Trẻ ăn cắp, ăn trộm là một hành vi không tốt, phát triển
về sau có thể vi phạm pháp luật, là một trong những vấn đề các bậc cha mẹ quan
tâm. Hành vi trộm cắp ở lứa tuổi nhi đồng cũng không hiếm thấy, nhưng tình tiết
nặng nhẹ khác nhau: trẻ nhẹ, nói cho nghiêm túc thì không coi là trộm, trẻ nặng
là đã hình thành thói xấu trộm cắp. Tình trạng trộm cắp tùy lứa tuổi hoặc
nguyên nhân khác nhau, phương thức biểu hiện cũng khác nhau.
BÂNG KHUÂNG
Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2020
Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2020
ĐỀN PHÙ ỦNG VÀ TƯỚNG QUÂN PHẠM NGŨ LÃO - Đặng Xuân Xuyến
Khu di tích đền Phù Ủng
Đền Phù Ủng toạ lạc tại làng Phù Ủng, xã Phù Ủng, huyện
Ân Thi, tỉnh Hưng Yên. Là đền thờ tướng quân Phạm Ngũ Lão - danh tướng đời Trần
- người có công lớn, giúp Trần Hưng Đạo trong kháng chiến chống quân xâm lược
Nguyên Mông và Ai Lao.
Theo sách Tông phả kỷ yếu tân biên của Phạm Côn Sơn dẫn
gia phả họ Phạm, ông là cháu 8 đời của tướng Phạm Hạp thời nhà Đinh.
ĐỨC LINH ƠI! QUÊ MẸ, TUỔI THƠ TÔI - Thơ Bùi Thị Minh Loan
Nhà thơ Bùi Thị Minh Loan
ĐỨC
LINH ƠI! QUÊ MẸ, TUỔI THƠ TÔI
Đức Linh ơi, nhớ lắm tuổi
thơ tôi
Thuở quai nôi nghe nồng
mùi khoai sắn
Thuở sữa mẹ đêm về còn
khét nắng
Hơi thở cha làm tắt
ngọn đèn soi.
Đức Linh ơi, nhớ lắm
tuổi thơ tôi
Tuổi bập bẹ hết đứng
ngồi, tựa cửa
Thèm khói bếp, thèm
ngắm nhìn ngọn lửa
Thèm cái ôm nhầy nhụa những
mồ hôi.
Đức Linh ơi, nhớ lắm
tuổi thơ tôi
Thuở quanh năm áo nổi chằm
mảnh vá
Thuở lên ba đã khét
mùi rơm rạ
Thuở ê a... đã cõng mạ,
lên đồi.
Đức Linh ơi, nhớ lắm
tuổi thơ tôi
Thuở đòn roi hằn lời
răn của bố
Thuở buồn vui thắm nụ hôn
của mẹ
Thuở cà dưa, đủ mặt, rộn
tiếng cười.
Ơi Đức Linh! Quê mẹ,
tuổi thơ tôi
Nơi ngực trái, mãi sục
sôi thương nhớ
Năm tháng gió vẫn vẹn
nguyên một thuở
Thuở xa xôi, vẫn mới, vẫn
bồi hồi.
Đức Linh ơi! Nỗi nhớ mãi
trong tôi.
Bùi Thị Minh Loan
MƠ MÙA XA LẮC, LỆCH PHÍM ! - Phạm Thoa, Lương Bút
XƯỚNG
MƠ
MÙA XA LẮC
(Xa
luân nhị bộ, Lưu thủy đối)
Rồi đến bao giờ ta có
nhau
Trăng khua vườn mộng lá
lay sầu
Ai khơi trầm tích đùn lên
mắt
Cho mảnh trăng hờn lặn biển sâu
Tình đã hoài thai chưa
hóa kiếp
Nên đành ốm nghén vạn
ngày sau
Ta nâng niu miết mùa xa lắc
Dù ải nhân gian có chuyển
màu…
Dù ải nhân gian có chuyển
màu
Cạn dòng lệ đá chạnh ngàn
sau
Cho hồn thơ ấm tràn xuân
mộng
Và gió heo may ấm vực sâu
Không lẽ đêm về khuya khoắt
đợi
Chờ ngày mai thức giũ cơn
sầu
Lá thu mình lại chơ vơ để…
Gói cả ngàn sao rọi bóng
nhau
Thoa Phạm
27/8/2020
BIỂN ĐÊM, TRĂM NĂM VẪN MÙI HƯƠNG - Thơ Nguyên Lạc
BIỂN
ĐÊM
Biệt ly từ cuộc bể
dâu
Mất nhau từ thưở ba
đào quê hương
Người về tìm lại mùi
hương
Người về tìm lại thân
thương đã rồi...
Biết rằng sương khói
mà thôi
Thịt da trên cát hằn
tôi nỗi sầu
Biển chiều trời vội
trốn mau
Cô đơn lặng nhớ tình
đau một thời
Biển xưa bãi cũ tôi
ngồi
Hồn nghe sóng vỗ đôi
mươi tình nào
Tay ôm thân ngất quyện
nhau
Môi thơm ngực ngải cho
nhau lần đầu
Đêm nay biển vắng
người đâu?
Vầng trăng khuyết tật
trên đầu đưa tang
Rì rào lớp sóng kêu
than
Gió ngàn thông réo
gọi oan khiên về
Cát luồn tuôn sợi tay
mơ
Tình luồn ngăn nhớ
hương mê thân nào
Thịt da nhung mượt đêm
nao
Hằn trong ký ức biết
làm sao đây?
Biển ơi có biết tình
tôi?
Sóng ơi sao xóa dấu
người tôi yêu?
Bãi xưa còn lại gì
đâu?
Về chi nghe tiếng khóc
gào sóng đau?
Vời kia một bóng trăng
sầu
Nghìn trùng xa cách
biết đâu dõi tìm?
MONG NHỚ NGƯỜI - Thơ Phan Quỳ
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhI2_SuLKAg64LtJGVU-ToPrbGJWwjiS4mKCUnb4JioDSFGOxpVXWbiN8-HgLTRljgcygMnFzc6s-JoCxSCF6nZRiWQfSsL6IzWheP8iPS9hQT5L3xgMgwmjogJfdc_JrSkDSrPWGr-32k/s400/104621866_3573454449336165_1290793228982914722_n.jpg)
Tác giả Phan Quỳ
MONG
NHỚ NGƯỜI
Ta mong người, Quỳnh Như
mong Phạm Thái,
Nỗi mong chờ bàng bạc bến
My Lăng.
Đêm thẳm sâu tiếng thời
gian khắc khoải
Ước mơ đầy, ngày kết hội
hoa đăng.
Ta nhớ người, Chúc Nữ nhớ
Ngưu Lang,
Cầu Ô Thước vắt qua trời
sương khói
Lòng ta buồn như mưa ngâu
tháng bảy
Rót xuống đời từng giọt
nhớ mênh mang.
Ta nhớ người như mưa nguồn
nhớ biển
Vượt thác ghềnh, sông suối
với bình nguyên
Mưa đi qua tắm gội những
ưu phiền
Ngày gặp gỡ hoan ca niềm
hạnh nguyện.
Ta nhớ người, Phạm Lãi nhớ
Tây Thi
Lòng cô quạnh ta trông vời
mắt biếc
Em có hay giữa trời thu
diễm tuyệt
Linh hồn ta vời vợi một
niềm đau.
Em có hay trời chợt đổ
mưa ngâu ???
Phan
Quỳ
Thứ Tư, 26 tháng 8, 2020
THƯƠNG TIẾC BẠN THƠ HOÀNG VŨ ĐÔNG SƠN, NGHE HÁT QUAN HỌ Ở VĂN MIẾU, RƯỢU LẠNH, NHỐT NÚI, TIẾNG HÓT CHIM LỒNG... - Thơ Hoàng Hương Trang
THƯƠNG
TIẾC
BẠN
THƠ HOÀNG VŨ ĐÔNG SƠN
Tạ
thế 19/8 Âm lịch (2014)
“Tháng giêng buồn…”(*)
tháng tám cũng buồn
Giã từ cõi tạm, về nguồn
hư vô
Tiếc thương thu tím lững
lờ
Nước non chìm nổi đôi bờ
thực hư
Bạn đi ta gửi lời thơ
Quyện trong hương khói ảo
mờ bao la
Bạn rời cõi thế ta bà
Nguyện cầu yên ổn nơi xa
vĩnh hằng.
Hoàng Hương Trang kính viếng
(*)
Tháng giêng buồn đọc lại Lỗ Tấn: Tác phẩm của Hoàng Vũ Đông Sơn
NGHE HÁT QUAN HỌ Ở VĂN MIẾU
(Nhạc
sĩ Quỳnh Hợp đã phổ nhạc và được giải thưởng âm nhạc VN 2004 – Hà Nội)
Áo tứ thân vui mùa trẩy hội
Nón thượng quai thao, tóc
đuôi gà
Giọng bổng trầm quan họ
ngân nga
Sân Văn Miếu, ngỡ Cầu Lim
Nội Duệ
Hàng bia tiến sĩ im lặng
thế!
Rùa đá khum lưng gánh thời
gian
Hồn xưa khoa bảng soi
nghiêng bóng
Đâu đó ngựa quan tiếp
võng nàng
Cô gái hát câu quan họ lý
Mắt lúng liêng “Người ở đừng
về…”
Giải yếm bắc cầu bao thế
kỷ
Quan nghè ruỗi ngựa bái
vinh quy
Xốn xang chiêng trống như
ngày hội
Khăn lượt, áo the, yếm
hoa đào
Bia đá mỉm cười, rùa vui
bước
Giữa làn giai điệu tự thuở
nao…
Cô gái cất cao lời thanh
thoát
Phải chăng hồn đá cũng ngẩn
ngơ
Hoa cỏ dịu dàng thơm bát
ngát
Lời ca, bia đá, thật hay
mơ?
(Hà
Nội – 1998)
CHÂN NÚI TÀ CÚ - Phan Chính
Tại phường Tân Thiện, thị xã La Gi (Bình Thuận) có
ngôi chùa Pháp Bửu Đường (còn có tên Linh sơn Pháp bửu tự) trước năm 1959 là phần
đất của Sư bà Thích nữ Bổn Đại, cũng là đệ tử của đại sư Thích Vĩnh Thọ thuộc
dòng Lâm Tế thứ 40, đã cúng hiến để xây chùa. Vì vậy Linh sơn Trường thọ tự, tức
chùa núi Tà Cú và chùa Pháp Bửu đường cùng tổ nghiệp, có mối nhân duyên rất lớn
với người dân La Gi theo tín ngưỡng Phật giáo từ xưa.
ĐẠO MẪU VÀ TÍN NGƯỠNG THỜ TAM PHỦ, TỨ PHỦ QUA TRẬT TỰ CÁC GIÁ HẦU - Đặng Xuân Xuyến
Hệ
thống thần linh trong thần điện của tín ngưỡng Thờ Mẫu Tứ Phủ với đầy đủ các
hàng:
Chư
phật, Vua Cha, Thánh Mẫu, Quan Lớn, Tứ Phủ Chầu Bà, Tứ Phủ Ông Hoàng, Thánh
Cô và Thánh Cậu. - Nguồn hình: Internet
Đạo thờ Mẫu là một tín ngưỡng dân gian có từ lâu đời
và rất thuần Việt. Nói đến Đạo Mẫu người ta có thể liên tưởng ngay đến việc tôn
vinh những vị nữ thần tối cao mà người ta tôn là Thánh Mẫu hay Quốc Mẫu, tuy
nhiên trong đạo thờ Mẫu, người ta không chỉ thờ riêng các vị Mẫu mà còn tôn thờ
cả một hệ thống các vị thánh với một trật tự chặt chẽ (thể hiện trong các giá hầu
đồng khi thỉnh các vị Thánh Mẫu, Chúa Bà, Quan Lớn, Chầu Bà, Quan Hoàng, Tiên
Cô, Thánh Cậu...).
MƯỜI NĂM - Thơ Trần Mai Ngân
MƯỜI
NĂM
Mười năm tan tác như cơn
mộng
Người đã xa người - xa rất
xa
Mười năm vườn cũ chim
thôi hót
Mây cũng bay qua quá lạnh
lùng...
Mười năm nhắc lại sao ngại
ngùng
Ta hay người chẳng chuyện
riêng chung
Lòng thơ, ý tứ chia ngã rẽ
Nghe tiếng chân tình bước
khẽ đi...
Mười năm quay quắt đã còn
chi
Môi mắt gượng cười thôi
chia ly
Xa xôi diệu vợi xin còn
nhớ
Những ngày yêu dấu chẳng
phân kỳ...
Mười năm người xa... ta
xa nhau
Mưa ngoài trời chiều nay
mộng mau
Bong bóng vỡ oà ai dáng
ngọc
Ai cùng ta khóc chuyện
chiêm bao!
Trần Mai Ngân
CHÙM THƠ CHO ĐỒNG MÔN THÂN QUEN - Châu Thạch
NHIẾP
ẢNH GIA
Những bức hình tuyệt đẹp
Người nghệ sĩ tài ba
Ghi lại phố Đông Hà
Trong đêm dài trời tạnh
Chàng nghệ sĩ nhiếp ảnh
Tên là Nguyễn Mạnh Hùng
Mang máy ảnh đi cùng
Một tâm hồn thánh thiện
Những điều chàng phát hiện
Tiềm ẩn giữa đất trời
Chàng dựng cái tuyệt vời
Lưu cho đời chiêm ngưỡng
Những bức hình không tưởng
Mắt trần thế nhìn ra
Chàng hiển lộ nguy nga
Dâng cho đời vẻ đẹp
Bàn chân không mỏi mệt
Tâm nhìn đời ngân nga
Bạn đồng môn của ta
Nguyễn Mạnh Hùng đáng
quý!!!
Châu Thạch
TỪ NHÀ CHÚ HỎA ĐẾN BẢO TÀNG MỸ THUẬT TP. HCM - Ngã Du Tử
Tác giả Ngã Du Tử trước Bảo tàng Mỹ thuật TP. HCM
TỪ
NHÀ CHÚ HỎA ĐẾN BẢO TÀNG MỸ THUẬT TP. HCM
Cho đến bây giờ ít ai còn nhớ đến ngôi nhà 99 cửa của
chú Hỏa (1845-1901) nguyên mẫu của kiến trúc sư người Pháp tên là Rivera bắt đầu
thi công vào năm 1929 và được hoàn thành vào năm 1934, do con trai trưởng của
Chú Hỏa quản lý. Bản vẽ có đến 100 cửa, thế nhưng vì phạm phải một sai lầm ghê
gớm cửa chính ngôi biệt thự ấy còn lớn hơn cửa của quan to nhất Đông Dương lúc
bấy giờ là Dinh Tòan quyền (nay là Dinh Thống Nhất), vì vậy nhà cầm quyền cấm mở
cửa chính, nên chỉ còn 99 cửa như dân gian Sài Gòn thường gọi “Ngôi nhà 99 cửa”
Và đây cũng là ngôi biệt thự có thang máy đầu tiên tại
Sài Gòn lúc bấy giờ.
Thứ Ba, 25 tháng 8, 2020
GÁNH HÀNG RONG - Nhã My cùng quý thi hữu
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjv0u1UWQOp64RuC-aeb264CZVSjBdhFL3Tkcng4xmEd3We9mTsg9Hl1AU5dqF-NPKr8hF7hZnSzdGOFN3dDNKw_kwMfn9BBCDJGdAY11LBQ9rU5ZxnpkYGwMQBMW7T0BIaq_wIXQONp38/s400/pho-hang-rong-20.jpg)
GÁNH
HÀNG RONG
Oằn vai khuya sớm bán
hàng rong
Cất tiếng rao đêm thật
não lòng
Cũng bởi thân nghèo nên vất
vả
Vì chưng vận khó phải
long đong
Đường xa mưa nắng đâu ngần
ngại
Mẹ yếu con thơ mãi gánh gồng
Lặng lẽ bao ngày ai có hiểu
Thương tình kiếp sống khổ
này không !?!
Nhã My
HỌA:
GÁNH
HÀNG RONG
Khuya sớm gánh hàng đi rểu
rong,
Tiếng rao đứt quảng xót
xa lòng.
Đầu đường dãi nắng tìm
người bán,
Cuối phố dầm mưa kiếm gạo
đong.
Vất vả kiếp người đành phải
chịu,
Lầm than cam phận gánh
cùng gồng.
Cuộc đời vốn dĩ nhiều cay
đắng,
Kiếp sống dân nghèo có khổ
không !?!
Đỗ
Chiêu Đức
22/08/2020
Thứ Hai, 24 tháng 8, 2020
ĐỌC “THÌ THẦM” THƠ TỬ GIANG - Châu Thạch
Nhà thơ Tử Giang
THÌ
THẦM
Đã nghe trong gió heo may
Hương chi như là hương nắng
Tiếng gì chùng trong khoảng
lặng
Như là mật ngữ yêu
thương...
Trầm khúc xao xót hạ
vương
Thu sang bẽ bàng mắt lá
Con đường sương quen bỗng
lạ
Rưng rưng ngâu hạt giao
mùa...
Ta thức cùng ánh sao rua
Tri âm nỗi lòng nhớ bạn
Trăng ngủ giữa quầng mây
tán
Thu lịm quá mù sa mưa...
Mơ màng rèm động buồn
khua
Thắp tim khơi lên niềm nhớ
Tình nhau đã như hơi thở
Tìm nhau tìm đã bao
mùa...
Tựa đêm bên cánh song
thưa
Tâm tư về cùng muôn hướng
Thì thầm... thì thầm độ
lượng
“Lòng chợt từ bi bất ngờ...!”
Tử Giang
22.08.20
PHỦ GIẦY VÀ TÍN NGƯỠNG THỜ MẪU - Đặng Xuân Xuyến
Thánh
Mẫu Liễu Hạnh, người đứng đầu hệ thống Tam phủ, Tứ phủ trong tín ngưỡng thờ Mẫu
Phủ Giầy là tên gọi của quần thể di tích tín ngưỡng
truyền thống của người Việt thuộc xã Kim Thái, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định.
Phủ Giầy trước có tên cổ là Kẻ Giầy, cho tới khi bà
Chúa Liễu Hạnh được suy tôn là Mẫu nghi Thiên hạ thì Kẻ Giầy được đổi thành Phủ
Giầy.
Trong quần thể di tích Phủ Giầy có 2 đền (Phủ) lớn, gắn
chặt với tín ngưỡng thờ Mẫu là: Phủ Tiên Hương (Chính phủ) và phủ Vân Cát.
BÀI CUỒNG CA BUỒN BÃ - Thơ Lê Văn Trung
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh5d8jg_hSwqDhlUh40ghbXL98n93WFtLMvt42kxbv64zKcqm0lgdnEsDJ4sGm_kRe2_DyQ93OU00urp_IkvsLt9e89NWZL5ZWVc_sNL6puc_pudG3nZ7GFl7Go5FCX34pWnCZYbR1bj-nX/s400/L%25C3%25AA+V%25C4%2583n+Trung+-+Copy.jpg)
BÀI
CUỒNG CA BUỒN BÃ
(Tặng
Trần Hoài Thư, Phạm Văn Nhàn,
Phạm
Cao Hoàng, Phan Xuân Sinh)
Cái muỗi sao mày vo ve
mãi
Máu ta đây còn giọt cuối
cùng
Cứ giả đui mù cho khỏi thấy
Xương thịt ta thôi cũng
cam lòng
Đất nẻ gió khô mùa hạ
cháy
Bò trâu gặm đá trọc đồi
trơ
Ta nuốt tình em cho quên
đói
Dòng lệ khô bầm đôi mắt
thơ
Thôi giận ta chi: mơ đại
cuộc
Thánh nhân lạc buổi nhiễu
nhương này
Rát mặt mài gươm cơn gió
thốc
Giáo gươm còn sao cụt
chân tay
Thôi giận ta chi chiều đã
tận
Chờ nhau dẫu bỏ xác quê
người
Sách vở bùng lên nguồn lửa
hận
Tro tàn bay mù mịt đất trời
Thôi giận ta chi cơn bão
sử
Vận hạn đến hồi chung cuộc
đây
Nơi đâu cũng nực mùi xú uế
Hãy cướp luôn đi giọt máu
này
Dẫu chẳng cam làm tên thất
chí
Đêm dài đối mặt với tiền
nhân
Sấm kinh đã hết hồi linh ứng
Đất trời đầy một lũ vô
luân
Có kẻ ngang qua thành
quách cũ
Một màu hoang phế lạnh
căm căm
Chẳng có nhang trầm xin
xá tội
Đốt cành khô nhận chút
thành tâm
Có kẻ lạc xiêu dăm buổi
chợ
Cuồng ngâm nỗi xót nhục
suy tàn
Nghe trái tim còn thoi
thóp đập
Như lời đòi đoạn của trăm
năm
Có kẻ đêm nay làm khách
trọ
Huỳnh Dương ơi hỡi đất Huỳnh
Dương (1)
Ngửa mặt nhìn mông mông
trời rộng
Ôi cố hương nào qui cố
hương
Có kẻ đi quanh mồ tử sĩ
Đọc thấy tên mình trên mộ
bia
Hỡi ơi những mất còn dâu
biển
Chẳng lẽ đời ta lạc chốn
này
Có kẻ giải buồn dăm chén
rượu
Ta nay một giọt đã đắng
lòng
Người xưa “tam bôi thông
đại đạo” (2)
Mời nhau rượu đục tấm
lòng trong
Có kẻ bỏ làng lên núi thẳm
(3)
Khát uống nước suối đói
rau rừng
Ta bỏ đời ta không chỗ
trú
Không còn một dúm đất
dung thân
Có kẻ nghêu ngao ngoài
góc phố
Khóc cười bất chợt, hỏi
vì đâu
Ta bỗng dưng thành người
thất thổ
Ngó lại đồi xưa mây bạc đầu
Có kẻ đêm ngày che kín mắt
Sợ nhìn rõ mặt đứa vô
lương
Ta muốn giam mình trong tịch
cốc
Dối lòng chẳng bận gió
muôn phương
Ma quỉ lộng hành đền miếu
đổ
Thánh thần xiêu lạc bãi
gò hoang
Có kẻ đêm nay buồn dưới mộ
Đau từng giọt máu từng đốt
xương
Đêm nay qua bến quạnh
sông mù
Lòng chạnh soi tình trăng
hổ ngươi
Nhớ ai ta nhớ từng sợi
tóc
Yêu người không giải nổi
niềm đau
Đêm nay phơi áo bên ghềnh
đá
Nằm gối lên sương lạnh buốt
lòng
Có kẻ muôn đời như khách
lạ
Hoàng hạc bay rồi vô cố
nhân
Năm tháng đã đành năm
tháng cũ
Nỗi sầu này giống nỗi sầu
xưa?
Sương khói ngàn năm đau
xé ruột
Đâu mái nhà xưa để nhớ
nhà? (3)
Thất tán mười phương trôi
lạc chợ
Sống chẳng ra ma chẳng giống
người
Chẳng giống thì thôi thì
đành vậy
Sao còn chua xót mãi
không nguôi
Có kẻ vô tình nhen bếp lửa
Tưởng chừng thiên hạ thức
đêm nay
Tưởng chừng khi cùng đường
mạt vận
Còn chút lòng nhau ở chốn
này
Sống cũng thêm dăm ba tuổi
nữa
Chết thì dăm tuổi có hề
chi
Chỉ sợ lòng ta không đủ
chứa
Nỗi đau trùm xuống thế
gian này
Chỉ sợ lòng ta em chẳng
rõ
Chút tình cố cựu chết bên
sông
Ngồi tựa chân cầu con nước
vỗ
Vào mạn đời ta buổi mịt
mùng
Hỡi kẻ đã từng mang gươm
báu
Uống hộ chiều nay chén rượu
này
Dẫu phải qua sông không
trở lại
Ngửa mặt nhìn trời mây trắng
bay (4).
Lê
Văn Trung
Chú thích
(1):
Túc Huỳnh Dương, thơ Bạch Cư Dị
(2):
Hạ Huyệt Độc Chước, thơ Lý Bạch
(3):
Hoàng Hạc Lâu, thơ Thôi Hiệu
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)