BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2020

NHỮNG BÍ ẨN VỀ NHÂN HUỆ VƯƠNG TRẦN KHÁNH DƯ - Tô Như

(Thethaovanhoa.vn) - Trần Khánh Dư là một danh tướng thời nhà Trần, hiệu là Nhân Huệ Vương. Ông từng lập nên những chiến công hiển hách, mà nổi bật là những chiến công trong cuộc chiến chống quân Nguyên lần 2 và lần 3 khi giữ chức Phó đô tướng quân. Tuy nhiên, chung quanh cuộc đời của danh tướng Trần Khánh Dư vẫn còn những bí ẩn…

                                         Đền thờ Trần Khánh Dư tại Vân Đồn


NHỮNG BÍ ẨN VỀ NHÂN HUỆ VƯƠNG TRẦN KHÁNH DƯ
                                                                                              Tô Như

Phó tướng Vân Đồn

Đại Việt sử ký toàn thư chép: “Đinh Hợi, Trùng Hưng năm thứ ba (1287)... Khi ấy, thủy quân Nguyên đánh vào Vân Đồn, Hưng Đạo vương giao hết công việc biên thùy cho Phó tướng Vân Đồn là Nhân Huệ vương Khánh Dư”.
Khâm định Việt sử thông giám cương mục chép: “Khánh Dư làm Phó tướng ở Vân Đồn, Hưng Đạo vương giao phó cho giữ hết công việc ngoài biên giới.”
Đọc sơ qua liền thấy ở Vân Đồn thì Trần Khánh Dư là Phó tướng, vậy thì ai là chủ tướng? Tại sao không thấy chủ tướng xuất hiện trong các trận đánh quan trọng năm Đinh Hợi này?
Phải chăng vì Hưng Đạo vương Trần Quốc Tuấn giao phó trách nhiệm cho Khánh Dư, như vậy Quốc Tuấn chính là Chủ tướng Vân Đồn.
Tuyệt đối không phải vậy. Phó tướng ở đây là viết tắt của “Phó đô tướng quân” hoặc “Phó đô tướng”.
Lịch triều hiến chương loại chí viết về quan chế nhà Trần như sau: “Về võ giai thì có các chức Phiêu kỵ Thượng tướng quân (chỉ Hoàng tử mới được chức ấy), Cấm vệ Thượng tướng quân, Kim ngô vệ Đại tướng quân, Võ vệ Đại tướng quân, Phủ quân Phó đô tướng quân, Thân vệ tướng quân, Điện súy Đô áp nha, Quản quân Tiết độ sứ, Đô thống chế. Các chức trên đều là quan coi việc binh...”.

VỜI QUÊ, TÌNH BUỒN CA DAO LỤC BÁT 1 - Thơ Nguyên Lạc


   


VỜI QUÊ

“Sương khói chạnh niềm riêng cố xứ
Dõi mắt, xuân không, lệ đắng lòng!”
                                                (NL)

Lam dương hướng ấy chiều đến vội
Thấy những tàn phai mộng cuối trời
Đồng vọng mùa sang lời rất khẽ
Vời nhớ quê hương ngút phương đoài

Sao nhớ chi câu thơ ly khách
Chuyện ngàn xưa buồn tiếp đời nay
Sầu ly hương đong đầy mắt khách
Sao chẳng say ly rượu chiều này ?

Nhớ lắm cố hương dòng sông Hậu
Ròng lớn hoa trôi thắm biếc màu
Thương lắm quê tôi vườn trái ngọt
Sầu riêng môi mật mớm tình nhau

Ra đi là biết rồi không thể…
Mang theo hồn thơ cổ người xưa
Mang theo chút tình quê để nhớ
Chiều nay vời đó ngất một màu !

Tha hương luân lạc đầu có bạc
Vẫn mãi trong tôi cố quận nào
Bạc đầu tình ấy làm sao bạc?
Cách chi phai nhạt vị ngọt ngào ?

Vẫn mãi trong tôi vườn trái ngọt
Trăm năm môi mật mớm tình nhau
Lữ khách vời quê đoài đoạn mắt
Tri kỷ người đâu? Nắng quái sầu!

MỘT SỐ CÁCH ỨNG PHÓ VỚI TẬT XẤU CỦA CẤP DƯỚI - Vũ Thị Hương Mai




MỘT SỐ CÁCH ỨNG PHÓ VỚI TẬT XẤU CỦA CẤP DƯỚI

Một tổ chức (doanh nghiệp) làm ăn có hiệu quả cần phải có sự tâm đầu ý hợp từ trên xuống dưới. Nhân viên có tinh thần vững vàng, tư tưởng tập trung mọi khả năng để làm việc. Bên cạnh đó, người lãnh đạo nên có một đường lối khôn khéo điều hành, chỉ đạo có hiệu quả. Tuy nhiên, dù có khôn khéo đến mấy cũng không tránh khỏi những phần tử cố ý chống đối. Sau đây, chúng tôi xin đưa ra một số tình huống và cách đối phó để các bạn tham khảo.

TIỄN HẠ, TRĂNG MƯA - Thơ Tịnh Bình


    


TIỄN HẠ

Tiễn mùa con nắng nói mê
Trâu nằm nhai gió bờ đê hạ nồng
Tiếng gà trưa vắng mênh mông
Tàn sen mà vẫn xanh lòng trúc tre

Buồn chi day dứt khúc ve
Bốn mùa thắp mãi nắng hè trong tim
Vườn trưa lá ngủ lặng im
Cành cao thưa thớt tiếng chim gọi đàn

Bâng khuâng gió tiễn mùa sang
Ngậm ngùi nhớ nắng thênh thang thuở nào
Cánh diều lưu luyến nghiêng chao
Vẫy tay từ giã nhé màu trời xanh

Chạnh lòng thoáng hạ hao hanh
Phượng thôi thắp lửa trên cành hoa xưa
Cuối trời lơ đãng hạt mưa
Nghe trong sương khói về chưa thu vàng...?

ĐỌC TẬP CÁO, PHÚ, HỊCH, VĂN TẾ, VĂN BIA “TÂM THÀNH LỄ BẠC” CỦA NHÀ THƠ NGUYỄN PHÚC VĨNH BA - Châu Thạch


               
                        Nhà bình thơ Châu Thạch


ĐỌC TẬP CÁO, PHÚ, HỊCH, VĂN TẾ, VĂN BIA “TÂM THÀNH LỄ BẠC” CỦA NHÀ THƠ NGUYỄN PHÚC VĨNH BA
                                                                                  
Nhà thơ Nguyễn Phúc Vĩnh Ba, một cây bút  thuộc bậc thượng thừa thành phố Huế, chuyên về lối văn Biền Ngẫu, là lối văn có cấu trúc văn chương cổ xưa, trong đó lấy đối làm nguyên tắc cơ bản, tạo cho lời văn sự nhịp nhàng cân đối.

             
                        Nhà văn Nguyễn Phúc Vĩnh Ba

Thứ Hai, 6 tháng 7, 2020

LÀ CÁNH CỬA KHÔNG MỞ - Thơ Vĩnh Thuyên



                              Nhà thơ Vĩnh Thuyên


LÀ CÁNH CỬA KHÔNG MỞ

Sau lưng là cánh cửa không mở
Sau cánh cửa là dòng sông uốn khúc bên người đàn bà lặng lẽ
Lặng lẽ ba bốn mươi năm trời tựa con nước lớn ròng vất vả mang theo
Nhiều lần em muốn hỏi
Sông ơi!
Vì sao?

Cánh đồng không còn xâm mặn khi nước lũ về
Lúa đã chín xoay quanh cuộc đời tất tả
Hết rồi bữa đói bữa no
Chỉ thời gian uốn cong thân phận và bao điều được-mất

Trước mặt là cánh cửa đã mở
Mấy mươi năm rồi không tìm làm sao gặp
Anh đã bỏ lại sau lưng một trời ký ức cùng em và dòng sông mang tên...
Sau lưng cánh cửa vẫn chưa mở
Sóng ơi!
Giờ biết làm sao?
                                                                                     Vĩnh Thuyên


Tên thật: Dương Văn Thạnh
ĐT 0913955275.
Email: duongvinhthuyen@gmailm com
Địa chỉ: Cty Tây Ninh COSINCO số 610 QL 22b Long Thành, Nam Hòa Thành, Tây Ninh

NON NƯỚC ĐẠI NAM, NƯỚC ĐỔ ĐẦU VỊT, NGHÈO NGHÈO, MUỐN, THƠ “NỤC BÁT” - Thơ Chu Vương Miện


      


NON NƯỚC ĐẠI NAM

tiểu tòng đại
nhược tòng cường
lý thê giã, thiên giã
(Khổng Tử Gia Ngữ) *
lý kẻ mạnh bao giờ cũng thắng **
nhưng theo ta thì kẻ mạnh cũng thua
sử biên niên truyền lại tới giờ
lọc phần chính bỏ đi phần ba xạo
khi dư giả ăn cơm toàn gạo
khi cùng đường nhếch miệng cười trừ
dân tộc nào? mà chả nên hư
khi hưng thịnh khi thì mạt vận
từ Đông Châu Đại Đường Đại Tống
cũng cứ thua dài dài mất nước như không
từ Liêu Kim, Tiên Ty đến Khiết Đan
Dày xéo rách bươm giang san nhà Đại Hán
nước Việt ta trên ngàn năm quốc nạn
một cái vèo đuổi tuốt bọn xâm lược xâm lăng
vào thời nhà Lý
Lý Thường Kiệt xua quân chiếm Châu Ung
làm mưa gió trên đất đai Lưỡng Quảng
thời nhà Trần
3 lần đánh tan quân Thành Cát Tư Hãn
cọc Bạch Đằng cắm sừng sững còn đây ?
kể làm cái gì ?
chuyện đánh Tàu, đánh Nhậ,t đánh Tây
bao bành trướng trên đất này
trước hoặc sau thua hết trọi
rồi tháo lui bất thần không kịp nói
rời âm thầm lặng lẽ chuồn đi ?
ôi bao thời mang tiếng man di
mà sức mạnh như thần
đánh đâu thắng đó
vũ trụ cứ quay
tuần hoàn muôn thủa
đảo Trường Sa, Hoàng Sa, thác Bản Dốc
cũng chỉ là chuyện nhỏ
chả có con đường nào
cách núi ngăn sông là khó
mà chẳng qua đất nước chúng ta
đang sửa soạn trở mình

[*] nhỏ phục lớn, yếu phục mạnh
cái lí là vậy, cái thế là vậy; ý trời cũng vậy
[**] E'dop

Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2020

HAI BÀI THƠ VỀ HOÀNG HẠC LÂU CỦA NGUYỄN THUẬT - Lê Thí

Mời đọc hai bài thơ của sứ thần Nguyễn Thuật viết về lầu Hoàng Hạc, để hiểu thêm một tài năng, một tính cách Quảng!
Lầu Hoàng Hạc qua thơ của Nguyễn Thuật không chỉ với cảnh hàng phong, làn sóng, bến nước với tiếng gió, tiếng sáo… - những cảnh ước lệ vốn có của cổ thi ở hầu hết những bài thơ viết về lầu Hoàng Hạc, mà còn cả “cảnh thuyền máy chạy bằng hơi nước của người Tây phương đậu nơi cửa biển” (Doanh đắc kỳ quan viễn hải chu) đã làm cho Đăng Hoàng Hạc lâu “không rơi vào khuôn sáo, không ngại thơ đề trên đầu” (Tuy Lý Vương).

                                             Hà Đình Nguyễn Thuật.


HAI BÀI THƠ VỀ HOÀNG HẠC LÂU CỦA NGUYỄN THUẬT
                                                                                                  Lê Thí

Những sứ thần Việt Nam làm thơ về lầu Hoàng Hạc 

Lầu Hoàng Hạc là “một di chỉ văn hóa, nơi kết duyên văn tự của thi nhân mọi thời”. Đây là một trong “Tứ đại danh lâu” của Trung Quốc, được Tôn Quyền xây năm 223 dưới thời Tam quốc, nay thuộc thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, trên vực đá Xà Sơn bên bờ sông Dương Tử.

SƠ LƯỢC NGUỒN GỐC MỘT SỐ ĐỊA DANH MIỀN NAM - Hồ Đình Vũ




SƠ LƯỢC NGUỒN GỐC MỘT SỐ ĐỊA DANH MIỀN NAM
                                                                                    Hồ Đình Vũ

Có nhiều nơi ở miền Nam mình đã đi qua, đã ở đó, đã nghe nói tới hoặc đã đọc được ở đâu đó...riết rồi những địa danh đó trở thành quen thuộc; nhưng chắc ít khi mình có dịp tìm hiểu tại sao nó có tên như vậy ?
Bài viết này được hình thành theo các tài liệu từ một số sách cũ của các học giả miền Nam: Vương Hồng Sển, Sơn Nam và cuốn Nguồn Gốc Địa Danh Nam Bộ của Bùi Đức Tịnh, với mục đích chia sẻ những hiểu biết của các tiền bối về tên gọi một số địa phương trên quê hương mình.
Xin mời các bạn cùng tham khảo và đóng góp ý kiến từ các nguồn tài liệu khác - để đề tài này được đầy đủ và phong phú hơn.

1.- Tên do địa hình, địa thế 
Bắt đầu bằng một câu hát dân gian ở vùng Ba Tri, Tỉnh Bến Tre: “Gió đưa gió đẩy, / về rẫy ăn còng, / về bưng ăn cá, / về giồng ăn dưa…’’

         


 - Giồng: Là chỗ đất cao hơn ruộng, trên đó nông dân cất nhà ở và trồng rau, đậu, khoai củ cùng một số loại cây ăn trái. Bởi vậy nên mới có bài hát:“trên đất giồng mình trồng khoai lang…’’ 
Một con giồng có thể bao gồm một hay nhiều xã. Ở Bến Tre, Giồng Trôm đã trở thành tên của một Quận (Huyện). Lại nhắc đến một câu hát khác:“Ai dzìa Giồng Dứa qua truông. Gió rung bông sậy, bỏ buồn cho em…’’ Giồng Dứa ở Mỹ Tho, khoảng từ chỗ qua khỏi ngã ba Trung Lương đến Cầu Long Định, ở bên phải Quốc Lộ 4Giồng Dứa. Sở dĩ có tên như thế vì vùng này ở hai bên bờ sông có nhiều cây dứa. (Dứa đây không phải là loại cây có trái mà người miền Nam gọi là thơm, khóm. Đây là loại cây có lá gai dáng như lá thơm nhưng to hơn và dày hơn, màu xanh mướt. Lá này vắt ra một thứ nước màu xanh, có mùi thơm dùng để làm bánh, đặc biệt là bánh da lợn). Vừa rồi có nhắc đến truông, hồi xưa về Giồng Dứa thì phải qua truông, vậy truông là gì ?
Truông: Là đường xuyên ngang một khu rừng, lối đi có sẵn nhưng hai bên và phía trên đầu người đi đều có thân cây và cành lá bao phủ. Ở vùng Dĩ An có Truông Sim. Ở miền Trung, thời trước có Truông nhà Hồ.
 “Thương em anh cũng muốn vô. Sợ truông nhà Hồ, sợ phá Tam Giang’’. Tại sao lại có câu ca dao này ? Ngày xưa Truông nhà Hồ thuộc vùng Vĩnh Linh, Tỉnh Quảng Trị, còn gọi là Hồ Xá Lâm. Nơi đó địa hình trắc trở, thường có đạo tặc ẩn núp để cướp bóc nên ít người dám qua lại.

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2020

MÙA THI VIẾT CHO EM - Thơ La Thụy, nhạc Thanh Chương


   

       

Thơ: La Thuỵ                           
Nhạc: Thanh Chương.                          
Trình bày: Hoàng Thuý.     
        

MÙA THI - VIẾT CHO EM              

Nhành phượng thắm chào em: mùa thi đến              
Tiếng ve ran rộn rã gọi hè về              
Các em yêu, vườn hồng đang chớm nụ              
Ngoan chăm lên, hương dậy ngát trăm bề              

Em yêu ạ! Ngày xanh đang dịu sáng              
Sự biếng lười sẽ huỷ lá nhành non              
Dù vất vả, sách bài như đá tảng              
Cứ kiên trì dần nhẹ chuyển mây bông              

Gạo trắng đẹp chính nhờ xay xát kỹ              
Sắt thép kia mài riết cũng thành kim              
Này em hỡi! Chớ nản lòng em nhé              
Ước mơ hồng rồi tung cánh như chim              

Từng mái đầu nghiêng nghiêng trên giấy trắng              
Mắt xoe tròn ngời sáng tuổi thơ ngây              
Nét mực tím trải đều đang múa lượn              
Trán thiên thần nhíu khẽ - Dáng thơ bay              

Ơi em yêu, chồi xanh ươm hy vọng              
Thầy mãi lặng chèo đẩy nhịp đò đưa              
Dù buồn vui nhấp nhô từng vỗ sóng              
Vẫn dịu lòng chở khách cập bờ mơ                                                         
                                          La Thuỵ                                             
                                           (1990)                 


TRÁCH BẬU - Thơ Trần Mai Ngân


    


TRÁCH BẬU

Bậu đi mất hút dáng kiều
Ta còn ở lại với điều cũ xưa
Hương nồng trên tóc buổi trưa
Vai trần môi ấm chưa vừa chữ duyên

Bậu xa xa khuất triền miên
Con sông bến nước lặng yên nhớ nhiều
Hôm nay trời cũng ngã chiều
Ta về nơi cũ quạnh hiu chốn này...

Nhớ Bậu... ôi! nhớ những ngày
Thâu đêm suốt sáng đã rày cho nhau
Nhớ Bậu lòng cắt như dao
Vết thương mới quá làm đau đớn lòng...

Bậu ơi! đã gọi là chồng
Đã kêu là vợ sao đành lòng xa
Không là dối trá điêu ngoa
Chỉ là duyên phận đổ thừa cho vơi!

“Ví dầu tình bậu muốn thôi
Bậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu ra!” **

                          Trần Mai Ngân

** ca dao

ĐỒI TRĂNG PHAN THIẾT (CHUYỆN TÌNH HÀN MẶC TỬ) - Phan Chính


           Nhớ về Lầu Ông Hoàng là nhớ những chuyện xưa - Ảnh: huu5189 [Hữu Khoa]


ĐỒI TRĂNG PHAN THIẾT (CHUYỆN TÌNH HÀN MẶC TỬ)

Đứng ở trung tâm thành phố Quy Nhơn có thể nhìn thấy rất rõ dòng chữ “Ghềnh Ráng - Tiên Sa” màu trắng, nổi bật trên nền xanh lá ở lưng núi nằm cuối cung đường bờ biển đẹp. Đây là một khu du lịch có các địa danh Bãi Trứng, Bãi Tiên Sa được ví như một viên ngọc bích giữa biển xanh. 

           Đến với khu du lịch Ghềnh Ráng để tìm hiểu về truyền thuyết bao đời (Ảnh ST)

       Cảnh biển mây trời núi đá hòa quyện càng tăng nét hoang sơ hút hồn của Tiên Sa.

Nhưng với khách phương xa có lòng ngưỡng mộ, yêu mến thi nhân bạc mệnh Hàn Mạc Tử thì lại phải đến nơi mà nhà thơ nằm bệnh rồi từ trần cũng trên ngọn núi có cảnh quan hoang sơ và lặng lẽ này. Bất cứ tài xế taxi hay xe ôm nào khi đưa khách đến đây đều hiếm nói địa chỉ Trại phong - da liễu Quy Hòa mà chỉ nói mộ Hàn Mạc Tử mà thôi. 

                                             Khu mộ thi sĩ Hàn Mạc Tử (Ảnh: ST)

Khu vực này bao gồm cơ sở bệnh viện phong - da liễu do Bộ Thương binh - xã hội quản lý và một “làng bệnh phong” được hình thành từ năm 1929, cách đây 90 năm do một linh mục người Pháp làm nơi tập trung chữa trị những người mắc chứng bệnh phong gần như bị cách ly với cộng đồng vì thời ấy do định kiến nặng nề, ruồng rẫy của xã hội… Nay làng phong này có trên 350 hộ gia đình sống dưới những mái nhà riêng và đường sá không khác gì một khu phố nhỏ nhưng đâu đó vẫn lẩn khuất một không khí trầm lắng, an bài… Tại dãy nhà đầu làng đối diện với ngôi thánh đường khá cổ, có một gian nhà được ghi là “Phòng Lưu niệm Hàn Mạc Tử”. Bên trong có bàn thờ nhà thơ và trên vách treo một số bức chân dung người thân và người yêu của Hàn Mạc Tử. Đặc biệt còn đó chiếc giường gỗ cá nhân cũ kỹ, mảnh chiếu ố vàng mà Hàn Mạc Tử đã nằm qua 52 ngày rồi trút hơi thở cuối cùng vào tháng 11.1940, ở tuổi 28.

TÀU ĐÊM, THÂN PHẬN, THANH BÌNH - Thơ Lê Văn Trung


       


TÀU ĐÊM

Nằm nghe mưa quạnh đêm dài
Tàu đi chở nỗi u hoài vào khuya
Tàu đi chở một tôi về
Với toa tàu lạnh úa đầy cơn mơ

Chở đầy khoang nỗi hoang vu
Với phai vàng thuở màu thu chớm tàn
Chở đầy tôi chiều Qui Nhơn
Tay cầm nỗi nhớ tay ôm nhánh sầu

Hồn tôi là một toa tàu
Chở sao cho hết một màu tình phai.

TẠI SAO NGƯỜI VIỆT XƯA XƯNG “TÔI” VỚI CHÚA, VỚI BỐ MẸ? - Tần Tần

Người xưa quan niệm xưng “tôi” là để bày tỏ sự khiêm tốn, hạ mình, còn người bề trên, khi nói với bề dưới thì xưng “tao”.

             Sách Long thần tướng 4 in bài viết của nhà nghiên cứu Trần Quang Đức.


TẠI SAO NGƯỜI VIỆT XƯA XƯNG “TÔI” VỚI CHÚA, VỚI BỐ MẸ?

Có lẽ, người Việt có hệ thống đại từ nhân xưng rắc rối nhất trong các ngôn ngữ trên thế giới. Chỉ riêng đại từ nhân xưng ngôi thứ nhất cũng có nhiều cách dùng, lại thay đổi qua từng thời kỳ, vùng miền. Vấn đề này được nhà nghiên cứu Trần Quang Đức trình bày trong bài “Lược khảo về đại từ nhân xưng ngôi thứ nhất trong tiếng Việt”, in ở cuối sách Long thần tướng 4.

MÙA ĐÔNG SẼ DÀI: LONG SERA D'HIVER - Nguyên Lạc




MÙA ĐÔNG SẼ DÀI: LONG SERA D'HIVER
                                                             Nguyên Lạc

PAUL MAURIAT

Bản nhạc "Long sera l´hiver" được sáng tác bởi nhạc sĩ Jacques Plante và Claude Carrère 1968, được ca sĩ  Sheila thâu vào dĩa lần đầu, sắp xếp và dàn dựng  bởi Paul Mauriat.
Vài hàng về Paul Mauriat:
Paul Julien André Mauriat nhà soạn nhạc kiêm nhạc trưởng dàn nhạc Le Grand Orchestre de Paul Mauriat. Ông là người Pháp. Những bản hit nổi tiếng như Love is Blue, El Bimbo, Toccata, Penelope...
Paul  Mauriat và một số nhạc sĩ khác cổ động cho phong trào nhạc nhẹ - the easy listening - ai nghe cũng hiểu và cảm được, khác với nhạc cổ điển - muốn thưởng thức nhạc cổ điển cần phải có "căn bản" kiến thức âm nhạc tối thiểu.

ĐÊM CUỒNG SAY... - Thơ Đặng Xuân Xuyến


      
                         Nhà thơ Đặng Xuân Xuyến


ĐÊM CUỒNG SAY...

Em nhé, một lần quậy cùng ta
Một đêm giả khướt lướt Ngân Hà
Một đêm vịn cớ vì ta đã
Mà hứng đêm cuồng say với ta?

Ừ, giả lần thôi, đâu chết a
Người ta thiên hạ vẫn thế mà
Thì bởi ả Hằng lả lơi quá
Mà dáng ai kia cứ nõn nà...

Thôi, ngả vào ta, cuộn vào ta
Để đêm thánh thót rót trăng ngà
Để làn gió thoảng loang hương lạ
Để trộn vào ta, nghiến nát ta.

Hà Nội, 2g45 ngày 01-07-2020
         Đặng Xuân Xuyến

MÙA HẠ, MÙA CỦA LỬA - Thơ Lê Phước Sinh


   


MÙA HẠ, MÙA CỦA LỬA

Rừng phát trắng mênh mông tựa Biển
Tro cháy tàn biến Muối, rát lòng đau
Rừng đâu rồi, mai tìm Biển ở đâu...
Trăm năm Lịch sử cúi đầu định danh

                                   Lê Phước Sinh

TÌNH THU – Đức Hạnh & Quý Thi Hữu


   


TÌNH THU
[Thuận nghịch đọc]

Tươi cười nở mộng thắm tình vương
Hỡi đóa hồng! Yêu quý tỏ tường
Đồi trải lá vàng khai ngõ hướng
Cuội vời hoa bướm dệt ngàn hương
Mời thu rủ bạn hòa thi hứng
Tới Nguyệt trao duyên tặng đóa hường
Đời cảnh ngất ngây hồn mãi vướng
Khơi tình nghĩa đượm gửi nàng thương

Thương nàng gửi đượm nghĩa tình khơi
Vướng mãi hồn, ngây ngất cảnh đời
Hường đóa tặng, duyên trao Nguyệt tới
Hứng thi hòa, bạn rủ thu mời
Hương ngàn dệt, bướm hoa vời Cuội
Hướng ngõ khai, vàng lá trải đồi
Tường tỏ, quý yêu hồng đóa hỡi
Vương tình thắm mộng nở cười tươi.

Đức Hạnh
25 06 2020


BÀI HỌA:


TÌNH VƯƠNG
[Thuận nghịch đọc]

Tươi thắm nghĩa này dạ vấn vương
Khởi câu ngàn mộng ấm êm tường
Đồi xanh nắng trải lời đưa hướng
Lối đượm duyên thề tiếng phủ hương
Mời phú ngọt trao sờ sững tưởng
Tới bon bon nguyện nhủ âm hường
Đời lưu luyến thuở cùng duyên vướng
Khơi ý đậm dòng vạn bóng thương

Thương bóng vạn dòng đậm ý khơi
Vướng duyên cùng thuở luyến lưu đời
Hường âm nhủ nguyện bon bon tới
Tường sững sờ trao ngọt phú mời
Hương phủ tiếng thề duyên đượm lối
Hướng đưa lời trải nắng xanh đồi
Tường êm ấm mộng ngàn câu khởi
Vương vấn dạ này nghĩa thắm tươi.

Hằng Nga Trần
26 06 2020

CHÀNG KHỜ - Thơ Vũ Thị Hương Mai


   


CHÀNG KHỜ
(Cảm đọc NGƯỜI DƯNG của Đặng Xuân Xuyến)

Người dưng bỏ hội chả về
Chàng Khờ trách kẻ vội thề vội quên
Chuyện tình viết chẳng nên tê
Mưa xuân nát vụn niềm tin chàng Khờ.

                       Long Biên, 28/06/2020
                          Vũ Thị Hương Mai

Địa chỉ: Khu tập thể Tổng công ty 319  quận Long Biên, thành phố Hà Nội.       
Email: huongmai8081@yahoo.com.vn