tháng đã bạc màu trên vai áo
Hắt hiu ngày thăm lại bến sông quê
Ta lầm lũi giữa đời bao lối rẽ
Chẳng còn ai để một chỗ quay về
 
Nén nhang muộn gửi cho người quá vãng
Vọng bốn trời ta thắp giữa thinh không
Giữa đêm mù sương em về lãng đãng
Còn trong nhau nỗi nhớ đến không cùng
 
... Em bỏ ta đi
Một lần vĩnh viễn
Ngày tan theo từng tiếng gọi âm thầm
Nợ nhau
Nợ một chỗ nằm
Trong anh em vẫn nụ hàm tiếu xưa...
 
                                    Như Không
                                        9/2019

 

EM BIẾT MÀ… - Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc: Lê Quốc Thắng, ca sĩ Phạm Khánh Ngọc trình bày.


  
EM BIẾT MÀ…
 
* Em biết mà, có hoa nào chẳng úa?
Có lá nào mà chẳng sẽ rụng rơi?
Có mây nào ngừng mãi ở chân trời?
Có tình nào chẳng chơi vơi, anh hỡi…     
 
* Em biết mà, yêu anh là sẽ khổ
Nên không yêu, không nhắm mắt lao vào
Tình là chi mà sao mãi nghẹn ngào?
Thương mà chi, khóc hoài con mắt đỏ!
 
* Em biết mà…  nên lời yêu chẳng tỏ
Nên lặng im, nên yêu rất âm thầm
Anh không hiểu nên anh hoài trách cứ
Trách em rằng sao lạnh lẽo, vô tâm?
 
Để trong tim, tình yêu dấu mặn nồng
Nhưng ngoài mặt, lạnh lùng cho anh nản
Em biết mà, rượu nồng rồi cũng cạn
Nắng sẽ tàn vào mỗi cuối hoàng hôn
Trăng khuyết tròn, khi ảo mờ khi sáng
Ngàn sao trời lịm tắt, mộng rồi tan 
 
* Em biết mà... ai chống được thời gian?
Sống giữa đời ai tránh được gian nan?
Tay kiêu sa rồi cũng sẽ héo gầy
Nhan sắc rồi cũng tàn theo năm tháng  
 
* Em biết mà, anh đầu môi chót lưỡi
Giọng ngọt trầm, cười quyến rũ thật tươi
Em biết mà, nên dại gì cảm động
Em biết mà.... rốt cuộc cũng là không!
 
* Vì biết thế nên suốt đời từ chối
Lòng rất yêu nhưng thôi thế, thôi đành!
Đã biết trước tình cuồng si bão nổi
Thì dại gì yêu đắm? khổ thân thôi!
 
                              Quách Như Nguyệt


       

Thơ: Quách Như Nguyệt.
Nhạc: Lê Quốc Thắng.
Biểu diễn: Phạm Khánh Ngọc.

MỘT CẢNH BA QUÊ – Truyện ngắn của Nguyễn Thị Dị



Lời tác giả : Truyện hoàn toàn có thật, chỉ thay đổi tên tuổi, địa danh

 
Thảo tỉnh giấc bởi tiếng loa báo tin xe lửa sắp đến gare Chaumont, ngừng lại 3 phút yêu cầu hành khách kiểm điểm cẩn thận hành lý trước khi xuống. Thảo ngồi ngay ngắn lại, nhìn đồng hồ tay 14 giờ 50 phút. Nàng đã ngủ được 1 giờ hơn, bù lại sự mất ngủ đêm qua vì mải lo chuyện trò với Thủy. Thảo tỉnh hẳn ra, nhìn qua khung cửa kính, tuyết vẫn tầm tã rơi phủ trắng những cánh đồng, những mái nhà xa xa. Người đàn ông ngổi cạnh Thảo đứng lên với tay lấy chiếc va ly từ trên kệ cao đặt xuống chân, mặc lại chiếc áo manteau, nói bâng quơ:
- Mùa đông năm nay lạnh hơn năm ngoái...
Thảo quay sang mỉn cười như đồng ý thay cho câu trả lời.
 

Thứ Bảy, 6 tháng 3, 2021

ĐÁM CƯỚI – Thơ Trần Mai Ngân


   

 
ĐÁM CƯỚI
 
Hôm nay có một tình yêu đám cưới
Lễ thành hôn chép lại trên màn hình
Có bàn phím làm nhân chứng cuộc tình
Tờ hôn thú đôi môi ta quấn quyện
 
Đêm hôm nay trăng và sao kể chuyện
Lễ tân hôn hương nến với hoa hồng
Lần đầu tiên em gọi anh là chồng
Nghe âu yếm và ngọt ngào đến lạ...
 
Đêm hôm nay một tình yêu đám cưới
Trên màn hình long trọng cuộc hôn nhân...
 
                                       Trần Mai Ngân

Thứ Sáu, 5 tháng 3, 2021

NGHI VẤN VỀ CÁI CHẾT CỦA THI SĨ QUÁCH THOẠI – Trịnh Thanh Thủy

Quách Thoại, một nhà thơ tài hoa - biên tập viên tạp chí Sáng tạo / Mai Thảo - góp mặt với cuộc đời chỉ vỏn vẹn 29 năm (1929 - 1957), đã là một thời gian ngắn ngủi. Thi sĩ Quách Thoại được nhiều văn nghệ sĩ nổi tiếng miền Nam gọi là “một thiên tài thi ca” và so sánh với thi sĩ Hàn Mặc Tử về tài hoa và sự mệnh yểu, cùng cái chết trong nghèo đói, bệnh tật, cô đơn, thất tình, thất chí lúc lâm chung.

Thơ Quách Thoại không được phổ nhạc như của Cung Trầm Tưởng, Nguyên Sa, Nguyễn Tất Nhiên, Phạm Thiên Thư, Du Tử Lê sau này, song kể về mặt tài hoa thì thơ ông được nhiều người tán thưởng.

Ngày nay, nhắc đến thi sĩ Quách Thoại chắc không mấy người còn nhớ. Có lẽ vì ông ra đi rất sớm. Bởi vì ông mất đã lâu lắm rồi. Có chăng chỉ còn Thanh Tâm Tuyền, Tô Thùy Yên ở Minnesota may ra thỉnh thoảng còn nhắc lại những kỷ niệm về Quách Thoại.
 
Nguồn:
https://nhatbaovanhoa.com/a8722/nghi-van-ve-cai-chet-cua-quach-thoai

 


NGHI VẤN VỀ CÁI CHẾT CỦA THI SĨ QUÁCH THOẠI 
                                                         
Đối với những người đã từng quen biết Quách Thoại và đọc thơ cũng như những bài viết về ông thì ai cũng hiểu ông chết trong nghèo đói, bệnh tật, cô đơn, thất tình, thất chí. Tôi là hậu bối, đọc thơ và các bài viết về cuộc đời, cái chết của ông, lòng chạnh nỗi mến yêu lẫn trong niềm thương cảm. Tuy nhiên, khi đọc nhiều, óc tôi bỗng nảy ra một nghi vấn về cái chết của Quách Thoại.  Sự thật 59 năm trước, ông đã chết như thế nào?
                                                                                Trịnh Thanh Thủy

*

TÔI YÊU TIẾNG NƯỚC TÔI – Mạnh Kim

Nguồn:
https://trithucvn.org/blog/toi-yeu-tieng-nuoc-toi.html

 


Không còn nhớ ai là người đầu tiên dịch “Gone with the wind” thành “Cuốn theo chiều gió” nhưng vị nào dịch câu này hẳn nhiên là bậc thượng thừa về ngôn ngữ nói chung và rất giỏi tiếng Việt nói riêng. Ông Huỳnh Phan Anh cũng khắc tên mình vào bảng mạ vàng khi dịch “For whom the bell tolls” thành “Chuông gọi hồn ai”. Cụ Bùi Giáng cũng thuộc vào nhóm người “giáng thế” khi dịch “Terre des Hommes” (Vùng đất của người) thành “Cõi người ta”.
 

Thứ Năm, 4 tháng 3, 2021

CHUYỆN DÀI H.O. “BUỒN VUI ĐỜI ASSEMBLER” – Đinh Hoa Lư




Thoát nghề chạy bàn, nói đúng ra là tôi muốn vươn lên một ít trong cuộc đời xa xứ khi qua đất nước Hoa Kỳ. Tôi muốn đi làm lảnh lương với những tấm check (ngân phiếu) có đóng thuế có lương hưu cùng vài thứ khác cho tuổi già sau này.
 

CHÙM THƠ THÁNG BA CỦA ÁI NHÂN



ÁI NHÂN
Tên thật Bùi Cao Thế
Đt:0984470914
139- 399- Ngọc lâm – Long biên –Hà nội
TK Bùi cao Thế 10524096395016 Techcombank
Chi nhánh Chương dương – HN


 
 

THÁNG BA
 
Nắng vàng lên lối tháng ba
Hoa xoan rắc tím la đà ngõ xuân
Thương thầm từ thuở thanh tân
Lời không dám ngỏ… phù vân hồn tình
 
Bão giông nén đáy tim mình
Đôi khi chợt thức bất bình gió mưa
Người giờ còn nhớ xuân xưa
Cái đêm tan hội ta đưa nhau về
 
Bến mê mưa gió dầm dề
Chênh chao giấc điệp bộn bề nhớ thương
 

ĐỌC SÁCH “MƯU LƯỢC GIÀNH CHIẾN THẮNG” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN - Nguyễn Hữu Dy




Trong 6 tác phẩm mà Đặng Xuân Xuyến đã cho ra mắt bạn đọc, tôi rất tâm đắc cuốn MƯU LƯỢC GIÀNH CHIẾN THẮNG.
 
Tác giả là một doanh nhân trẻ, năng động và tháo vát, có đầu óc về “cái nhìn chiến lược”. Nhưng cái quý là anh không giấu diếm những kinh nghiệm, những suy nghĩ được đúc kết từ công việc của mình. Tác giả đã cởi mở những hiểu biết và kinh nghiệm của mình để chia sẻ với những ai đã, đang và sẽ bước vào lĩnh vực này.
 

NGÔN TÌNH LỤC BÁT – Thơ Quang Tuyết


 
                                   Nhà thơ Quang Tuyết


NGÔN TÌNH LỤC BÁT
 
Từ em áo đỏ chờ Xuân
Tôi như con sóng xao ngầm trong thơ
Ngôn tình dệt mãi ai ngờ
Em như bóng nắng xa mờ rừng thưa
Từ em bỏ bến tầm mơ
Hồn tôi rơi rớt thành tơ rối bời
Từ em là ánh sao trời
Tôi đi tìm nguyệt gọi mời nguyên tiêu
Rồi em từ chối lời yêu
Tôi về một bóng liêu xiêu đêm rằm
 
                           Quang Tuyết
                 (Lục bát Rằm tháng giêng)

GS TRẦN QUỐC VƯỢNG “MẤY VẤN ĐỀ VỀ VUA GIA LONG” – Nguyễn Anh Hy

Nguồn:
- http://honguyenvietnam.vn/news/lich-su-dong-ho-nguyen/gs-tran-quoc-vuong-may-van-de-ve-vua-gia-long.id35.html
- https://www.facebook.com/hnntthls/posts/346985739017676:0
 
 
GS sử học Trần Quốc Vượng


Kính gởi Ban Biên tập Khoahocnet,
Đây là một tham luận của Cố GS Trần Quốc Vượng viết cho một hội thảo về vua Gia Long tổ chức tại Thành phố Hồ Chí Minh năm 1996. Do liên quan đến quan điểm chính trị nên hội thảo này không tổ chức được, và bài viết này cho đến nay chưa được đăng lần nào. Nhiều nhà nghiên cứu ở Việt Nam rất thích bài viết này, nhưng rất tiếc chuyên luận này chưa hề được công bố.
Bản thân tôi đã sưu tập được bài viết này từ hơn 15 năm và ấp ủ nó được đăng chính thức để lưu trữ, nay xin gởi Khoahocnet. Nếu Khoahocnet đăng tải thì chắc chắn đây là lần đầu tiên được công bố.
Xin cảm ơn Ban Biên tập.  
                                                                                Nguyễn Anh Huy
  

Vua Gia Long (1802- 1820)

5 LOẠI CÁ VIỆT NAM HÌNH DÁNG XẤU XÍ NHÌN THẬT GHÊ, NHƯNG ĂN RẤT NGON

Nguồn:
https://kenh14.vn/viet-nam-co-5-loai-ca-duoc-xem-la-dac-san-nuc-tieng-nhin-thi-so-bo-chay-nhung-an-roi-moi-thay-cuc-ngon-2021030209595953.chn

Việt Nam có 5 loại cá được xem là đặc sản nức tiếng, nhìn thì “sợ bỏ chạy” nhưng ăn rồi mới thấy rất ngon!

 


Để khám phá hết ẩm thực Việt Nam thì chắc bạn phải dành thời gian khá lâu, bởi lẽ 63 tỉnh thành thì mỗi nơi đều sở hữu những đặc sản trứ danh khác nhau. Nói đâu xa, riêng về các loại cá thôi thì vẫn còn vô vàn cái tên độc lạ chưa chắc bạn từng nghe qua. Nếu không tin thì xin mời khám phá ngay 5 đại diện dưới đây!
 
1. Cá "ninja"
 
Sở dĩ người ta gọi nó bằng cái tên độc lạ như vậy là vì loài cá này… rất khó bắt. Chúng sở hữu vẻ ngoài khá xấu xí và "dị hợm": dài như lươn, toàn thân có các lỗ tròn tiết chất nhờn, đầu có râu, đuôi thì chẳng khác nào con hải cẩu... Màu sắc khó nhận biết đã đành, nó còn thoắt ẩn thoắt hiện, phần đuôi màu đen trông như… "ninja" trùm kín khi lẩn trốn. Muốn bắt nó người ta phải dùng hình thức câu hoặc giã cào.

 

Cá "ninja" thường được ngư dân vùng biển Quy Nhơn (Bình Định) săn lùng vì vị ngon lạ miệng, có thể chế biến thành nhiều kiểu nhưng dân sành ăn ghiền nhất là nướng và om chuối đậu. Đặc biệt, cá "ninja" không có xương mà dọc bên trong thân là một lõi sụn trắng giòn như sụn sườn non. Thịt cá được mô tả là thơm, dai như thịt gà.
 




GIÊNG, NHỮNG ĐÊM ĐẦU THÁNG – Thơ Lê Phước Sinh


  
                        Nhà thơ Lê Phước Sinh


GIÊNG - NHỮNG ĐÊM ĐẦU THÁNG
 
Nằm trườn ra Cỏ ngắm Sao
này Em, này Tôi, này Bạn  bè...
chập chờn, nổi trôi vòng vô định
gió từ đâu đưa đẩy phận đời.
Đêm tháng Giêng, trời xanh trong.
 
                        LÊ PHƯỚC SINH