BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Bảy, 24 tháng 6, 2023

ÂM HÁN VIỆT TÊN NHỮNG QUỐC GIA CÓ ĐỘI TUYỂN BÓNG ĐÁ NAM DỰ WORLD CUP 2022

                                      (Bài cũ biên tập lại)


Trước năm 1975, ở miền Nam tên các địa danh, nhân danh viết theo âm Hán Việt xuất hiện nhan nhản trên các sách báo:
Nữu Ước: (New York), Hoa Thịnh Đốn: (Washington), Cựu Kim Sơn (San Francisco, Mỹ), Luân Đôn (London), Hoa Lệ Ước (Hollywood), Hạ Uy Di (Hawaii), Hương Cảng (Hongkong), Hy Mã Lạp Sơn (Hymalaya), Phi Luật Tân (Philippine), điện Cẩm Linh (điện Kremly), Mạc Tư Khoa (Moscow), Ái Nhĩ Lan (Ireland), Bá Linh (Berlin), Cơ Phụ (Kiev – thủ đô Ukraine), Lục Xâm Bảo (Luxembourg), Ba Lê (Paris), Phú Sỹ (Fuji –ngọn núi ở Nhật),Tân Gia Ba (Singapore), Bảo Gia Lợi (Bulgary), ...

Sau 1975, cách viết này thưa dần rồi biệt tăm. Thế mà qua kỳ Word cup 2022 vừa qua, tôi đọc trên Facebook, thấy có vài bạn ghi tên các đội tuyển bóng đá quốc gia theo âm Hán Việt. Tuy nhiên, đôi khi họ có những sự lẫn lộn giữa BA TÂY với BA TƯ hay giữa Á CĂN ĐÌNH và A PHÚ HÃN...

Cảm hứng nảy sinh, tôi mày mò tra cứu và viết lên những gì mình tìm hiểu về tên các quốc gia có đội tuyển bóng đá nam tham dự World Cup 2022.

Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2023

NGỦ ĐI EM - Nhạc Khê Kinh Kha, ca sĩ Ý Lan trình bày


   

NGỦ ĐI EM
 
1) ngủ đi em, đêm thôi mịt mù
ngủ đi em, yêu thương đợi chờ
ngủ đi em, môi ấm còn thơm
ngủ đi em, hoa lá nghiêng nằm
ngủ cho yên, quên tháng năm buồn thương
 
dù đêm nay mưa có còn bay
dù trong em chua xót còn đầy
dù trăm năm khô héo từ đây
vẫn xin em yêu hết tình tôi
vẫn xin em
vẫn xin em yêu mãi tình này
à á ơi, à á ơi
ngủ cho ngoan, em nhé, ngủ cho yên
 
 
2) ngủ đi em, lênh đênh phận người
ngủ đi em, hương thơm vào đời
ngủ đi em, hơi ấm tình say
ngủ cho yên, mơ ước thêm nồng
ngủ cho ngoan, cho hết trăm nghìn năm
 
dù mai đây, mặt đất vỡ tan
dù trăng sao rơi rớt muộn màng
dù thiên thu rã nát trần gian
tình đôi ta vẫn mãi bền lâu
nghìn năm sau
nghìn năm sau vẫn mãi ngọt ngào
ngủ đi em - ngủ cho lâu
mình yêu nhau, em nhé, mình yêu nhau
 
 
3) ngủ đi em, tương lai mặn nồng
ngủ đi em, yêu thương vợ chồng
ngủ đi em, hương phấn dịu êm
ngủ cho ngoan, cho hết ưu phiền
mình yêu nhau, yêu mãi yêu dài lâu
 
dù mai đây em có phụ tôi
dù cho em xa lánh tình này
dù đau thương xé nát hồn tôi
cũng yêu em, yêu mãi tình ơi
cũng yêu em
cũng yêu em, yêu hết đời này
à á ơi, à á ơi
ngủ đi em, ngoan nhé, ngủ cho yên
 
                                    khêkinhkha
 

      

EL NINO – Thơ Lê Phước Sinh


  
                        Nhà thơ Lê Phước Sinh
 

EL NINO
 
"No" cái chi mà "No"
Nóng bực không chịu nổi
như từ trời rơi xuống
xông toả nhiệt,hầm hơi.
 
Hạt nhỏ thi hạt lớn
chẳng khoảng trống,bóng  cây 
mồ hôi theo nhau chảy
nhốt nháp bủa trần thây.
 
Có cô nàng đến Sở
chân vội vội vàng vàng
mở phấn son trang điểm
tô lại dấu tan hoang.
 
Ông Cóc xưng Cậu Trời
cũng lắc đầu vái chạy!
 
           Lê Phước Sinh

TỬU SẮC - Nguyên Lạc


                                                                        

Dẫn nhập:

Một hôm, tình cờ đọc được một bài thơ của ông thi sĩ Trần Hoài Thư, lòng tui bồi hồi quá mạng!

 

Bn đến thăm kéo ra chp nh
Ta l
a cây hng sai trái làm phông
B
i đi ta githm thiết quá chng
Nên v
n lá cành trang hoàng đti
Hãy nhìn đ
u ta mt vùng trng ph
Hãy nhìn tóc ta, si ngn si dài
Đã g
n hai năm bphế tóc tai
Đ
i thm quá ly ai mà “trang đim”?

  

Trời! Sao thảm quá vậy ông Trần? Như mộng, huyễn, bào, ảnh thôi! 

 

Xử thế nhược đại mộng

Hồ vi lao kỳ sinh (Lý Bạch)

 

Ở đời như giấc chiêm bao

Cái thân còn đó, lao đao làm gì?  (Tản Đà)

 

Đời như giấc chiêm bao, hãy vui lên đi, hãy nâng ly cùng nhau hát:  Một "chăm" em ơi, dzô dzô một "chăm" phần "chăm", rồi cùng Nguyên Lạc tui "loạn bàn" về chữ ngha chút chơi cho vui.

Nào, chúng ta cùng "ngâm kíu" về hai chữ Tửu Sắc:


KỲ ĐÀ CẢN MŨI – Phụ lục “Đồ Long nữ tử” của Chu Vương Miện


Đám cưới của Trương Vô Kỵ và Chu Chỉ Nhược bị Triệu Mẫn phá vào phút chót
 
Sau khi nghe Trương Vô Kỵ trả lời lão gia tử Tạ Tốn, thì Chu Chỉ Nhược ngám ngẫm cái sự đời, thương cho thân mình ngâm thầm hai câu thơ trong đầu:

“phận sao phận bạc hơn vôi
cũng đành nước chẩy cái nôì trôi đi ?”
 
Một câu nói hết sức là huề vốn như sau:
-“Theo ý hài nhi, hôm nay hài nhi sẽ đính hôn với Chu cô nương, để giúp nàng trừ độc trị thương cho tiện. Nếu trời cho chúng ta về được Trung Thổ, khi nào hài nhi giết được Triệu Mẫn, đoạt lại thanh đao Đồ Long cho nghiã phụ, bấy giờ thành hôn với Chu Cô Nương, vậy là vẹn cả đôi bề!”
 

Thứ Năm, 22 tháng 6, 2023

CHIẾU THƠ – Thơ Trần Mai Ngân


  


CHIẾU THƠ
 
Đêm trải chiếu trên sân
Rủ bạn ra cùng ngồi
Uống chung trà tri kỷ
Mà lòng nồng men say
 
Đêm rủ bạn đến đây
Ngâm bài thơ tôi viết
Loằng ngoằng nét bút tay
Buồn vui phơi đăng đắng
 
Đêm già nua yên ắng
Mình chẳng nói năng chi
Nghe tiếng gió thầm thì
Cảm thông thơ bạc mệnh
 
Không gian sâu mông mênh
Thời gian không rộng lượng
Mây che ánh trăng phai
Ai có hiểu lòng ai
 
Đêm diệu kỳ như thế
Và trôi qua… đến ngày
Cùng chào ánh ban mai
Chiếu thơ thôi cuốn lại…
 
            Trần Mai Ngân
                20-6-2023

HÃY VUI DÙ HẠ BIỆT LY! – Thơ Bùi Thị Minh Loan


     


   HÃY VUI DÙ HẠ BIỆT LY!
   (Cô Minh Loan tặng các trò yêu)
 
     Ngày mai nơi ấy không em
Thì lớp vẫn chật vẫn thêm người ngồi
     Thời gian vẫn cứ nhịp trôi
Bảng đen phấn trắng chẳng thôi luống cày
     Mỗi ngày cũng như mọi ngày
Trường xưa lớp cũ vẫn say tiếng cười
     Sân trường vẫn nắng đẹp tươi
Cây bàng cửa lớp vẫn ngời bóng râm
      Nhưng có những thứ trong tâm
Đọng lại từng giọt lặng thầm khắc sâu
     Đó là cảm xúc đã trao
Đó là năm tháng ngọt ngào dấu yêu
      Đó là bài học chắt chiu
Đó là cuộc sống ít nhiều trải qua
      Ngày mai em sẽ rời xa
Nhưng hình bóng ấy không nhòa trong cô
     Bài giảng như thể “chất hồ”
Kết nối với những gương trò giỏi ngoan
     Dù em rời chuyến đò ngang
Thì sân trường ấy vẫn hằn dấu chân
     Hàng cây ghế đá trước sân
Em trong tên lớp được trân, quý, gìn
     Em vẫn trong cô niềm tin
Vẫn còn nguyên vẹn nghĩa tình tháng năm
     Dẫu đời có lúc thăng trầm
Tình xưa nghĩa cũ ngàn năm chẳng dời
     Như chim tung bốn phương trời
Vẫn hướng về núi tìm nơi nghỉ dừng
     Phải không em? Những yêu thương?
Đã thấm mặn muối cay gừng... buồn chi?
     Hãy vui dù hạ biệt ly!
 
                                Bùi Thị Minh Loan
 
P/s: Thuyền sắp cập bến mà bụng dạ cô lái ngổn ngang
 

CŨNG TẠI CÁI ÔNG KHUẤT NGUYÊN CỦA NƯỚC SỞ - Phiếm luận của Đỗ Chiêu Đức


TIẾT ĐOAN NGỌ: Tết Giữa Năm
 
Mùng 5 tháng 5 là TIẾT ĐOAN NGỌ 端午節, theo Ngũ hành Bát quái, vì số 5 thuộc dương, nên Tiết Đoan Ngọ còn gọi là Tiết ĐOAN DƯƠNG 端陽. ĐOAN: là Đầu mối, là mở đầu; NGỌ: là giờ Ngọ, là giữa trưa; còn DƯƠNG là mặt trời, là khí dương, ĐOAN DƯƠNG có nghĩa là bắt đầu lúc khí dương đang thịnh. Còn ĐOAN NGỌ là bắt đầu lúc giữa trưa. Theo truyền thuyết Trung Hoa...

Thứ Tư, 21 tháng 6, 2023

BỨC THƯ TRONG CHIẾC VÍ - Truyện ngắn của Arnold Fine (Mỹ), Thụy Chi dịch


Minh họa: Mai Minh.

Cách đây đã lâu, vào một ngày giá rét, tôi đang đi trên đường thì tình cờ nhặt được chiếc ví. Trong ví không có giấy tờ cá nhân, chỉ có 3 đô la và một lá thư đã nhàu nát. Nhìn lá thư, có vẻ như được chủ nhân mang theo bên mình đã nhiều năm.
Dòng chữ còn rõ ràng và đọc được duy nhất trên chiếc phong bì là địa chỉ người gửi. Tôi mở bức thư ra. Bức thư được viết cách đó gần 60 năm, từ năm 1924. Tôi đọc bức thư thật kỹ, hy vọng tìm được chút manh mối có thể xác định danh tính người chủ chiếc ví.
 
Đó là một bức thư chia tay. Với nét chữ mảnh mai thanh thoát, người viết thông báo cho người nhận có tên “Michael” rằng mẹ cô không đồng ý cho cô gặp anh nữa. Mặc dù vậy, cô vẫn mãi yêu anh. Thư ký tên Hannah.
 

Thứ Ba, 20 tháng 6, 2023

TRI ÂM HÀNH – Thơ Kha Tiệm Ly


   
 

TRI ÂM HÀNH
(Riêng cho hảo hán Lê Mai Lĩnh)
 
Tâm giao đâu cần chung chén rượu,
Nhưng gian truân đo được sức anh tài.
Cơn giông tố làm chim bầy cánh rũ,
Nhưng đại bàng lại thỏa sức cao bay!
 
Vai miền Trung gánh hai miền Nam, Bắc
Năm năm gồng mình hứng chịu thiên tai
Nên huynh muốn Trường Sơn núi cao, cao thêm mãi,
Tôi muốn Cửu Long chín nhánh, nhánh thêm dài!
 
Huynh bao năm đã thành thân viễn xứ,
Nhưng tình núi sông há một sớm phôi phai.
Tôi vá víu từng câu thơ cơm áo.
Giữa quần sinh sao lại thấy lạc loài!
 
Huynh gởi lòng vào câu văn khí phách,
Tôi ném bút cùn vô những cơn say.
Thơ té giếng, gom đem đi bán mảo,
Tan chợ chiều, đổi được đồng một đồng hai!

*
Chiến chinh hề, thây phơi trăm họ
Chiến địa hề, thịt rữa xương phai,
Chiến binh hề, đâu hẹn ngày trở lại
Chiến mã hề, độc hí giữa đồi cây!
Chinh phụ hề, năm canh vò võ,
Nghiêng mặt sầu, lệ nhỏ bi ai!
Xương máu người gởi nơi rừng núi,
Để lại chi đây một tấm thẻ bài!
 
Mây viễn xứ xót thương người xa xứ,
Sương biên thùy, có lạnh buốt hai vai.
Năm tháng đại ngàn nghe gió hú,
Mỗi bận chướng về lại thiếu một nhành mai!
 
Muốn nghe Lý tướng quân sang sảng đọc thơ trên sông Như Nguyệt
Và dũng sĩ Lam Sơn tuốt gươm thề ở hội Lũng Nhai
Muốn nghe sóng Bạch Đằng thét gào dữ dội,
Nghe trận Ngọc Hồi quân giục trống inh tai!
Muốn nghe Ức Trai đọc Bình Ngô Đại Cáo,
Muốn thấy nghĩa binh mòn núi giáo gươm  mài.
Cho tổ quốc nghìn thu thêm vĩ đại,
Trước ngoại cường, lòng sắt há lung lay.
 
Huynh vẫn giữ lòng ngay như trúc,
Cổ lai hy không thẹn mặt râu mày.
Tôi một thuở cũng mọp mình trên lưng ngựa,
Hốt biến trở thành một gã say!
Quên hết nhục vinh, quên câu thành bại,
Đăng đắng cõi lòng nên rượu ngọt thành cay!
Vẫn quý nhau vì một lời nghĩa khí,
Dù kẻ đầu gành, kẻ vạn lý thiên nhai!

*
Đò định mệnh chực chờ bến nước,
Hào kiệt anh hùng rồi cũng hóa tro bay!
Tôi, chiếc bách chòng chành trên sóng nước,
Nên tương phùng đâu dám hẹn ngày mai!
 
                                            Kha Tiệm Ly
 

EM CÓ HAY – Thơ Phan Quỳ


  


EM CÓ HAY!
 
Em xa như trăng tỏ
Em gần như áng mây
Làm sao anh giữ được
Một khoảng trời trên tay?
 
Em buồn như liễu úa
Em vui như mộng đầy
Anh ở đây lặng ngắm,
hạnh phúc. Em có hay?
 
Em đi, sầu cây cỏ
Em về, lá hoa reo.
Lòng anh ngày trẩy hội.
Lung linh nắng mừng theo.
 
Áo em màu muôn thuở
Tóc em dài trăm năm
Anh nghe mình vụn vỡ
Tan đi giữa đêm rằm.
 
Em có thấy ăn năn?
Em có lần xưng tội?
Về trước Chúa Hài Đồng
Em có nhắc tên anh?
 
Rằng anh nhiều tội lỗi
Vì cứ theo em hoài.
Rằng em cần sám hối
Vì gây nhiều đắm say.
 
Nầy em, em có hay???
 
                   Phan Quỳ

GẶP LẠI NHỮNG NHÀ VĂN TUỔI NGỌC - Lê Công Sơn

Trước 1975, song song với việc ra báo dành cho tuổi mới lớn thì nhiều nơi còn chủ trương thực hiện các tủ sách viết về học trò, trong số ấy, đình đám nhất vẫn là Tuổi Ngọc.
Việc NXB Văn hóa Văn nghệ (TP.HCM) quyết định làm “bà đỡ” cho một số tác giả của “thiên đường không tuổi” này trở lại đã mang đến bất ngờ thú vị cho độc giả.
 

     GẶP LẠI NHỮNG NHÀ VĂN TUỔI NGỌC
                                                                                     Lê Công Sơn
 
Các nhà văn Tuổi Ngọc có sách xuất bản vừa ra mắt là Đinh Tiến Luyện với “Anh Chi yêu dấu”, Từ Kế Tường ngọt ngào “Tình yêu có màu gì”, Mường Mán say sưa “Cạn chén tình”, Hoàng Ngọc Tuấn tít tận “Ở một nơi ai cũng quen nhau”, Nguyễn Thị Minh Ngọc hoài niệm “Tuổi ngọc ngày chưa xưa” cùng Đoàn Thạch Biền hồn nhiên với “Đâu phải cái gì cũng mong manh”. Đây là những cây bút góp mặt thường xuyên trên tuần báo Tuổi Ngọc mà những trang viết của họ từng tạo thành hiện tượng của dòng văn học “tươi xanh”, hay còn gọi bằng một cái tên quen thuộc “Tuổi của những tháng năm đẹp nhất đời người”.

       

    

                 
   

Thứ Hai, 19 tháng 6, 2023

THUYỀN GIẤY, MÙA ỔI CHÍN - Thơ Tịnh Bình


    
                     Nhà thơ Tịnh Bình

 
THUYỀN GIẤY
 
Ai bảo trời mưa không dứt
Nhớ trưa ngọn gió mát lòng
Ai làm giọt mưa rơi mãi
Biết có hờn dỗi gì không?
 
Ai hát mênh mang câu hát
Giọt cà phê nghe đắng lòng
Quán vắng buồn chăng ghế trống
Người xưa còn nhớ ta không?
 
Áo trắng một thời hạ đỏ
Mắt biếc một trời thương mong
Bầy ve chỉ yêu mùa hạ
Phượng chín mấy tầng thinh không
 
Lặng thầm mây ngang phố cũ
Thuyền giấy ai thả bên thềm
Phập phồng bóng mưa hư ảo
Chở mùa thơ ấu trôi êm...
 

MUỐI MẶN – Thơ Lê Phước Sinh


  
                         Nhà thơ Lê Phước Sinh

 
MUỐI MẶN 
 
Lao xao ngoài Biển - Sóng
Vọng động đắng trong lòng
Dẫu bạc đầu, luống tuổi
Đau đáu, ngẩng về Đông...
 
                Lê Phước Sinh