BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI ẤT TỴ 2025 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Hai, 10 tháng 1, 2022

VỀ CÂU CHÚC MỪNG CÔ DÂU CHÚ RỂ “SẮT CẦM HẢO HỢP” - La Thụy


                                           BÁCH NIÊN HẢO HỢP

  VỀ CÂU CHÚC MỪNG CÔ DÂU CHÚ RỂ “SẮT CẦM HẢO HỢP”
                                                                                            La Thụy

Trong một lần ngồi ở một quán ăn (vừa mở cửa lại sau khi tổ chức đám cưới cho con họ), chợt thấy trên vách trang trí câu “Sắt cầm hảo hợp”, một người bạn của tôi buột miệng: “phải là SẮC cầm… mới đúng chứ”. Bạn ấy cho phải là “sắc”, trong từ “nhan sắc”. Có lẽ bạn ấy nghĩ rằng SẮC cầm hảo hợp có ý nghĩa tương tự với tài sắc song toànTôi thử giải thích nhưng xem ra bạn ấy không đồng ý.

Hôm nay, khá rảnh nên tôi ghi lại ít dòng bàn qua về câu chúc tụng bằng chữ Hán (hoặc âm Hán Việt) này

 Bản dịch Chinh phụ ngâm khúc có câu:
 “Sắt cầm gượng gảy tiếng đàn,
Dây uyên kinh dứt phím loan ngại chùng”

Đoạn trường tân thanh có câu:  
“Ai ngờ lại họp một nhà,
Lọ là chăn gối mới ra sắt cầm”

“Đem tình cầm sắt đổi ra cầm kì”

Truyện Hoa tiên có câu:
“Chưa cầm sắt cũng tao khang”

VÀI DÒNG LAN MAN VỀ TỪ GHI TRÊN THIỆP CƯỚI - La Thụy sưu tầm và biên tập

Theo thiển ý của tôi, tại sao chúng ta không dùng hoàn toàn từ ngữ Thuần Việt trong những trường hợp ghi trên thiệp cưới để giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt. Chẳng hạn như:
Con trai út (út trai), con gái út (út gái), con trai đầu, con gái đầu, ....


    
Vào mùa đám cưới, tôi thường nhận được thiệp mời. Xin nêu vài trường hợp về cách ghi trên thiệp. Khi chú rể là con trai út thì thiệp mời ghi là ÚT NAM, khi cô dâu là con gái út thì thiệp mời ghi là ÚT NỮ. Nếu chú rể là con trai một trong gia đình (con trai duy nhất hoặc chỉ có chị em gái), thì thường được cha mẹ ghi trong thiệp là QUÝ NAM. Tương tự như thế, khi cô dâu là con gái duy nhất (không có anh chị em) thì thiệp mời ghi là QUÝ NỮCách ghi như vậy trên thiệp mời là không chính xác. 

Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2022

TÌNH XA - Thơ Quách Như Nguyệt, nhạc Đỗ Hải, ca sĩ Hà Thanh

     
   


TÌNH XA
 
Thư anh
Em đợi mỗi ngày
 
Thơ anh
Em đọc mê say, quên đời!
 
Tình anh tình quá xa vời
Với tay chợt mất!
Ra là chiêm bao
 
Biết tình ảo ảnh, lao xao
Mà sao vẫn thấy mình yêu, lạ kỳ!?
 
Yêu chi thi sĩ, dại gì?
Lý trí cãi vã
Con tim đầu hàng
 
Tình yêu
tưởng tượng, hoang đàng
Tình xa xôi quá!
Tình đành qua mau
 
Lỡ yêu thi sĩ, vẽ vời!
Si mê cũng bởi
Thơ tình
Tình si!
 
Quách Như Nguyệt
 

     

Thơ: Quách Như Nguyệt.
Nhạc: Đỗ Hải.
Ca sĩ Hà Thanh.

NHẠC SĨ VĂN GIẢNG VÀ “AI VỀ SÔNG TƯƠNG” – Cù Mai Công


Nhạc sĩ Văn Giảng
 

Nhạc sĩ Văn Giảng (tức Thông Đạt, Nguyên Thông, Nguyên Đàm & Tiến Tài, Anh Phương & Nguyên Diệu) của “Ai về sông Tương”, “Hoa cài mái tóc”, “Lục quân Việt Nam”, “Mừng ngày Đản sanh”… tên là Ngô Văn Giảng, sinh năm 1924, kém ba tôi bốn tuổi. Nhưng không chỉ nhà tôi, cả xóm đều kính trọng gọi là “bác Giảng” dù khi cả nhà dọn về ở cạnh nhà tôi từ năm 1969, bác mới 45 tuổi. Ba tôi quý mến, thỉnh thoảng nói mẹ tôi sang mời bác dùng cơm trưa. Bác cười nhẹ nhàng nhận lời và ăn uống chừng mực, rất thanh nhã, điềm đạm.
 

Thứ Bảy, 8 tháng 1, 2022

LỜI DẠM NGÕ - Thơ Phan Quỳ


 

 
LỜI DẠM NGÕ
 
Bước xuống vườn trầu
Tìm chút vôi son
Ra hái trái cau
Tìm trong tròn trịa.
 
Một cánh môi thơm
Tia nắng cuối vườn
Long lanh mắt biếc.
Một chú chim non
 
Bên cành ríu rít
Mừng đón yêu thương
Trái ổi chín vàng
Đong đưa nhè nhẹ
 
Một làn hương bay
Ngỡ chừng rất khẽ
Dáng người quanh đây.
Tiếng cười dòn tan
 
Một chiều rất trẻ
Đất trời miên man
Ngập trong mộng mị.
Tình ơi mênh mang
 
Về trong một cõi
Biết tuổi đá vàng
Biết đâu nguồn cội.
Vương mang, vương mang.
 
Thênh thang, thênh thang
Mơn man mơn man
Lá hoa tình tự.
Là lời dạm ngõ
Một cánh trầu cay.
 
Một ống vôi đầy
Một trái cau ngoan.
Đất trời hân hoan.
Làm nên đính ước.
 
            Phan Quỳ

MƯỜI KHÚC THI MƠ – Thơ Ái Nhân



  Nhà thơ: ÁI NHÂN
  ĐT: 0984470914
  Hội viên Hội VHNT - HY
  Hội viên Hội nhà văn Hà nội
  Đã in riêng 10 tập thơ tình
  Ngọc Lâm – Long Biên – HN





 
 
Tung tăng lên giấc phiêu bồng
Giơ tay hứng giọt trăng lồng vào thơ
Chân trần nhón gót lên mơ
Hồn nhiên em hát vu vơ lời tình
 
Hoa hồng nở giữa bình minh
Long lanh sương giọt lung linh hoặc huyền
Cô tiên xinh thật dịu hiền
Ta mơ sánh bước sang miền mộng yêu
 
Kiếp người dài ngắn bao nhiêu
Trái tim nhân ái, nhiễu điều phủ gương
Gia tài nặng trĩu yêu thương
Trăm năm còn mãi tơ vương bóng tình
 

Thứ Sáu, 7 tháng 1, 2022

CHÙM THƠ SÀI GÒN - Thơ Châu Thạch



 

NHỚ EM SÀI GÒN
(Cảm tác “Sài Gòn Trong Tôi” thơ Lê Giao Văn)
 
Sài Gòn trong tôi nhớ mãi chiếc áo đầm
Em đi học trường Tây thuở ấy
Tôi đi theo và yêu em biết mấy
Em ghé bên đường ăn chè Sâm bổ lượng
 
Nhìn dáng em thương quá là thương
Tôi mua bánh mỳ về nhà ngồi gặm
Vừa ăn bánh vừa nhớ đôi má thắm
Đôi môi hồng như thể một đoá hoa
 
Tôi thằng học sinh đi học xa nhà
Đâu với tới em, thượng lưu đài các
Thôi cứ yêu, vấn làm thơ viết nhạc
Không có dịp nào gởi tới em xem
 
Một mình tôi ôm mộng mãi ngày đêm
Tình yêu trẻ gởi vào hai bờ giấy
Nhìn trăng treo sông Sài Gòn nước chảy
Yêu đơn phương đẹp mãi đến hôm nay
 
Rồi một ngày áo thư sinh vất đấy
Tôi phải thay bộ đồ lính quân trường
Từ đó cuộc đời đối diện tang thương
Quên em mất, thơ nhạc tình cháy hết
 
Hôm nay Sài Gòn đang đau đang mệt
Nhớ Sài Gòn tôi lại nhớ em xưa
Nhớ Sài Gòn ngày ấy nắng và mưa
Nắng cũng nhớ mà mưa thì cũng nhớ!
 

HÒA HỢP – Thơ Ngô Đình Miên


   
                         Nhà thơ Ngô Đình Miên


HÒA HỢP
 
Những gã giang hồ tự phong
Không đeo kiếm chỉ mang lòng huynh đệ
Hận thù chi kẻ chiến binh ngày trước
Cũng biến thành bầu rượu ấm tình thân
Nhớ năm xưa trên đồi Nora
Mày canh 105 ly bắn tao chết dí
Phải núp lại hầm trong ấp Bình Lâm
Nhờ vậy mà tao có một mối tình bí mật...
Ngày tao dẫn quân về đánh đoàn công voa dưới chân núi Tà Dôn
Một chuẩn úy nhà văn tử trận (¹)
Mày cũng suýt nữa là đi tong
Có những đêm mày rọi đèn pha
Sáng cả núi Xả Thô, thấy cả núi Bà
Mày nói xạo rằng thấy bóng tao đang xuống núi
Tao vội trốn chui vào lùm bụi
Mày không cho canon khai hỏa
Vì biết đâu có thể là anh em ruột của mình...
 
Hai thằng ngồi nhậu nhớ chuyện xưa
Những địa danh hằn sâu trong kí ức
Tam Giác, Nora, Tà Dôn, Thiện Giáo,
Ma Lâm, Sông Quao, Cây Táo, Khu Lê... (²)
Xác những đồng đội của tao và mày
Giờ đã hoàn toàn trả về cát bụi
Tao với mày còn may mắn ngồi đây
Tay không súng chỉ cầm ly rượu
Tao sẽ chiến đấu với mày tới cùng
Nếu có lỡ "hy sinh" cũng không để lại
Lịch sử chính trị đen cho cháu con tao
Đến nhiều đời sau làm người thua thiệt ...
Tao với mày chơi theo luật giang hồ
Cưa đều chia đôi cho hai bên chiến tuyến
Không có hàng rào kẽm gai gắn mìn
Chỉ có mấy con mực khô phơi mình ở giữa
Và chai đế 45 độ cồn như mồi lửa chiến tranh
Tao nhìn thấy mày bắt đầu nghiêng ngã
Mày vịn tao rồi hai đứa lăn quay
Cuộc hòa hợp dân tộc đã thành công mỹ mãn... (³)
 
                                               Ngô Đình Miên
 

   
                           Hình mang tính cách minh họa

*

Chú thích:
 
(¹): Nhà văn Y Uyên tên thật là Nguyễn Văn Uy, sinh 1940 (khai sanh 1943). Quê quán: huyện Đông Anh, tỉnh Phúc Yên (nay thuộc Hà Nội). Gia đình di cư vào Nam. Ông học trường Sư phạm Sài Gòn, ra trường được phân về dạy tại Tuy Hòa.
Sau đó bị động viên, học sĩ quan Thủ Đức. Đơn vị ông đóng tại đồi Nora (nay thuộc xã Hồng Sơn, huyện Hàm Thuận Bắc, tỉnh Bình Thuận). Nhà văn Y Uyên tử trận trong trận đánh dưới chân núi Tà Dôn (cách đồi Nora chừng 8 km) năm 1969.
Ông là nhà văn miền Nam chuyên viết truyện ngắn, đã để lại nhiều tác phẩm khá nổi tiếng trên văn đàn miền Nam VN trước 1975.

http://www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=10391&rb=06
https://vietmessenger.com/idevice/?title=coloaichimla

(²): Những địa danh nổi tiếng ác liệt ở Bình Thuận trong chiến tranh, trước 1975.

(³): "mày" và "tao" trong bài thơ là 2 người bạn của tác giả. Trước 1975, 2 người ở 2 bên chiến tuyến, đã không ít lần chạm súng nhau. Sau 1975, tình cờ gặp nhau, hiểu nhau, nhậu với nhau thường xuyên nên trở nên thân thiết. Cả 2 người đã mất. Anh sĩ quan pháo binh 105 ly mất trước anh bộ đội 4 năm.
 

Thứ Năm, 6 tháng 1, 2022

PHÙ VÂN – Thơ Trần Mai Ngân


   


PHÙ VÂN
 
Bấy lâu đuổi mộng phù vân
Hương Hoàng Lan thoảng như gần như xa
Đuổi hình bắt bóng hoá ta
Cuộn tròn kinh kệ, ta bà lạc tâm...
Cầm lòng thương nhớ băn khoăn
Ùa theo huyễn mộng… tháng năm lạc tình
Tà huy thảng thốt một mình
Như nhiên đã hết - chùng chình nữa chi !
                        
                                      Trần Mai Ngân

THƠ VỤN – Quang Tuyết


  
                          Nhà thơ Quang Tuyết 
 

THƠ VỤN
 
Bài thơ tình xé nhỏ
Tựa tim người tôi yêu
Dẫu biết đời tan hợp
Vẫn đau theo nắng chiều
 
Ta ngỡ mình là mây
Mỏng manh và trong sáng
Chẳng như đời vô định
Mây lang thang tìm thơ
 
Hết mỗi lần hoa nở
Lòng bềnh bồng theo mây
Vàng theo từng chiếc lá
Ngậm ngùi cùng tháng ngày
 
Tóc xanh rồi bạc trắng
Tình nồng rồi tình phai
Anh một đời mê mải
Em buồn vui theo ai
 
Điểm tương đồng cuối nẻo
Kiếp tương sinh ngỡ ngàng
Nắng mưa nào ai biết
Để mây hoài lang thang
 
                Quang Tuyết

GIÓ CUỐI NĂM, HOẠ TÂM – Thơ Tịnh Bình


   


GIÓ CUỐI NĂM
 
Ngày đi về phía phai tàn
Cuối năm hờ hững những làn gió đông
Đàn chim vẹt một bầu không
Xòe tay hứng giọt tang bồng chậm rơi
 
Mùa đi về phía cạn vơi
Ngoảnh nhìn mây trắng đầy trời vấn vương
Tụng ca một khúc vô thường
Đông tàn xuân luyến cành sương tạ từ
 
Người về mộng với thiên thu
Gối lên đầu cỏ khúc ru nồng nàn
Phong phanh manh gió cơ hàn
Giũ tờ lịch mỏng sang trang xuân về...
 

Thứ Tư, 5 tháng 1, 2022

TRỞ VỀ HIỆN THỰC – Thơ Khaly Chàm


 


trở về hiện thực
 
khi hôn nồng nhiệt chiếc lưỡi của ánh lửa
hương thơm tro bụi lan tỏa và tôi ngửi được
dù không nhìn thấy sự giao thoa hình ảnh sóng âm tần
nhưng tin là những bóng linh hồn đang nói với nhau thứ tiếng người
 
ở nơi này, sáng nay, dân thành phố không chưng diện quần áo mới
người ta vẫn đi rải rác trên vỉa hè mang khuôn mặt thất thần mất ngủ
có thể, niềm thương cảm tích tụ đang tố cáo bản thân luôn sợ hãi và cảnh giác
chẳng ai dám nghĩ ngọn lửa lò thiêu đã không còn bùng cháy suốt ngày đêm
 
sáng nay, tâm tưởng định vị ký họa con mắt mặt trời đang mù lòa
chim chích chòe thân lười đập cánh lạc điệu như muốn rùng mình
dường như gió phướng bắc đã được hơi nước nhuộm màu đen xám
em nói, nhìn mặt tôi như đồng hồ treo tường đang gặm nhắm thời gian
tôi thầm cười, cả thế giới này hai bàn chân người đang mọc rễ
 
sáng nay, em như giọt sương đã bị bóng đêm ngược đãi
hơi thở như mùi chuối chín xoay vòng rồi mất hút trong ban mai
bức xạ hồng ngoại dần triệt tiêu ánh nhìn và nụ cười của em
đã lâu rồi, ngoài ô cửa khép chúng ta chỉ nghe được tiếng kêu khàn của loài quạ đói
 
ngày mai, tất nhiên là năm mới với xác tín rõ ràng
loài người vốn dĩ đều mừng vui nên chẳng thích phán quyết điều gì
ngay bây giờ, chúng ta hãy bắt đầu đi chứ
tìm cái bóng chính mình để tâm sự về nỗi buồn chưa được định nghĩa
thời gian sẽ điểm chuẩn… tiệt nhiên không thấy chùm pháo hoa bung nở
 
                                                                                    khaly chàm
                                                                             bgk ngày cuối 2021

VỀ NGƯỜI “BẠN QUAN” THỨ 2 CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN – Nguyễn Bàng


Tác giả Nguyễn Bàng

“Người bạn quan thứ hai” của nhà thơ trong bài “Bạn Quan” là một quan chức đang tại vị, về quê mở tiệc tẩy trần, khách mời là nhà thơ bạn cũ. Thằng bạn quan này thì khác thằng bạn quan bị ngã ngựa, bởi thế nhà thơ đã mượn rượu giả say để có cớ vạch trần bộ mặt thật của thằng bạn cũ lâu ngày gặp lại:
 
Mày làm quan chắc kiếm bộn tiền
Chức ấy rẻ mà sinh lắm lãi
 
Mày là thằng đã bỏ tiền ra để chạy chức, xong rồi thì phải thu hồi vốn, thu hồi xong phải làm lãi bằng cách vơ vét, ăn không từ thứ gì của dân.
 

Thứ Ba, 4 tháng 1, 2022

CHÚC MỪNG NĂM MỚI HAI KHÔNG HAI HAI – Đức Hạnh và Thi Hữu


   

 
CHÚC MỪNG NĂM MỚI HAI KHÔNG HAI HAI
[Dĩ đề vi thủ]
 
CHÚC Tết Nhâm Dần dạ thảnh thơi
MỪNG nhân thế, nụ nở hoa cười
NĂM hoà biển mộng nguồn thơ thới
MỚI tỏ tình yêu nghĩa tuyệt vời
HAI hủy trùng Cô…trừ mọi mối...
KHÔNG tồn dịch bệnh nhiễm ngàn nơ
HAI khai cuộc sống lòng hồ hởi
HAI chúc bình yên khắp cảnh đời…
 
Đức Hạnh 
Happy New Year 2022
 
 
THƠ HỌA:
 
 
CHÚC MỪNG NĂM MỚI HAI KHÔNG HAI HAI
[Dĩ đề vi thủ]
 
CHÚC cả nhân loài Tết thảnh thơi
MỪNG vui cuộc sống nở môi cười
NĂM sang mộng ước đời tươi trẻ
MỚI đến toàn gia cảnh tuyệt vời
HAI mãi yên bình trên khắp nẻo
KHÔNG còn đói khổ giữa nhiều nơi
HAI miền thể hiện lòng nhân ái
HAI vọng tình Xuân ngát cõi đời..!
 
Anh Hân – California
Xuân 2022
 
 

Thứ Hai, 3 tháng 1, 2022

TIỄN NGƯỜI ĐI PHƯƠNG NAM – Thơ Văn Công Toàn


   
                 Tác giả Văn Công Toàn


TIỄN NGƯỜI ĐI PHƯƠNG NAM
 
(Thân tặng các bạn Nguyễn Thông - Tạ Quang Sơn
- Đoàn Phú ... Cùng bạn bè CHS QH đang sinh sống
 tại Sài Gòn và các tỉnh Phía Nam)
 
Mùa xuân hành Phương Nam
Nhớ người xưa sắc chàm
Vượt đèo cao chim kêu vượn hú
Đất Miền Trung bão lũ gian nan
 
Đường vào Nam mênh mang
Trời Miền Nam nắng xuân nồng nàn
Ta đi thăm thẳm trùng dương mộng
Tri kỷ choàng vai rượu uống tràn
 
Rượu giữa giang hà không vơi cạn
Bạn ta nào ta cùng bạn ngất ngây
Ngã rẻ quanh co ta tìm khung trời rộng
Canh cánh chợ đời bao nỗi đổi thay
 
Đi ta đi không để tơ hồng vướng
Lòng sao còn ngoảnh lại xứ cố nhân ?
Đi ta đi không đợi mùa hoang tưởng
Sao hồn ta vọng ngưỡng ánh thiên thần
 
Thần giới thần tiên thần tục lụy
Thần linh hạ thế nhớ ta chăng ?
Phương Nam ơ hờ Nam Phương hỡi
Cuối đất cùng trời còn gió trăng !
 
Đầu bạc đốm ta đi tình chưa trọn
Ta còn bay qua vòng xoáy tào khê
Xoáy khúc giữa để hai đầu phấp phỏng
Xoáy vào tim thuở Quốc Học bạn bè !
 
Tôi từ Sài Gòn về
Anh tìm Phương Nam đến
Chưa hẹn đã chia tay
Nhớ nhau ngày gặp lại
 
Phương Nam hề Phương Nam mê mải
Có mấy người đi tung cánh hải hồ
Rượu chưa say thơ ngâm hoài đưa tiễn
Huế khuất dần phía đèo biển Lăng Cô...
 
Huế lặng chìm trong âm hưởng cố đô
Tiễn người đi nhớ một thời vụng dại
Phương Nam hề Phương Nam xa ngái
Rượu tràn ly mê mải cụng vơi đầy !!!
 
                                Văn Công Toàn
                              (Hoài Phong Trần)