Nhà thơ Hạ Thái
CẢM
TÁC VỀ PHẠM VĂN BÌNH
Quảng Trị mình là như vậy
đó
Buồn vui khổ nhọc ưa có
bên nhau
Sống với đời có trước có
sau
Hoà kỷ niệm muôn màu trên
tranh vẽ.
Quảng Trị mình thương mến
nhau là thế
Mảng tình quê bặm giữ kỹ
trong lòng
Dòng Thạch Hãn có khi đục
khi trong
Người Quảng Trị như bông
lài bông lý
Nhìn đã đẹp thêm mùi
hương rất quý
Nên xa quê mọi cách họ
tìm nhau
Tôi và Bình thuở nhỏ có gặp
đâu
Chỉ vài lần thành bạn
thân văn nghệ
Anh Bình đó một con người
Quảng Trị
Đi lên từ muôn vạn gian
nan
Chúng tôi cùng một thuở
cơ hàn
Không ngờ sống gặp nhau
trên đất Mỹ
Về Bình, thơ viết hoài
không hết ý
Xá vài hàng tiễn biệt
thiên lý Tây phương
Hạ Thái