BÂNG KHUÂNG

CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI GIÁP THÌN 2024 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 15 tháng 7, 2020

NGUYỆT CA - Thơ Lê Kim Thượng


   


NGUYỆT CA

Mưa rơi tí tách hiên ngoài
Trầm buồn gõ nhịp u hoài đong đưa
Mơ về quê cũ ngày xưa
Khói xanh đầu xóm, gió đưa trên đồng...             

Cờ Lau trắng phất bên sông
Dòng đời chảy mãi... bềnh bồng bèo trôi
Lắng nghe tiếng sóng bồi hồ
Bên sông một bóng ai ngồi đơn côi
Giữa dòng thấp thoáng đò xuôi
Lãng quên bến đợi... ngủ muồi niềm đau
Sông đêm sóng vỗ bờ lau
Tắc Kè kêu động canh thâu chạnh lòng
Trời im, sông lặng xuôi dòng
Cát vàng bến lạnh... trăng trong tựa rằm
Nghiêng chao sóng nước trăng nằm
Thuyền xa bến đỗ... biệt tăm cánh bèo
Chập chùng đồi núi trăng treo
Mênh mông tịch lặng... gió reo đầu ghềnh
Đêm nghe biển nhớ gọi tên
Dạt dào sóng nhớ, buồn tênh bốn mùa
Nửa khuya vọng tiếng gió đùa
Sông buồn chảy mãi... bóng chùa trôi trôi.
Lời Kinh Nhật Tụng... nhặt lơi
Tịnh Tâm - Chánh Niệm... nụ đời nở hoa
Buồn đau, khổ lụy nhạt nhòa
Tàn cơn Bỉ Cực... vỡ òa Thái Lai...

Lòng đau... nghẹn tiếng thở dài
Trăng in gối chiếc... đêm cài hồn hoa
Một đời Đất Khách ngày qua
Anh còn gánh nặng... lân la chưa về
Mười năm ròng rã xa quê
Bốn phương mây phủ sơn khê phiêu bồng
“Thề cùng đất nước núi sông
Dẫu xa muôn dặm... tấc lòng ở đây...”   

                         Nha Trang, tháng 7. 2020
                                Lê Kim Thượng

NHỮNG LẦN ĐI QUA - Thơ Vĩnh Thuyên



                                     Nhà thơ Vĩnh Thuyên


NHỮNG LẦN ĐI QUA

Lần đi qua dòng sông
Những dấu chân in lên trái tim bỏ lại..
người đàn ông chưa được khóc
Giọt nước mắt chảy ngược đi đâu? về đâu?

Nhiều lần đi qua
Trong giấc mơ dòng sông bật khóc
Ở cuối rặng mù u đàn cò trắng đứng nhìn
Đêm qua mưa và đêm nào cũng mưa

Sau cơn mưa bỏ lại
Đứng trên cầu mà gió lắc lay
Anh đâu rồi!?
Khi chiều hôm nắng xế
chiếc cầu vòng vuột khỏi tầm tay

                                            Vĩnh Thuyên

Tên thật: Dương Văn Thạnh
ĐT: 0913955275
Email: duongvnhthuyen@gmail.com
Địa chỉ: 610 QL 22B Long Thành, Nam Hòa Thành, Tây Ninh

HOÀNG TỬ LƯỠNG QUỐC PHÒ MÃ TRẦN HÚC, MỘT KẺ CÕNG RẮN CẮN GÀ NHÀ - Tô Như


        Tranh vẽ tình cảnh loạn lạc cuối thời Trần (Tranh có tính chất minh họa cho bài).              Nguồn: Sưu tầm


HOÀNG TỬ LƯỠNG QUỐC PHÒ MÃ TRẦN HÚC, MỘT KẺ CÕNG RẮN CẮN GÀ NHÀ

Trong gần 200 năm, nhà Trần liên tiếp nảy ra mấy người như Trần Di Ái, Trần Ích Tắc, Trần Thiêm Bình (mạo xưng là cháu Trần Thánh Tông) muốn mượn sức triều đình phương Bắc để về làm vua nước ta.
Ở cuối nhà Trần lại nảy ra một người đặc biệt hơn hết, muốn mượn sức Chiêm Thành để về làm vua ĐạiViệt. Đó là Ngự Câu Vương Trần Húc.

VIẾT CHO MỐI TÌNH ĐẦU! - Thơ Châu Thanh Thủy


   
                         Nhà thơ Châu Thanh Thủy


VIẾT CHO MỐI TÌNH ĐẦU!

May mà anh chia tay em
Nếu không lại phải có thêm một lần
Dở dang đứt gánh hôn nhân
Vì em không phải người cần cho anh

Người ta làm vợ ngọt lành
Lo toan nhà cửa, sắm sanh mọi bề
Làm dâu không tiếng khen chê
Chăm lo con cái, vỗ về mẹ cha.

Còn em lắm nỗi lơ là
Việc nhà hờ hững, mắt xa xăm buồn
Cho dù anh chẳng trách hờn
Nhưng em thấy nỗi lo toan xa vời

Em là sợi chỉ ngang trời
Em là khúc nhạc một thời đam mê
Em không là nẻo đi về
Không là lời hứa hẹn thề sắt son

Chia tay, em vẫn còn son
Em lại rong ruổi như còn đôi mươi
Gặp anh vẫn mỉm môi cười
Hỡi người xưa cũ một thời đã yêu!

                            Châu Thanh Thủy
                                  28- 6-2020

Thứ Ba, 14 tháng 7, 2020

NHỚ LẠI MỘT LẦN GẶP ĐỒNG MÔN LÊ THIỆN NGỮ - Võ Văn Cẩm


              
                           Tác giả bài viết Võ Cẩm


NHỚ LẠI MỘT LẦN GẶP ĐỒNG MÔN LÊ THIỆN NGỮ

Lê thiện Ngữ một cái tên quá quen thuộc. Một đồng môn Nguyễn Hoàng, học sau tôi nhiều năm. Nếu như đồng môn một trường khác thì chắc chắn tôi không biết Ngữ là ai, và chắc chắn Ngữ cũng chẳng biết tôi là ai. Vì Ngữ vào trường thì tôi đã ra khỏi trường.

Mối quan hệ thân thương, của một ngôi trường mất tên, đã hằn sâu vào tâm khảm của những thế hệ học trò đã từng cặp sách đến đó, dù thời gian đến trường không còn đếm năm, đếm tháng, đếm ngày, mối quan hệ lạ kỳ mà nhiều lần ngồi ngẫm nghĩ, xem lại trong hơn 50 đầu sách viết riêng về trường mình, hàng trăm Cựu HSNH và hàng chục thầy cô, chưa ai nói được lý do về mối liên kết keo sơn, có hàng trăm buổi họp mặt thân thương trong và ngoài nước, có hàng ngàn lượt phát học bổng và nhiều lần trao những món quà có giá trị cho đồng môn gặp hoàn cảnh khó khăn, bệnh tật do các Đồng môn Nguyễn Hoàng chung tay. Mà trong chúng tôi chưa ai lý giải nổi.

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2020

MÙA HÈ KHÔNG YÊN TĨNH - Thơ Lê Phước Sinh


        
                     Nhà thơ Lê Phước Sinh


MÙA HÈ KHÔNG YÊN TĨNH

Hoa Phượng, Lưu Bút, Thưởng Khen, Dàn Nhạc Ve Giao Hưởng
Học Thêm, Thi Cử, Chuyển Trường ...
Đã chở Tuổi Thơ đi xa
cuống cuồng Thời gian vội vã
Biển xanh,
mơ một mái nhà ...

                                                                     Lê Phước Sinh 

TÌNH BUỒN CA DAO LỤC BÁT 2 - Thơ Nguyên Lạc


     


TÌNH BUỒN CA DAO LỤC BÁT 2

I. Môi Tím Mồng Tơi

1.
Thò tay ngắt trái mồng tơi
Bậu thoa môi tím nhìn tôi bậu cười
Chuồn chuồn cắn rún tập bơi
Trên bờ dừa nước bậu cười dòn tan
Động con còng gió đỏ càng
Thòi lòi trố mắt bậu càng cười tươi!

2.
Đời người như áng mây trôi
Mươi năm tìm lại đâu rồi bậu xa
Bờ kinh dừa nước là đà
Thằng tôi thời cũ tóc giờ điểm sương
Lục bình trôi xuống trôi lên
Bậu trôi mất dấu mình ên tôi ngồi!

Nhớ ơi môi tím mồng tơi!

II. Đứng Ngồi Hổng Yên

Bậu về ngắt ngọn mồng tơi
Hái thêm đọt bí ngọt nồi bậu ơi!
Lững lờ con nước cứ trôi
Tại qua mà bậu đứng ngồi hỏng yên
Lục bình bông tím muộn phiền
Qua sang thăm bậu, nụ duyên bậu cười

Giờ đây bậu trách ông trời
Xe chi lộn mối, qua rồi bậu xa!
Chiều chiều ra đứng hàng ba
Chờ qua không thấy, bậu sa lệ sầu!

Không thương thì có sao đâu?
Mảng sầu qua, bậu ốm o gầy mòn *

.......

* Chim chuyền nhành ớt líu lo
Mảng sầu con bạn ốm o gầy mòn
                                       (Ca dao)

III. Lời Hứa Đổi Đời

"Mẹ mong gã thiếp về vườn
Ăn bông bí luộc dưa hường nấu canh"
Nồi canh chỉ nấu với bông
Cá tôm đâu có ... nhìn canh phát rầu

"Râu tôm nấu với ruột bầu "
Chồng chan vợ húp con sầu lệ rơi
Quê tôi khổ lắm ai ơi
"Ngăn sông cấm chợ" cuộc đời héo queo

Xứ tôi nghèo lắm vì đâu?
Nỡ quên nhân nghĩa nát câu tình người
Làm sao tìm lại một thời?
Tiếng chày giã gạo hát cười trăng thanh

"10 lần tốt..." hứa rành rành
Dựng xây đất nước hòa bình ấm no
Quan no dân có đâu no?
Dân quê phải "móc củ co" củ mì!

Hứa đi người hãy hứa đi
Hứa thêm đi nữa ...còn chi hở trời?
Cám ơn lời hứa của người
Cám ơn hai chữ "đổi đời" ... dối gian

Ai tham giàu hãy cứ tham
Ai mong "bánh vẻ thiên đàng" thì mong

Mẹ thôi gã thiếp về vườn
Kẻo ăn bông luộc vô phương thoát nghèo

                                              Nguyên Lạc

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2020

“NHƯ MỘT BÀI TẬP LÀM VĂN”, THƠ TRẦN VẤN LỆ - Đặng Xuân Xuyến


                


“NHƯ MỘT BÀI TẬP LÀM VĂN”, THƠ TRẦN VẤN LỆ

“Như một bài tập làm văn” là bài thơ sáng tác gần đây của nhà thơ Trần Vấn Lệ. Thơ 5 chữ, cuốn hút người đọc ngay từ những câu thơ đầu:

“Gió không chừa ngọn cỏ
Mưa không chừa lá nào”

TỪ NÚI CẨM KÊ ĐẾN MŨI KÊ GÀ - Phan Chính


               

        TỪ NÚI CẨM KÊ ĐẾN MŨI KÊ GÀ

        Công trình kiến trúc hải đăng Khe Gà tuy ngày nay thuộc xã Tân Thành, huyện Hàm Thuận Nam (Bình Thuận), chỉ cách xa thị xã La Gi khoảng 30 km bờ biển, nhưng có mối quan hệ sâu xa về lịch sử vùng đất và đời sống xã hội, con người La Gi. Đêm đêm ở La Gi vẫn thấy rõ ánh đèn chớp tắt xoay tròn trên ngọn tháp cổ kính này. 


          Từ xưa đã có nhiều bản đồ hàng hải cổ đại Trung Quốc và một số nước phương Tây, với nhiều hình thức ghi chép, hình vẽ tiêu danh về vùng biển Đông Nam Á. Đây cũng là cơ sở rất cần thiết cho hoạt động hàng hải.Tuy nhiên phần lớn đều viết theo thuật ngữ hàng hải bằng chữ Hán rồi dần về sau qua phiên âm, phiên dịch cho nên nhiều địa danh cũ được mô tả không còn đúng trong thực tế hoặc đã được thay thế. Theo bản đồ hàng hải “Đại Nam toàn đồ 1841” qua hải phận Bình Thuận có thể bắt đầu với phía nam vịnh La Loan, từ mũi La Gàn (Tuy Phong) đến mũi Vị Nê/ mũi Nê (tức Mũi Né)… Mũi Né trước đây có nhiều tên gọi theo địa hình như Vị Nê sơn, Vị Nê úc (Úc là Vũng), Vị Chủy (Mũi Vị)- trên bản đồ Taberd người Pháp ghi Mũi Viné, Nê thành Né …

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2020

THANH MINH THANH NGA, TẤT CẢ ĐỀU IM LÌM - Thơ Chu Vương Miện


        


THANH MINH THANH NGA

Chúng con ngậm rơm cắn cỏ
Quỳ lạy chư quân tử mười phương tám hướng
Chúng con xin xác định lại rõ ràng
Thân phận chúng con
Chỉ là lũ nhà quê nhà mùa
Dùi đục chấm mắm cáy “trong đội trống kèn đám ma”
Nói tắt là phường bát âm
Cùng kiêm luôn nghề cung văn “khóc mướn”
Cho những bọn đồng cốt
Duy nhất chỉ là nghề còm kiếm cơm
Chúng con khước từ những danh từ
“nghệ sĩ ưu tư và nghệ sĩ nhân dân”
Một tháng đôi lần khi có khi không
Đám ma đám chay đám lên đồng…
Chúng con kẻ chơi đàn nguyệt, đàn cò, trống mõ
Kèn ò e í e
Làm cho hiện trường om sòm rậm đám
Kiếm chút tiền còm
mua gạo nấu cháo ăn cho qua ngày
yêu cầu trước sau chỉ có vậy ?
không văn chương
không nghệ thọt
không đi cà nhắc
sinh hoạt què quặt trong chốn
hương đảng làng thôn dốt nát
chúng con tuyệt đối không dám mơ cao trèo cao
sau nay trở thành những Tú Xương, Quang Dũng
Nguyễn Bính, Tản Đà
Cắc cắc tùng tùng ê ê a a
Từng từng từng từng tom tom tom
Thằng nào thằng nào thằng nào tao tao tao
Khả năng của chúng con
Tài nghệ của chúng con
Chỉ vậy
Không văn công văn tư
Không văn nô văn đùa
Không văn veo
Chỉ kiếm cơm ngày hai bữa
Chán lộn tùng phèo

CHÙM THƠ 1-2-3 CỦA TRẦN MAI NGÂN

Thể thơ 1-2-3 (do VHSG phát động thể nghiệm)
Một bài thơ gồm 6 câu, chia làm ba khổ thơ.
Khổ 1 gồm 1 câu tối đa 11 từ, cũng là câu đề bài; khổ 2 gồm 2 câu, tối đa mỗi câu là 12 từ; khổ 3 gồm 3 câu, tối đa 13 từ.

    


ANH ĐÃ HÁT CHO EM NGHE HÔM Ở NGHĨA TRANG

Và em tin đó là lời tỏ tình chân thật nhất
Ở một nơi mọi người im lặng - không có lời nói dối

Bài hát giai điệu của vu quy
Tiết tấu là nhịp đập của trái tim. Em tin, em tin...
Dù gió lớn đã làm âm thanh gãy khúc!


HAI CON TIM CÃI NHAU GIỮA CÁNH ĐỒNG TÌNH

Mỗi trái tim đau khi nhìn về hai phía khác
Lạc nhau, mùa chông chênh - cánh đồng đã gặt xong

Hai con tim cách xa nên long đong, long đong
Đôi ta còn thương còn nuối tiếc trong lòng
Con mắt khóc bởi khói đốt đồng quay quắt!


NGUỆCH NGOẠC NHỮNG VẾT ĐỜI TRÊN KHUÔN MẶT ĐÔI TA

Cuộc sống vẫn còn đầy những thiết tha
Cùng bơi qua con sông, học lòng chung thủy

Dẫu trăn trở bao nhiêu điều không như ý
Buông muộn phiền ta học cách từ bi
Hiểu! Phận người mong manh để gió cuốn đi...

NẮNG VÀNG - Thơ Phan Quỳ


    


NẮNG VÀNG

Nắng vàng trên lá, nắng trên cây,
Màu nắng chói chang tận cuối ngày
Cho ta ngồi nhớ, ta ngồi nhớ
Những giọt trong ngần tự trời mây.

Người đi hối hả, chiều qua phố
Nắng tràn lên tóc, cháy lên tay
Bé con nhắm mắt ghì lưng mẹ
Tìm bóng chở che chút thân gầy.

Thương ơi vật vã miền Trung ấy
Nắng xát mưa sâu khổ bao lần
Thương ơi ngàn lá, hoa khô héo
Thương mảnh trăng buồn khuyết mấy phân.

                                                     Phan Quỳ

CẦU TÂN LÝ XƯA - Thơ Trần Chuyển


   

   
                         Cầu Tân Lý trước năm 1999


CẦU TÂN LÝ XƯA

Cầu xưa cổ tích phôi pha,
Tuổi thơ in dấu chân qua một thời.
Mây trôi như tuổi xa người,
Như con "nước bạc" chia phôi phố phường!
Ngựa về dừng vó quê hương,
Ta về nỗi nhớ vấn vương quê nhà!

                                                Trần Chuyển

THÁNH HIẾN, THÁNH LỄ MÙA XUÂN, THẮP NẮNG - Thơ Lê Văn Trung


       


THÁNH HIẾN

Anh mãi luôn ảo tưởng mình là kẻ làm thơ
Dâng hiến trọn trái tim trong vòng tay vũ trụ
Bày biện lòng mình vào trùng trùng thiên cổ
Chỉ những mong nhìn thấy được lòng nhau
Chỉ những mong qua mù mịt bể dâu
Xin dâng trọn tình yêu như một lời tuyên hứa
Và giữ lấy khổ đau làm con đường chuộc tội
Và thơ anh như một phúc âm buồn
Và thơ anh gióng giả từng hồi chuông
Anh gọi thiên thu
Anh tìm hiện kiếp
Anh tan giữa mênh mông
Anh chìm trong u tịch
Xin trái tim anh nằm trong trái tim NGƯỜI
Xin trái tim anh đỏ thắm môi em cười
Anh giữ lại khổ đau như một niềm thống hối
Anh giữ lại vương miện gai đội lên linh hồn chảy máu
Và nguyện xin rữa sạch bụi ưu phiền
Rữa cho em những hương phấn tàn rơi
Cho hóa ngọc trong hồn em trinh bạch
Rữa trôi đi những hạt lệ bầm trong mắt
Của một thời dang dở cuộc trăm năm
Xin ướp thơ anh lên bóng nguyệt nguyên rằm
Xin khấn câu thơ như kinh chiều sám hối
Anh sẽ đặt trái tim mình tội lỗi
Dưới bệ thờ khấn liệm cuộc tình xanh.
                 

Thứ Tư, 8 tháng 7, 2020

MÂY VƯƠNG LỐI CHIỀU, ĐỊNH MỆNH - Thơ Văn Thiên Tùng


       
                    Nhà thơ Văn Thiên Tùng


MÂY VƯƠNG LỐI CHIỀU

Tập lưu bút tuổi thơ nào cất dấu
Gói trùm bao ký ức quá thân thương
Những buồn vui thoáng chốc được tỏ tường
Từng kỷ niệm ngọt ngào hoen lệ giấy

Những rung cảm tự hôm nào thức dậy
Ý tơ vương ẩn chứa khúc ân tình
Dòng suy tư từng trang tỏa lung linh
Chợt cuồn cuộn dâng tràn sông ký ức

Những khoảng riêng thưở nào đà đánh thức
Vốn hoài mang tự thuở chớm vào đời
Tuổi vàng son ôm ấp của một thời
Ngây ngô đấy nhưng ngất dày mộng đẹp…

Lắm cuộc tình mấy ai nào nỡ khép
Bao trang thư vốn chắp cánh ấy nào
Những lời yêu - thương nhớ quả ngọt ngào
Đành khép kín để ngậm sầu - chất nhớ…

Câu chuyện tình chuổi ngày thơ thế đó
Tuổi học trò nhiều ít vốn sương vương
Tuổi vào đời giăng lối trước cổng trường
Yêu với những dỗi - ghét - hờn chất ngất!

Mối tình đầu rày xưa nồng vị chất …
Muôn sắc hương lắm vị đắm say cùng
Bao lời yêu bấy khắc giận mông lung
Mong đối mặt để giải hờn - hóa dỗi …

Vốn nhân thế bao cuộc tình bỏ ngỏ
Ôm sầu thương mi ngấn- nén châu trào
Chất trái ngang - ngang trái luống nghẹn ngào
Rồi lặng bước tiếp khúc đời trước mặt

Vậy là mối tình đầu đà chôn chặt
Là vết thương hằn cứa nát tim mình
Là nỗi đau lây lất vốn vô hình
Đành đoạn khép hẹn kiếp sau gặp lại  

Khi cổng trường tiễn chân rời tuổi ái
Cửa trường đời muôn hướng vội bật ra
Trước muôn vàn bão tố với phong ba
Sao biết được những điều gì phía trước

Nhân gian vốn lắm người thầm nuối tiếc
Tuổi thơ qua nhưng chẳng mảnh tình trao
Cảm xúc yêu hư thực ấy thế nào
Khi hạnh phúc mãi vời xa tầm với

Có lắm điều đâu như mình mong đợi
Mấy ai yêu lại thành lứa đôi đâu
Chút mây vương như vết cứa hằn sâu
Bỗng đâu đó thoáng vật vờ xao động.

                        QuảngTrị,12. 6. 2017
                     Mai Vân Văn Thiên Tùng

QUÊN SAO ?, CẦU CÁ - Thơ Chu Vương Miện


        


QUÊN SAO ?

Dẹp lầu xanh lầu hồng
Không có kỳ nữ Đạm Tiên, Thúy Kiều
Thì vắng như chùa Bà Đanh
Lũ vương tôn công tử
Bọn Từ Hải và Thúc Kỳ Tâm
Biệt dạng
Dẹp vườn hoa bách thảo
Thì bướm ong chấm dứt dập dìu
Dẹp Khâm Thiên, Quán Bà Mau
Thì Tú Xương, Nguyễn Khuyến, Cao Bá Quát
Chấm đứt nghề cầm bút làm thơ
Dẹp borden militaire
Thì lính Tây lính ta “Khố đỏ khố xanh”
Xuống tóc đi tu hú
dẹp quán nhạc kara ôke “mại dâm trá hình thức”
thì khách đực rựa chấm dứt
sự nghiệp chơi bời ở nhà cái một
ôi sự đời
đèn đường ngọn đỏ ngọn xanh
có các em các ghệ ăn mặc thời trang
 cổ truyền áo yếm hở lưng
mớ ba mớ bảy váy lĩnh Bắc Ninh
hoặc Tây Phương
váy “jupe mini” cũn cỡn hở ngực hở rốn hở đùi hở chân
nom rất là nghệ thuật văn học văn chương
đương hiện đại
nhạc nhẻo ầm ầm sầm sập
ngang mưa dông
các ghệ mũn mĩm thì múa cột
cởi áo cởi quần
còn trơ lại là nội y nội thất
nói bình dân là “xu chiêng xì líp”
khách hào hoa “bọn dê cụ dê ông đực rựa”
vỗ tay rung đùi cười khoái trá híp cả 2 con mắt
“có nghĩa là múa may đạt yêu cầu”
Các ca sỡi toàn trẻ măng đẹp hết cỡ
Quán quân á quân Bolero
Người mẫu thời trang thời thượng
Bao nhiêu lương tiền tham nhũng
Dốc hầu bao đổ ra cho hết ?
Để sáng ngày mơi lao công lao động tiếp
Kiếm địa
Nói chung xã hội nào thì cũng thế?
Anh đàn cứ đàn, em hát cứ hát
Anh sống cứ sống và anh chết cứ chết
Riêng anh già và đực rựa miễn hát
Vì không có lưng eo, không có vú và không mông đít
thì hát chỉ chó nghe ?
trong rạp bạc trắng lửa hồng
tình già tình choai choai
tình non
nghề thượng đẳng bán tiếng tơ tiếng trúc
trong ánh sáng nửa trong nửa đục
khi ngũ âm
khi lục âm đèn khi tỏ khi mờ
ôi cuộc đời cứ vậy vậy mà mơ ?