HOA
- Khi vui hay khi buồn, hoa luôn luôn là bạn trung
thành của ta. Ta ăn uống, ta ca vũ, ta ve vãn đùa cợt với hoa. Ta kết hôn, làm
lễ rửa tội với hoa. Ta không dám chết mà không có hoa. Ta thờ phượng với Bách hợp,
ta mặc tưởng với Sen, ta bày trận với Hồng với Cúc. Ta lại còn muốn nói bằng
ngôn ngữ của hoa. Không có hoa, làm sao ta có thể sống được? (Trà Đạo / Chado - Okakura Kakuzo)
HOA TRONG U MỘNG ẢNH CỦA TRƯƠNG TRÀO
Trương Trào tự Sơn Lai, hiệu Tâm Trai và Trọng Tử, người
tỉnh An Huy, sinh năm 1650 (năm Thuận Trị thứ tám, đời Thanh), không rõ năm mất.
Ông sáng tác không nhiều, trong đó nổi tiếng nhất là “U Mộng Ảnh” (bóng mờ
trong cõi mộng). U Mộng Ảnh chỉ là một tập sách nhỏ gồm 222 mục gồm những cách
ngôn đầy thi vị trong văn phong bay bướm của Trương Trào, phác họa ra một thế
giới thơ mộng được nhìn qua đôi mắt tài hoa của một nghệ sĩ lớn, và nó đã làm
say mê nhiều thế hệ văn nhân thi nhân Trung Quốc.
Trương Trào viết về hoa:
- "Trong
thiên hạ có được một người tri kỷ, thì có thể không còn ân hận gì nữa. Đâu phải
chỉ có con người mới thế, mà cả vật cũng vậy. Như cúc lấy Uyên Minh 1 làm tri kỷ,
mai lấy Hòa Tĩnh 2 làm tri kỷ..."(Thiên hạ hữu nhất nhân tri kỷ, khả dĩ bất
hận. Bất độc nhân dã, vật diệc hữu chi. Như cúc dĩ Uyên Minh vi tri kỷ; mai dĩ
Hòa Tĩnh vi tri kỷ...)
(U Mộng Ảnh - Trương Trào)
.............
Giải thích:
1. Cúc lấy Uyên Minh làm tri kỷ:
Đào Tiềm, hiệu Uyên Minh, nhà thơ lớn đời Đông Tấn, trả
áo từ quan về vui cảnh điền viên. Có bài "Quy khứ lai từ" rất nổi tiếng:
"Ta há có thể vì năm đấu gạo mà phải chịu khom lưng, vái chào bọn con nít
quê mùa ấy sao! (Ngã khởi năng vị ngũ đấu mễ chiết yêu, hướng hương lý tiểu
nhi!)”
Ông sống thanh cao, và rất yêu hoa cúc, làm nhiều bài
thơ về hoa cúc. Trong bài thơ Ẩm tửu có các câu:
Thu
cúc hữu giai sắc,
Ấp
lộ xuyết kỳ anh,
Phiếm
thử vong ưu vật,
Viễn
ngã di thế tình.
(Cúc
mùa thu sắc đẹp,
Ủ
sương, điểm nét tươi,
Nhẹ
trôi trong chén rượu,
Khiến
ta quên sầu đời.)
Mùa thu, uống chén rượu ngâm hoa cúc, nhìn hoa cúc nhẹ
trôi trong chén rượu, đủ để lâng lâng quên hết sầu đời. Gọi rượu là cúc vong ưu
vật (vật khiến ta quên lo buồn) cũng đủ để cực tả cái tình đối với hoa cúc.
2. Mai lấy Hòa Tĩnh làm tri kỷ:
Lâm Hòa Tĩnh tức Lâm Bô, nhà thơ đời Bắc Tống, được gọi
là “Tây Hồ ẩn sĩ”. Ông sống một mình ở Tây Hồ, nuôi hạc trồng mai, và thường bảo
lấy mai làm vợ, lấy hạc làm con. Bài thơ “Sơn viên tiểu mai”, với hai câu được
xem là thần cú, đã gắn liền hình ảnh nhà thơ ẩn dật với cành mai.
Sơ
ảnh hoành tà thủy thanh thiển,
Ám
hương phù động nguyệt hoàng hôn.
(Nước
soi nghiêng bóng mai gầy,
Dưới
trăng, hương nhẹ thoảng bay trong chiều.)
HOA PHONG LỮ
Hoa
Phong lữ
Hoa Phong lữ - hay có người còn gọi là hoa Phong lữ thảo,
Thiên trúc quỳ - tên khoa học là Geranium: xuất xứ từ chữ Hy Lạp “geranos”
nghĩa là con sếu, vì trái của loại cây này trông tương tự như mỏ con chim sếu.
Hoa Phong lữ thường nở hoa đầu mùa xuân và kéo
dài cho đến mùa hè.
Hoa Phong lữ có nhiều màu sắc rực rỡ khác
nhau, mỗi màu ẩn chứa một ý nghĩa đặc sắc:
- Hoa màu trắng tượng trưng cho sự tinh khôi, trong
sáng, thuần khiết của người con gái
- Hoa màu tím của hoa tượng trưng cho sự u uất, nỗi buồn
khó nói của người con gái khi tình yêu tan vỡ, hoặc khi yêu đơn phương một ai
đó
- Hoa màu sẫm: Biểu tượng cho sự u sầu
- Hoa màu hồng: mang ý nghĩa tượng trưng cho tình
yêu đẹp đẽ, lãng mạn, ngọt ngào của các cặp đôi khi yêu nhau.
- Hoa màu đỏ tươi: Biểu tượng của sự an ủi, vỗ về
v.v...
Phong lữ cũng có thể là phong ba lữ thứ trong thơ
THƠ VỀ HOA
Phong
Lữ
Chiều
xuân muộn
Phong
lữ hoa nở chậm
Hồng
môi người tha thiết hương hoa
Gió
nhẹ thôi!
kẻo...
rung cánh vỡ
Sương
nhẹ thôi!
đủ
cánh hồng òa
Đời
lữ thứ
buồn
nghe
ngực nhói
Khu
vườn xưa vẫn biếc nụ tầm xuân?
Ngày
hè cạn thu về cùng lá khẽ
Chiều
lam dương
Vời
ngất ngất thu không!
Nhung
nhớ sáo diều bên trời lượn
Thương
mành tơ
nối
mộng đôi bờ
Cô
lữ chiều thu sầu phong lữ
Môi
đắng hoài mơ ước mộng đầu!
Tha
hương phong lữ hồn Phong lữ
Biết
đến khi nào gặp lại nhau?
Nguyên Lạc
......
Nguồn: U Mộng Ảnh - Trương Trào, Huỳnh Ngọc
Chiến dịch và chú thích trên Talawas