BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI ẤT TỴ 2025 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2025

ĐI ĐẾN TÌNH NGƯỜI – Thơ Khê Kinh Kha


   


Đi đến tình người
 
đã bao lần tôi về trong phố vắng
lòng buồn tênh như nắng tắt hoàng hôn
đeo tâm sự trên từng bước chân đơn
lắng hồn nghe đời đi du lãng
và tình tôi vẫn như lá úa
rụng âm thầm từng kỷ niệm mờ xa
và tôi vẫn thấy mình thật xa lạ
giữa đời này, bao mất mát, bao đổi thay
giữa đời này, bao hạnh phúc, bao lệ rơi
sống từng ngày là ơn sủng cuộc đời
dù trong tôi mưa gió vẫn lạnh đầy
dù trong tôi chân đời không còn mấy
tôi vẫn hồn nhiên nở nụ cười thơ dại
dành tặng em, tặng hết mọi người
và cuộc đời hôm nay
vì lòng tôi vẫn yêu quí con người
vì hồn tôi vẫn bao la tình đời
 
từng ngày tôi còn soi bóng mặt trời
dù có mong manh dù có ngậm ngùi
cũng xin gói lại những tủi hờn trong cuộc sống
và vất đi những oán hận trong tim
để lòng tôi thảnh thơi và trong sáng
tôi sẽ mang tình tôi gieo hết mọi nơi
tôi sẽ mang tình tôi đến tận tình người
xin được nở trong ai một nụ hồng thơm ngát
giữa lòng người xin xóa dịu từng vết thương
giữa lòng người xin nối lại tình anh em
 
                                              Khê Kinh Kha

ĐÀ LẠT ƠI – Thơ Lê Văn Trung


   


ĐÀ LẠT ƠI
 
Năm mươi năm trước ôi Dalat
Nguyên sơ từ hơi thở đất trời
Thông vi vu hát lời kinh Thánh
Mặt hồ thơm như hồn đôi mươi
 
Những sớm sương giăng trắng áo người
Những chiều mây chạm nhẹ bờ vai
Nắng nhuộm như màu trăng vừa chín
Gió bay theo áo chiều đang bay
 
Năm mươi năm trước những con đường
Hoa nở theo người, hoa ngát hương
Gió hát theo người, môi thắm đỏ
Rượu say theo người, men đang nồng
 
Năm mươi năm trước, ôi Dalat
Tôi lạc vào trong những giấc mơ
Có ai gọi vói giùm tôi với
Đất trời Dalat buổi nguyên sơ.
 
                          Lê văn Trung
                               2024

ĐÔI TÀ NẮNG XUÂN – Thơ Tịnh Bình


   

 
ĐÔI TÀ NẮNG XUÂN
 
Bâng khuâng niềm nỗi đông tàn
Cuối năm lòng gió đa mang chút gì
Đường trời mỏi cánh thiên di
Thầm nghe đất lạnh thầm thì mầm xanh
 
Năm tàn tháng cạn loanh quanh
Ngậm ngùi dâu bể mong manh kiếp người
Ừ rằng xuân hãy còn tươi
Thơ ngây mắt biếc môi cười thanh tân
 
Xòe tay hứng giọt xuân ngần
Chiêm bao trúc biếc mơ màng hoàng hoa
Xuân gần lại nhớ xuân xa
Gửi người phương ấy đôi tà nắng xuân...
 
                                              Tịnh Bình
 
Địa Chỉ:
20AB Khu phố nội ô A, Thị trấn Gò Dầu, 
huyện Gò Dầu, tỉnh Tây Ninh

Thứ Tư, 12 tháng 2, 2025

NGOẠI ƠI LÒNG CON THẬT NHỚ NGOẠI SẮP TRĂNG RẰM - Trần Vấn Lệ



Hôm nay, Tiết Tiểu Hàn thấy ghi trên tờ lịch.  Rằm tháng Hai quá thích:  ít lạnh và ấm nhiều...
 
Chữ nghĩa thật đáng yêu!  Ít, nhiều, nằm bên cạnh. Chưa nóng là 
vẫn lạnh...và Thơ có hạnh phúc thôi!
 
Tôi tin trăng không rơi dù tôi lên núi cắn!  Màu trăng là màu nắng , tôi rải cầu Trường Tiên...
 
Nhìn ai đi nghiêng nghiêng, chắc em về thăm Ngoại?  Rồi trăng hóa thành trái đậu đầu mùa... dễ thương!
 
Những buồng cau trái non... mà Ngoại già, nhớ lắm!  Ngoại bây giờ thăm thẳm, trăng vẫn vàng Thu nao...
 
Dòng sông Hương sóng chao... Cái bóng quần sóng sánh... Chiếc áo dài thấm lạnh... Ngoại à, ai đó run!
 
Con thấy trời còn Đông khi chấp tay lậy Ngoại... lậy cả hình bên trái:  những giọt mưa phùn xưa...
 
Cầu Trường Tiền trong mơ mưa mờ mờ phơ phất... Ngoại ơi lòng con thật nhớ Ngoại sắp trăng Rằm!
 
Cái bóng ai xa xăm qua Trường Tiền nhàn nhạt...
 
                                                                                    Trần Vấn Lệ

NIỆM KHÚC ĐỜI, IM LẶNG – Thơ Văn Công Toàn


                 
                                      Nhà thơ Văn Công Toàn

      

      

THƠ NGUYÊN TIÊU CỦA ÁI NHÂN


    
               Nhà thơ Ái Nhân
              139 ngõ 399 Ngọc lâm – Long biên - Hà nội
              ĐT: 0984470914
              TK: 10524096395016 Tecombank


BAY LÊN THƠ ƠI!
(Mừng ngày thơ VN)
 
Nổi trống lên!
Mừng tiên tổ anh linh vạn thuở
Dòng giống Lạc Hồng sinh từ bọc Âu Cơ
Kể từ thuở Hùng Vương dựng nước
Ông cha mình đánh giặc... vẫn làm thơ
 
Tục ngữ ca dao truyền tụng đến giờ
Truyện “Trăm trứng” nở “Trăm rồng” hào kiệt
Cốt cách nghĩa nhân anh hùng lẫm liệt
Xả thân mình vì Tổ quốc non sông!
 
Tụng ca nhân dân, thơ kết tâm đồng
Ngợi ca, nêu gương anh hùng dân tộc
Khát vọng bình yên tự do, độc lập
Người mãi yêu người nhân hậu thủy chung
 
Cốt cách thanh cao khí chất bách tùng
Tiếp bước tiền nhân kiên trung thuở trước
Con cháu đời đời chung tay xây Tổ quốc
Gìn giữ quê hương, lao động, làm thơ
 
Đất nước thanh bình tươi đẹp những giấc mơ
Cả dân tộc dưới bóng cờ kiêu hãnh
Noi gương cha ông kiêu hùng dũng mãnh
Đảng Bác dẫn đường thẳng hướng tương lai
 
Thơm thảo tình người hoa thắm ban mai
Thơ là bạn, là tình thân, tri kỷ
Gắn kết yêu thương, chân thành, dung dị
Trĩu nặng ân tình nhân ái bao la
 
Lan tỏa tình người thơm nức hương hoa
Thơ muôn sắc màu đẹp những lời ca
Trăn trở nhân sinh, nỗi lo cơm áo
Khao khát bay lên ước vọng khôn cùng
 
Dạ sáng tâm trong khí chất bách tùng
Lời núi, lời sông, tự do, độc lập
Ăm ắp yêu thương, kết đoàn dân tộc
“Sông núi nước nam”… rạng rỡ dưới trời
 
Di sản thiêng liêng muôn thuở sáng ngời
Ấm áp yêu thương lời ru của mẹ
Nhân hậu từ bi trong câu kinh kệ
Lời Bụt, lời Tiên cổ tích thiện hiền
 
Bầu bí thương nhau lá lành đùm rách
Tổ quốc lâm nguy “Nam nhi hữu trách”
Đoàn kết đồng lòng vượt mọi gian nan
Khí tiết thanh cao nhân ái nồng nàn
 
Thơ là hồn cuộc sống
Là lâu đài mơ
Niềm tin khát vọng
Trăng trong tâm hồn giữa trời lồng lộng
Ý chí kiên cường, nhân hậu, bao dung
 
Ngợi ca tình yêu chung thủy mặn nồng
Lòng dũng cảm dám hy sinh vì Tổ quốc
Lời của trái tim nặng tình non nước
Nhân quả thiện lành, khát vọng lọ lem…
 
Vất vả bộn bề
Thơ thơm thảo hương sen
Gom cay đắng cất lên thành rượu ngọt
Góp tiếng lòng trừ gian tham, sâu mọt
Dâng lên xuân Tổ quốc mãi trường tồn
 
Nổi trống lên thơ ơi!
Mừng xuân đổi mới
Đất nước vươn mình ban mai phơi phới
Nước mạnh dân giàu hạnh phúc tương lai
 
Chung tay nào …
Chắp cánh thơ bay!
 
                                                 Ái Nhân
                                               Xuân 2025

Thứ Ba, 11 tháng 2, 2025

TRỊNH CÔNG SƠN, SAY MỘT KIẾP ĐOẠN TRƯỜNG - Gã Khờ


"Người về soi bóng mình giữa tường trắng lặng câm".
 
Trịnh Công Sơn, gã du ca lãng tử, cả đời lận đận trong cõi nhạc, cõi tình. Đàn ông mà viết được những bài tình ca não lòng như vậy, không đa tình thì cũng phải si tình, mà chắc ông là cả hai. Bao nhiêu bóng hồng đã đi qua đời ông, để lại những vệt son trên từng nốt nhạc, từng dòng chữ. Mỗi người một dáng hình, một câu chuyện, nhưng ai cũng là một nỗi niềm, một mảnh ghép trong trái tim kẻ nghệ sĩ vốn đã đa đoan.

HUYỀN THOẠI NINJA (NHẪN GIẢ)



Ninja hiện vẫn còn tồn tại nhưng có rất ít thông tin về họ - những chiến binh âm thầm viết nên một phần trang sử thời phong kiến ở Nhật Bản.

Hoạt động chủ yếu từ thế kỷ 15 đến thế kỷ 17, thời điểm bất ổn chính trị nhất trong lịch sử Nhật Bản, Ninja (hay Shinobi) là danh xưng chỉ những cá nhân hay tổ chức đánh thuê chuyên hoạt động bí mật. Theo ghi chép, Ninja là những người sử dụng Nhẫn thuật - Ninjutsu - loại hình chiến đấu biệt lập phát triển chủ yếu từ vùng Iga tại tỉnh Mie và làng Koka tại tỉnh Shiga. Khi Nhật Bản thống nhất năm 1603, vai trò của các phái Ninja cũng phai nhạt dần. Ngày nay, Ninja thường mặc những trang phục rất hiện đại, họ được thuê làm gián điệp, vệ sĩ hoặc ám sát thuê. Cấp cao nhất của Ninja là Jonin rồi đến Chunin và cuối cùng là Genin.

Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2025

TỨ CHỨNG NAN Y: PHONG 疯, LAO 痨, CỔ 臌, LẠI 厲

Chiều nay, cà phê với bạn cũ Sư Phạm, tôi hỏi LẠI là bệnh gì của “tứ chứng nan y”, nhưng chưa có giải đáp thỏa đáng, tôi tra trên mạng có 2 bài viết sau. Mời quý bạn cùng đọc và góp thêm ý khiến nhé !


Bài thứ nhất:

Về “tứ chứng nan y” hiện có nhiều cách giải thích không thống nhất.
*
Cách hiểu được số đông chấp nhận, nhất là các thầy thuốc đông y, là 4 bệnh khó chữa lành theo quan niệm của y học cổ, gồm:
 (1) Phong: tức là bệnh cùi, còn gọi là bệnh phung hay bệnh hủi; (2) Lao: ho lao, bệnh lao phổi;
(3) Cổ: xơ gan cổ trướng;
(4) Lại: tức là ung thư. Trong đó, có hai bệnh đã được y học ngày nay chữa lành là phong và lao.

CON DÂU VUA THỜI NHÀ NGUYỄN ĐƯỢC GỌI LÀ GÌ? – Nguyễn Phúc Vĩnh Ba

Phủ thiếp Hoàng Thị Cúc của ông Hoàng Phụng Hoá Công. Về sau ông Hoàng Phụng Hoá trở thành vua Khải Định, bà được phong Tam giai Huệ Phi, rồi Đoan Huy Hoàng Thái Hậu, thường gọi là Đức Từ Cung khi con bà, vua Bảo Đại, lên ngôi.


Vợ của một nhà vua được gọi là Hoàng hậu, con trai vua là Hoàng tử, con gái vua là Công chúa, rể vua là Phò mã. Đó là những điều mọi người đều biết. Thế nhưng, con dâu nhà vua thì gọi là gì, lại là một điều làm đa số mọi người thắc mắc.
 

Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2025

KHÔNG CÓ CON RẮN, KHÔNG CÓ NHÂN LOẠI - Phạm Thành Châu



Nếu viết về con rồng, thật dễ có văn chương bay bướm, kiến thức bao trùm thiên hạ, ai đọc cũng phục lăn. Vì sao? Vì con rồng chẳng hề có trên thế gian, chẳng ai thấy, nên cứ viết tào lao thiên địa, không ai bắt bẻ được. Giống như chuyện ma. Có hàng triệu chuyện ma mà chẳng ai thấy ma bao giờ. Năm nay, viết về năm Tỵ, là năm cầm tinh con rắn, thì văn chương đành tịt ngòi! Con rắn. Ai cũng thấy rồi. Viết bậy bạ, lòi cái dốt ra, thiên hạ chửi cho! Thế nên, tôi chả dại mà "múa rìu qua mắt thợ". Phét lác không được, tôi đành phải lôi sách vở, báo chí ra chép lại cho quí vị đọc chơi, đỡ buồn trong mấy ngày "Xuân Tha Hương".

HỎI ĐÁ XANH RÊU - Trinh Anh Khoi


Nhà thơ, nhà văn Hà Huyền Chi

Hẳn là ai trong chúng ta, ít nhất một vài lần theo đời mình, đã nghe và hát bài Lệ Đá của nhạc sĩ Trần Trịnh. Nó là bài nền chính trong một phim truyện cùng tên từ những ngày cũ tại Sài Gòn. Lời bài ấy là của thi sĩ Hà Huyền Chi.
 
Trong quãng 1963 - 1975, ông đến nhà tôi trong con ngõ 502 đường Phan Đình Phùng vài lần. Một người đàn ông đậm dáng, da ngăm, ria mép, mặc quân phục bụi bặm rồi về sau là thường phục, nói giọng luôn chậm rãi. Ông đến vì ông là bạn của bố tôi nhưng ngay sau 30/4/1975, ông không đến nữa.
 
Hà Huyền Chi là một nhà thơ, nhà văn, đạo diễn phim, cả diễn viên nổi tiếng trước 1975. Bố tôi vẫn đùa: “Cậu nhiều tài thế, thì còn đất cho ai sống nữa?”. Ông cười to, rồi tặng cho bố tôi một quyển sách, quyển Saut Đêm. Saut, tiếng Pháp, là cú nhẩy, ở đây nên hiểu nó là một cú nhẩy dù - Nhẩy dù vào ban đêm.

Thứ Sáu, 7 tháng 2, 2025

CẢM TÁC ĐẦU NĂM 2025 – Thơ Đặng Xuân Xuyến


   

 
Xuất hành đón Xuân
 
Giáp Dần chính Bắc tiến Đông Nam
Dạo gót cùng Xuân dụ gió lành
Chợt nghe nhoi nhói nơi vạn dặm
Nhớ Tết, nghẹn lòng, bái anh linh!
 
Hà Nội, 3:35 Mồng Một Tết Ất Tỵ
(Tức 29 tháng 01 năm 2025)
 
 
Chờ em đón Xuân
 
Kìa em, Xuân sắp qua đầu ngõ
Đã rộn tiếng cười tươi nắng non
Nhà bên tíu tít khoe màu áo
Líu quíu anh chờ em đón Xuân!

Hà Nội, 7:45 Mồng Một Tết Ất Tỵ
(Tức 29 tháng 01 năm 2025)
 
 
Nghe nhạc nhớ quê
 
Con đi chúc Tết, bố ở nhà
Nằm nghe Tuấn Vũ (1) nhớ Xuân qua
Ơ hay, sao bỗng thành kẻ lạ
Không dưng lại khóc nhớ quê nhà!

-----
(1) ca sĩ Tuấn Vũ
 
Hà Nội, 13:37 Mồng Một Tết Ất Tỵ
(Tức 29 tháng 01 năm 2025)
 
 
Tết nằm nhà
 
Năm nay đón Tết chằng pháo hoa
Táo quân hề nhảm đã nhạt nhòa
Mấy trò diễn cũ, nhàm, chả ngó
Cũng ngại ra đường lại co ro!
 
Hà Nội, 18:17 Mồng Một Tết Ất Tỵ
(Tức 29 tháng 01 năm 2025)
                      Đặng Xuân Xuyến

XUÂN MƠ – Thơ Lê Văn Trung


   


XUÂN MƠ
 
Hẹn với mùa thu rồi sang đông
Chờ nhau trải lụa nắng đầu Xuân
Người về theo áo vàng hoa cúc
Hoa nở mà lòng tôi tỏa hương
 
Câu thơ người viết mùa thu trước
Đợi gió Xuân về theo én bay
Lòng tôi từ đó như men rượu
Có ai cùng tôi say đêm nay!
 
Cánh cổng vườn Xuân còn để mở
Tôi bước ra từ những giấc mơ
Tôi thấy mây trời xanh quá đỗi
Và tiếng cười tôi như trẻ thơ
 
Lê Văn Trung
Đầu năm Ất Tỵ 2025

NGUỒN GỐC TÊN GỌI TRỨNG BẮC THẢO - Phương Nam Book



Ăn trứng bắc thảo nhiều nhưng chưa hiểu "bắc thảo" nghĩa là gì
Trong sách "Có Một Thời Ở Chợ Lớn", tác giả Phạm Công Luận viết: “Ở mấy tiệm bán chạp phô, món gì tốt các chủ tiệm người Hoa cũng đều khen là đồ ‘bắc thảo’ ”. Giấy tốt thì gọi là giấy bắc thảo, lụa tốt là lụa bắc thảo. Bắc thảo biến thành một tính từ chỉ món đồ có chất lượng cao, bền và đẹp.
 
Vậy thì bắc thảo rốt cục là gì? Tôi đọc được một tài liệu, trong đó giải thích rằng hồi xưa có một giống ngựa gọi là ngựa Bắc Thảo, tức là loại ngựa Mông Cổ, sống ở phía Bắc nước Trung Hoa. Nơi đó, đất đai khô cằn, không cây, không núi, không nhà ở, chỉ có cỏ (thảo). Ngựa ở đây là loài ngựa nhỏ bé và không đẹp đẽ oai phong nhưng là giống ngựa hay, chúng đã giúp đoàn kỵ binh Mông Cổ đi chinh phạt khắp thế giới.
 
Lụa bắc thảo được hiểu là hàng lụa tốt, dệt từ sợi tơ tằm, do Trung Hoa đem qua miền Nam trước đây. Cải bắc thảo (tang xại, dịch ra Hán Việt là đông thái) là cải thảo muối mặn, một loại “gia vị” độc đáo trong các món hủ tíu của người Hoa. Còn có món giò heo hầm bắc thảo là giò heo hầm với các loại thảo dược.
 
Tựu trung, "bắc thảo" được dùng để chỉ một thứ gì đó thuộc loại ngon, loại tốt. Bắc thảo, cùng với rất nhiều các từ mượn khác đã sớm trở nên quen thuộc trong đời sống người dân.
 
Bạn còn biết những từ ngữ phổ biến nào bắt nguồn từ tiếng Hoa không, nhớ cho Phương Nam Book biết dưới comment nha!

                                                                             Phương Nam Book
*
THÁI
Rau, cải, rau cải
白菜 Bạch thái: Rau cải trắng, cải thìa.
種菜 Chủng thái: Trồng rau.
Đông thái: Rau mùa đông, cải bắc thảo

Thứ Năm, 6 tháng 2, 2025

CÂU ĐỐI TẾT XƯA VÀ NAY - La Thụy sưu tầm và biên tập


              
                                     La Thụy


           CÂU ĐỐI TẾT XƯA VÀ NAY
                        La Thụy sưu tầm và biên tập

    Tiêu đề của bài viết là CÂU ĐỐI TẾT nhưng hình minh họa đầu tiên không phải là câu đối và cũng không đề cập gì đến Tết. Hơn nữa, hình thức trình bày lại bất cân phương như dạng thơ lục bát. Vâng, đó chính là hai câu: “Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận. Đình tiền tạc dạ nhất chi mai” trích trong bài thi kệ “Cáo Tật thị chúng” của Mãn Giác Thiền sư. Tuy không phải là câu đối nhưng chữ thư pháp quá đẹp. Hơn nữa ý thiền tràn ngập, hương xuân thơm ngát nên tôi đưa lên trên các câu đối khác.

           
             Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
             Đình tiền tạc dạ nhất chi mai
                          (Mãn Giác thiền sư)


                       

                     Nguyễn Tôn Nhan 
                       (1948 - 2011)

      

   

  

  

  

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

                            Lộc tiến vinh hoa gia đường thịnh
                            Phúc sinh phú quý tử tôn vinh

Ở câu đối này, chữ PHÚ () trong vế đối thứ hai (phía trái), người viết thư pháp viết nhầm thành chữ PHÚC ()
Không những chỉ riêng câu đối này, một số câu đối khác cũng không được chuẩn lắm.
Ví dụ câu đối: “Xuân tha hương sầu thương về QUÊ mẹ / Tết xa nhà buồn bã nhớ QUÊ cha”, bị lặp từ QUÊ và cùng thanh bằng trong mỗi vế. Nếu chỉnh lại ĐẤT MẸ thì đối chuẩn hơn.
Hoặc câu: “Niên hữu tứ thời xuân VI thủ / Nhân sinh bách hạnh hiếu VI tiên”. Câu đối gốc vốn là "xuân TẠI thủ"
Nhìn chung, ngoài những câu đối của các nhà nho, nhà thơ nổi tiếng, vẫn còn một số câu đối còn chưa chỉnh về từ loại, về ý, về thanh, … tôi sưu tầm và tải lên để thư giản trong những ngày cuối năm. Chúc quý bạn có nhiều niềm vui nhé!

                                                           La Thụy sưu tầm và biên tập

BÂY GIỜ ĐÃ HẾT TẾT - Trần Vấn Lệ



Bây giờ... đã hết Tết!  Lịch in Mồng Bảy rồi.  Lạnh vẫn còn nguyên thôi nhưng trời thì ảm đạm...
 
Yêu hay không màu xám vẫn chấp nhận thời gian... Bóng ngày tháng đang sang, mai... mùa Xuân sẽ thấy!
 
Vài cánh lá động đậy.  Vài giọt sương đang rơi.  Nắng chắc còn xa xôi.  Tôi tin:  Ngày sẽ mới...
 
*
Nói thế, tôi không đợi:  Tôi có việc trong ngày!  Người cũng như cỏ cây, Phật nói:  Chúng Sinh hết!
 
Biết là đã hết tuyết.  Biết là Đông rồi Xuân... Có thể bão nửa chừng từ đại dương, có thể!
 
Bài thơ tôi, như thế, mỗi ngày một ngày qua...
 
*
Ngoài đường, vài người qua.  Vài người đi ngược lại.  Hello, trai hay gái, thấy nhau Good Morning!
 
Nước Mỹ thật thân tình... Tôi nghĩ đến bè bạn.  Năm mươi năm phân tán... dễ gì được thấy nhau?
 
Tôi nhớ... nhớ ca dao, vài câu sao thắm thiết!  "Nụ Tầm Xuân Còn Ra Cánh Biếc Em Có chồng Rồi Anh Tiếc Lắm Thay...".
 
Năm mươi năm... năm nay, đuôi đâu Hai Thế Kỷ.  Hai trăm năm lệ thủy... mút mùa áo cà sa...
 
Đời là chốn ta bà!  Chúng sinh đều cát bụi!  Đời của tôi xám, tối... ảo huyền một bình minh!
 
                                                                                       Trần Vấn Lệ

KHỐI TÌNH LẬN ĐẬN CỦA CHÀNG TRAI TRONG THƠ ĐẶNG XUÂN XUYẾN – Dương Ninh Ninh



1.    
Tôi không quen Đặng Xuân Xuyến và cũng chưa một lần được tiếp xúc với anh mà chỉ gần đây mới biết tên anh khi tôi đọc trên mạng bài thơ “Quê Nghèo” cùng hai bài bình của nhà thơ Chử Văn Long ở Hà Nội và bác Nguyễn Bàng, nhà giáo nghỉ hưu ở Sài Gòn. Bài thơ Quê Nghèo của Đặng Xuân Xuyến đã hay lại thêm hai bài bình của hai vị cao niên rất có tâm và xứng tầm bút lực thâm sâu khiến tôi tìm đến Trang Đặng Xuân Xuyến để đọc thêm thơ anh. Và tôi thật bất ngờ, chủ nhân trang nhà là một người đa tài: một doanh nhân, một bàn phím thơ văn sung sức và một tinh thông tử vi lý số cùng văn hóa tín ngưỡng và tôn giáo. Nhưng chỉ là một người thích đọc thơ, không đủ kiến văn về các lĩnh vực khác nên tôi chỉ dừng chân bên vườn thơ của Đặng Xuân Xuyến và tôi lại nhận ra, vườn thơ ấy không nhiều những cây lá như “Quê Nghèo” mà lại có vẻ xum xuê đài nụ thơ tình.